Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 574: Chương 574: Gặp mặt điểu nhân




Một đầu sa la trư biết ca hát ?

Vừa nghe Dương Lăng nói như vậy, đám lưu lãng giả đang vây xem há miệng cười to, còn cự hán đầu bóng lưởng thì tức giận đến thất khiếu bốc khói.

Những năm gần đây, dựa vào uy danh của gia tộc, hắn đi đến nơi nào cũng rất uy phong; dựa vào thực lực thượng vị thần đỉnh ngạo thị đông đảo lưu lãng giả, không có bất luận kẻ nào dám trêu chọc. Không nghĩ tới, lại bị Dương Lăng một tên trung vị thần nho nhỏ đem so với một đầu sa la trư chỉ biết ăn no rồi ngủ!

“ Người trẻ tuổi, nhớ kỹ, tên của ta là Tư Khóa Đặc thuộc A Khuê Long thần hệ, được chết dưới cự phủ của ta đó là vinh hạnh của ngươi!” Dưới sự bạo nộ, cự hán đầu bóng lưỡng quát lên một tiếng, giơ chiến phủ trầm trọng hướng Dương Lăng phóng đến, đằng đằng sát khí.

Sau lưng Lý Tra Đức Sâm có đao phong võ sĩ gia tộc với thế lực khổng lồ, không nên trêu chọc. Tinh linh Đại Tế Tự xinh đẹp động lòng người, không tới lúc cuối cùng cũng không thể mạo hiểm ngộ thương mạnh mẽ bắt nàng mang đi. Nhưng, Dương Lăng chỉ là một tên trung vị thần nho nhỏ, cái này không có gì phải lo lắng. Một búa chém hắn thành hai đoạn, vừa vặn có thể giết gà dọa khỉ, xem thử ai còn dám cùng mình đối nghịch.



Tên cự hán đầu bóng lưởng tên là Tư Khóa Đặc tốc độ rất nhanh, hóa thành một đạo hắc ảnh như vân báo lao thẳng tới Dương Lăng cách đó không xa. Cự phủ sắc bén hàn quang lòe lòe, tản mát ra một trận mùi máu tươi khó ngửi, chẳng biết đã từng nhiễm qua máu tươi của biết bao nhiêu người.

“ Kiếm nhận phong bạo, giết!” Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức chợt quát một tiếng, dùng tật phong bộ nhanh chóng bước tới ngăn trở đường đi của cự hán đầu bóng lưởng, trường kiếm sắc bén ngâm khẽ một tiếng, cuồn cuộn nổi lên kiếm khí sắc bén đầy trời.

Mắt thấy cự hán đầu bóng lưởng dám có chủ ý với Tinh linh Đại Tế Tự , lửa giận của hắn đã cao vạn trượng. Nếu không phải vì giữ cho đại cục, nếu không phải biết rõ thực lực cường đại của đối phương, hắn đã sớm ra tay mang đối phương ra chém thành tương thịt.

“ Hừ, muốn chết!” Cự hán đầu bóng lưởng Tư Khóa Đặc hữu trì vô khủng, sau khi hừ lạnh một tiếng liền nhanh chóng triển khai thần vực.

Xuy

Phô thiên cái địa kiếm khí lưu lại từng đạo vết kiếm thật sâu trên mặt đất, nhắm thẳng những nơi yếu hại trên người cự hán đầu bóng lưởng đánh tới, tốc độ nhanh vô cùng, kéo theo từng tiếng xé gió chói tai. Nhưng, theo sự triển khai thần vực của cự hán đầu bóng lưởng, một màn ngoài ý muốn xuất hiện!

Kiếm khí với tốc độ rất nhanh trong nháy mắt đã chậm lại, thậm chí trực tiếp bắn ngược ra ngoài. Phảng phất như là đánh phải một tầng pha lê cứng rắn trong suốt!

“Thiên quân phá, giết!”

Cự hán đầu bóng lưởng hai tay cầm búa, cả người nhảy lên cao, hung hăng nhắm thẳng đầu của Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức đánh xuống. Đằng đằng sát khí, khí thế bức người như mãnh hổ xuống núi.Hai mắt thị huyết đỏ bừng, gân xanh nổi lên, cả người từ trên xuống dưới tản mát ra một cổ hơi thở cuồng bạo. Cả người thoạt nhìn, quả thức chính là một tên đồ tể bạo ngược!

“ Thượng vị thần đỉnh, tên đầu bóng lưởng này tuyệt đối có thực lực thượng vị thần đỉnh!”

“ Đúng vậy. Tuyệt đối có thực lực thượng vị thần đỉnh. Trách không được dám càn rỡ như vậy!”

Mắt thấy khí thế bức người của cự hán đầu bóng lưởng, cảm giác một chút năng lượng ba động mênh mông trong cơ thể hắn, các lưu lãng giả đang vây xem bắt đầu bàn tán. Không thể nghi ngờ, lúc trước khi bắt hắc giáp đại hán, hắn vẫn chưa bại lộ ra thực lực chính thức. Tay không mà đã lợi hại như vậy, bây giờ lại thêm một cây chiến phủ khiến người ta nhìn thấy phải e sợ , thì sẽ như thế nào ?

Đối với thực lực của đại hán đầu bóng lưởng, mọi người sợ hãi than thầm không thôi, đồng thời Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức, và ngay cả nhóm Dương Lăng cũng lo lắng. Trong đông đảo lưu lãng giả đang vây xem, người có thực lực thượng vị thần đỉnh không phải không có, cũng không phải là không đủ sức cùng đại hán đầu bóng lưởng đánh một trận. Nhưng nghe khẩu khí của hắn thì dường như sau lưng còn có một thế lực cực kỳ đáng sợ. Cho nên ai cũng không dám dễ dàng ra tay. Vô luận tại bất cứ vị diện nào, tử vong quân chủ đều là tồn tại cao cao tại thượng. Một cái gia tộc không thèm để tử vong quân chủ vào mắt, thực lực kinh khủng cỡ nào cũng có thể tưởng tượng !

Cự hán đầu bóng lưởng lực lượng kinh người, tốc độ cũng nhanh vô cùng. Sau khi triển khai lực lượng thần vực áp chế thần vực của Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức thì càng thêm như cá gặp nước, trong nháy mắt đã phóng tới trước hắn . Mắt thấy không thể tránh kịp, Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức đồng tử co rút nhanh, cắn răng giơ lên trường kiếm sắc bén.

Đinh

Sau một tiếng vang lớn, Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức cảm giác được một cổ năng lượng cuồng bạo như bài sơn đảo hải tràn vào cơ thể. Hộ thể thần lực trong nháy mắt đã bị đánh tan, há mồm phun ra một ngụm máu tươi. Trên ngực từng trận đau nhức, như bị chùy đánh vào, càng thêm không ổn chính là trường kiếm trong tay do vẫn thạch từ dị vị diện luyện chế thành đã bị chém làm hai đoạn.

Thiên quân phá!

Uy lực của tuyệt kỹ thành danh của cự hán đầu bóng lưởng không phải chuyện đùa, ngay cả thượng vị thần bình thường cũng không dám đón đở, trung vị thần càng không cần phải nói. Hắn mặc dù tu luyện tới trung vị thần đỉnh, khoảng cách tiến giai lên thượng vị thần chỉ còn một bước cuối, nhưng vô luận như thế nào cũng không phải là đối thủ của cự hán đầu bóng lưởng.

Thực lực song phương thật sự cách nhau quá xa!

“ Một tên trung vị thần nho nhỏ mà cũng dám chạy ra, quả thực chính là muốn chết!”

Cự hán đầu bóng lưởng chợt quát một tiếng, giơ cự phủ sắc bén lên đánh ra. Hô một tiếng nhào tới trước mặt Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức , hung hăng chém thẳng vào cổ hắn, chuẩn bị chặt đầu lâu của hăn xuống. Cự phủ trầm trọng mà sắc bén hàn quang lòe lòe, làm người thấy phải giật mình

“ Trời ạ, ngay cả trường kiếm cũng bị chém đứt, làm sao bây giờ?”

“ Thật là đáng sợ, cái búa đó tới cùng là do tài liệu gì luyện chế thành ?”

Chứng kiến một màn đáng sợ đó, các lưu lãng giả vây xem lớn tiếng sợ hãi than. Mặc dù đã biết thực lực của cự hán đầu bóng lưởng rất mạnh, nhưng như thế nào cũng không nghĩ tới hắn lại cường đại đến mức đó. Nhìn cây búa lớn hàn quang lòe lòe, tản mát ra từng trận mùi máu tươi hôi thối, không khỏi da đầu tê dại.

“ Sinh mệnh lao lung!”

Mắt thấy Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức không phải là đối thủ, Tinh linh Đại Tế Tự quyết đoán ra tay. Nơi không trung đột nhiên toát ra một mảng lục quang, càng ngày càng đậm, nhanh chóng hóa thành một gốc xúc thủ cứng cỏi, như lưới nhện cuốn chặt lấy cự hán đầu bóng lưởng. Nối chặt lại với nhau tạo thành một cái lao lung không thể phá.

“ Tốt, quả nhiên là sinh mệnh pháp tắc hiếm thấy. Đáng tiếc, uy lực chính là vẫn còn quá yếu!” cự hán đầu bóng lưởng dùng búa chặt đi những xúc thủ đang quấn trên người, dễ dàng thoát ra.

Sinh mệnh lao lung công kích quỷ dị, nếu là do thượng vị thần đỉnh từ sinh mệnh vị diện thi triển ra, hắn không dám khinh thường nhưng Tinh linh Đại Tế Tự chỉ có thực lực trung vị thần, còn chưa chính thức phát huy được uy lực của sinh mệnh lao lung.



Đại hán đầu bóng lưởng lại một lần nửa tăng tốc, như tia chớp phóng đến Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức đang ở gần trong gang tấc mà đánh tới. Cự phủ sắc bén giơ lên cao, gắt gao nhìn chằm chằm vào cổ của đối phương, ý đồ một kích phải chết, mang đầu của đối phương chém xuống, sau đó bóp nát đi thần cách.

“Lôi đình phong bạo!”

Vào lúc ngàn cân treo sợi tóc, ngay khi Dương Lăng sờ sờ Chiến hồn đao trên lưng chuẩn bị xuất kích thì đao phong võ sĩ Lý Tra Đức Sâm đã nhanh chóng ra tay. Sau khi quát lên một tiếng lớn liền như tia chớp lao đến , cự kiếm sắc bén đánh thẳng vào hậu tâm của cự hán đầu bóng lưởng.

“ Tốt, để hôm nay ta thử xem đao phong võ sĩ tới cùng có bao nhiêu lợi hại!” Cự hán đầu bóng lưởng Tư Khóa Đặc nghiêng người phi ra ngoài, dưới công kích của Lý Tra Đức Sâm, không thể không buông tha cho Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức . Sau khi hít sâu một hơi, liền phi thân phóng tới, hướng Lý Tra Đức Sâm triển khai công kích như cuồng phong bạo vũ.

Đinh

Những tiếng va chạm vang lên không dứt bên tai, cự hán đầu bóng lưởng Tư Khóa Đặc cùng Lý Tra Đức Sâm ngươi tới ta đi, trong khoảng thời gian ngắn khó phân thắng bại. Chiến phủ trong tay cự hán đầu bóng lưởng Tư Khóa Đặc sắc bén vô cùng, nhưng cự kiếm của Lý Tra Đức Sâm cũng là vật phi phàm. So với trường kiếm bị chém gãy của Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức , chẳng biết cứng hơn biết bao nhiêu lần.

Búa lớn gặp cự kiếm, cường hãn gặp gỡ phiếu hãn!

Hai người châm phong đối mạch, kỳ cổ tương đương. Đại hán đầu bóng lưởng Tư Khóa Đặc thế mạnh lực trầm, tại phương diện lực lượng thắng một bậc. Làm một gã đao phong võ sĩ tinh thông đánh giáp lá cà, Lý Tra Đức Sâm tại phương diện cận chiến có kỷ xảo cùng kinh nghiệm vượt trội hơn. Trong khoảng thời gian ngắn, hai người đánh nhau đến thiên hôn địa ám, bất phân thắng bại.

“ Giết, giết chết hắn!”

“ Chặt bỏ cái đầu bóng lưởng của hắn đi, nhanh, chém chết hắn!”

Đám người hắc bào lão nhân hô to kêu to, mỗi một lần Lý Tra Đức Sâm công kích lại lớn tiếng quát, những lưu lãng giả vây xem cũng không ngoại lệ. Nhóm của cự hán đầu bóng lưởng ở doanh địa này không bao lâu, nhưng hoành hành bá đạo, kiêu ngạo không thôi, đã khiến cho mọi người đều nổi giận.

“ Nhân cơ hội ra tay, nhanh chóng giết chết hắn!” nhìn Lý Tra Đức Sâm cùng đại hán đầu bóng lưởng Tư Khóa Đặc khó phân thắng bại, Dương Lăng sờ sờ chiến hồn đao trên lưng.

Dám có chủ ý trên người Tinh linh Đại Tế Tự , ý đồ mang nàng về hầu hạ cho tên thiếu gia gì dó, việc này thật sự quá ghê tởm. Dương Lăng không ngại một đao chặt bỏ đi đầu lâu của cự hán đầu bóng lưởng, yên lặng chờ đợi thời cơ ra tay thích hợp nhất. Chuẩn bị một kích phải giết, dùng thế sét đánh không kịp bưng tai mà giết chết đối phương.

Đối với địch nhân hung tàn, so với hắn càng phải hung tàn hơn, càng phải bạo lực hơn, khi cần thiết thì không từ bất cứ thủ đoạn nào. Có vài người khinh thường hành vi đánh lén sau lưng, không quang minh chính đại quyết đấu. Nhưng Dương Lăng lại không thèm để cái tư tưởng vu hủ này ở trong lòng.

Được làm vua thua làm giặc!

Quá trình không quan hệ, kết quả mới là quan trọng nhất!

A

Sau khi hét thảm một tiếng, cự hán đầu bóng lưởng Tư Khóa Đặc cùng Lý Tra Đức Sâm cùng lui nhanh lại

Lý Tra Đức Sâm bị chém một búa nơi vai, da thịt trộn thành một khối, máu tươi tuôn trào. Cự hán đầu bóng lưởng Tư Khóa Đặc cũng không tốt hơn bao nhiêu, trên ngực bị hung hăng đâm vào một kiếm, huyết nhục mơ hồ, máu tươi phun ra.

Chính là lúc này!

Thấy cự hán đầu bóng lưởng đang ôm vết thương nghiêng về một bên, thương thế nghiêm trọng, Dương Lăng trước mắt sáng ngời, đưa tay nắm chặt chuôi của chiến hồn đao trên lưng.

Song, ngay khi hắn chuẩn bị thi triển không gian trói buộc, thuấn di qua chém đầu của cự hán đầu bóng lưởng Tư Khóa Đặc thì đột nhiên, từ phía xa xa truyền đến một tiếng huýt sáo dài. Theo sát, nơi chân trời xuất hiện mấy bóng đen, như tia chớp bay thẳng tới đây. Cầm đầu chính là một gã trẻ tuổi bộ dáng âm hiểm, trên lưng có một đôi cánh thiên sứ, khe khẽ vỗ đã đi tới hơn mười thước, tốc độ nhanh kinh người.

Điểu nhân ?

Chẳng lẽ, đây là thiếu gia theo như lời đối phương ?

Thấy cự hán đầu bóng lưởng Tư Khóa Đặc lớn tiếng huýt sáo, tên hộ vệ đang đi bên cạnh người trẻ tuổi cũng đáp trả, Dương Lăng nhanh chóng hiểu được thân phận của đối phương. Sau khi cảm giác một chút năng lượng ba động mênh mông trong cơ thể bọn họ, trong lòng trầm xuống!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.