Nghe Dương Lăng mở miệng nói láo, nói có tình có lý, Vưu Na khuôn mặt đỏ bừng giống như người nói dối ngược lại là nàng, cùng lúc đó, nhà tiên tri của người Tô Mỹ Nhĩ có điểm tiếc nuối, dường như nhớ đến sự tình gì đó.
Thánh địa?
Chẳng lẽ, gia tộc huynh muội bọn họ là tộc nhân đến từ hiểm cảnh hồi xa xưa?
Lão già áo đen trong lòng vừa động, nhớ tới một chuyện lưu truyền qua bao nhiêu đời tiên tri. Theo truyền thuyết thì ở thời kỳ thượng cổ, hiểm cảnh là thánh địa của người Tô Mỹ Nhĩ, tộc nhân sống no ấm trong đó, sống cuộc sống rất thanh bình. Rất nhiều tộc nhân sống ở bên ngoài hoặc là đi du lịch, cứ ngày 1 tháng 9 hàng năm cũng đều trở lại thánh địa cầu thánh, cầu mong thần linh phù hộ.
Lúc ấy, tộc nhân đã sáng tạo văn minh tuần thú rất huy hoàng. Thánh địa cũng trở thành nơi mà người đời hướng tới.
Nhưng sau cơn đại nạn, tất cả đều thay đổi. Tinh anh trong bộ lạc hầu như chết hết, thánh địa trong một đêm biến thành địa ngục trần gian, khắp nơi đều là cạm bẫy, trở thành một hiểm cảnh sát khí khắp nơi.
Rất nhiều năm qua, người Tô Mỹ Nhĩ sở dĩ sống trong Thạch đầu thành, cuộc sống có khổ cực đến như thế nào cũng không có rời đi khỏi sa mạc Tây Bá Lợi Á, mục đích chính là bảo vệ truyền tống trận ở bên tron thần miếu, bảo vệ đường vào thánh địa. Hy vọng có một ngày, tộc nhân có thể vào trong hiểm cảnh tìm kiếm pháp thuật tu luyện và thánh khí, tìm kiếm tộc nhân có còn sống ở bên trong hay không.
Hiểu lầm thân phận của Dương Lăng và Vưu Na, lão già vô cùng kích động. Mặc dù gia tộc đối phương không có nhiều người, có điều đáng tiếc, nhưng là tộc nhân đi ra từ thánh địa, dám chắc bọn họ sẽ lắm giữ một ít pháp thuật mà thạch đầu thành đã thất truyền. Điểm này, từ việc Dương Lăng có thể trực tiếp hấp thu năng lượng trong Hắc đà thạch là có thể chứng minh.
Có pháp thuật tu luyện trực tiếp hấp thu năng lượng trong Hắc đà thạch, có lẽ có thể thay đổi thảm cảnh tộc nhân đời sau không bằng đời trước, mấy năm là có thể huấn luyện được một nhóm cao thủ. Qua đó thành lập một đội tinh anh tiến vào thánh địa, tìm được pháp thuật và thánh khí bị phong ấn.
Vô cùng mừng rỡ, lão già áo đen hưng phấn nhớ tới thời kỳ huy hoàng của tộc nhân trước đây, tiếp tục nói chuyện với hai người. Từng bước hiểu rõ gia tộc sau lưng hai người. Thời khắc mấu chốt, Vưu Na đóng chặt miệng lại, Dương Lăng lại trả lời không hề có sơ hở, lấy cớ gia chủ có lệnh không thể nói ra phương pháp hấp thu năng lượng trong hắc đà thạch với bên ngoài.
“Vưu Lý, sau khi rời đi sa mạc Tây Bá Lợi Á, nhớ là phải nhanh chóng mời gia chủ của các ngươi đến đây một chuyến”
Hiểu được nỗi khó khăn của Dương Lăng, lão già áo đen quyết định trực tiếp tìn gia chủ của hắn để thương lượng, hắn tin tưởng đối phương biết được bí mật về thạch đầu thành, nghĩ đến lợi ích của tộc nhân, tuyệt đối sẽ không giấu giếm.
Mời gia chủ đến đây một chuyến?
Liếc mắt với Vưu Na, Dương Lăng lắc đầu cười khổ, chính mình không hiểu tại sao đi đến thế giới xa lạ này, thì đi đâu tìm tên gia chủ không có thật. Tuy nhiên, vì tránh cho có phiền toái phát sinh, không còn cách nào khác là phải hứa hẹn với lão già.
“Được rồi, tiên tri đại nhân, không biết ngươi đã nghe đến thao ma sư bao giờ chưa?” Trước khi bỏ đi, nhìn vân báo quấn quít lấy Vưu Na, Dương Lăng trong lòng vừa động, nhớ tới bóng đen và ma thú khổng lồ bên trong ảo ảnh thủy tinh.
Thao ma sư?
Ngoài ý muốn một lát, lão già áo đen chấn động cả người, sắc mặt tối tăm lại: “Vưu Lý, ngươi từ đâu ma fbieets được tin tức của thao ma sư? Chẳng lẽ bọn chúng có xung đột với gia tộc các ngươi?”
“Tình hình cụ thể ta không rõ ràng lắm, chỉ là trước khi đi thì vô ý nghe được một vị trưởng bối trong gia tộc nhắc đến” Con ngươi đảo đảo, Dương Lăng không thừa nhận cũng không phủ nhận.
“thao ma sư, là một tên hèn hạ, khát máu và tàn nhẫn” Dừng lại một lát, lão già áo đen nói tiếp: “Người Tô Mỹ Nhĩ chúng ta thông qua tâm hồn liên lạc và chỉ huy dã thú, nhưng đám thao ma sư thì khác, sau khi bắt được ma thú sẽ sử dụng các phương pháp tra tấn để giết hại, kích phát oán khí của chúng rồi cũng giống như Tử linh pháp sư khống chế thi thể của chúng”
Khống chế thi thể ma thú giống như Tử linh pháp sư?
Vừa nghe lão già áo đen nói như vậy, Dương Lăng và Vưu Na hiểu được tại sao động tác ma thú nhìn thấy trong ảo ảnh thủy tinh lại cứng ngắc đến như vậy. Thì ra, bọn chúng không phải là một loại ma thú khác lạ mà chỉ là một đám thi thể mà thôi.
“hắc hắc, các ngươi có biết tại sao mắt ta lại biến thành như vậy không?”
Lão già áo đen sắc mặt tăm tối. vừa nói vừa sờ sờ vào hai hốc mắt trống rỗng của mình, vô ý thức phát ra một cỗ năng lượng, tấm rèm bên trong thần miếu không gió mà tự động, phấp phới bay. Thi thoảng còn truyền ra tiếng mãnh thú rít gào.
“thao ma sư rất thích khống chế thi thể ma thú hệ hắc ám, đối với bọn họ mà nói, một tòa thành dưới đất có dấu đại lượng ma thú hệ hắc ám, còn trân quý hơn cả một mỏ tinh quáng chất lượng cao rất nhiều”
Dừng lại một chút, lão già áo đen nói tiếp: “Hơn 200 năm trước, một gã thao ma sư cường đại mạnh mẽ xông vào thạch đầu thành, đòi chiếm thần miếu của chúng ta. Sau một hồi đại chiến, mặc dù đánh chết đối phương và ma thú đại quân khổng lồ, nhưng hai mắt của ta cũng mất đi từ đó”
Hơn 200 năm trước?
Nhìn lão già áo đen cả người toàn xương trông như cây khô, Dương Lăng nuốt nước bọt khó khăn. Nghe nói, tu luyện đến cảnh giới cao cấp kiếm thánh hoặc là ma tầm sư thì mọi người có thể sống rất lâu.
Nhà tiên tri người Tô Mỹ Nhĩ này thực lực rất cao thâm, không biết đã tu luyện đến cảnh giới nào.
Nhí hai hốc mắt trống rỗng của lão già áo đen, lại nghĩ đến sự kinh khủng của thao ma sư trong ảo ảnh thủy tinh, hắn hiểu được trận đại chiến năm đó không đơn giản chút nào.
Thao ma sư thích khống chế thi thể ma thú hệ hắc ám, xông vào thạch đầu thành để đòi chiếm thần miếu, nói cách khác, bên trong thần miếu dám chắc có cái để hắn vô cùng hứng thú, bảo bối đáng giá để mạo hiểm. lão già áo đen không nói nhiều nhưng Dương Lăng nhanh chóng hiểu được vài tin tức quan trọng.
Chẳng lẽ, bên trong thần miếu có rất nhiều ma thú hệ hắc ám?
Nhớ lại tiếng rít gào mờ ảo vừa nãy, Dương Lăng
trầm ngâm không nói. Thần miếu rất lớn, nhưng ngoại trừ có một tấm rèm cổ quái, thì cũng chỉ còn pho tượng cụt tay mà con mắt có khả năng phát ra ánh sáng lục. Nếu có ma thú, vậy chúng nó rốt cuộc dấu ở đâu?
“thao ma sư mặc dù đáng ghê tởm, nhưng thực lực vô cùng thâm sâu, với thực lực của các ngươi bây giờ, nếu mà gặp thì ngay lập tức chạy thật xa. Nhớ lấy, tuyệt đối không được ham chiếm”
Trầm ngâm một lát, lão già áo đen trầm giọng dặn dò Dương Lăng và Vưu Na. Mặc dù năm đó thắng được, nhưng nhớ tới sự kinh khủng của thao ma sư, hắn vẫn nhớ như in.
Nhiều lời sẽ có sơ hở, mặc dù vẫn còn nghi vấn, nhưng Dương Lăng không muốn lưu lại ở đây thêm nữa. Lấy lý do phải trở về gia tộc thông báo để nhanh chóng rời đi, lo lắng vô ý để lộ ra cái gì. Mặc dù hắn tin tưởng gọi ma thú đại quân ra thì cũng có khả năng chiến đấu với lão già tiên tri này, nhưng cơ bản là không cần phải tự chuốc lấy phiền phức, hiểu được phương pháp tu luyện dã thú chi linh rồi nhanh chóng rời đi mới là vương đạo.
Nói vài câu khách sáo, lão già áo đen cũng không có giữ lại, hy vọng Dương Lăng có thể nhanh chóng đưa gia chủ hắn đến đây. Trước khi từ biệt, tặng cho Dương Lăng năm khối Hắc đà thạch cực phẩm, tặng cho hắn một con chó săn to như con ghé để dẫn đường, tặng cho Vưu Na một con vân báo màu đỏ để bảo vệ.
Dương Lăng thu hoạch rất lớn, đám dong binh cũng không ngoại lệ. Nhìn vào sắc mặt của Dương Lăng và Vưu Na, người Tô Mỹ Nhĩ cũng tặng cho họ năm con ngựa bay tốc độ rất nhanh, để cho tên Mập mạp vui mừng cười suốt ngày, nằm mơ cũng cười ra tiếng.
Ngựa bay Tây Bá Lợi Á cao lớn mạnh khỏe, không chỉ tốc độ rất nhanh, hơn nữa sức chịu đựng rất lớn, ăn no là có thể chạy trốn vài trăm dặm đường. Nếu gặp phải loạn thạch hay là khe rãnh cản đường, còn có thể vỗ hai bên cánh bay qua, bay được ở tầm thấp và khoảng cách gần.
Sau khi bị Dương Lăng thuần hóa và nuốt vào rất nhiều ma thú huyết châu, tốc độ và sức chịu đựng của hai con chiến mã La Tư kéo xe đã vượt xa các con chiến mã bình thường. Không kém mấy con ngựa bay Tây Bá Lợi Á một chút nào, kéo xe lao nhanh như gió trên sa mạc rộng lớn, cách Thạch đầu thành càng lúc càng xa.
Trên đường đi, ngoại trừ minh tư, Vưu Na tận dụng thời gian tu luyện dã thú chi linh, von vân báo lông màu đỏ càng lúc càng nghe lời, chỉ huy càng dễ dàng hơn. Cùng lúc đó, hấp thu năng lượng bên trong mấy khối Hắc đà thạch, Dương Lăng cảm giác Vu lực lại tăng cao, chỉ còn cách trung cấp địa vu một chút mà thôi.
Khác với các tinh thạch bình thường, Hắc đà thạch không chỉ có rất nhiều năng lượng bên trong, mà còn có thể tự động hấp thu thiên địa linh khí trong không khí. Trong khi Dương Lăng tu luyện vu quyết và thông linh pháp thuật, năm khối Hắc đà thạch sẽ giống như bọt biển hấp thu năng lượng tinh tú, và sinh mệnh năng lượng màu xanh biếc.
Kết quả, ngày đầu tiên Dương Lăng hấp thu hết năng lượng bên trong Hắc đà thạch, ngày thứ hai thì Hắc đà thạch lại tràn ngập năng lượng, giống như quả pin vậy, tiện lợi và thực dụng.
Ngoài ra, Dương Lăng phát hiện ảo ảnh thủy tinh cũng có thể tự động hấp thu năng lượng, đặt nó ở cạnh mấy khối Hắc đà thạch thì tốc độ hấp thu năng lượng sẽ nhanh hơn rất nhiều. Chỉ sau vài ngày ngắn ngủi, từ giống như một tảng đá ảm đạm không ánh sáng, đã biến thành một khối thủy tinh trong suốt, hình ảnh chiếu ra cũng rõ ràng hơn nhiều.
Buổi tối hôm đó, mọi người ở bên trong một sơn cốc nghỉ ngơi, đám dong binh sau một ngày vất vả đều lăn ra ngủ, còn Dương Lăng thì nhảy lên một cành cây lớn nhất mà tu luyện. Năng lượng tinh tú và sinh mệnh năng lượng được hấp thu vào cơ thể, hắn cảm giác cơ thể không ngừng co rút rồi bành trướng, sau đó tiếp tục co rút, bành trường… trong cơ thể tràn đầy lực lượng.
Hắn vô ý thức đánh ra vài dấu tay huyền ảo, tinh thần lực khổng lồ tản mát ra như mạng nhện. Tuyết bay trên tời, đám dong binh nằm mơ nói nhỏ, còn có con ếch Tây Bá Lợi Á đang nằm ngủ đông trong huyệt động, tất cả đều hiện hết lên trong đầu hắn.
Đại thụ che trời, bụi rậm thấp và cây cỏ lúc nào cũng có thể thấy, tất cả đều phát ra ba động thân thiết, phạm vi từ vài dặm tăng lên đến hơn mười dặm. Dị năng thụ nhãn đột phá một cách vô ý.
Từ từ, lấy Dương Lăng làm trung tâm, ở giữa sơn cốc xuất hiện một tầng lục vụ, càng ngày càng dày. Nếu đám dong binh mở mắt, sẽ phát hiện vết sẹo trên người từ từ biến mất, mà cây đại thụ Dương Lăng ngồi còn phát sinh ra biến hóa rất lớn, trên mặt đất mọc lên một gốc rễ cây to lớn.