Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 557: Chương 557: Ác ma tiểu đội.




Cả năm tên ác ma đều mặc trọng hình khôi giáp, cầm trong tay cự hình liêm đao, tản mát ra một cổ hơi thở bạo ngược cùng sát khí tận trời!

Một tên Thâm uyên ác ma đã đáng sự đến như vậy, nếu 5 tên ác ma này liên thủ, vậy sẽ thế nào ?

Mọi người không chút do dự xoay người bỏ chạy, tốc độ so với lúc đến chẳng biết nhanh hơn bao nhiêu lần. Dưới sự hoảng sợ, ai cũng dốc hết toàn bộ sức lực, bộc phát ra tốc độ kinh người.

“ Nhanh, chạy mau, nhanh!”

“ Đáng chết, như thế nào lại vừa vặn gặp cái đám gia hỏa kia, lại còn gặp năm tên một lần nữa chứ!”

Dưới sự chỉ huy của Kiếm Thần, mọi người không để ý hết thảy chạy vội đi rất nhanh, hận không thể ở cách nơi này càng xa càng tốt. Gặp phải một tên Thâm uyên ác ma còn tốt, lại gặp đến năm tên, cho dù có cùng tiến lên cũng tuyệt đối không phải đối thủ. Nếu như bị đối phương đuổi đến, tuyệt đối là chết chắc.

Ngao

Mọi người còn chưa chạy được bao xa, ở phía sau đã truyền đến tiếng rít gào cùng rống giận rung trời, làm cho ai cũng run rẩy sợ hãi. Một gã kim sắc đấu bồng võ sĩ chỉ có thực lực lĩnh vực hoảng sợ đến nỗi tay chân lạnh như băng, bất ngờ giẫm phải một khối thạch bản bóng loáng, ‘ba’ một tiếng ngã dập mặt xuống đất, trực tiếp lăn xuống một vách núi.

“ Dát dát dát, tiểu gia hỏa kia đến chạy trên đường cũng không nổi, buổi trưa không ăn cơm hay là tối qua phong cuồng quá thế ?” Thi Vu Vương nhanh tay tinh mắt nhanh chóng bước đến bên vách núi cứu lấy tên kia.

“ Cám ơn đại nhân !” Tên kim sắc đấu bồng võ sĩ được cứu sắc mặt đỏ bừng.

Mặc dù chỉ có thực lực thánh vực, nhưng hắn cũng đã tu luyện xấp xỉ hơn năm ngàn năm, bất quá vẫn không cách nào đột phá lên lĩnh vực mà thôi. Không nghĩ tới, trong mắt Thi Vu Vương lại biến thành một tiểu gia hỏa.

“ Đi nhanh nào, Mạt Sở Lợi Á, đi mau!” Nhìn tên gia hỏa thiếu chút nữa rơi xuống vách núi vẫn còn đang kinh hồn, không nhúc nhích, tên võ sĩ phía sau liền vỗ vỗ lên vai hắn rồi vượt qua, giục hắn nhanh chóng theo sát.

Mọi người tốc độ rất nhanh, cấp tốc chạy ngược trở về, băng nhanh qua rậm rạp cây cối trong rừng.

“ Di” còn chưa đi được bao xa, Dương Lăng phụ trách cản ở phía sau kêu lên một tiếng, nghi hoặc dừng lại.

Ở phía sau, tiếng rống giận của Thâm uyên ác ma càng lúc càng lớn. Nhưng lại không thấy bóng dáng bọn chúng đâu. Càng kỳ quái chính là ngoại trừ tiếng rít gào của Thâm uyên ác ma, thỉnh thoảng còn loáng thoáng truyền đến vài tiếng kêu thảm thiết cùng tiếng đánh nhau. Một trận gió nhẹ thổi qua, mang một mùi máu tươi nhàn nhạt.

“ Chẳng lẽ năm tên Thâm uyên ác ma kia gặp phải địch nhân ?” Dương Lăng trong lòng vừa động, lập tức ngồi xuống, chỉ huy một đội giác phong thú rất nhanh bay đi tìm hiểu tình huống. Vừa rồi, mặc dù thấy được thân ảnh của năm tên ác ma to lớn. Nhưng khoảng cách phi thường xa xôi, ai cũng không rõ tình huống cụ thể.

“ Kết trận, bảo vệ đại nhân!”

Thi Vu Vương phản ứng nhanh chóng, chỉ huy đám người Hắc Long Vương cùng Hải Đức Lạp nhanh chóng kết thành một phòng ngự trận hình tròn, mang Dương Lăng đang ngồi khoanh chân trên đất bảo vệ nghiêm ngặt, cảnh giác quan sát động tĩnh chung quanh. Mặc dù không biết tại sao Dương Lăng đột nhiên dừng lại, nhưng hắn cũng không quên rằng đây là Thần Ma mộ tràng đầy rẫy nguy hiểm, không dám có chút đại ý khinh thường.

“ Chuyện gì xảy ra, đi, đi mau nào!”

“ Trời a, sao lại dừng lại thế?”

Nhìn nhóm Dương Lăng cản phía sau đột nhiên dừng lại, mọi người kinh hãi, trong nhất thời cũng không biết hắn tới cùng có ý tứ gì. Sau khi nhìn nhau một cái, Tinh linh Đại Tế Tự cùng Kiếm Thần nhanh chóng trấn an tộc nhân rồi dừng lại.

Căn cứ theo sự tiếp xúc cùng hiểu rõ trong thời gian này, bọn họ hiểu được Dương Lăng tuyệt không phải là một người đại ý khinh thường. Ngược lại năng lực tùy cơ ứng biến còn vượt xa so với người khác, cảm giác nhạy bén, đối với nhiều chuyện thường hay có giải thích độc đáo. Nếu không có nguyên nhân đặc thù gì, không có khả năng đột nhiên dừng lại.



Giác phong thú tốc độ rất nhanh. Rất nhanh đã truyền lại cho Dương Lăng những tin tức cần thiết. Đúng như dự đoán, mấy tên Thâm uyên ác ma đang gặp phải một đám địch nhân, bộc phát ra đại chiến kịch liệt, căn bản là không rảnh bận tâm đến đoàn người đã phát hiện.

“ Một đám dị vị diện cường giả đi vào Thần Ma mộ tràng thám hiểm ,hay là cường giả tiềm tu trong Thần Ma mộ tràng ?” Sau khi thông qua giác phong thú hiểu rõ đại khái tình huống, Dương Lăng trầm ngâm không nói, trong nhất thời cũng không biết được thân phận của đám người kia.

Cùng Thâm uyên ác ma giết nhau có rất nhiều người, có cung tiễn thủ mặc xuyên bì giáp, có ma pháp sư cầm ma pháp trượng trong tay, nhân số đạt khoảng mười lăm người, chia ra làm mấy tổ cùng vài tên Thâm uyên ác ma đánh nhau bất phân thắng bại. Trong đó, lợi hại nhất là một gã bưu hình đại hán mặc chiến giáp màu đỏ, cầm trong tay hồng sắc cự kiếm. Chỉ một mình hắn mà đánh ngang tay với một tên Thâm uyên ác ma cường tráng nhất.

Thượng vị thần đỉnh, ít nhất cũng có thực lực thượng vị thần đỉnh!

Dương Lăng nhanh chóng làm ra một phán đoán sơ bộ đối với thực lực của bưu hình đại hán, vị thực lực của đám người kia mà khiếp sợ. Có thể cùng năm tên Thâm uyên ác ma giết nhau đến bất phân thắng bại, tuyệt đối không phải là cường giả bình thường!

“ Dương Lăng, có chuyện gì xảy ra vậy ?” Tinh linh Đại Tế Tự trong lòng lo lắng đi tới, không biết có phải Dương Lăng phát hiện ra chuyện gì còn nguy hiểm hơn nữa hay không.

“ Chuyện tốt, một chuyện cực tốt!” Dương Lăng đứng lên, hưng phấn nói: “ năm tên Thâm uyên ác ma gặp phải một đám cường giả, song phương giết nhau bất phân thắng bại, căn bản là không có thừa lực đi truy kích nhóm chúng ta.”

Dưới sự hưng phấn, Dương Lăng nhanh chóng nói rõ ra tình huống. Rất nhanh, mọi người thở dài một hơi, nhất là đông đảo võ sĩ cùng tinh linh chỉ có thực lực thánh vực hoặc là lĩnh vực, càng an tâm hơn.

“ Các ngươi cứ nấp trong rừng rậm, để ta quay lại xem thử tình huống cụ thể thế nào!” Chần chờ một lát, Dương Lăng nhanh chóng đưa ra một quyết định kinh người, dẫn đám người Thi Vu Vương xoay người rời đi, chuẩn bị quay ngược lại tìm hiểu tình huống cụ thể.

Cường giả cùng cường giả giết nhau không thể bỏ qua, đứng quan sát ở khoảng cách gần có thể học được không ít điều, cũng như có thể hiểu được thêm về cường điểm cùng nhược điểm của Thâm uyên ác ma. Ngoài ra, Thâm uyên ác ma đều có thực lực ít nhất là thượng vị thần, tại thời khắc mấu chốt bất ngờ ra tay, nói không chừng có thể đục nước béo cò thu được thần cách của bọn họ.

“ Các ngươi ẩn tàng ở khu vực phụ cận, không có lệnh của ta, ai cũng không được lao ra!” Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức phân phó tộc nhân ẩn nấp, rồi lập tức cùng Tinh linh Đại Tế Tự liên thủ hành động, nhanh chóng đuổi theo đám người Dương Lăng .

“ Dương Lăng, đợi lát nữa nhất định phải cẩn thận, ngàn vạn lần đừng làm bại lộ hành tung!”

“ Tế tự đại nhân, yên tâm đi, mấy tên Thâm uyên ác ma này có thể bảo toàn tính mạng hay không còn khó nói, cho dù phát hiện ra hành tung của chúng ta cũng không có biện pháp bắt lại.”

Không có đông đảo kim sắc đấu bồng võ sĩ cùng tinh linh vướng víu, tốc độ mọi người đều nhanh hơn. Không lâu sau đã thuận lợi chạy tới phụ cận chiến trường, yên lặng quan sát tràng đại chiến.

“ Đại nhân, ta lập lại một lần nữa chúng ta chỉ là một nhóm lưu lãng giả bình thường, đi ngang qua nơi này mà thôi, không nên quá đáng. Nếu không, cùng lắm thì tất cả chết chung!” Bưu hình đại hán cầm trong tay cự kiếm nghiêng người tránh khỏi một đòn nghiêm trọng của một gã Thâm uyên ác ma, vừa nói vừa lui nhanh lại.

“ Hắc hắc, lưu lãng giả?” Sau một chiêu bức lui bưu hình đại hán, Thâm uyên ác ma lạnh lùng cười cười, “ lĩnh chủ đại nhân của chúng ta có lệnh, trong khoảng thời gian này, bất luận là kẻ nào cũng không được tới gần bên trong phương viên mười vạn dặm của Nguyệt Lượng hà. Nếu không, đều một luật tại chỗ giết chết!”

Tên Thâm uyên ác ma cùng bưu hình đại hán đối chiên thân cao hơn trăm thước, tráng kiện vô song, trên trán có hình một ngọn lửa trông rất sống động , thoạt nhìn tựa hồ là đội trưởng của mấy tên ác ma này. Cầm trong tay cự hình liêm đao, trên thân mặc một bộ trọng hình khôi giáp khắc đầy phù văn, cả người toát ra tử sắc hỏa diểm tận trời, thoạt nhìn so với tên ác ma gặp phải lúc trước còn muốn kinh khủng hơn.

Không được tới gần phương viên mười vạn dặm chung quanh Nguyệt Lượng hà ?

Nghe ác ma đội trưởng nói như vậy, bưu hình đại hán của người chấn động. Mặc dù đã biết rằng Thâm uyên ác ma lĩnh chủ sẽ không khoanh tay đứng nhìn, sẽ không để mọi người tùy ý vây giết hắc giáp đại ác ma sắp thức tỉnh ở Nguyệt Lượng hà, nhưng như thế nào cũng không nghĩ tới hắn cũng phái ra rất nhiều ác ma phong tỏa hết thảy lối vào Nguyệt Lượng hà.

Làm sao bây giờ ?

Nhìn khí thể hùng hổ của năm tên Thâm uyên ác ma, lại nhìn sắc mặt tái nhợt của đồng bọn, bưu hình đại hán Lý Tra Đức Sâm trong nhất thời không khỏi chần chờ không quyết.

Nguyệt lượng thạch ở Nguyệt Lượng hà ẩn chứa năng lượng kinh người, đối với việc tu luyện có ích lợi rất lớn, là một đặc sản chỉ có ở Thần Ma mộ tràng, tại các vị diện khác ngàn vàng khó cầu. Do sự hiểm yếu ở Nguyệt Lượng hà, vốn đã rất khó lấy được, chờ đến sau khi tên hắc giáp đại ác ma đã ngủ ngàn năm ở đó khôi phục lại thực lực, muốn lấy được nguyệt lượng thạch càng thêm khó khăn.

Ngoài ra, theo truyền thuyết bên trong động phủ của hắc giáp đại ác ma có chôn rất nhiều thần cách cùng thần khí của thượng cổ Thần Ma, bảo bối nhiều không đếm hết. Theo tin đồn các thế lực lớn cùng tuyệt thế cường giả tiềm tu đều chạy tới Nguyệt Lượng hà, chuẩn bị đánh chết hắc giáp đại ác ma sắp tỉnh lại, đục nước béo cò lẻn vào, có lẽ có thể nhặt được bảo bối bên trong động phủ của hắc giáp đại ác ma.

Thần cách cùng thần khí của thượng cổ Thần Ma, hơn nữa còn có nguyệt lượng thạch ngàn vàng khó cầu, đây là một lượng tài phú lớn đến cở nào!

Bưu hình đại hán Lý Tra Đức Sâm không cam lòng cắn chặt răng, nhưng nhìn những đồng bọn đã đi theo mình nhiều năm , lại ưu tâm xung xung. Nếu chỉ có một mình một người, cho dù trên đường có gặp phải nhiều Thâm uyên ác ma hơn nữa, hắn cũng tự tin có thể lẻn vào. Nhưng muốn dẫn mọi người cùng nhau hành động, vậy sẽ rất phiền toái, không có khả năng một đường giết vào.

“ Đại nhân, được rồi, chúng ta sẽ rút lui ra ngoài!” Sau khi suy xét một phen, bưu hình đại hán Lý Tra Đức Sâm quyết định lấy lui làm tiến, trước hết thoát khỏi mấy tên Thâm uyên ác ma này đã rồi tính sau.

“ Hừ, bây giờ mới muốn rút lui thì đã quá muộn rồi. Phàm những người nào đã bước vào phương viên mười vạn dặm chung quanh Nguyệt Lượng hà, một luật giết hết!” Tên Thâm uyên ác ma cầm đầu hừ lạnh một tiếng, giơ cự hình liêm đao lên hung hăng giết qua.



Mắt thấy không thể tránh khỏi một hồi đại chiến, Lý Tra Đức Sâm cắn răng phi thân trực diện chống đỡ. Song, ngay khi hắn chuẩn bị một kiếm bổ về phía đại não đối phương thì một việc ngoài ý muốn xảy ra.

Tên ác ma đội trưởng cầm đầu cười lạnh một tiếng, đang phóng nhanh tới đột nhiên biến hướng, hô một tiếng lại tăng tốc, giảo hoạt đánh về phía một gã cung tiễn thủ chỉ có thực lực trung vị thần ở phía sau Lý Tra Đức Sâm. Cự hình liêm đao trầm trọng mà sắc bén tại không trung quét qua một nhát, ca sát một tiếng chém gã cung tiễn thủ không kịp tránh thành hai đoạn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.