Trong khu vực phía nam Đại Huyền Quốc là một sơn mạch liên tiếp ít ai lui tới, quanh năm mây mù lượn lờ, linh khí mỏng manh.
Trong một ngọn núi vô danh, ở trong một sơn cốc không ngờ, nơi này mây mù so với bên ngoài còn dày đặc hơn một ít.
Sâu trong lòng núi của sơn cốc có một thạch thất phạm vi bảy tám trượng,
hàn khí bức người, một cổ lãnh ý từ trong hang động truyền ra ngoài, làm cho bên trong lạnh hơn mấy phần.
Trong lòng đất một cái đầu lâu mặt không biểu tình, thình lình thẳng tắp nằm trong đống cát.
Mà bốn phía đều là cát minh màu đen, khỏa khỏa óng ánh sáng long lanh, mỗi một hạt cát đều có hắc khí lưu chuyển, khiến cho hạt cát có hào quang
lóe lên, tăng thêm vài phần quỷ dị trong thạch thất.
Đầu lâu nằm trên cát mịn, chỉ thấy đầu lâu hai mắt nhắm nghiền, cũng nương theo đó thả ra hàn khí theo tiết tấu.
Trong phòng âm hàn như thế, nhưng trên trán đầu lâu lại có một tầng mồ hôi
màu đỏ, theo thời gian trôi qua, biểu hiện trên mặt càng ngày càng giãy
dụa, giống như đang chịu đựng thống khổ.
Không biết qua bao nhiêu thời gian, hàn khí trong thạch thất chuyển động, một tiếng gầm nhẹ vang lên, một đạo nhân ảnh từ trong đông cát vang lên, "Vèo" một tiếng, nhảy ra khỏi cát.
Nửa người trên của bóng người xích lõa, thời gian
dài vùi trong đống cát, mặt ngoài làn da có màu tím đen, bên ngoài thân
có một chút hàn khí bốc lên, sau đó chỉ thấy hắn khoát tay, một đoàn
thủy cầu ngưng tụ trên không trung, đem cát mịn trên người cọ rửa toàn
bộ.
- Bốn tháng đã qua, lại có thể bắt đầu.
Liễu Minh ngửa mặt lên trời thở ra một hơi, hoạt động gân cốt một phen. Chỉ nghe quanh thân gân cốt phát ra âm thanh "Đùng".
Từ thân ảnh mà nhìn thì hắn trước khi nhập cốc thì thân thể có chút không khỏe.
Sau đó chỉ thấy môt tay của hắn đưa lên không trung. Tay kia bấm quyết, hai đạo quang cầu màu cam hiện ra, âm thanh đùng đùng không dứt, hai thiết
viên lỗi lỗi hiện ra.
Liễu Minh lại hất tay lên, hai khối tinh thạch màu vàng bay vút ra, lúc này chuẩn xác khảm vào trong ngực của chúng.
- Rống!
- Phanh!
Hai tiếng gầm gú vang lên, trong mắt khôi lỗi thú hiện ra ánh sáng màu đỏ,
khẽ lăn trên không trung, một trái một phải rơi xuông trước người Liễu
Minh. Kích thích cát mịn bay tứ tung, viên hầu hình dáng diện mục dữ
tợn, trong miệng lộ ra răng nanh um tùm.
Liễu Minh cũng không
chần chờ, một tay vỗ lên túi dưỡng hồn, một đạo hắc hà hiện ra, Cốt Hạt
quanh thân bao phủ trong lân phiến đỏ hồng cũng xuất hiện trước mặt.
Cốt Hạt "Tê tê" hú lên quái dị, không cần Liễu Minh phân phó, nó lập tức
nhảy vào chính giữa hai con khôi lỗi thú. "Đầu rắn" đằng sau nhoáng một
cái, vậy mà làm ra bộ dáng chuẩn bị công kích.
Liễu Minh thấy thế một tay năm ngón bấm động pháp quyết, lúc này bên ngoài thân hắc khí
cuồn cuộn lao ra ngoài. Vây quanh thân hình của hắn không ngớt, quanh
thân có chút ngứa ngáy, trong đó hồng sắc quang mang lập lòe. Một tầng
lân phiến đỏ thẫm màu hồng hiện ra ngoài, dùng tốc độ biến lớn cực
nhanh, biến lớn hơn chừng hai thốn.
Liễu Minh hai tay nắm chặt,
từ trong không khí truyền ra âm thanh đùng đùng. Một cổ sương mù tối om
truyền ra ngoài, bỗng nhiên một phân thành hai, hóa thành một Giao Long
màu đen và cự hổ màu đen, giống như hóa thành thực chất, sau tiếng long
ngâm hổ khiếu vang lên, ngay lập tức hiện ra bên ngoài thân của Liễu
Minh, trông rất sống động, lại giống như vật sống không ngừng lưu chuyển chung quanh thân thể.
Lập tức Liễu Minh thông qua tâm thần cảm
ứng với Cốt Hạt một phen, đồng thời vận dụng thiên phú nhất tâm lưỡng
dụng, một tay bấm niệm pháp quyết một bên ra lệnh cho thiết viên.
Chỉ thấy Cốt Hạt lập tức tuân lệnh nhảy dựng lên, kêu "Tê tê" một lúc và
"Đầu rắn" sau lưng mơ hồ, vô số bóng đen công kích lên lân giáp bên
ngoài thân của Liễu Minh.
Cốt Hạt sau khi trải qua thiên kiếp,
thực lực đã tấn chức đến Ngưng Dịch Cảnh sơ kỳ, cộng thêm lúc độ kiếp
gặp kỳ ngộ và trước đó thôn phệ tài liệu lân giáp của Xích Giao Hóa Tinh Kỳ, cho nên công kích của nó hơn xa cường giả Ngưng Dịch sơ kỳ nhiều
lắm.
Mà quanh thân của Liễu Minh có lân phiến Xích Giao bao phủ, Minh Cốt Quyết và Long Hổ Minh Ngục Công gia trì, thân thể cũng không
kém gì luyện thể sĩ Ngưng Dịch hậu kỳ, những chuyện này làm thân thể của Liễu Minh phòng ngự tăng lên rất cao.
Bởi vậy "Đầu rắn" của Cốt
Hạt tuy tốc độ kinh người, không trung nổ vang đùng đùng, nhưng trừ lưu
lại âm thanh đinh đang bên ngoài lân phiến của Liễu Minh và một ít vất
ngấn màu trắng thì không có gì xảy ra nữa, vẫn không cách nào phá vỡ
phòng ngự, nhưng thực sự làm cho Liễu Minh hưởng thụ cảm giác ngứa thì
không có gì hơn nữa.
Cùng lúc đó hai con thiết viên khôi lỗi cũng nhận được mệnh lệnh của Liễu Minh, trong tay cầm gậy sắt, không chút do dự nện mạnh lên người của Liễu Minh, cũng thỉnh thoảng vang ra tiếng
kêu "Ô ô".
Liễu Minh hai tay nắm lại, đứng lặng ở chính giữa,
tiến hành thừa nhận công kích của Cốt Hạt cùng khôi lỗi thú, thỉnh
thoảng phát ra âm thanh kêu rên, bên ngoài thân có hư ảnh long hổ lưu
chuyển không ngớt, cái trán và lân phiến hai tay nổi gân xanh, từng hạt
mồ hôi to chảy ra ngoài, vẻ thống khổ trên mặt còn nhiều hơn nhiều.
Trừ bình thường ngồi xuống điều tức, Liễu Minh đương nhiên mỗi ngày đều
thừa nhận huấn luyện như thế này, cũng vùi thân vào trong cát, sau đó
thông qua triệu hồi Cốt Hạt cùng khôi lỗi thú đánh vào các nơi trên thân thể một giờ, gân cốt bắp thịt của hắn giãn ra, trong người có âm khí
không ngừng lưu chuyển quanh thân thể, hắn làm vậy đã sắp tới nửa năm.
Nửa năm qua mỗi ngày Liễu Minh lại trải qua nửa ngày nằm trong Xích Âm Sa
và Cốt Hạt khôi lỗi thú đánh lên người rèn luyện thân thể, sau đó trở
lại một gian phòng trong lòng núi, ngồi trên bàn đá, một tay bấm niệm
pháp quyết, lúc này tâm thần chìm vào trong thức hải.
Trong thức
hải có Hồn Thiên Bi còn lẳng lặng lơ lững, đồng hồ cát có nhiều hạt cát
màu bạc hơn khi ở trong Man Quỷ Tông một tầng.
Chưa kịp nghĩ
nhiều, thần niệm của Liễu Minh khẽ động, hắc quang lóe lên, bản Long Hổ
Minh Ngục Công màu đen hiển hiện ra trong thức hải, lập tức lật qua lật
lại.
Nửa năm qua hắn mỗi ngày đều tìm hiểu tầng thứ hai của công
pháp này, mặc dù còn không có tìm hiểu thấu triệt, nhưng mà thông qua
đoán thể mỗi ngày có chút tương tự như trong sách nói, tuy tiến triển
dường như cũng không nhanh, muốn tu luyện xong tầng thứ hai không có hơn mười năm là không luyện thành được.
Liễu Minh nghĩ đến đây trong nội tâm lại thở dài một phen.
Nhưng hắn vẫn không ngờ qua, tu luyện Long Hổ Minh Ngục Công tầng thứ hai
xong là tiến giai đến Ngưng Dịch hậu kỳ, mấy năm nữa sẽ từ Ngưng Dịch
trung kỳ tiến giai đến Ngưng Dịch hậu kỳ, loại tốc độ này phóng nhãn cả
Vân Xuyên đại lục, mặc dù những đệ tử đại tông môn thiên phú trác tuyệt
kia, kinh tài tuyệt diễm cũng không nghĩ nhiều.
Phải biết rằng
mặc dù là thiên tài tu luyện thiên linh mạch, địa linh mạch tại Ngưng
Dịch kỳ cũng thường trì trệ mười năm thậm chí mấy chục năm, dù sao phần
lớn tu luyện giả tiến giai cần gặp bình cảnh, không chỉ cần thời gian tu luyện dài, còn cần cơ duyên và vận khí.
- Xem ra Long Hổ Minh
Ngục Công tu luyện đoán thể, linh dịch luyện thể không còn nhiều lắm,
hiệu quả cũng không tệ lắm, lần này có thể chọn mua thêm một chút.
Liễu Minh tự đánh giá như vậy, lúc này không hề do dự đứng dậy, sau khi sửa
sang sơ sơ thì tiến tới cửa động, sau đó tay áo run lên, một đoàn ánh
sáng màu xanh bắn ra, sau đó bấm niệm pháp quyết, lúc này ánh sáng màu
xanh đón gió hóa thành tàu cao tốc màu xanh lóe lên.
Thân hình
hắn nhoáng một cái vững vàng đứng ở lối ra vào của tàu cao tốc, một tay
điểm nhẹ lên mặt đất, tàu cao tốc cơ quan này "Vèo" một tiếng, hóa thành một đạo ánh sáng màu xanh bay thẳng về hướng phường thị Khâm Châu.
...
- Dùng tư chất địa mạch cũng không thể đứng vào hàng ngũ lục tử, xem ra
tuy Vân Xuyên đại lục chỉ là một góc của thế giới, là hòn đảo trên biển
cả, nhưng nội tình thâm hậu không phải người thường có thể tưởng tượng
được.
Một tháng sau, Liễu Minh lần nữa trở lại động phủ.
Hắn lúc này đi tới phường thị, không chỉ có thu hoạch tương đối khá, mua
sắm tài liệu chế tạo ra linh dịch rèn luyện thân thể trong mấy năm, đồng thời tại quán rượu của phường thị truyền ra tin tức xôn xao, chính là
tam chân lục tử trong Vân Xuyên liên minh, rốt cục cũng có tin tức rồi.
Với tư cách là lục tử được toàn bộ đại lục tiến hành bồi dưỡng, được tuyển
ra từ những người có tư chất và tiềm lực cao nhất, càng gia tăng thật
lớn khả năng tiến giai Hóa Tinh Kỳ, thậm chí còn có khả năng tiến giai
Chân Đan trong truyền thuyết.
Dù sao tu luyện trừ tư chất, khổ
tu, cơ duyên ra, tài nguyên tu luyện là trọng yếu nhất, có khi thậm chí
còn vượt qua ba cái trước.
Mà đại đa số tán tu cùng gia tộc tu
luyện tiến giai Ngưng Dịch Kỳ thấp như vậy, là bởi vì tài nguyên của bọn họ thiếu thốn, năm đó Bạch gia chính là ví dụ tốt nhất.
Mặc dù
không thể thành tựu Giả Đan Chân Đan trong truyền thuyết, nhưng mà có
thể trở thành cường giả Hóa Tinh Kỳ thì trong tương lai chống cự hải
tộc, khai tông lập phái, dương danh Vân Xuyên tự nhiên là chuyện dễ
dàng.
Dù sao phóng nhãn cả đại lục, Hóa Tinh Kỳ cũng là cường giả chính thức.
Dù sao tam chân lục tử bình chọn ra những người tiềm lực tư chất mạnh
nhất, bây giờ đã có kết quả. Bởi vậy toàn bộ đại lục tập trung chú ý tới bình chọn này cao độ, cũng không có chuyện gì có thể so sánh được.
Mà chưởng môn Man Quỷ Tông cùng Hoàng sư huynh nói đúng, Cao Trùng với tư
cách là đệ tử địa linh mạch của Man Quỷ Tông đẩy ra, cũng không được
chọn vào trong lục tử. Mà chính là Đại Huyền Quốc Thiên Nguyệt Tông
Trương Tú Nương cùng với Diệp Thiên Vư tư chất thiên linh mạch của
Nguyên Ma Tông, bốn người còn lại là đệ tử thiên tài của các đại tông
môn.
Liễu Minh đối với chuyện này mặc dù chú ý tới, nhưng mà với tư chất tam linh mạch của hắn không có liên hệ gì.
Đối với hắn mà nói, việc cấp bách bây giờ chính là đoán thể.
Liễu Minh trầm tư một hồi, liền xếp bằng trong thạch thất, bắt đầu ngồi xuống điều tức.
Chuyện cứ như vậy qua hơn nửa năm.
Một ngày này, đang lúc Liễu Minh bôi nhiều loại linh dịch khắp toàn thân,
chuẩn bị bắt đầu chôn sâu vào trong cát, trong túi da bên hông của hắn
vang lên âm thanh "Ông ông".