Ma Thiên Ký

Chương 243: Q.3 - Chương 243: Trở về tông môn




Liễu Minh vừa phát giác thì bốn con kiến lớn này phát giác ra và nắm giữ phong độn thuật nên độn tốc kinh người, tự nhiên không có ý lưu thủ chút nao, chẳng những đem Minh Cốt Quyết phát huy tới tận cùng, đoản kiếm màu xanh trong tay cũng bổ tới, đồng thời lưỡi đao gió trong tay lúc này liên kết lại với nhau hình thành một sợi dây.

Hai con kiến lớn vây quanh và điên cuồng công kích hắn không dứt, mặc dù nắm giữ phong độn thuật nhưng mà Liễu Minh phản công sắc bén nên chúng dần dần không cách nào ngăn cản được.

Trong đó có một con kiến lớn công kích Liễu Minh mà không có kết quả, đang muốn dùng phong độn bỏ chạy thì lại tránh né không kịp, bị một đạo kiếm khí màu xanh bổ tới, sau đó là bảy tám lưỡi đao gió ập tới, trên người của nó bị chém ra mấy vết thương, cũng làm cho hắn liên tục tránh né, căn bản không có thời gian sử dụng phong độn.

Sau đó là âm thanh "Đinh đương" vừa vang lên, một sợi xiềng xích màu bạc phá không bay tới, thoáng chớp động một cái đã trói chặt con kiến lại.

Đúng lúc này sau lưng Liễu Minh có chấn động hiện ra, một con kiến lớn hiện ra ngoài, hai cái chân trước khẽ động, lập tức yên lặng bổ thẳng về phía trước.

Đầu của Liễu Minh không có quay lại, bỗng nhiên lộn tay một cái và có một đạo kiếm khí bắn ra ngoài.

Thân hình kiến lớn bỗng nhiên uốn éo, vậy mà dùng góc độ không thể tưởng tượng nổi né qua một chiêu kiếm khí này.

Nhưng vào thời khắc này Liễu Minh dùng cánh tay của hắn, một đấm màu vàng rực đảo qua.

Chiêu này làm cho con kiến lớn cả kinh, hai cái chân trước bỗng nhiên đưa lên ngăn cản một cái, nắm đấm màu vàng bị ngăn cản.

Nhưng chân trước và nắm đấm màu vàng vừa tiếp xúc với nhau, lúc này một cổ sức lực lớn từ trong nắm đâm tuôn ra ngoài.

Kiến lớn gào thét một tiếng, hai cái chân trước bị cổ sức lực lớn này đánh chấn động.

Nắm đấm màu vàng lập tứ đánh tới, xuyên qua phòng ngự của con kiến và đánh vào đầu lâu của nó, nắm đấm xuyên qua đầu con kiến.

Cùng lúc đó con kiến lớn bị sợi xích màu bạc trói chặc, ngân vân màu banc hiện ra, đột nhiên kéo đứt thân thể của con kiến lớn này.

Thời điểm Liễu Minh giải quyết hai con kiến lớn xong, phi sọ bên kia tóc dài mạn thiên phi vũ quấn lấy, sau đó chui vào trong hư không biến mất không thấy gì nữa.

Tiếng xé gió vừa vang lên!

Hai cự phong ẩn vào hư không bị tóc dài vô hình bức ra ngoài, đồng thời bên ngoài có hào quang màu xanh chớp động, thân hình bỗng nhiên hóa thành mười khối rơi xuống.

Lúc này ánh mắt Liễu Minh khẽ động, yêu trùng mà bốn con kiến thả ra chấn động.

Chỉ thấy yêu trùng thả bốn con kiến bị chém giết dễ dàng như vậy. Gương mặt mỹ nữ của nó hiện ra biểu lộ kinh người, trong miệng phát ra tiếng thét chói tai, đột nhiên hai cánh sau lưng khẽ động, vậy mà quay người bay lên không mà trốn.

Trên mặt Liễu Minh cũng hiện ra thần sắc kinh ngạc, cũng không có suy nghĩ mà bấm niệm pháp quyết, lúc này một đạo ánh sáng màu xanh hiện ra, một lưỡi đao gió khổng lồ hiện ra trước người.

Cổ tay run lên, lưỡi đao gió khổng lồ phá không bay thẳng tới trước.

Sau một khắc tầng màn hào quang màu hồng phấn ngoài thân của yêu trùng hiển hiện ra. Nhưng ánh sáng màu xanh lóe lên và lưỡi đao gió khổng lồ xuyên qua màn hào quang này và chém thân thể yêu trùng thành hai đoạn.

Yêu trùng hét thảm một tiếng, hai đoạn thân thể lập tức rơi thẳng xuống.

Nhưng "Phốc" "Phốc" hai tiếng thì có hỏa diễm bay thẳng tới. Lập tức đem thân hình yêu trùng đốt thành tro tàn.

Nhưng mà phi sọ này ma đầu vừa bay tới há mồm nuốt lấy ma diễm này.

Dễ dàng giải quyết yêu trùng quỷ dị như vậy làm cho nội tâm của Liễu Minh buông lỏng.

Tuy yêu trùng thả ra bốn con kiến lớn rất lợi hại đấy. Nhưng bản thể cũng cũng khó tránh khỏi có nhược điểm, cũng không biết có phải trong quá trình ngưng sát xảy ra vấn đề mới có chuyện thực lực giảm lớn hay không.

Trong nội tâm Liễu Minh cảm thấy kỳ quái, nhưng mà hắn cũng không có suy nghĩ cái gì. Nhanh chóng đi tới chỗ vũng hố chân sát.

Tuy Bạch gia nói vũng hố chân sát này nhiều năm qua chưa có người tới, có lẽ tích góp từng tí một không ít Canh Lam Chân Sát, nhưng mà hôm nay phát hiện con yêu trùng này thì nội tâm của hắn vô cùng lo lắng.

Cho dù thật không có những người khác phát hiện nơi đây, nhưng mà ai biết trong những năm qua có yêu thú yêu trùng ghé qua đây hấp thu chứ.

Trong nội tâm Liễu Minh nghĩ như vậy thì càng cảm thấy lo lắng không yên.

Sau một lát thì hắn đi tới bên cạnh vũng hố, tập trung tư tưởng nhìn qua bên dưới vũng hố và thần sắc khẽ động.

Chỉ thấy vũng hố này còn lớn hơn cái hố trong động quật dưới Tiên Hà Sơn nhiều lắm.

Từ trên nhìn xuống, trong hầm dĩ nhiên giống như một cái phễu, hơn nữa chỗ sâu nhất ở trung tâm tới vài chục trượng, trừ chính giữa có màn sương mù màu lam chớp động ra, địa phương khác tất cả như có hòn đá màu lam hơi mờ, có lớn có nhỏ, lòe lòe sáng lên.

Ánh mắt Liễu Minh nhìn qua sương mù màu lam mọt chút và khẽ nhíu mày.

Tay của hắn bấm niệm pháp quyết, thân hình bay lên trời, hướng chân sát trong hầm mà bay tới, mắt thấy cách chân sát màu lam còn hơn một trượng mới lao xuống và hư không một trảo.

Lập tức một đoàn sương mù màu lam bay lên trời, trực tiếp bay đến gần Liễu Minh, mới két két dừng lại.

Hai mắt Liễu Minh cẩn thận nhíu lại.

Chỉ thấy đoàn sương mù màu lam này mơ hồ có một ít tinh quang hình dáng cát sỏi màu lam chớp động không thôi, giống như ngôi sao trời, có tất cả mười cái.

Liễu Minh thấy vậy thì trên mặt lập tức vui mừng quá đỗi.

Xem ra vận khí của hắn không tệ, trong sương mù này có nhiều Canh Lam Chân Sát, xem ra trong hầm này gom góp ra hai phần chân sát khí là không có vấn đề.

Liễu Minh tự định giá như thế, lúc này bị kích động mà lấy tiểu bình trong tay áo ra ngoài.

...

Hai tháng sau, trên đại điện đỉnh Cửu Anh Sơn của Quỷ Tông!

Vừa mới trở lại trong tông, Liễu Minh đứng ở trước mặt Khuê Như Tuyền, cung kính nhìn qua sơn chủ Cửu Anh nhất mạch giảng thuật một ít chuyện của mình ở trong Huyền Kinh mấy năm qua.

- Ngươi ở tại Huyền Kinh làm việc không tệ, xem như vì Cửu Anh nhất mạch tăng thêm thể diện. Lúc này đây nếu không phải mấy năm trước một mẻ hốt gọn hải tộc trong Huyền Kinh, sợ rằng năm tông chúng ta sẽ phải hao phí không ít tinh lực, cũng không cách nào toàn tâm đối ngoại. Nhưng đáng tiếc là sư phụ ngươi cùng Chu sư bá vừa mới phụng lệnh đi tới biên giới, nếu biết rõ ngươi bây giờ trở về thì nhất định sẽ vui mừng lắm. Đúng rồi, sau khi sư điệt quay về có tính toán gì không. Chung sư muội đã bẩm báo với tông môn khôi phục tên của ngươi rồi, về sau có thể trực tiếp dùng cái tên ‘Liễu Minh’. Nếu như không có gì bất ngờ nào xảy ra thì dùng thân phận đệ tử hạch tâm của ngươi sớm thì vài tháng, chậm thì một năm có lẽ cũng sẽ bị phái ra ngoài ma luyện một phen.

Khuê Như Tuyền sau khi nghe xong thì vẻ mặt hài lòng nói ra.

- Đa tạ sư bá quan tâm, đệ tử trải qua tu luyện mấy năm, tự nhận đã có pháp lực hùng hậu rồi, cũng tìm được chân sát khí phù hợp, cho nên chuẩn bị lập tức xin trùng kích cảnh giới Linh Sư. Đệ tử không nhớ lầm thì phàm là đệ tử vượt qua ải, trừ phi có chuyện quan hệ tới sinh tử tồn vong của tông môn, nếu không trong lúc bế quan đột phá có thể miễn toàn bộ chiêu mộ binh lính của tông môn.

Liễu Minh suy nghĩ một chút và nói ra.

- Thật sự có quy định này không sai. Nhưng mà ngươi muốn hiện giờ xung kích cảnh giới Linh Sư sao? Không đợi tích lũy nhiều hơn hai năm, sau đó mới nắm chắc nhiều hơn một phần!

Khuê Như Tuyền nghe được Liễu Minh nói như vậy thì trên mặt động dung.

- Không cần. Nếu đệ tử không cách nào đột phá thành công, chỉ cần tĩnh dưỡng vài năm có lẽ tới trước ba mươi tuổi sẽ thử đột phá thêm lần nữa. Nhưng nếu như chậm hơn hai năm chỉ sợ thời gian không còn kịp nữa rồi.

Liễu Minh sau khi suy tính một phen nói ra.

- Ân, sư điệt ngươi đã cân nhắc như vậy cũng không tính sai. Nhưng mà ngươi nhớ kỹ một điểm, cho dù là trùng kích cảnh giới nào thì tốt nhất nên một lần làm thành công, nếu không cho dù có tìm biện pháp nào bổ cứu thì tỷ lệ thành công cũng càng ngày càng nhỏ.

Khuê Như Tuyền sau khi nghe vậy thì nghiêm mặt nói ra.

- Đa tạ Khuê sư bá chỉ điểm, đệ tử ghi nhớ. Đúng rồi, đệ tử mấy năm trước đã thu được tin tức của tông môn, nói năm tông chúng ta có gian tế của hải tộc, mà gian tế của bổn tông chính là Già Lam sư tỷ năm đó, hơn nữa nàng còn ở chỗ Lục Âm tổ sư trộm lấy đầu lâu Man Lực Quỷ Vương. Không biết chuyện này có thật hay không?

Liễu Minh khom người cảm ơn sau đó do dự một chút hỏi thăm.

- Đây là chuyện thật mười phần. Phát hiện Già Lam là gian tế của hải tộc chính là Băng sư muội của Âm Sát nhất mạch, cũng là sư phụ của Già Lam. Vốn Băng sư muội muốn cởi bỏ mê hoặc khi Man Lực Quỷ Vương mất tích năm xưa, thậm chí còn đem đầu lâu quỷ vương trong phong ấn lấy ra ngoài. Nhưng vào lúc này Già Lam mới hiển lộ thân phận hải tộc, cùng sử dụng thủ đoạn ác độc ám toán Băng sư muội, trộm đi đầu lâu của quỷ vương. Thiên Nguyệt tứ tông cũng có chuyện tương tự xảy ra, không phải chí bảo bị trộm thì cao tầng trọng yếu bị hại. Trong đó tổn thất lớn nhất phải nói tới Thiên Nguyệt tông, hai Đại trưởng lão thì có Lãnh Nguyệt sư thái trúng kỳ độc của hải tộc, bây giờ còn đang hôn mê trong cấm địa Thiên Nguyệt tông.

Khuê Như Tuyền nghe được Liễu Minh vừa hỏi như thế, sắc mặt trầm xuống nói ra.

- Thì ra những chuyện này là thật. Xem ra hải tộc xâm lấn lần này đã chuẩn bị rất nhiều năm rồi.

Liễu Minh nghe vậy cũng có chút động dung.

Cùng một thời gian hắn nghe Khuê Như Tuyền giảng thuật những chuyện cần chú ý khi trùng kích Linh Sư, liền cáo từ rời khỏi đại điện.

Sau đó hắn đầu tiên đi tới Chấp Sự đường đưa tin, cũng thuận tiện giao nhiệm vụ giám sát Huyền Kinh của mình ra, cũng nhận lấy một ít ban thưởng tương ứng.

Lúc này Liễu Minh mới phát hiện trong Man Quỷ Tông thình lình phát hiện nhiều ra một đám thiếu nam thiếu nữ nội môn, đồng thời một ít gương mặt cũ cũng giảm bớt nhiều.

Xem ra trong mấy năm gần đây Man Quỷ Tông lại tuyển nhận thêm một đám đệ tử mới, đồng thời cũng có rất nhiều đệ tử cũ bị chiêu mộ binh lính, đi biên giới Đại Huyền Quốc.

Trong bốn ngày kế tiếp Liễu Minh không hề đi ra ngoài, hắn ở trong chỗ của mình nghỉ ngơi dưỡng sức.

Thẳng đến nửa tháng thì Liễu Minh lặng yên đi vào một hạp cốc giữa hai ngọn núi của Quỷ Tông.

Ở lối vào hạp cốc thình lình có một tòa lầu các khổng lồ cao ba tầng, trước cổng tòa lầu các này có một bảng hiệu lớn, trên đó viết" Linh Khuyết Thiên Các" bốn chữ.

Liễu Minh sờ sờ đồ vật trong tay áo, lúc này bước vào trong lầu các.

Tầng một của lầu các là đại sảnh, trừ trên mặt đất có pháp trận màu trắng ra, những nơi còn lại trống rỗng, không một bóng người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.