Ma Thiên Ký

Chương 1495: Q.7 - Chương 1495: Vĩnh Sinh kiếp




Liễu Minh chậm rãi mở mắt, trong mắt bị che kín bởi một tầng màu đỏ khát máu, khí tức khiến cho đầu Thông Huyền Ma Hồn phía xa sợ quá chạy mất, đúng là do hắn cố tình làm vậy.

Hiện giờ khí tức tản mát ra từ trên người hắn, đã cường đại đến mức khiến cho tu sĩ Thông Huyền cũng phải sợ hãi.

Hai cỗ Pháp Tướng một đen một trắng phía sau lúc này đã gần như biến thành thực thể chính thức, ánh sáng mờ hai màu trắng đen uốn lượn quanh thân, giống hệt như hai Kình Thiên Cự Nhân (người khổng lồ chống trời) đứng phía sau.

Liễu Minh ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn lên không trung trên đỉnh đầu.

Oanh long long!

Kiếp vân năm màu trên đỉnh đầu quay cuồng kịch liệt một trận, ngoại trừ bốn màu sắc nhanh chóng thu lại, màu vàng nhanh chóng lan tràn ra, chiếm cứ toàn bộ kiếp vân.

Kiếp vân màu vàng cuồn cuộn giống hệt thủy triều, ở giữa dần dần hiện ra một cái lốc xoáy rất lớn, ở giữa là luồng khí xoáy màu vàng lưu chuyển, bên trong bắn ra từng đạo ánh sáng vàng chói mắt, cơ hồ có thể chọc thủng mắt người khác.

Một tiếng nổ kinh thiên ầm vang!

Bên trong lốc xoáy đột nhiên phun ra vô số phù văn màu vàng cực kỳ linh động, chợt lóe lên một cái, hóa thành vô số lưỡi dao sắc bén màu vàng, trong đó đầy đủ mọi thứ đao thương mâu kích, như mưa to gió lớn ập xuống người Liễu Minh, tiếng xé gió cơ hồ có thể xé rách màng tai, khí thế cực kỳ kinh người.

Mỗi một chuôi lưỡi dao sắc bén màu vàng đều ẩn chứa dao động lực lượng Pháp Tắc Kim ThuộcTính, bao phủ toàn thân Liễu Minh vào trong.

" Rốt cục bắt đầu rồi sao...?"

Hai mắt Liễu Minh nhíu lại, trên mặt không lộ ra thần sắc sợ hãi chút nào, hai tay bấm niệm thần chú, quang mang hai màu đen trắng trên người đột nhiên bùng sáng.

"Vù vù" trong tiếng động, bên ngoài thân hắn hiện ra mảng lớn hào quang hai màu đen trắng, hợp lại với nhau trên đỉnh đầu của hắn, trong chớp mắt đã ngưng tụ thành mấy tầng hộ tráo hai màu đen trắng.

Vô số phù văn hai màu đen trắng cuồn cuộn quay cuồng bên trong hộ tráo, một cỗ lực lượng Pháp Tắc Âm Dương mãnh liệt từ giữa tràn ngập tỏa ra.

Hắn vừa mới làm xong việc này, tiếng nổ ầm ầm đột ngột vang lên, vô số lưỡi dao sắc bén màu vàng giữa không trung đã oanh kích lên tầng quang mang hộ tráo phía ngoài cùng, bạo phát ra tiếng nổ vang kinh người.

Giờ này khắc này, bên trong Ma Hoàng Thành ở khu vực trung tâm Luân Hồi Cảnh, Ma Chủ đứng trước pháp bảo Viên Luân rất lớn lúc trước.

Trên pháp bảo Viên Luân hiện ra một quầng sáng cực lớn, lập tức hiện ra rõ ràng tình hình Liễu Minh Độ Kiếp.

"Tiếp sau Ngũ Trảo Kim Long kia, phải mất mấy trăm năm thời gian mới lại có phân hồn tiến cấp tới Vĩnh Sinh Cảnh, rất tốt! Hả, tựa hồ người này có cảm ngộ không ít đối với Pháp Tắc Âm Dương, đúng là cực kỳ hiếm thấy." Ma Chủ nhìn thấy tình hình bên trong quầng sáng, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng, nhưng lập tức kêu khẽ một tiếng kinh ngạc.

Bởi vì do có phân hồn của Ma Chủ trong mình, vậy nên phần lớn thiên tư của sinh linh ở đây cực cao, đồng thời tìm hiểu hai hoặc trên ba lực lượng Pháp Tắc cũng có rất nhiều người, hơn nữa còn do không ngừng tranh đấu cắn nuốt bên trong Luân Hồi Cảnh, cùng lúc tu luyện hai loại lực lượng Pháp Tắc đến viên mãn cũng không phải là không có, chẳng qua là xác suất rất nhỏ mà thôi.

Mà trong số hàng vạn hàng nghìn sinh linh bên trong này, có đủ các loại người kinh tài tuyệt diễm, có thể tìm được các loại cách thức trì hoãn lực lượng cấm chế của Luân Hồi Cảnh, rồi sau đó có thể tiến giai Vĩnh Sinh Cảnh, phần lớn đều là người nổi bật nhất cho nên không ít vẫn có thể giữ lại vài phần thanh tỉnh, không bị mất đi hoàn toàn lý trí, cũng giống hệt như đầu Ngũ Trảo Kim Long kia.

Cho nên biểu hiện lúc này của Liễu Minh cũng không khiến cho Ma Chủ cảm thấy kinh ngạc lắm.

Dù sao sinh linh vừa mới tiến giai lên Vĩnh SInh Cảnh, so với người mà đã đắm chìm không biết bao nhiêu vạn năm ở Vĩnh Sinh Cảnh như Nguyên Thủy Ma Chủ mà nói thì đều không đáng giá nhắc tới.

Đối phương cảm ngộ lực lượng Pháp Tắc càng nhiều, sau này khi cắn nuốt xong lại càng nhiều chỗ tốt, hắn rất vui khi thấy điều này.

" Bất kể như thế nào, chỉ cần cắn nuốt thêm mấy người nữa, là ta có thể đủ để thiêu đốt bổn nguyên lực lượng Pháp Tắc, cưỡng ép tu luyện Pháp Tắc Thời Không đến viên mãn, đến lúc đó Yên Thế Ma Khôi chân chính luyện thành, phi thăng Thượng Giới, những tên kia cũng không thể làm gì được ta, hắc hắc." Ma Chủ cười lạnh một tiếng, con mắt chăm chú nhìn vào bên trong quầng sáng, quan sát tình hình độ kiếp của Liễu Minh.

Vô số lưỡi dao sắc bén màu vàng, uy lực mỗi một đạo đều không thua kém gì pháp bảo phi kiếm bình thường, sau một hồi cuồng loạn oanh tạc, mấy tầng màn sáng trắng đen trên đỉnh đầu Liễu Minh lần lượt bị chém nát, thành từng mảnh nhỏ.

Trong lòng Liễu Minh rùng mình, pháp quyết trên hai tay cũng không ngừng chút nào, sau khi nhanh chóng bấm niệm, hắn há miệng phun ra một đạo hồng quang, bộc phát ra một tia sáng màu đỏ đậm, tia sáng nhanh chóng hóa lớn lên, biến thành một lá cờ cực lớn màu đỏ hiện ra.

Phía trên lá cờ lớn hiện ra từng vòng phù văn màu đỏ thẫm, tỏa ra từng trận lực lượng Pháp Tắc nóng rực.

Hắn vung một tay lên, lá cờ lớn màu đỏ bay lên, từ giữa bắn ra mảng lớn ánh sáng mờ màu đỏ, ngưng tụ thành một quầng sáng, che trên đỉnh đầu hắn.

Trong miệng Liễu Minh lẩm bẩm, hai đạo hồng quang thô to bắn ra từ hai lòng bàn tay, chìm vào quầng sáng do lá cờ lớn biến hóa ra.

Phía trên quầng sáng chợt lóe lên ánh sáng màu đỏ, liệt diễm bốc cháy hừng hực, tản mát ra khí tức cực kỳ nóng, khiến cho hư không cũng nổi lên từng đạo gợn sóng.

Oanh long long!

Giữa không trung, lưỡi dao ánh sáng màu vàng chém mạnh vào ngọn lửa phía trên quầng sáng, nhất thời vang lên một tiếng "Xuy xuy" rồi tan ra hóa thành chất lỏng, tiêu tan đi mất.

Ngũ Hành thuộc tính, hỏa khắc kim!

Ở tại nơi này mấy trăm năm, lĩnh ngộ đối với Pháp Tắc Hỏa Thuộc Tính của Liễu Minh cũng đã rất thâm hậu, đã có thể sử dụng trong chiến đấu thực tế.

Tuy rằng Thiên Kiếp Vĩnh Sinh rất khủng bố, nhưng dù sao cũng không thể thoát ra khỏi phạm vi giới diện này, đương nhiên là cũng không thể thoát ra khỏi quy luật Pháp Tắc Thiên Địa Ngũ Hành tương khắc.

Bên trong Ma Hoàng Cung, sắc mặt Nguyên Thủy Ma Chủ khẽ biến đổi, không nghĩ tới Liễu Minh ngoại trừ thuộc tính Âm Dương, mà Pháp Tắc Hỏa Thuộc Tính cũng lĩnh ngộ thâm hậu.

"Kẻ này cũng không phải là người tầm thường, nếu đợi sau khi hắn tiến giai rồi mới cắn nuốt, chắc hẳn là cũng bằng với hai ba người lúc trước."

Hắn nén niềm hưng phấn lại trong lòng, tiếp tục quan sát.

Giờ phút này gương mặt Liễu Minh có chút vặn vẹo biến dạng, nhưng trong lòng bàn tay, hai đạo hồng quang liên tục không ngừng rót vào quầng sáng bên trong ngọn lửa giữa không trung.

Lá cờ đỏ rất lớn này là do trong thời gian mấy trăm năm ở nơi đây, vì để ứng phó với đại kiếp nạn lần này, hắn đặc ý luyện chế ra, tiêu phí vô số trài liệu trân quý cất giấu bấy lâu nay.

Tuy rằng chỉ có một đạo biến thành quầng sáng thủ hộ, nhưng dưới sự tương sinh tương khắc của Ngũ Hành, lại vẫn phòng thủ vững vàng như Thái Sơn.

Thời gian từng chút từng chút trôi qua, lưỡi dao ánh sáng màu vàng giữa không trung chém xuống không những không ngừng lại, mà càng lúc lại càng càng phát ra dày đặc, liên miên không dứt, vô cùng vô tận.

Ánh sáng vàng biến ảo thành đủ loại đao thương kiếm kích càng lúc càng lớn, thậm chí có một ít còn biến lớn đến vài trượng, tản mát ra ánh sáng vàng chói mắt, hung hăng oanh kích lên ngọn lửa phía trên quầng sáng.

Sắc mặt Liễu Minh trở nên có chút khó coi, ngọn lửa quầng sáng trên đỉnh đầu hắn cũng bắt đầu trở nên rung động, tựa hồ có chút không chống đỡ được nữa.

Trong lòng hắn thầm than một tiếng, xem ra Pháp Tắc Hỏa Thuộc Tính mình lĩnh ngộ vẫn chưa đủ, cứ tiếp tục như vậy, sợ rằng thật sự không chống đỡ thêm được nữa.

Liễu Minh sau khi suy nghĩ, một tay bấm niệm pháp quyết, hai cỗ Pháp Tướng màu đen trắng vẫn đứng đằng sau bắt đầu hành động, hai tay ầm ầm nắm lại thành quyền.

Ngay sau đó, từ miệng Liễu Minh phun ra một đạo ánh sáng mờ màu đỏ, quấn quanh bốn cái nắm tay rất lớn.

Trên nắm tay Hai cỗ Pháp Tướng đen trắng, lập tức hiện ra một cái bao tay màu đỏ, phát ra ánh sáng đỏ rực.

Hai cỗ Pháp Tướng gầm nhẹ một tiếng, bốn cánh tay trở nên mơ hồ, điên cuồng vung nắm đấm vào không trung.

Trong nháy mắt, tiếng xé gió gào thét đột ngột nổi lên giống như cuồng phong bạo vũ, từng đạo hư ảnh nắm đấm màu đỏ lớn như gian phòng chi chít được tung ra, như xé gió bắn thẳng tới ánh sáng màu vàng trên không trung.

Nơi mà hư ảnh nắm đấm đi qua, những lưỡi dao ánh sáng màu vàng đang chém xuống đều ầm ầm vỡ vụn, kể từ đó áp lực đối với Liễu Minh giảm đi nhiều, quầng sáng ngọn lửa đang rung động rất nhanh ổn định lại.

Ngũ Hành Kim Kiếp ước chừng duy trì trong một canh giờ, lúc này mới dừng lại.

Liễu Minh thở phào một hơi, phất tay đánh ra một đạo hồng quang, quầng sáng ngọn lửa giữa không trung tiêu tán đi mất, một lần nữa biến thành lá cờ đỏ rất lớn rơi xuống dưới.

Phía trên lá cờ đỏ rất lớn lúc này đã rách nát tả tơi, còn chưa kịp rơi xuống tay của Liễu Minh, đã chợt phát ra một tiếng gầm rú rồi vỡ vụn, biến thành hỏa vũ giữa trời rơi xuống, chưa chạm đến mặt đất đã yên diệt vô tung.

Liễu Minh thấy vậy, sắc mặt có chút khó coi.

Pháp Tướng đen trắng phía sau hắn lúc này cũng chồng chất vết thương trên hai cánh tay, hiển nhiên bị thương không nhẹ.

Liễu Minh vung một tay lên, hai đạo ánh sáng đen trắng từ bàn tay bay ra, dung nhập vào bên trong hai cỗ Pháp Tướng, thương thế ở cánh tay Pháp Tướng chậm rãi khôi phục.

Lúc này hắn mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, Lôi Kiếp phía sau đây vẫn cần chúng hỗ trợ.

Liễu Minh chau mày, tuy rằng hắn dự liệu được uy lực của Vĩnh Sinh Đại Kiếp rất lớn, thế nhưng bây giờ mới hiểu ra mình vẫn còn có chút coi thường nó.

Không kịp cho Liễu Minh kịp thở một hơi, màu vàng của kiếp vân trên không trung dần dần bị màu xanh biếc thay thế.

Sau khi một cái lốc xoáy màu xanh biếc xuất hiện, bên trong hiện ra từng trận ánh sáng màu xanh chói mắt, mức độ không hề kém ánh sáng vàng lúc nãy, tiếp theo một cỗ khí tức nồng đậm Mộc Thuộc Tính từ giữa ánh sáng màu xanh phát tán ra.

Sắc mặt Liễu Minh khẽ biến đổi, lật tay lấy ra vài viên đan dược, cũng chẳng thèm quan tâm có thời gian luyện hóa hay không mà toàn bộ nuốt hết vào.

Một hồi tiếng nổ ầm vang lên, vô số lục quang từ không trung bắn xuống, chợt lóe lên rồi hóa thành một cái cây rất lớn màu xanh, cao hơn mười trượng.

Bên ngoài thân cây phát tán ra từng trận thanh quang, va chạm với nhau, phát ra từng tiếng nổ như sét đánh, sau đó từng đạo điện quang màu xanh ầm ầm bắn xuống chỗ Liễu Minh như mưa to gió táp.

Liễu Minh sắc mặt khẽ biến đổi, điện quang màu xanh này rõ ràng đúng là Ất Mộc Thần Lôi bên trong Ngũ Hành, uy lực cực lớn.

Lúc này, hắn khẽ quát một tiếng, thanh quang trong tay chợt lóe, tế ra một cái trường tiên màu xanh, đúng là Tổn Ma Tiên.

Đồng thời trên người hắn hiện ra một tầng thanh quang, trong đó ẩn chứa lực lượng Pháp Tắc Mộc Thuộc Tính xuyên thấu qua cánh tay, cuồn cuộn không dứt dung nhập vào bên trong Tổn Ma Tiên.

Tổn Ma Tiên bỗng nhiên phát ra ánh sáng màu xanh sáng ngời, mặt ngoài hiện ra từng vòng phù văn Pháp Tắc huyền ảo, cũng lập tức bay ra khỏi tay, lơ lửng trên đỉnh đầu Liễu Minh.

Trong miệng Liễu Minh lẩm bẩm, hai tay liên tiếp phát ra từng đạo pháp quyết, Tổn Ma Tiên chợt phát ra ánh sáng chói mắt, sau khi mơ hồ một cái, huyễn hóa ra từng đạo tiên ảnh màu xanh đan chéo vào nhau, tung hoành ngang dọc.

Trong nháy mắt, biến thành một tấm lưới vô cùng lớn màu xanh.

Cùng lúc đó, vô số cự mộc màu xanh giữa không trung đã bắn tới phía trên tấm lưới màu xanh, lập tức vỡ vụn ra, một lần nữa biến thành từng trận thanh sắc quang mang, chỉ có điều là tấm lưới rất lớn do Tổn Ma Tiên biến thành cũng rung động.

Ánh mắt Liễu Minh chợt lóe, phất tay đánh ra mấy đạo pháp quyết, tấm lưới màu xanh phát ra một hồi tiếng kêu vù vù, bất ngờ chậm rãi xoay tròn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.