Được tinh linh trưởng lão giải thích, Dương Lăng cũng hiểu được chuyện gì xảy ra. Hóa ra, theo truyền thuyết, thời thượng cổ tồn tại thần bí và cường hãn Mục thụ nhân, có thể từ cổ thụ lâu năm gọi ra khô mộc chiến sĩ. Đối với bọn họ mà nói thì sâm lâm với đầy cổ thụ là đất của bọn họ, cùng là nguồn năng lượng chính của bọn họ, có thể triệu hồi số lượng khổng lồ khô mộc chiến sĩ tham chiến.
Thượng cổ triệu hồi sư, Mục thụ nhân.
Nhìn khô mộc chiến sĩ quỳ gối trên mặt đất còn Dương Lăng vẫn không lộ ra thần sắc gì tinh linh trưởng lão giật mình.
Thượng cổ triệu hồi sư có thể triệu hồi đại quân ma thú chiến đấu, thành lập ma thú quân đoàn với thực lực kinh khủng, nếu so sánh với Mục thụ nhân cũng không thua kém, có thể từ cây cổ thụ triệu hồi số lượng không thể đếm được khô mộc chiến sĩ. Tinh linh trưởng lão không dám nghĩ đến với hai khả năng này thì ngày sau thực lực của Dương Lăng sẽ kinh khủng đến mức nào.
Đặc Lạp Tư sâm lâm trải dài trăm ngàn dặm, biển ở phía nam, phía tây là Ban Đồ đế quốc rộng lớn và liên minh các công quốc Lợi Văn Tát phồn vinh, ở phía bắc thì sau khi đi qua mấy ngàn dặm ao đầm chính là La Tư đế quốc cực kỳ cường thịnh. Mặt đông thì không ai biết Đặc Lạp Tư sâm lâm trải dài đến đâu.
Ở một nơi mà cây cối nhiều như biển, khắp nơi đều là các cây cổ thụ cao lớn, như vậy Dương Lăng có thể triệu hồi hàng trăm hàng ngàn Lạp Bố Lạc Khắc khô mộc chiến sĩ. Hơn nữa với số lượng đông đảo ma thú, tinh linh trưởng lão hiểu được tại khu sâm lâm nguyên thủy này đúng là nguồn sức mạnh của Dương Lăng. Chỉ cần có sự giúp đỡ của hắn, thì cho dù một trăm tên Y Thước Á trả thù cũng không có vấn đề gì.
-Rừng cây rộng lớn là nơi ở của tinh linh sâm lâm, cũng là nơi ở và nguồn suối lực lượng của Mục thụ nhân. Ở thượng cổ thời kỳ, một một Mục thụ nhân đều có lãnh địa trải dài hàng ngàn dặm, cùng chung sống với tinh linh bộ lạc. Tinh linh sẽ phụ trách trồng và chăm sóc cổ thụ, còn Mục thụ nhân sẽ phụ trách triệu hồi khô mộc chiến sĩ để bảo vệ tinh linh!
Trải qua cơn khiếp sợ, tinh linh trưởng lão kể lại truyền thuyết từ thời xa xưa. Tinh linh tộc sinh sống hàng ngàn hàng ngàn năm trên đại lục, trong gia phả của bộ lạc có ghi lại rất nhiều chuyện về Mục thụ nhân.
-Đúng rồi, hợp tác hai bên đều có lợi!
Nghe được trưởng lão nói về sự hợp tác của tinh linh và Mục thụ nhân, Dương Lăng không suy nghĩ nhiều cũng hiểu được ý tứ trong đó. Nhưng vì nơi đây mình không quen thuộc, nên cùng hợp tác với đối phương đúng là một chủ ý khá tốt.
Lẽ đời mạnh được yếu thua chỉ có thực lực mạnh mẽ mới là vương đạo. Nếu không thì đừng nghĩ đến việc hưởng thụ cuộc sống mà ngay cả làm một tên ăn xin cũng là một chuyện không đơn giản.
Tinh linh sâm lâm mặc dù có tài bắn tên vô địch nhưng khả năng cận chiến lại không đáng được nhắc đến, dựa vào việc họ bị sư thứu võ sĩ của Y Thước Á loạn sát là thấy rõ. Trong khi đó, với vũ lực mạnh mẽ khô mộc chiến sĩ đúng là sự bù đắp tốt nhất của họ. Nếu có một đoàn khô mộc chiến sĩ thì cho Y Thước Á ăn mười lá gan hổ cũng không dám bước vào Đặc Lạp Tư sâm lâm để mà trả thù.
Tình đầu ý hợp, hai bên vui vẻ hợp tác.
Thuận lợi có sự đồng ý hợp tác của Dương Lăng. Thấy hắn thi thoảng để ý đến Tác Phỉ Á ở bên cạnh mà Tác Phỉ Á mặt đỏ bừng lên liên hệ với việc hai người nửa đêm canh ba trốn ra ngoài ở cùng một chỗ, tinh linh trưởng lão càng vui vẻ hơn. Nếu hai người bọn họ có thể lấy nhau thì đối với bộ lạc phải nói là một chuyện vui mừng trọng đại, có một Mục thụ nhân làm chỗ dựa, an toàn của bộ lạc chắc chắn được đảm bảo.
Sau một lát trầm ngâm, lão thành tinh – tinh linh trưởng lão mang theo tộc nhân trở về để cho Dương Lăng và Tác Phỉ Á ở lại một mình.
-Tác Phỉ Á
-Ân
-Trời dường như bắt đầu lạnh rồi!
-Ân
Tinh linh trưởng lão biết ý rời đi, Dương Lăng và Tác Phỉ Á đều hiểu được ý của hắn. Trong khoảng thời gian ngắn, Dương Lăng không biết nên nói cái gì mới tốt, Tác Phỉ Á càng mắc cỡ không dám ngẩng đầu lên.
-Lạp Bố Lạc Khắc, ngươi đứng lên đi!
Ra lệnh cho khô mộc chiến sĩ Lạp Bố Lạc Khắc vẫn đang quỳ ở trước mặt đứng dậy, nhìn chiếc Lang Nha bổng trong tay hắn to dài, lại nhìn xem thân hình cao lớn, Dương Lăng suy nghĩ liên miên. Khô mộc chiến sĩ không có ý thức đã lợi hại hơn xe tăng của Mỹ rất nhiều, còn có trí lực thì càng không thể tưởng tượng năng lực sẽ kinh khủng đến mức nào.
Nhìn Lạp Bố Lạc Khắc, Tác Phỉ Á hâm mộ không thôi nói :
-Dương Lăng, Lạp Bố Lạc Khắc là một khô mộc chiến sĩ có linh tĩnh, chỉ cần có thể hấp thu ma lực trong thiên địa đến một mức độ nhất định là có thể tiến hóa. So với khô mộc chiến sĩ mà bộ lạc chúng ta nuôi dưỡng thì mạnh hơn rất nhiều
Hấp thu ma lực trong thiên địa là có thể nhanh chóng tiến giai?
Tiếp xúc với thần bí vu quyết, Dương Lăng hiểu được theo vu lực của mình tăng lên, thì Tà nhãn và Giác phong thú đã được thuần hóa cũng sẽ tiến giai, thực lực càng ngày càng mạnh. Nếu như Tác Phỉ Á nói là sự thật, thụ tinh đã thuần hóa cũng có thể tăng cấp vậy đúng là một điều tuyệt vời.
Thấy Dương Lăng vẫn hoài nghi điều mình nói, Tác Phỉ Á bắt đầu giải thích. Hóa ra, tinh linh đời đời ở bên trong sâm lâm, nắm giữ ma thuật tự nhiên, có thể thúc đẩy cây cối sinh trưởng nhanh hơn. Chỉ cần theo thời gian thích hợp liền có thể triệu hồi khô mộc vệ sĩ từ cây cối.
Nhưng khô mộc vệ sĩ khác so với Lạp Bố Lạc Khắc vì khô mộc vệ sĩ do tinh linh bồi dưỡng ra không có trí tuệ, động tác chậm chạp, tiến hóa càng khó khăn thêm rất nhiều. Hơn nữa thời gian bồi dưỡng dựng dục quá lâu, nên bình thường tinh linh bộ lạc cũng chỉ có mấy người khô mộc vệ sĩ mà thôi.
-Ồ, vậy chồi non trên người Lạp Bố Lạc Khắc là thế nào vậy?
-Dương Lăng, Lạp Bố Lạc Khắc có chồi non trên người cũng là đại biểu khả năng khác của hắn, chính là dù cho có bị trọng thương, chỉ cần còn một hơi thở thì sẽ từ từ tự động chữa trị
Được Tác Phỉ Á giải thích, Dương Lăng hiểu được khô mộc vệ sĩ được Mục thụ nhân triệu hồi có dị năng không giống nhau. Ví dụ như, khô mộc vệ sĩ triệu hồi từ cây khoát diệp tùng bốn mùa xanh tốt thì dị năng là tự động chữa thương, mà khô mộc vệ sĩ triệu hồi từ cây thiết sam cứng rắn thì dị năng là da thịt dày, đao thương không vào.
Rất kinh hãi, Dương Lăng chỉ huy một con Giác phong thú trên người Lạp Bố Lạc Khắc cắn một miếng, quả nhiên miệng vết thương tự động cầm máu, từ từ khôi phục từng chút một, đúng là một hộ vệ bất tử.
Hiểu được sự cường đại của khô mộc chiến sĩ, Dương Lăng nhanh chóng thu hồi Lạp Bố Lạc Khắc, kéo theo Tác Phỉ Á trở về bộ lạc, trời cũng còn chưa sáng đã bắt đầu đi tìm ngàn năm cổ thụ có linh tính, hy vọng nhanh chóng tăng lên thực lực của mình. Tà nhãn công kích cường hãn nhưng phòng thủ lại kém, Giác phong thú ưu thế về đánh lén, nhưng khi giáp mặt với cao cấp ma pháp sư thì khó có thể phát động tấn công, điều hắn thiếu đúng là Lạp Bố Lạc Khắc cường hãn thân thể.
Tinh linh bộ lạc gần đây cái gì có thể không có, nhưng các cây khoát diệp tùng ngàn năm thì thấy ở khắp nơi. Nhưng để cho Dương Lăng thất vọng đó là tìm kiếm nửa ngày hắn mới tìm thấy năm cây có linh tính cổ thụ ngàn năm. Mà trong một ngày phải hao phí hết vu lực và máu huyết trong người mới có thể thuần hóa ra một gã khô mộc chiến sĩ .
Hiểu được chỗ khó của Dương Lăng, tinh linh trưởng lão tự nguyện nhận nhiệm vụ tìm kiếm ngàn năm cổ thụ, còn sai tất cả tế ti đi tìm. Cùng lúc đó, cũng cho người nhanh chóng liên lạc với những tinh linh bộ lạc ở gần đó, hy vọng bọn họ sẽ hỗ trợ việc tìm kiếm ngàn năm cổ thụ có linh tính, mà càng hy vọng có thể từ trong tay bọn họ lấy được sinh mạng nước suối để Dương Lăng nhanh chóng đề cao vu lực.
Nhiều tay vỗ lên kêu, tinh linh trưởng lão hiểu được nếu Dương Lăng thực lực được tăng cường cũng giống như tăng cường thực lực bộ lạc của mình, cho nên lão ra sức giúp hắn.
Sinh mệnh nước suối có thể nhanh chóng giúp cho Dương Lăng tăng lên tu vi, đáng tiếc sinh mệnh nước suối của bộ lạc sau nhiều năm đã tiêu hao gần hết, chỉ có thể hy vọng vào các tinh linh bộ lạc khác. Tinh linh trưởng lão tin tưởng rằng bọn họ biết được thân phận Mục thụ nhân của Dương Lăng, chắc chắn sẽ không tiếc sinh mệnh nước suối vì khô mộc chiến sĩ đối với tinh linh bộ lạc có sức hấp dẫn quá lớn.
Sau đó, ngoại trừ việc tuần hóa ngàn năm cổ thụ, Dương Lăng còn dụng thời gian chỉ huy ma thú đại quân đi săn thú, ngưng kết máu của ma thú thành từng viên từng viên để nuốt vào. Nếu không có sinh mệnh nước suối thì huyết châu là cách nhanh nhất để tăng lên vu lực. Cùng lúc đó, cũng có thể huấn luyện khô mộc chiến sĩ, Giác phong thú và Tà nhãn phối hợp chiến đấu, đúng là một công hai ba việc.
Từ khi thuần hóa ra khô mộc chiến sĩ, Dương Lăng phát hiện vu lực màu đỏ sậm trong cơ thể đã có thêm một tia màu xanh biệc, tốc độ tu luyện nhanh gần gấp đôi. Mỗi lần ngồi trên cây tu luyện, thiên địa linh khí bàng bạc nhanh chóng vào trong cơ thể Dương Lăng, mà lúc đó cây cối, cỏ dại ở bên cạnh đều tản mát ra một tia năng lượng màu xanh biếc, từ khắp vị trí trên người hắn thẩm thấu vào.
Hơn một tháng sau, Dương Lăng đã thuần hóa được 15 khô mộc chiến sĩ cường đại. Trong đó có mười tên có thể tự động chữa thương, còn 5 thiết sam võ sĩ đao thương chém không vào. Cùng lúc đó, vu lực cũng tăng nhanh, mỗi ngày đã có thể thuần hóa hai cây cổ thụ có linh tính, tu luyện tới cao cấp huyết vu. Chỉ cần thêm một chút nữa thì tin tưởng là có thể đột phá tới cảnh giới linh vu.