Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 437: Chương 437: Không thể chống lại






Xác người đầy đất, máu chảy thành sông!

Hồng y đại chủ giáo Tang Cổ Lạp cùng ngoại giao đại thần Cách Lý Kỳ bên người đều có không ít thị vệ cường hãn, trong đó có không ít thánh giai cùng lĩnh vực cường giả, thực lực rất mạnh. Đáng tiếc, theo từng đợt tấn công luân phiên của ma thú đại quân, căn bản là không chống được bao lâu. Đừng nói lao ra, vòng vây ngược lại càng lúc càng thu nhỏ.

“Chủ giáo đại nhân, kỵ sĩ nơi quân doanh bên ngoài đều xong hết rồi, thành vệ quân bên ngoài không có xông lên, ngược lại còn rút lui ra xa.” Thông qua dò xét ma pháp phát hiện tình huống bên ngoài, một gã hắc bào ma pháp sư sắc mặt tái nhợt.

“ Cái gì, xong hết rồi?” hồng y đại chủ giáo Tang Cổ Lạp cơ hồ sắp phát cuồng. Nghe tiếng kêu thảm thiết bên ngoài, hắn đã cảm giác được không ổn, nhưng nói như vậy, năm vạn quân huấn luyện kĩ lưỡng cũng tựa như không.

Hắn không cam lòng, tự mình thi triển dò xét ma pháp, kết quả càng thêm tuyệt vọng. Tuyệt đại bộ phận binh lính đều nằm lăn lóc trên đất, cả người vô lực, trơ mắt nhìn ma thú xé mình thành từng mảnh nhỏ. Hoặc là bị một đội ngưu đầu nhân tay cầm lê hoa nỗ bắn thành con nhím. Cơ hồ mỗi tên binh lính ấn đường đều hóa đen, hiển nhiên bọn họ bất tri bất giác đã trúng kịch độc.

Làm sao bây giờ ?

Hồng y đại chủ giáo Tang Cổ Lạp vẻ mặt tuyệt vọng, ngoại giao đại thần Cách Lý Kỳ cũng không ngoại lệ. Hoàng cung cách Ngõa Tây Lý đại giáo đường cũng không phải rất xa, bên trong có cấm vệ quân cường đại của Gia Lợi Á công quốc đồn trú, số lượng vượt quá năm vạn người, chiến đấu lực hơn xa binh lính phòng vệ thông thường. Xảy ra chuyện lớn như vậy, bệ hạ không có khả năng không biết, nhưng đợi lâu như vậy vẫn không thấy cấm vệ quân chi viện, chỉ có một loại giải thích, đó là sau khi biết rõ tình hình bệ hạ đã từ bỏ Cách Lý Kỳ hắn, từ bỏ đi Ba Nạp gia tộc thâm căn cố đế.

Thái Luân đại lục cường giả vi tôn, nhìn mặt ngoài nơi các công quốc, Ban Đồ đế quốc, La Tư đế quốc, Đức Lạp đế quốc chỉ thấy cảnh tượng vô hạn, nhưng trên thực tế, tình thế trên đại lục là do các thế lực lớn như Giáo Đình, Hắc Ám hiệp hội cùng Hỏa Thần Môn nắm giữ trong tay. Một đế quốc có cường đại bao nhiêu cũng không chống nổi một gã thần giai cường giả, tất cả các đế quốc lớn cùng công quốc phía sau cơ bản đều có một thế lực cường đại chống đỡ.

Làm một gã quyền thần, Cách Lý Kỳ hiểu rõ đương kim bệ hạ hơn xa những đại thần khác. Hắn hiểu khi biết được Ma Thú Lĩnh cùng Hắc Ám hiệp hội cùng đánh vào Giáo Đình, với tính cẩn thận của bệ hạ, tuyệt sẽ không vì Cách Lý Kỳ hắn mà bị cuốn vào trận chiến đầy máu tanh của các thế lực lớn. Thậm chí, có thể đoán được, bệ hạ vì tránh chiến họa kéo đến Gia Lợi Á công quốc cùng toàn bộ Lợi Văn Tát liên minh công quốc, sẽ không do dự mà ném đá xuống giếng, mang chính mình cùng Ba Nạp gia tộc nộp ra, tùy ý đại ma vương Dương Lăng xử trí.

Ngày tận của Ba Nạp gia tộc!

Nhìn thị vệ bên người càng ngày càng ít, lại nhìn thi thể tiểu nhi tử La Bá Đặc cách đó không xa, Cách Lý Kỳ hận chính mình không thể xé bỏ hai lỗ tai xuống. Hối hận lúc trước mờ mắt vì tiền tài, vì muốn cướp lấy tư nguyên phong phú của Ma Thú Lĩnh mà không tiếc thủ đoạn đối phó với Dương Lăng. Hối hận lúc trước dựa vào ảnh hưởng của ngoại giao đại thần cùng thế lực khắp nơi của gia tộc để làm khó dễ Ma Thú Lĩnh. Đáng tiếc, hối hận thì cũng đã quá muộn rồi.

Nhìn Cự viên Vương cùng Hắc Long Vương dẫn theo một đám cự viên cùng phi hành ma thú tấn công như bài sơn đảo hải, Tang Cổ Lạp cùng Cách Lý Kỳ cả người vô lực, trước sau ngã xuống trong vũng máu.

“ La Đức Lý Cách Tư, truyền lệnh cho A Tư Na Ma nhanh tay lên nào, giết sạch tất cả nhân mã của Giáo Đình, một người cũng không buông tha.” Đại cục đã định, giết chết Tang Cổ Lạp cùng Cách Lý Kỳ xong, Dương Lăng ra lệnh cho Thi Vu Vương dẫn ma thú đại quân đuổi giết hết đám Giáo Đình kỵ sĩ cùng ma pháp sư đang bỏ chạy, bằng mọi giá phải trong thời gian ngắn nhất chấm dứt chiến đấu. Vì để diệt trừ hoàn toàn thế lực của Giáo Đình ở phương nam, ngoại trừ phá hủy giáo đường ra, còn phải giết sạch toàn bộ đám Giáo Đình truyền giáo sĩ, hộ giáo kị sĩ cùng hộ giáo ma pháp sư, một người cũng không buông tha.

“ Rõ, một người cũng không tha.” Thi Vu Vương hưng phấn không thôi. Lĩnh mệnh rồi dẫn một đám ma thú nhanh chóng rời đi.

Thông qua tâm ma lĩnh vực cùng Thi độc lĩnh vực, hắn không chỉ giết một số lớn Giáo Đình kỵ sĩ mà còn lợi dụng vong linh ma pháp hấp thu hết linh hồn năng lượng, thực lực tiến nhanh. Đối với người bình thường mà nói, chiến tranh đại quy mô là một hồi ác mộng kinh hoàng, nhưng đối với một gã thi vu cường đại mà nói, chiến tranh chính là phương pháp giúp tiến giai nhanh nhất, càng đẫm máu càng tốt. Binh lính chết càng nhiều thì máu huyết cùng năng lượng linh hồn hấp thu được càng lớn.

“ Các vị, bây giờ đã không còn việc gì, đứng lên hết đi.” Nhìn đám quý tộc đang run rẩy trong nội đường, Dương Lăng nhàn nhạt cười, dừng một chút lại nói tiếp: “ Giáo Đình hèn hạ, dối trá, tàn bạo. Trăm ngàn năm qua, bọn họ dùng danh nghĩa tiêu diệt dị giáo đồ đã giết hại biết bao sanh linh. Hắc thủy thành của Ma Thú Lĩnh chúng ta, từng bị bọn họ phóng hỏa thiêu chết một phần ba dân cư, bán thú nhân chết vô số. Hôm nay, chính là một sự trả thù nho nhỏ của chúng ta mà thôi, kế tiếp tất cả giáo đường của Giáo Đình tại nam phương sẽ bị nhổ tận gốc. Ta biết trong các ngươi có không ít người bị Giáo Đình mê hoặc, kế tiếp nên làm thế nào, ta tin trong lòng các vị đại nhân đã rõ ràng.”

Phá hủy giáo đường, giết hết đám truyền giáo sĩ cùng hộ giáo kỵ sĩ xem như đã diệt trừ thế lực của Giáo Đình tại nam phương, nhưng để tránh tro tàn lại cháy, việc đả kích tín ngưỡng của Giáo Đình cũng không thể thiếu. Bất quá có một số việc không thể gấp được, cũng không thể mang hết đám tín đồ của Giáo Đình không phân phải trái, trắng đen ra mà giết sạch. Dương Lăng tin tưởng, với vũ lực cường đại cùng giết chóc đầy máu tanh đã đủ để đánh lui tín ngưỡng không đủ kiên định của đám quý tộc này. Cho dù bọn họ không dám theo mình đi đánh Giáo Đình thì cũng không dám động tay động chân gì ở sau lưng.

Dù sao, Giáo Đình thánh thành cách xa Mông Đặc Sâm đến mười vạn tám ngàn dặm, mà phương nam lại là đại bản doanh của Hắc Ám hiệp hội, Ma Thú Lĩnh của mình lại ở gần Mông Đặc Sâm hơn, tùy thời có thể điều binh đánh lui.

“ Cám ơn lĩnh chủ đại nhân.” Dưới sự giúp đỡ của Mã Ti Lạc Oa uống một ít nước rồi bôi thêm thuốc cầm máu, tên thợ săn Kiệt Sâm đã thanh tỉnh hơn, cùng Mã Ti Lạc Oa đi lại hướng Dương Lăng cảm kích bất tận. “ Được rồi, sau này đến Ma Thú Lĩnh, có thể tìm ta ở Duy Sâm thành.” Nhìn tên Kiệt Sâm anh dũng, lại thấy tiêu thức thợ săn năm sao trên vai hắn, Dương Lăng tán thưởng gật đầu, “Còn nữa, sau này đừng gọi ta là lĩnh chủ đại nhân, hãy gọi ta là đại trưởng lão.”

“ Vâng, cám ơn đại trưởng lão!” Ngẫm lại thân phận của Dương Lăng, Kiệt Sâm kích động không thôi. Nghe đồn chỉ cần được đại trưởng lão Dương Lăng của thợ săn công hội chú ý, không chỉ có cơ hội được hắn tự mình chỉ điểm mà còn có cơ hội được cấp liệp ma tạp phiến thần bí, thực lực tăng mạnh.

Chứng kiến tràng thảm chiến này cùng thực lực chiến đấu kinh khủng của cao giai ma thú, Kiệt Sâm càng thêm khát vọng nhanh chóng đề cao thực lực. Nghe đồn, thông qua liệp ma tạp phiến, thợ săn bình thường có thể giống như triệu hồi sư, gọi về cao giai ma thú cùng tác chiến, thực lực cường đại. Đừng nói hắc long cùng song túc phi long, chỉ cần có một đầu hạt sư chiến đấu cùng, hắn tự tin sẽ nhanh chóng tiến giai lên thợ săn sáu sao, chánh thức bước vào hàng ngũ thợ săn cao cấp.

Chỉ huy mọi người quét dọn chiến trường, lại phái Thi Vu Vương dẫn một đám binh lính cùng ma thú đi nhổ tận gốc Ba Nạp gia tộc, sau khi phóng lửa đốt sạch Ngõa Tây Lý đại giáo đường hùng vĩ, Dương Lăng dẫn đại quân nhanh chóng rời đi, dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến phụ cận giáo đường, dựa vào truyền tống trận đi đến một tòa giáo đường gần đó tiếp tục chém giết. Dựa vào vũ lực cường đại, không nơi nào đủ sức cản bước của hắn.

Không thể chống cự!

Rất nhanh, uy danh của ma thú chi vương Dương Lăng truyền khắp cả Thái Luân đại lục, nhất là tại nam bộ, cơ hồ ai cũng biết. Có người nói hắn mặt xanh nanh vàng, giết chóc thành tính; có người nói hắn là sứ giả do Hắc Ám quân vương phái ra, hướng Giáo Đình phát khởi công kích chưa từng có; lại có người nói hắn là ác ma đến từ dị vị diện, mang đến cho Thái Luân đại lục một hồi giết chóc cùng tai ương; cũng có người nói hắn là một anh hùng thật sự, tiêu diệt đi đám Giáo Đình hoành hành bá đạo, mang đến cho mọi người sự tự do cùng hạnh phúc đích thực

Theo những tin xấu không ngừng truyền đi, nhân mã của Giáo Đình tại phương nam như chim trúng tên sợ cả cành cong, lòng người bàng hoàng, chẳng biết khi nào thì đại nạn lâm đầu! Cho dù chỉ gặp một con thổ bạt thử nho nhỏ hoặc là lục bì điểu đê giai ma thú cũng kinh hãi thất sắc, nghiêm trận mà đợi. Đáng tiếc, cho dù phòng bị nghiêm ngặt đến đâu cũng không chống lại nổi đội quân ma thú phô thiên cái địa của Dương Lăng. Ngắn ngủi trong ba ngày, có khoảng tám mươi tòa giáo đường bị hủy trong tay Dương Lăng.

Dương Lăng bên này công đâu hạ đó, bên kia Hắc Ám hiệp hội cũng chiến thắng liên tục. Theo sự chỉ huy của ba Hắc Ám cự đầu, Hắc Ám đại quân một đường đánh lên phía bắc, công phá thành trì kiên cố của Giáo Đình, chiếm lấy cứ điểm của bọn họ, trực tiếp hướng đại bản doanh của Giáo Đình mà đánh tới. Gây ra tổn thất rất lớn cho chủ lực của Giáo Đình, cắt đứt đi viện quân của Giáo Đình phái đến phương nam đồng thời kiềm chế cường giả của Giáo Đình, giảm bớt đi rất nhiều áp lực cho Dương Lăng.

Ngoài ra, mắt thấy tình thế Giáo Đình không ổn, rất nhiều thế lực thù địch trước kia đang ẩn mình trong bóng tối đều trỗi dậy, điên cuồng trả thù. Thú nhân đế quốc xuất động binh mã, áp sát biên giới. Nơi các lãnh địa bị Giáo Đình áp bức đều phát sinh bạo động, nhân mã Giáo Đình chết trong tay dị giáo đồ cũng rất nhiều. Long huyết chiến sĩ có huyết hải thâm thù với Giáo Đình cũng cưỡi song túc phi long cùng hắc long từ Gia Bá Lợi chạy tới phối hợp cùng Dương Lăng, triển khai đồ sát vô tình với nhân mã Giáo Đình.

Nhờ tập kích đột ngột, lần tiến công Giáo Đình này đã thành công hoàn mỹ. Nhưng vô luận là ba Hắc Ám cự đầu hay Dương Lăng đang đại thắng, tất cả đều không biết rằng có một cơn bão tố kinh người đang nổi lên ở nơi bạo phong vũ hải vực xa xôi. Để đả kích dị đoạn và tiếp tục moi móc đại bộ phận tư nguyên trên đại lục, Giáo Hoàng cao cao tại thượng đã bí mật phát ra liên tiếp những mệnh lệnh điên cuồng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.