Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 505: Chương 505: Huyết đồ Ác Ma đảo.






“Đao tốt. quả nhiên là một thanh đao rất tốt”

Một Đao phá vỡ Thượng cổ Kinh cức Ma pháp trận, nhìn Ma thú đại quân và Hải Tộc xông tới, lại nhìn quân bảo vệ Ác Ma đảo đang rất là hoảng sợ vừa đánh vừa lùi lại, Dương Lăng rất tự tin. Đưa tay búng nhẹ lên thân Chiến Hồn Đao, lập tức Hô một tiếng lao về phía Lão Vu bà.

“Ngăn hắn lại, nhanh, ngăn tên Đại Ma Vương đó lại”

Mặt Lão Vu bà trắng bệch, khản cả giọng kêu lên, ra lệnh mấy Lão quái vật bên cạnh xông bên. Nhưng mình lại lui lại dưới sự bảo vệ của hơn 10 con Hải Long và đám thân vệ, chạy về phía Ác ma tòa thành trên núi. Nơi đó, chính là hang ổ của tộc Hải Yêu, cũng là đạo phòng tuyến cuối cùng. Mặc dù đã hiểu được thực lực đáng sợ của Dương Lăng, nhưng bà ta không thể nào nghĩ được Dương Lăng lại cường đại đến mức độ này, không ngờ rằng đối phương cũng có thể dẫn Lôi điện trên bầu trời đánh xuống. Dù thế nào cũng không thể nào tưởng tượng nổi, hao tốn vô số tâm huyết, chết bao nhiêu Tộc nhân mới có thể miễn cưỡng khởi động Thượng cổ Kinh cức Ma pháp trận, mà lại tan thành mây khói.

Mắt Lão Vu bà đỏ rực lên, thi thoảng trừng mắt nhìn Dương Lăng, muốn tự mình xông lên xé hắn thành trăm mảnh. Nhưng vì dẫn dắt Tộc nhân chống cự đến cùng, chống đỡ đến khi Viện quân quay lại, bà ta bắt buộc phải lui vào cố thủ ở Ác Ma tòa thành. Một đao kinh thiên cuối cùng của Dương Lăng, không những hoàn toàn phá vỡ Đại trận bảo vệ Ác Ma đảo, còn đánh tan dũng khí và tin tưởng của bà ta. Ánh đao dài ba mét, loé lên từng đạo Tia chớp khổng lồ, không gì không thể phá vỡ, lưu lại một dấu ấn không thể nào phai mờ trong đầu bà ta. Bà ta hiểu rằng, ngoại trừ Hải Yêu Vương, thì không có bất cứ ai trên Ác Ma đảo có thể là đối thủ của Đại Ma Vương này.

“Lên, mọi người cùng xông lên, nhanh”

“Nhanh, ngăn hắn lại”

Theo mệnh lệnh của Lão Vu bà, hơn mười Lão quái vật ở lại bảo vệ Ác Ma đảo cùng xông lên, nhanh chóng vây quanh Dương Lăng. Ở Ác Ma đảo hàng ngàn hàng vạn năm, tay dính máu quá nhiêu, họ đã sớm ngồi cùng một thuyền với tộc Hải Yêu rồi. Không có Ác Ma đảo cung cấp, bọn họ sẽ không thể nào hưởng thụ sự vinh hoa phú quý, không có Ác Ma đảo che chở và ủng hộ, bọn họ cũng chỉ có thể lưu lãng khắp bốn biển.

“Hừ, tìm chết” Dương Lăng hừ lạnh một tiếng, giơ Chiến Hồn Đao lên.

Đám Lão quái vật còn lại trên Ác Ma đảo chỉ còn 15 người, bất kể là kẻ cao không đến nửa mét, hay là quái vật Chương ngư suốt ngày mở cái miệng đỏ lòm ra. Tất cả đều có thực lực Thánh vực đỉnh, thậm chí là Lĩnh vực đỉnh, bọn họ vô cùng cường đạt trong mắt Hải Tộc bình thường, hợp sức có thể quét ngang rất nhiều Bộ lạc Hải Tộc, nhưng trong mắt Dương Lăng, lại không chịu nổi một kích.

Châu chấu mà cũng đòi đá xe.

Ông.

Chiến Hồn Đao rung lên, một cỗ Sát khí bạo ngược trong nháy mắt trút vào Linh hồn của 15 Lão quái vật. Lấy Dương Lăng làm trung tâm, tất cả mọi người trong vòng 50 bước đều trở nên mơ hồ, nhất là 15 Lão quái vật, đầu óc trở nên trống rỗng, như pho tượng đứng im không nhúc nhích. Chiến Hồn Đao uy lực rất cường đại, ánh đao ba thước không gì có thể ngăn cản được, tuy nhiên, đây cũng không phải là điều đáng sợ nhất. Tiếng Chiến Hồn Đao rung lên khi đánh ra càng thêm đáng sợ, có thể trực tiếp công kích Linh hồn của kẻ thù. Đừng nói là Lĩnh vực cường giả nhỏ nhoi, mà ngay cả Thần giai cường giả không am hiểu Linh hồn phòng ngự, không đề phòng cũng chấn động Linh hồn, trong nháy mắt hành động khó khăn.

Xuy….

Ánh đao ba thước chợt lóe ra, 15 cái đầu lâu lập tức rơi xuống mặt đất, 15 Lão quái vật bình thường hoành hành bá đạo, làm hại không biết bao nhiêu người cửa mất nhà tan, chưa kịp có phản ứng gì đã bị giết sạch.

Một kích trí mạng.

Vu lực khổng lồ, Linh hồn cường đại và Chiến Hồn Đao kinh khủng, khiến cho người có thực lực dưới cấp Thần Giai không chịu nổi một kích của Dương Lăng. Nếu Lão Vu bà có thực lực Thượng vị thần không bị thương mà ở lại, thì có lẽ còn có thể tập hợp số Lão quái vật và Hải Long còn lại trên đảo, miễn cưỡng có thể cầm cự Dương Lăng. Đáng tiếc, Lão Vu bà có thực lực mạnh nhất chỉ còn có nửa cái mạng, tự bảo vệ mình cũng rất khó khăn, làm sao còn dám tiến lên ngăn cản Dương Lăng chứ?

“Đi, đi mau” Quay đầu nhìn Dương Lăng đang mặc sức chém giết, cảm nhận Sát khí cuồng bạo phát ra từ Chiến Hồn Đao, Lão Vu bà gắt giọng ra lệnh, càng lúc càng trầm. Cho dù lúc mạnh nhất, bà ta cũng không nắm chắc ngăn cản một đao đáng sợ đó của Dương Lăng, huống hồ bây giờ lại bị thương nặng, thực lực của bà ta còn không bằng một phần ba. Dù thế nào cũng không thể nghĩ ra được, Dương Lăng không những không bị chết trong Tử Vong hải vực, ngược lại càng thêm kinh khủng.

“Chẳng lẽ, chẳng lẽ tên Dương Lăng này đã có được quyền khống chế Tử Vong hải vực?” Lão Vu bà nghi thần nghi quỷ, nhớ đến một truyền thuyết đã được lưu truyền khắp các Bộ lạc Hải Tộc.

Truyền thuyết, rất lâu trước đây, Tử Vong hải vực có tên là Đông hải với tài nguyên phong phú, gió êm biển lặng, như là thiên đường hấp dẫn rất nhiều Hải Tộc đến đây định cư. Nghe nói, mỗi khi trăng tròn, từ đáy biển sẽ truyền ra âm thanh du dương, thậm chí còn truyền ra tiếng cười vui, được mọi người cho đó là một vùng biển mà Thần linh ở lại, được Thần linh chúc phúc và bảo vệ.

Rất nhiều Hải Tộc chịu khổ chịu nạn không quản ngàn dặm đường đi đến vùng biển này cầu khấn, thỉnh cầu Thần Linh bảo vệ. Mỗi khi trăng tròn, mọi người sẽ tắm rửa thay quần áo, bất kể là người bình thường hay là Quý tộc, đều quỳ trên cát khi tiếng chuông du dương vang lên. Ngày đó, các Bộ lạc Hải Tộc xung quanh rất bình yên, không cho phép sắn bắt, không cho phép xử tử tù binh, càng không cho phép phát sinh chiến tranh.

Được Thần Linh bảo vệ, Hải Tộc sinh sống ở Đông Hải, các Bộ lạc chung sống hòa bình với nhau, cuộc sống tiêu diêu tự tại, nhưng có một ngày, tai nạn đột nhiên phủ xuống.

Ngày đó, đúng là ngày mọi người có một đêm bình an nhất trong năm, mọi người cao hứng tụ tập lại. Song chính khi bọn họ quỳ mọp trên mặt đất cầu khấn, cầu mong Thần linh phù hộ. Thì đột nhiên không trung vỡ ra từng đạo Không gian liệt phùng kinh khủng, vô số Cự Long và Thần thú khát máu từ trên trời giáng xuống, Thiên Sứ 12 cánh lao xuống như thủy triều, vừa rít lên, vừa điên cuồng giết hại đông đảo Hải Tộc.

Tiếng chém giết không ngừng vang lên, sóng lớn ngập trời.

Đáy biển rốt cuộc phát sinh chuyện gì, không ai biết được. Nhưng theo truyền thuyết, mọi người chỉ biết ngày đó máu chảy thành sông, tanh hôi vạn dặm, khiến cho Đông Hải sóng biển ngập trời, xuất hiện vô số Dòng xoáy và dòng nước ngầm đáng sợ, không cẩn thận bị cuốn vào, thì ngay cả Thần giai cường giả cũng không thể nào may mắn thoát khỏi. Từ đó, đến khi trăng tròn, mọi người rốt cuộc không nghe thấy tiếng chuông du dương, ngược lại thi thoảng nghe thấy tiếng quỷ khóc khiến người ta dựng tóc gáy.

Dần dần, Đông hải trở thành Tử Vong hải vực không có một bóng người. Truyền thuyết, ở đáy biển là nơi ở của một Ma Thần kinh khủng, bên người có vô số Thần thú đáng sợ và Thiên Sứ, từ đó, không ai dám đến gần Tử Vong hải vực đáng sợ này nữa, bị đông đảo Hải Tộc liệt vào khu vực cấm địa. Mấy ngàn năm trước, Lão Vu bà cũng giống rất nhiều người nghe thấy chỉ cười cho qua chuyện, không tin vào truyền thuyết mờ ảo này. Nhưng một cơn lốc khủng khiếp ngàn năm một lần qua đi, bà ta vô ý nhặt được một bức Phương tiêm bi thần bí và tìm ra pháp thuật cường đại, từ đó về sau không hề nghi ngờ về truyền thuyết này nữa.

“Truyền thuyết, Ma Thần sẽ mang đến cho mọi người rất nhiều tai nạn, chẳng lẽ, lần này thật sự là ngày tộc Hải Yêu chúng ta bị diệt?” Nhìn Dương Lăng đằng đằng sát khí, nhìn vô số Ma thú và đông đảo Hải Tộc, Lão Vu bà hít một hơi khó khăn.

Ác Ma tòa thành trên núi còn có một tòa Ma pháp trận nhỏ, cùng một chỉnh thể với Đại trận bảo vệ đảo, đáng tiếc mấy ngàn năm qua cố hết sức cũng khó có thể chữa trị. Giờ đối mặt với công kích mạnh mẽ của quân địch, tuyệt đối không ngăn cản được bao nhiêu; nếu Hải Yêu Vương không kịp thời quay lại, có lẽ tộc Hải Yêu sẽ bị diệt tộc. Truyền thuyết, trận đánh ở Thánh Bỉ Đắc thành, Dương Lăng đã giết chết hơn 100 vạn Giáo đồ, khi bình định Hoàng Kim bờ biển, giết sạch mấy trăm vạn người của Ma Lạc Ca Công quốc. Đối với một Đại Ma Vương máu tanh kinh khủng như vậy, Lão Vu bà không tin rằng đối phương sẽ buông tha Tộc nhân của mình.

Làm thế nào bây giờ?

Nhìn thân vệ và tộc nhân từng người một ngã xuống, nhìn đám Ma thú đang giày xéo quê nhà, Lão Vu bà đau như cắt, càng lúc càng tuyệt vọng.

“Giết, xông lên”

“Giết, tấn công vào Ác Ma tòa thành, giết chết tất cả Hải Yêu, xông lên…”

Dưới sự chỉ huy của Thi vu vương, Ma thú đại quân điên cuồng giết hại quân bảo vệ Ác Ma đảo, nhanh chóng tiến về phía Ác Ma tòa thành trên núi. Đám Hải Tộc cũng thét lên, đi theo phía sau Ma thú đại quân điên cuồng giết hại. So sánh với Ma thú đại quân, lực công kích của bọn họ mặc dù kém xa, nhưng càng điên cuồng hơn. Cắt đứt yết hầu, đạp nát đầu, rạch tung ruột kẻ địch ra, dù kẻ địch có chết cũng phải chém vài đao lên người bọn họ. Muốn chém đám cùng hung cực ác này thành trăm ngàn mảnh, muốn ăn thịt bọn họ, uống máu bọn họ.

Sau khi cứu người thân bị giam giữ ra, không còn có điều gì phải lo lắng, thống lĩnh Hải báo Phỉ Qua rốt cuộc đầu hàng, dẫn tộc nhân gia nhập đội ngũ công kích. Rất nhanh, đối mặt với công kích của liên quân, đám binh lính của Ác Ma đảo không còn được mấy tên đều nhấc tay đầu hàng, những tên ngoan cố chống cự càng lúc càng ít, nhìn thấy tình hình không ổn, đừng nói là những tên dựa vào Ác Ma đảo, mà ngay cả một ít Hải Yêu cũng thừa lúc hỗn loạn mà chạy trốn.

Chúng bạn phân ly.

Ngoại trừ còn vài nơi lác đác chống cự, Ác Ma đảo nhanh chóng bị chìm trong biển lửa, thây chất thành núi, máu chảy thành sông. Thấy Ác Ma tòa thành trên đỉnh núi, đang bị liên quân vây quanh. Hải Yêu ngày hôm qua còn rất là uy phong, hô mưa gọi gió, trong nháy mắt đã thành kẻ mất chốn dung thân. Cự viên cầm thanh côn sắt nặng nề trong tay; Phi long giương nanh múa vuốt; Cửu đầu Xà vương dài đến hơn 2000 mét, há rộng cái miệng đẫm máu ra… tất cả đều khiến đám Hải Yêu run rẩy, mất đi sự tin tưởng và dũng khí. Nhìn Ma thú đại quân ngập trời, nhìn Hải Tộc đang điên cuồng, Hải Yêu chỉ còn có 2000 người đều rút đầu rụt cổ tránh ở trong Ác Ma tòa thành, chờ mong Đại quân về cứu viện.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.