Nhóm dịch: Sói Già
Người này là
Thạch Kiên lúc trước đi tìm Liễu Minh. Đạo lữ song tu với hắn là Lục Vân cũng
đang đưng ở chỗ này. Hai người khác là một người mặc trang phục đại hán cùng một
thanh niên đeo Huyết Sáo (bao tay màu máu) trên tay.
- Đi Vạn Cốt Quật nhất định sẽ có một vị sư thúc tự mình dẫn đội. Chúng ta dù
biết rõ có tên tiểu tử này ở trong đó cũng không thể làm gì được. Tiểu tử này
cũng thật là chỉ vì muốn tránh chúng ta mà cũng dám đi đến địa phương như Vạn Cốt
Quật, hắn không sợ một đi không trở lại sao. Ngô sư huynh kiến thức rộng rãi có
ý kiến gì không?
Nam thanh niên tay đeo Huyết Sáo khẽ nhíu mày, quay đầu hỏi nam tử mặc trang phục
đại hán.
- Hắn đã đi Vạn Cốt Quật thì tối thiểu ba tháng không có ở trong tông môn. Cho
nên chúng ta nếu cồn muốn tìm hắn gây sự thì cũng chỉ có thể phái người cùng
tham gia nhiệm vụ trấn áp Vạn Cốt Quật mới có cơ hội.
Ngô sư huynh nói.
- Ngô sư huynh nói đùa, tuy trong Vạn Cốt Quật chém giết một đầu cốt quỷ sẽ thu
được rất nhiều điểm cống hiến nhưng mà nguy hiểm quá nhiều. Trừ những tên điên
truy cầu sát lục chi đạo trong tông lấy đó làm niềm vui ra thì những người khác
không phải bị các sư thúc sư bá điểm danh ép đi mới phải bất đắc dĩ nhận loại
nhiệm vụ này.
Nam thanh niên nghe vậy, biến sắc nói.
- Như vậy thì việc này cũng chỉ có thể tạm dừng ở đây. Ta cũng không muốn đi Vạn
Cốt Quật. Cũng may Cao sư đệ còn đang bế quan, việc hôn ước giữa tiểu tử này và
Mục Minh Châu hắn vẫn chưa biết. Đợi sau khi tiểu tử này trở về, chúng ta sẽ giải
quyết hắn cũng không muộn.
Ngô sư huynh đưa ra ý kiến kết luận.
Ngô sư huynh nói vậy khiến nam thanh niên tay đeo Huyết Sáo đứng đối diện chau
mày.
- Chỉ vì giáo huấn tiểu tử này mà chúng ta phải đi Vạn Cốt Quật quả thật không
tốt lắm. Nhưng nếu để người tham gia nhiệm vụ trấn áp Vạn Cốt Quận thuận tiện xử
lý giùm việc này cũng không phải khó khăn,
Thạch Kiên mở miệng nói.
- Thạch sư huynh, ý huynh là..
Nam thanh niên nghe vậy, thần sắc khẽ động.
- Ta có quen biết Tư Mã sư đệ của Âm Sát Sơn, lần này hắn cũng đi nhận nhiệm vụ
trấn áp Vạn Cốt Quật. Nếu hắn chịu ra tay, đối phó với một tên đệ tử mới nhập
môn là chuyện dễ như trở bàn tay. Nhưng Mã sư đệ ở bên tấm bia bài danh cũng xếp
hạng trên hai mươi. Muốn hắn ra tay chỉ sợ phải trả một cái giá đắt.
Thạch Kiên chậm rãi nói.
- Không sao! Cũng không phải muốn chém giết tên tiểu tử kia. Chỉ cần giáo huấn
vài lần là được, để cho hắn biết khó mà rút hôn ước này lại. Cần bao nhiêu linh
thạch tất cả cứ nói với ta. Ngô sư huynh có ý kiến gì không!
Nam thanh tiên tay đeo Huyết Sáo nói.
- Tân sư đệ đã nói như thế thì điều này hoàn toàn không có vấn đề gì.
Ngô sư huynh chớp mắt vài cái, gầu đầu đồng ý.
- Tốt! Thạch sư huynh, hai ngày tới sư huynh gấp rút liên hệ với Tư Mã sư
huynh.
Nam thanh niên tay đeo Huyết Sáo không hề do dự nói.
Thạch Kiên gật đầu đáp ứng. Tiếp đó mấy người thương lượng tỉ mỉ chi tiết một
chút rồi rời khỏi lầu các.
Ba ngày sau, gần một tòa lâu bên ngoài sơn môn Quỷ Tông lục đục xuất hiện một
ít đệ tử nội môn Quỷ Tông.
Những đệ tử này phần lớn đều trên dưới ba mươi tuổi. Những người hơn hai mươi
tuổi cũng không có mấy người. Những người này thần sắc âm trầm, tất cả đều mang
theo bộ dáng như có tâm sự vậy. Nhưng vẫn có người đám tiếu rôm rả so với những
người kia thì hoàn toàn cách biệt.
Lại chờ một lúc nữa, hơn ba mươi nam nữ đệ tử tụ tập lại mới có một thân ảnh
thướt tha từ đằng xa bay tới.
Là một nữ tử tướng mạo đẹp như hoa, bộ dáng chừng hai bảy hai tám tuổi, một
thân áo dài tím, thần sắc trong trẻo lạnh lùng.
- Ah! Dĩ nhiên là Lâm sư bá của Ảnh Vũ Sơn.
- Bái kiến Lâm sư thúc.
- Tham kiến Lâm sư bá.
Những đệ tử Quỷ Tông này nhìn rõ dung mạo nữ tử, hơn phân nửa đều chầm trồ,
nhao nhao sợ hãi tiến lên bái kiến.
Người này chính là sơn chủ của Ảnh Vũ nhất mạch, nghe nói trong Quỷ Tông nàng
cũng là một số ít có thể tu luyện tới Linh Sư trung kỳ.
- Được rồi đứng dậy đi! Thời gian không còn nhiều lắm, mọi người đã đến đông đủ
chưa.
Lâm sư thúc khoát tay nói, lại để cho chúng đệ tử đứng dậy, ánh mắt nhìn quét
qua một lượt, lông mày khẽ nhíu nói.
- Hồi bẩm sư thúc, còn thiếu hai người.
Một nam tử ba mươi tuổi, bộ dáng ổn trọng vội vàng bước ra phía trước trả lời.
- Vậy thì chờ một chút. Nếu nửa khắc sau vẫn không tới thì loại bỏ hai người
này khỏi danh sách!
Lâm sư thúc không do dự nói.
Nam đệ tử này cung kính đáp ứng. Mọi người tiếp tục chờ đợi. Nhưng bởi vì có sư
xuất hiện của Lâm sư thúc ở đây là không ai dám nói câu gì, lại không dám tùy
tiện đi đi lại lại. Tất cả đều ngoan ngoãn đứng một chỗ.
Một lát sau, từ trong tông môn bay ra hai đám mây, cũng từ hai phương hướng
khác nhau bay đến điểm tập kết.
Những người khác thấy vậy cũng không nhịn được nhìn lại.
Hai đám mây cơ hồ cùng lúc hạ xuống điểm tập kết, hiện ra thân ảnh chủ nhân. Một
người là nam ử chừng hai sáu hai bảy tuổi, mặc áo đen. Trên tay áo có minh ấn
là một cái đầu lâu.
Người còn lại là một thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi, cũng là đệ tử nội môn,
dáng người có chút cao lớn.
- Bái kiến Lâm sư bá.
Nam tử âm trầm nhìn rõ gương mặt của Lâm sư thúc cũng cả kinh, hắn nhanh chóng
bước lên thi lễ.
Mà thiếu niên mười bảy mười tám tuổi kia cũng nhanh chóng thi lễ.
- Tư Mã sư điệt. Tại sao là ngươi. Đại bỉ cũng sắp bắt đầu rồi, tại sao ngươi
không ở trong tông hảo hảo tu luyện mà đi đến Vạn Cốt Quật làm gì?
Lâm sư thúc nhận thức nam tử âm trầm, ánh mắt lóe lên hỏi.
- Lâm sư thúc, người cũng biết, đệ tử tu luyện tuy không phải là Sát Lục Chi Đạo
thuần túy nhưng muốn gia tăng thực lực tự nhiên cần phải từ trong chém giết mới
có thể tăng trưởng nhanh nhất.
Tư Mã Thiên bình tĩnh trả lời.
- Nghe nói lần trước ngươi một mình xâm nhập tầng thứ tư Vạn Cốt Quật. Bây giờ
lại muốn đi lên đó sao. Nếu như thế ngươi cũng nên xác định có thể không còn vận
may như trước toàn thân mà trở ra nữa. Sở sư huynh chẳng lẽ không có nhắc nhở
ngươi sao?
Lâm sư thúc lạnh nhạt nói.
- Lúc này, sư điệt đối với danh ngạch top mười đệ tử hạch tâm nhất định phải
có. Mong rằng sư thúc không có ngăn cản.
Tư Mã Thiên ôm quyền không lưỡng lự nói.
- Được rồi, ngay cả lời Sở sư huynh là ngươi cũng không nghe thì ta là ngoại
nhân càng không muốn xen vào chuyện của người khác. Ngươi muốn đi thì cứ đi. Về
phần ngươi... ta thấy ngươi rất quen mặt. Ngươi là đệ tử mạch nào, tên là gì?
Lâm sư thúc khẽ cau mày thì thiếu niên mới đến, trên mặt có một tia nghi hoặc.
- Đệ tử là môn hạ của Cửu Anh Sơn, tên Bạch Thông Thiên, bái kiến Lâm sư thúc!
Thiếu niên khom người nói chính là Liễu Minh.
- Bạch Thông Thiên, Cửu Anh? Thì ra là tiểu gia hỏa ngươi!
Lâm sư thúc nghe vậy thì giật mình, cũng nhớ đến lần đại điển trước chính mình
thiếu chút nữa đã thu người này trở thành môn hạ.
- Lâm sư bá nhận ra đệ tử!
Liễu Minh thấy vậy nao nao.
- Ta tự nhiên nhận ra! Nhưng ngươi là đệ tử mới nhập môn mà cũng dám đi Vạn Cốt
Quật, lá gan cũng không nhỏ. Nhưng ngươi đã chọn như thế thì ta cũng không ngăn
cản. Tốt rồi, mọi người đã đến đông đủ, chúng ta lên đường thôi.
Lâm sư thúc mỉm cười nói hai câu. Bàn tay khẽ đảo, một tiểu hồ lô trắng noãn
như ngọc xuất hiện.
Nàng tùy ý ném hồ lô lên trời, một tay bấm niệm pháp quyết, miệng niệm chú ngữ.
Nháy mắt hồ lô đón gió rồi tự động biến lớn, miệng hồ lô phun ra một luồng
sương trắng nồng đậm biến thành Vụ Mãng màu trắng dài ba mươi, bốn mươi trượng.
Vụ Mãng giống như vật sống, chậm rãi hạ thân thể xuống, lập tức một cỗ khí tức kinh
cười toát ra, những tên đệ tử Quỷ Tông đứng ở gần đó chịu ảnh hưởng nhiều nhất,
sắc mặt trắng bệch, không tự chủ lùi lại sau mấy bước.
Hơn phân nửa những người ở đây đều lộ ra sự kinh ngạc.
Lâm sư thúc nhảy lên đầu Vụ Mãng nhàn nhạt nói.
- Các ngươi còn chờ gì nữa, còn không đi lên.
Chúng đệ tử lúc này mới hiểu ra, nhao nhao đi lên, đứng trên người Vụ Mãng.
Sau một khắc, Vụ Mãng chở ba mươi người bay lên trời đi đến Vạn Cốt Quật.
- Ngươi là Bạch Thông Thiên?
Liễu Minh ở trên người Vụ Mãng tùy ý tìm một chỗ khoanh chân ngồi xuống. Bỗng
nhiên trước mặt có người lại gần, chính là người đến muộn cùng hắn.
- Đúng vậy, chính là tại hạ. Các hạ có chuyện gì?
Liễu Minh ngẩng đầu liếc nhìn đối phương, mơ hồ cảm nhận được địch ý trên người
đối phương. Liễu Minh không khách khí nói.
- Ta gọi là Tư Mã Thiên, hảo hảo nhớ kỹ.
Tư Mã Thiên dò xét Liễu Minh vài lần, mặt không biểu tình nói.
- Lời này là có ý gì?
Hai mắt Liễu Minh nhíu lại, hỏi ngược một câu.
- Bởi vì khi đến Vạn Cốt Quật, có lẽ chúng ta sẽ thường xuyên gặp mặt.
Tư Mã Thiên lạnh lùng nói, rồi tùy ý đi đến chỗ khác khoanh chân ngôi xuống.
Liễu Minh nghe được lời nói không đầu không đuôi của đối phương thì khẽ chau
mày, nhưng thần sắc vẫn như thường lại tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần giống như chưa
hề nói chuyện với Tư Mã Thiên.
Nửa tháng sau, trên bầu trời một bồn địa do mấy chục ngọn núi lớn nhỏ tạo
thành. Vụ Mãng gào thét bay đến. Trong khoảnh khắc đã hạ xuống một thạch trại
trên bồn địa.
Dưới sự dẫn dắt của Lâm sư thúc, Liễu Minh cùng đám đệ tử Quỷ Tông nhao nhao đi
xuống, cũng hiếu kỳ dò xét xung quanh.
Thạch trại này vô cùng đơn giản, trừ những bức tường đá cao mấy trượng ở xung
quanh ra thì kiến trúc bên trong không nhiều, hơn nữa còn có những căn phòng nhỏ
bằng đá rất giản dị.
Trong trại cũng có mấy người đang đi lại, xa xa có thể nhìn thấy một ít kiến
trúc cao lớn, trên đó mơ hồ có người đang nói chuyện.
- Nghe kỹ, Vạn Cốt Quật này tuy do Quỷ Tông chúng ta làm chủ nhưng đệ tử các
tông môn khác cũng ngẫu nhiên đến đây thí luyện. Nếu gặp phải đệ tử tông môn
khác cũng không nên ngạc nhiên. Mặt khác đệ tử lần đầu tiên đến Vạn Cốt Quật
trước khi đi phải nhớ rõ các loại điều lệ đừng làm trái. Được rồi, các ngươi có
thể tự do hành động.
Lâm sư thúc chỉ tay vào một tấm bia đá tràn ngập văn tự màu bạc ở trung tâm thạch
trại, lại nói vài câu rồi bay đến tòa kiến trúc cao lớn.