Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 151: Chương 151: Giác đấu tràng.






“Ta không thiếu tiền, cũng không thiếu danh lợi, nhưng cả ngày một mình ở trong một tòa nhà to lại không có niềm vui thật sự của cuộc sống”

Rót cho Dương Lăng và cho mình một chén rượu. Đái An Na u oán nhìn Dương Lăng, phảng phất như kể khổ, hoặc là đang cố biểu đạt ý gì trong đó.

Chẳng lẽ người đàn bà này đang thử mình?

Ngửi mùi hương trên người Đái An Na, nhìn da thịt trắng như tuyết trong gang tấc của nàng, Dương Lăng trong lòng vừa động. Chu dù có cô đơn tịch mịch đến như thế nào thì người Tình nhân của Quốc vương này cũng không có khả năng kể khổ với người vừa mới biết, duy nhất một điều có thể là nàng có mưu đồ gì đó.

Chẳng lẽ, đây là âm mưu?

Mặc dù mơ hồ hiểu được có điều không đúng, nhưng thời gian ngắn Dương Lăng còn chưa rõ được ý đồ của Đái An Na. Mặt ngoài vẫn ra vẻ bình tính, nhưng trong lòng lại đang âm thầm suy đoán ý đồ của đối phương.

“Chỉ có một lát như vậy, không nghĩ đến hai người các ngươi đã trở lên thân thiết đến như vậy”

Ngay khi Dương Lăng đang âm thầm suy đoán ý đồ của Đái An Na thì Hải Nhi Bối Lý vừa nói vừa đi nhanh đến, trên mặt mặc dù đang tươi cười, nhưng không biết vì sao Dương Lăng lại có cảm giác trong giọng nói của nàng có mùi giấm chua.

“Rất tốt, Hải Nhi Bối Lý, ánh mắt của ngươi rất đúng đó”

Nhìn Hải Nhi Bối Lý ngồi ở phía đối diện, Đái An Na cười cười đi qua rồi ngồi xuống, nói nhỏ bên tai nàng:

“Bản tính của người này rất tốt, không nên bỏ qua cơ hội”

Sau khi từ Duy Sâm Trấn trở về, Hải Nhi Bối Lý vẫn vì chuyện của Dương Lăng mà bận rộn, hơn nữa thường thường kể về các chuyện khi ở cùng một chỗ với Dương Lăng. Bản thân Hải Nhi Bối Lý còn chưa nhận ra sự biến hóa của mình, nhưng là bạn thân của nàng, Đái An Na thật sự cảm giác được tâm tư của nàng.

Thương nhân hám lợi, là người cầm quyền của Bố Lạp Đức thương hội, Hải Nhi Bối Lý đương nhiên sẽ không ngoại lệ; nếu không cũng không thể khiến cho việc kinh doanh của gia tộc càng ngày càng tốt. Mặc dù Duy Sâm Trấn ở bên cạnh Đặc Lạp Tư sâm lâm có rất nhiều tiềm năng phát triển. Nhưng tuyệt đối không đáng giá để nàng dồn hết tâm huyết vào đó.

Theo như Đái An Na thì sở dĩ Hải Nhi Bối Lý không để ý hết thảy chu toàn cho Dương Lăng, nguyên nhân không đơn giản chỉ là vài mỏ Tinh quáng hoặc một ít tài nguyên. Có thể từ một quý tộc bình thường trở thành Tình nhân mà Bệ hạ yêu thích nhất, nàng tự nhiên có bản lãnh đặc biệt, không cần suy nghĩ nhiều cũng hiểu được người bạn thân của mình đã đặt chân vào con sông tình yêu.

Ví thử bản tính của Dương Lăng, xem hắn có vĩ đại như Hải Nhi Bối Lý nói hay không, nàng nhân cơ hội tới gần Dương Lăng, xem hắn có như các tên đàn ông khác là thấy gái đẹp thì mất hết bản tính hay không. Kết quả, so với dự đoán của nàng còn tốt hơn nhiều.

Nói đùa vài câu, Hải Nhi Bối Lý nói đến chính sự, giải thích cho Dương Lăng thế cục gần đây nhất.

Nàng vốn còn tưởng rằng, đánh bại đại quân của Ban Đồ đế quốc, giúp đỡ Dương Lăng trở thành lĩnh chủ độc lập, thì Ban Đồ đế quốc vì chịu áp lực của khắp nơi mà không thể không thừa nhận sự tồn tại của Ma thú lĩnh. Không ngờ, sau khi trở lại đế đô Mông Đặc Sâm, nàng mới phát hiện chuyện khác hẳn so với nàng suy đoán.

Mặc dù gia tộc Duy Tư hết sức chu toàn, nhưng bên bên trong Ban Đồ đế quốc kiên trì tấn công Ma thú lĩnh càng ngày càng nhiều. Hỏi bằng nhiều cách, nàng mới hiểu được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Thì ra, vì viện trợ Tư Thác Phu lúc đó đang lâm nguy, Ban Đồ đế quốc đã phái ra thêm 10000 nhân mã, trong đó ngoại trừ bộ phận võ sĩ do gia tộc Duy Tư triệu tập, còn có một bộ phận là tinh anh do quân đội phái ra.

Đặc Lạp Tư sâm lâm tài nguyên phong phú đúng là một khối thịt béo, gia tộc Duy Tư chiếm được tiên cơ, nhưng có cơ hội chia cắt cánh bánh ngọt, A Nhĩ Phất Lôi Đức là đại thần quân cơ làm sao có thể bỏ qua được, phái cháu của mình dẫn theo một đội binh lính đến tham chiến. Không nghĩ tới, công lao còn không cướp được, lại bị chết ở quan khẩu A Lạp Sơn.

Biết được cháu chết ở quan khẩu A Lạp Sơn, A Nhĩ Phất Lôi Đức vô cùng phẫn nộ, vận dụng tất cả lực lượng thỉnh cầu Bệ hạ của Ban Đồ đế quốc phái đại quân, ý đồ tiền hành trả thù.

Biết được tình huống chính thức, lập trường của Lợi Văn Tát công quốc xảy ra rất nhiều biến đổi, đám quyền quý ủng hộ Dương Lăng đều hy vọng Liên minh giữ thái độ trung lập. Đặc Lạp Tư sâm lâm tài nguyên phong phú, nhưng nếu vì vậy mà trở mặt với Ban Đồ đế quốc thực lực khổng lồ, vậy được không bằng mất.

“Hải Nhi Bối Lý, phía La Tư đế quốc có phản ứng gì không?”

Biết được chuyện gì xảy ra, Dương Lăng hiểu tại sao gia tộc Duy Tư lại không có tin tức tốt.Xem ra, không phải bọn hắn không coi trọng người kế thừa là Tư Thác Phu, mà là bọn hắn thật sự không làm gì được. Lập trường của Lợi Văn Tát công quốc thay đổi cũng có thể giải thích, nhưng là kẻ thù của Ban Đồ đế quốc, La Tư đế quốc lập trường hẳn là không thay đổi.

“Hiểu được tình thế biến hóa, La Tư đế quốc nhanh chóng có câu trả lời nhanh chóng. Không chỉ có tập hợp đại quân ở biên giới, còn tuân thủ lời hứa, đưa mỏ tinh quàng lớn nhất cho chúng ta”

Hải Nhi Bối Lý lắc đầu cười, đây là tin tốt duy nhất trong rất nhiều tin xấu.

Ma thú lĩnh và Ban Đồ đế quốc phát sinh xung đột quy mô lớn, mỏ Tinh quáng bỏ ra bao nhiêu tâm huyết cuối cùng cũng được xác định. Vừa rồi, ở mỏ quặng phát một gã võ sĩ trở về truyền tin.

Thấy Dương Lăng nhăn mày, Hải Nhi Bối Lý hiểu được sự lo lắng của hắn, nhìn Đái An Na ở bên cạnh, trầm ngâm một lát rồi nói:

“Mặc dù có chút dao động, nhưng lập trường của Lợi Văn Tát công quốc vẫn còn chưa xác định rõ ràng, mấu chốt chính là Bệ hạ của chúng ta lựa chọn, nếu không có gì bất ngờ, Bệ hạ sau thọ yến mới có thể quyết định, chúng ta còn có cơ hội chu toàn”

Còn có cơ hội chu toàn?

Nhìn vẻ mệt mỏi của Hải Nhi Bối Lý, Dương Lăng hiểu rằng nàng đã mất rất nhiều tâm huyết vì mình. Nếu có thể, nàng đã sớm thu xếp giúp đỡ mình rồi, có lẽ ý tưởng hiện nay chỉ có thể dựa vào Đái An Na hỗ trợ tìm biện pháp mà thôi.

Trao đổi về thế cục thêm một lát nữa, hắn khéo léo từ chối lời mời ở lại của Hải Nhi Bối Lý, nhanh chóng rời đi. Thế cục bây giờ mặc dù rất bất lợi, nhưng trước khi đến Mông Đặc Sâm, hắn đã sớm chuẩn bị kế hoạch xấu nhất.

Có nhân lực đông đảo và thợ thủ công lành nghề, pháo đài quan khẩu A Lạp Sơn xây dựng tốc độ càng lúc càng nhanh, chỉ cần bảo vệ được quan khẩu A Lạp Sơn, thì cho dù Ban Đồ đế quốc phái ra bao nhiêu binh lính cũng đừng mơ tấn công vào lãnh địa của mình. Thời gian càng kéo dài, thì càng có lợi cho mình, nếu kéo dài đến khi thu hoạch được đại lượng Hắc tương quả, vậy quan khẩu A Lạp Sơn sẽ trở thành một pháo đài không thể công phá.

Trở lại Lữ quán nhỏ, thấy Vưu Na và Áo Lan Đa buồn bã cả nửa ngày, Dương Lăng quyết định dẫn bọn họ ra ngoài một chút. Mặc dù ám lưu đã bắt đầu khởi động ở Mông Đặc Sâm, nhưng cũng không cần cả ngày phải lo lắng khẩn trương, dựa vào thực lực của ba người, gặp chuyện gì bất ngờ thì tệ nhất cũng có thể toàn mạng rút lui.

Tư Tháp Nạp thành rất phồn hoa nhưng không ăn thua gì với Mông Đặc Sâm. Hai bên đường đều là các cửa hàng hào hoa, mặc dù hàng hóa bên trong rất đắt, nhưng vẫn có rất nhiều người đến kẻ đi.

Có người lấy mấy ngàn tử tinh tệ để mua một viên tinh hạch của Phong lang, có người dùng mấy vạn tử tinh tệ để mua một cây ma pháp trượng không đáng giá nhắc đến… quả thực chính là tiêu tiền như nước.

Đi ngang qua một cửa hàng bán Tinh thạch, thấy bên trong có một viên tinh thạch nho nhỏ, Dương Lăng trong lòng vừa động bước vào trong hỏi giá của nó.

“Thật đáng tiếc, đây là Á tinh toản, giá trị không thể nào dùng tinh tệ mà tính, là vật duy nhất chúng ta không bán”

Thấy nhóm Dương Lăng không giống đại quý tộc, tên Tiểu nhị nói một vài câu rồi quay đầu đi sang chỗ khác.

Á tinh toản gần đạt đến Tinh toản là cực phẩm tinh thạch, có rất nhiều tác dụng với ma pháp sư đang tu luyện mà gặp nạn, giá trị vượt xa so với tưởng tượng của người bình thường. Cả Mông Đặc Sâm sợ rằng cũng tìm không ra vài viên Á tinh toản, dùng Á tinh toản để quảng cáo, thì chỉ có một cửa hàng bán tinh thạch có tài lực hùng hậu mới làm được.

Không phải để bán?

Nhìn Á tinh toản sáng chói bên trong một cái hộp gỗ làm từ cây đàn hương, Dương Lăng không nói thêm gì, đi vòng vòng quanh cửa hàng rồi nhanh chóng xoay người đi ra ngoài. Hắn chỉ là hiểu một ít thị trường mà thôi, chuẩn bị cho việc bán Tinh thạch quy mô lớn trong tương lai mà thôi, ngay cả một viên Á tinh toản còn trân quý đến như vậy, vậy Tinh toản bên trong Không gian giới chỉ của mình càng không cần phải nói.

Đia ngang qua một cửa hàng bán binh khí khổng lồ, ngay khi hắn chuẩn bị đi vào, đột nhiên, Vưu Na hưng phấn nói: “Dương đại ca, ta cảm giác được hơi thở của Tộc nhân, ngay ở phía trước, đi, đi mau”

Chẳng lẽ, Thái Luân đại lục còn có Thiên hồ truyền nhân?

Nghi hoặc, Dương Lăng và Áo Lan Đa nhanh chóng đuổi kịp Vưu Na đang vô cùng kích động. Mặc dù theo truyền thuyết thì Thiên hồ trên đại lục đều chuyên đến một đại lực ngoài Hải ngoại xa xôi, nhưng Thái Luân đại lục rộng lớn vô cùng, không ai dám khẳng định có Thiên hồ bộ lạc nhỏ nào truyền thừa hay không.

So sánh với đám Bán thú nhân bình thường, Thiên Hồ có lực chiến đấu vô cùng cường đại, chỉ cần tiến hóa đến trình độ nhất định là có thể có dị năng xuất sắc của chủng tộc. Có thể nhanh chóng nắm giữ rất nhiều Ma pháp kinh khủng, nhanh chóng đề cao uy lực của Ma ảo trận, chiềm được một bộ lạc Thiên hồ tuyệt đối tốt hơn tuần hóa một đội quân ma thú.

Kinh hãi, Vưu Na thi thoảng dừng lại, cố sức bắt lấy ba động mà tộc nhân lưu lại trong không khí. Từ từ, ba người bất tri bất giác đi đến một tòa thành hùng vĩ, bên trong thi thoảng truyền ro tiếng hô kinh trời.

“Hoan nghênh đã đến với Hắc Long giác đấu tràng, xin mời”

Ngay khi ba người nghi hoặc khó hiểu, không rõ rốt cuộc đây là nơi nào, thì một gã tuổi trung niên mặc áo màu đen vừa nói vừa chạy nhanh ra đón. Trang phục ba người Dương Lăng mặc dù không sang trọng lắm, nhưng khác với tên tiểu nhị trong cửa hàng bán tinh thạch, người áo đen vừa liếc mắt đã nhìn ra Không gian giới chỉ trên tay Dương Lăng, hiểu được là ba khách quý.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.