Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 287: Chương 287: Hoàng kim cự long






Phát triển nhanh chóng, Ma thú lĩnh như mặt trời mọc, Duy Sâm Trấn ở giữa trung tâm quyền lực cũng không có ngoại lệ.

Chỉ vài tháng ngắn ngủi, mà các phần công trình cần thiết của Ma thú nghiễm tràng đã cơ bản hoàn thiện. Có quán rượu bán suốt ngày đêm, có quán trọ tấp nập người đi người đến, có một cửa hàng ăn uống.

Cứ đến tốt, lại có không ít người mở sạp hàng bán ngay trong Nghiễm tràng. CÓ người mang đến cá từ Hắc Thủy thành, có người bán thổ sản, có người bán đồ biển mang đến từ Tát Lôi Nặc Cảng khẩu… vô số các loại đặc sản. Luộc, nướng… hương thơm sực lên, giá cả phải chăng, hấp dẫn đông đảo người qua lại, nên đã tự phát hình thành một cái chợ đêm làm ăn phát đạt.

Chợ đêm hấp dẫn rất nhiều người, thì rừng cây rậm rạp bên cạnh Nghiễm tràng cũng không ngoại lệ. Lúc mới bắt đầu, hấp dẫn nhiều cặp tình nhân, sau này lại có không ít cô gái bán hoa, phát triển thành một khu Đèn đỏ đầu tiên của Ma thú lĩnh.

Trong rừng cây thi thoảng nhìn thấy một đám cô gái mắt thanh mục tú, ăn mặc hở hang, dẫn đến một đám đàn ông độc thân không có chỗ phát tiết. Trong đó, có Dong binh và Mạo hiểm giả đi lưu lãng khắp nơi, có Thợ săn và trấn dân độc thân, cũng có rất nhiều người từ khắp các nơi đến Ma thú lĩnh bán sức lao động….

Cứ đến tối mỗi ngày, đến Ma thú nghiễm tràng đi một vòng là có thể phát hiện một đám nam nữ lâu lâu lại ôm một cái, xâm nhập vào trong rừng cây nhỏ rậm rạp, càng phát hiện một màn không thể nào chịu nổi. Nam nữ thẹn thùng một chút rồi cởi quần áo ra, dùng quần áo làm chiếu; có tên gan lớn hoặc là điên cuồng thì càng không thèm cố kỵ, đè nhau trực tiếp xuống đất trao đổi tình cảm.

Tình huống càng ngày càng nghiêm trọng, đến khi Cổ Đức bỏ thời gian và tinh lực ra để quản lý chặt chẽ. Phái đông đảo binh lính tuần tra mới áp chế được. Vì dẫn đạo những tên tràn đầy tinh lực, liền quyết định mở lôi đài ở Ma thú nghiễm tràng, cổ vũ đám dũng sĩ lên luận võ.

Bất kể là Dong binh, Mạo hiểm giả hay là Thợ săn, hầu hết đều là những tên huyết khí phương cương, được mọi người cổ vũ, đều lên đài luận võ. Có võ sĩ cận chiến với nhau, có Ma pháp sư dùng Ma pháp đánh nhau, có khi Dương Lăng thậm chí còn phát vài con Hạt Sư hoặc là Hắc Long lên đàu. Cứ như thế, Nghiễm tràng vào mỗi buổi tối đều hấp dẫn rất nhiều người đến xem và tham ra.

Lượng người đông đảo, từng hàng đuốc được thắp sáng trưng, cho thấy hôm nay lại là một đêm không ngủ.

Phía dưới lôi đài, bày rất nhiều vò rượu. Ngửi được mùi hương rượu ngào ngạt, các tên tửu quỷ giàu kinh nghiệm vừa ngửi liền biết ngay tuyệt đối là Lang mỗ tửu đã cất kỹ trên trăm năm.

Mỗi một người tham gia luận võ, trước khi lên đàu đều được uống vài chén Lang mỗ tửu đầy, vừa khai chiến đã điên cuồng tấn công. Ma thú lĩnh nghiêm cấm mọi người tự tiện đánh nhau, nhưng trên Lôi đài, lại cổ vũ cho đám Võ sĩ tấn công, tiếp tục tấn công.

“Đánh, đánh chết hắn”

“Đánh chết hắn”

…..

Trên lôi đài, một gã Võ sĩ đầu trâu cao gần ba mét cùng một tên Dong binh loài người đánh nhau không phân cao thấp, càng đánh càng điên cuồng; ở dưới đài, mọi người lớn tiếng cổ vũ, dùng sức rống lên.

An Ny ngồi ở vị trí dùng cho khách quý quan sát tràng đấu trong khoảng cách gần. Nụ cười đầy mặt, nàng vô cùng hưng phấn vì mình đã thành công bày ra trận luận võ này, Thi vu vương ngồi ở bên cạnh nàng cũng cười hì hì. Hai tên ma đầu thi thoảng nhỏ giọng trao đổi, thương lượng xem làm thế nào để cho mọi người càng điên cuồng hơn.

Dưới sự ủng hộ của mọi người, hai tên Võ sĩ trên đài càng đánh càng điên cuồng, nhất là tên Ngưu đầu nhân thân cường lực tráng càng đánh càng hăng. Sau khi hét lên một tiếng lớn liền cuồng hóa, một chiêu lao thẳng đến, “Hô” một tiếng đem đối thủ đánh bay ra ngoài, theo sát liền lao theo như hình với bóng, một cước lại đá bay tên Dong binh sắp rơi xuống đất lên.

“Hỡi các dũng sĩ, trận tiếp theo, người thắng năm trận liên tiếp sẽ được thưởng một viên Phi long tinh hạch, thua phải cởi quần” Nhìn người ra vào tấp nập ở Ma thú nghiễm tràng, Thi vu vương cười tà ác: “Đến đây đi, các dũng sĩ, để cho lực lượng và dũng sĩ của các ngươi càng thêm mãnh liệt”

Thông báo Võ sĩ Ngưu đầu nhân chiến thắng, Thi vu vương ra hiệu cho bọn lính đem Dong binh thua trận xuống. Vì để mọi người càng thêm điên cuồng, lại thi triển tinh thần Ma pháp, tăng dần lực độ lên, lớn tiếng kích động một gã khiêu chiến lên đài.

Hôm nay, hắn thật sự quá hưng phấn.

Từ khi nhìn thấy Tiểu ma đầu An Ny này, hắn đã thích Tiểu cô nương tinh nghịch này, Nhìn nụ cười tinh nghịch và đôi mắt to động lòng người của nàng, hắn cảm thấy như thời gian phảng phất xuyên qua hơn một vạn năm về trước, nhìn thấy người con gái suốt ngày bám bên mình.

“Trời ạ, Phi long Tinh hạch, thắng liên tiếp năm trận là đạt được một quả Phi long Tinh hạch có giá mấy ngàn Tử tinh tệ?”

“Hừ, làm gì có giá mấy ngàn Tử tinh tệ, nếu lấy được mang đến Mông Đặc Sâm hoặc Ba Phạt Lợi á, ít nhất cũng đến mấy vạn Tử tinh tệ”

……

Sau khi Thi vu vương hứa trọng thưởng, mọi người hưng phấn bàn tán, đừng nói là Võ sĩ trẻ tuổi, mà ngay cả đại thúc trung niên cũng hưng phấn.

Võ sĩ Ngưu đầu nhân vô cùng mạnh mẽ, liên tiếp đánh bốn gã Dong binh thực lực cường đại bị thương nặng, người bình thường cơ bản không phải đối thủ. Nhưng trọng thưởng tất sẽ có dũng phu, dưới sự kích thích của rượu, bị ảnh hưởng của Tinh thần Ma pháp của Thi vu vương, đám dũng sĩ càng lúc càng điên cuồng.

Sau một tiếng hét lớn, một tên Dã man nhân đang xem một tiếng cởi ngay áo giáp trên người ra, mang theo một cái phủ to như bánh xe nhảy lên lôi đài, không nói một lời, giơ Phủ đầu lên chém đến. Chiến phủ của Dã man nhân phát huy hết tất cả tinh túy, trong nháy mắt bức tên Võ sĩ Ngưu đầu nhân chạy khắp ngõ ngách.

“Chết đi”

Nhìn thấy không còn đường lùi, Võ sĩ Ngưu đầu nhân bộc phát trong nháy mắt, lại cuồng hóa, thi triển dị năng” Chiến tranh Tàn đạp”, va chạm thật mạnh vào tên Dã man nhân. Tên này như bị trúng một chùy vào đầu, đầu óc choáng váng, bị Võ sĩ Ngưu đầu nhân thừa dịp tấn công, một cước đá bay ra ngoài.

“Ta dùng danh nghĩa Lĩnh chủ đảm bảo, Võ sĩ trực tiếp thắng liên tục mười trận sẽ đạt được phong hào Kỵ sĩ, ban tặng các ngươi tước vị Nam tước” Nhìn thấy Võ sĩ Ngưu đầu nhân nhận được một quả Phi long tinh hạch thì mừng như điên, đám Võ sĩ dưới đài hâm mộ đến độ hai mắt đỏ bừng, An Ny đang hưng phấn đột nhiên linh cơ vừa động, tiếp tục châm dầu vào lửa, đưa ra hấp dẫn lớn hơn nữa.

Kích thích, thật sự quá kích thích. So với cuộc sông bị bắt cả ngày ở nhà học Ma pháp hoặc là học lễ nghi chó mà gì đó kích thích hơn không biết bao nhiêu lần.

Ngoài ra, Võ sĩ có thể thắng liên tiếp năm trận đã rất ít, mà thắng liên tiếp mười trận còn hiếm hơn nhiều. Cho dù Võ sĩ Ngưu đầu nhân có mạnh mẽ đến đâu, nàng cũng không tin hắn có thể thắng thêm năm trận nữa.

Có lui một vạn bước mà nói, cho dù Võ sĩ Ngưu đầu nhân có thể thắng liên tiếp mười trận, muốn phong hào và tước vị thì đi tìm tên Lĩnh chủ Dương Lăng chứ. Mình cùng lắm thì vỗ vỗ mông rồi bỏ đi, dù sao có xảy ra chuyện gì cũng có Bối Cách Nhĩ Trưởng lão giải quyết.

Nhìn đám người tấp nập, nhìn đông đảo Võ sĩ đang điên cường, An Ny hưng phấn đến đỏ bừng mặt. Bộ ngực căng tròn phận phồng, dường như muốn phá lớp áo ngoài mà ra ngoài, khiến cho đám Võ sĩ dưới đài vừa lo lắng vừa chờ mong.

Được uống rượu ngon, trọng thưởng làm mọi người điên cuồng, còn có nhìn từ dưới nhìn lên thấy cặp đùi trắng ngần của An Ny.

Nhìn cơ thể bốc lửa của Tiểu mỹ nữ, nghe được lời hứa trọng thưởng từ miệng nàng nói ra, mọi người trở lên hoàn toàn điên cuồng, ngay cả Võ sĩ Ngưu đầu nhân ở trên lôi đài đang thở dốc cũng không ngoại lệ. Bình dân muốn đạt được địa vị quý tộc và thân phận vô cùng khó khăn. Nếu có thể thắng liên tiếp mười trận là sẽ đạt được rất mông, cơ hội tốt như vậy đúng là trăm năm khó gặp.

Nếu chỉ có một mình An Ny, cho dù nàng có xinh đẹp bao nhiêu, trang sức trên người có quý giá hơn nữa, mọi người cũng sẽ không tin tưởng lời nói của nàng. Nhưng có Thi vu vương thì tất cả sẽ khác hoàn toàn.

Sống ở Ma thú lĩnh, ai còn không nhận ra La Cách Đại nhân đại danh vang dội? Đám tửu quỷ quanh năm ở trong quán rượu, có một ai là chưa từng nghe nói qua đại danh của hắn?

Mặc dù không rõ ràng thân phận của Thi vu vương, nhưng ở Duy Sâm Trấn, mọi người có một việc rất rõ ràng. Đó chính là thà có lỗi với Lĩnh chủ Dương Lăng, chứ tuyệt đối không được đắc tội với La Cách Đại nhân “Tiếu lý tàng đao”.

Cũng may, mỗi lần thiếu tiền, bất kể nhiều ít bao nhiều đều có thể đến Duy Sâm tòa thành tìm Lão quản gia báo, nếu không ông chủ quán rượu đã sớm lỗ nặng mà chết.

Thấy Thi vu vương thi thoảng nghe An Ny nói, không ai hoài nghi lời nàng hứa, tất cả đều nghĩ rằng nàng là thân nhân hoặc Tiểu tình nhân không công khai của Dương Lăng.

Nhìn Thi vu vương không hề nhíu mày lấy Phi long tinh hạch ra, mọi người đang điên cuồng càng không hề hoài nghi. Đương nhiên, viên Phi long tinh hạch này là do Thi vu vương giết Phi long có được, hay là thuận tay lấy ở đâu ra, không phải điều bọn họ lo lắng.

“Lĩnh chủ đại nhân, cái này”

An Ny không lo lắng hứa trọng thưởng, mà Bối Cách Nhĩ Trưởng lão vừa đi đến Ma thú nghiễm tràng lại khổ không nói thành lời, nhìn đông đảo dũng sĩ đang khiêu chiến Võ sĩ Ngưu đầu nhân trên đài, hắn khổ không chịu nổi. Chẳng may tên Ngưu đầu nhân thật sự thắng mười trận, mình làm sao có thể phong Kỵ sĩ và tước vị cho hắn, hay là phải cầu Dương Lăng?

Muốn Tinh tệ, trang bị còn dễ, một sấp giấy nợ trong ngực cũng không phải khó khăn; nhưng tước vị sao có thể tùy ý phong tặng?

“Bối Cách Nhĩ Trưởng lão, không có vấn đề gì, không cái gì không được cả. Ngươi mang nhiều cường giả đến đây như vậy, còn sợ cái gì?” Thấy Bối Cách Nhĩ Trưởng lão khẩn trương đến mức mồ hôi tuôn đầy đầu, Dương Lăng cười cười: “Nếu mà không được, cuối cùng quyết định phát bọn họ lên đài, đánh bại tên Võ sĩ thắng liên tiếp chín trận là được mà”

Cái này cũng được sao?

Vừa nghe Dương Lăng nói như vậy, Bối Cách Nhĩ Trưởng lão sau lúc ngạc nhiên liền thở dài một hơi. Thấy Dương Lăng không hề để ý, cười cười nhìn trận kịch chiến trên Lôi đài, lại không muốn nói gì. Xem ra, chuyện như vậy, Dương Lăng đã sớm làm không chỉ một, hai lần.

Ngao…

Ngay khi trận chiến trên Lôi đài càng ngày càng kịch liệt, mọi người lớn tiếng la hét, thì đột nhiên phía chân trời truyền đến một tiếng rống giận. Theo sát, xuất hiện một đám điểm nhỏ, leo léo kim quang trong bóng đêm dày đặc, không biết rốt cuộc là cái gì?

“Ồ, Hoàng kim cự long?” Ngâm nga một lát, thông qua Ma pháp phong hệ biết được các điểm nhỏ phía chân trời đang bay nhanh đến là cái gì, Bối Cách Nhĩ Trưởng lão rất ngạc nhiêm: “Một chút mà có nhiều Hoàng kim cự long đến như vậy, Lĩnh chủ đại nhân, xung quanh Ma thú lĩnh có phải là có một tòa Long cốc không? Nhìn bộ dạng, ngươi và bọn họ có vẻ quen thuộc”

Theo như tình báo, Dương Lăng có Ma thú đại quân khổng lồ, trong đó có không ít Hắc Long và Song túc Phi long. Nghi ngờ, Bối Cách Nhĩ Trưởng lão còn nghĩ rằng Hoàng kim cự long ở chân trời có quan hệ không nhỏ với Dương Lăng, đến đây tham gia thịnh hội hôm nay.

“Bình thường thôi, cũng không phải quá quen thuộc, đợi lát nữa sẽ giới thiệu cho ngươi, ngươi giúp ta chiêu đãi tốt bọn họ”

Hiểu được là một đám Hoàng kim cự long đang bay đến, Dương Lăng lắc đầu cười khổ. Không ngờ rằng Hương Mạt bộ lạc lại nhanh đến như vậy. Trầm ngâm trong chốc lát, rồi lập tức nhỏ giọng nói vài câu với thị vệ Áo Lan Đa, tên này cả kinh nhanh chóng rời đi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.