Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 278: Chương 278: Kiếm Hoàng VS Lão Thái Bà.






Nhiệt hỏa thiêu đốt, Ai Duy Tư chạy như bay đến Duy Sâm tòa thành, bước đi giống như đại điểu để lại từng dấu chân to trên mặt tuyết. Dọc theo đường đi, cả người nóng bức khó chịu, hồn nhiên không phát hiện trên các ngọn cây hay trong bụi cỏ ven đường, ẩn núp giác phong thú hay hấp huyết biển bức.

Phát tiết dục hỏa nhất định phải làm, nhưng cũng không thể để mất thể diện!

Sau khi đến Duy Sâm Trấn, nhìn thấy người đi lại đông đúc trên một ngã tư đường, Ai Duy Tư nhanh chóng từ bên trong không gian giới chỉ nhanh chóng lấy ra một cái khăn bịt mặt màu đen, cột chặt ra phía sau đầu, cảm giác cũng đã ổn thỏa, lại lấy ra một cái áo choàng màu đen khoát lên người.

“ Đại nhân, mục tiêu đã tiến vào Duy Sâm trấn!” Ai Duy Tư vốn cứ tưởng mình tiến vào Duy Sâm Trấn người không biết quỷ không hay, nhưng khi hắn vừa tiến vào, đã có người nhanh chóng thông tri cho Dương Lăng đang ngồi tĩnh tọa trên mặt đất.

“ Tốt, tốt lắm, La Cách, ngươi cầm ảo ảnh thủy tinh, đem hết quá trình mọi việc thu vào trong!” Dương Lăng mở hai mắt lại cười cười nói: “Nhớ kỹ nếu tình huống không quá cấp thiết thì đứng nên vong đọng ra tay!”

“ Hắc hắc, đại nhân yên tâm đi!” tiếp nhận ảo ảnh thủy tinh trong tay Dương Lăng, Thi vu vương nhanh chóng tời đi.

Kiếm trung chi hoàng ?

Rất đáng tiếc, là do ngươi tin vào lời sàm ngôn của dong binh công hội mà đến đây khiêu chiến!

Dương Lăng lắc lắc đầu, nếu là một người bình thường đến khiêu chiến, hắn thực sự không cần phải hao tổn nhiều tâm cơ như vậy. Nhưng tình cảnh bây giờ lại hoàn toàn khác, đoàn trưởng Quần lang dong binh đoàn đã tiết lộ tin tức muốn hòa giải của dong binh công hội. Nếu có thể đánh bại Ai Duy Tư đến đây khiêu chiến có thể có tác dụng chấn nhiếp, tại lần đàm phán kế tiếp với Dong Binh công hội có thể tranh được nhiều lợi ích hơn.

Ngươi tuy đáng thương, nhưng cũng có chổ không đúng!

Muốn trách, chỉ có thể trách ngươi quá kiêu ngạo, tự cao tự đại, chưa rõ tình hình đã kiêu ngạo chắn trước đại môn Duy Sâm tòa thành, trực tiếp khiêu chiến với mình, không lưu lại cho mình một cơ hội quay về!

Sát thủ Lưu Độc lưu lại phương pháp luyện chế xuân dược này, ngoại trừ tánh mạng nước suối cực kỳ hiếm thấy, gnoài ra không có một giải dược nào có thể hóa giải được. Chất độc này có thể khiến cho một tên thái giám dục hỏa công tâm, cũng có thể cho một lão tu nữ biến thành một thiếu phụ dâm đãng.

Sao khi đem tất cả kỹ nữ đi, Ai Duy Tư giờ đây không cho chổ để phát tiết. Không chỉ đơn giản là thống thổ, thực lực cũng có thệ bị hao tổn nghiêm trong, nghiêm trọng nhất có thể từ thánh giai đỉnh tuột xuống còn thái giai sơ cấp, sau nay muốn tiến bộ nữa cũng cực kì khó khăn.

Nói cách khác, cho dù Dương Lăng chính mình không ra tay tha cho hắn một mạng thì Kiếm Hoàng đỉnh đỉnh đại danh cũng không có cơ hội sống sót, không còn thực lực đủ ngạo thị thiên hạ, cừu nhân sẽ liên tục tìm đến hắn làm cho hắn không có được cuộc sống an bình.

Dựa theo kế hoạch, Thi vu vương cầm ảo ảnh thủy tinh thu lại toàn bộ hành động của Ai Duy Tư. Chỉ cần công bố ra ngoài, hắn sẽ thân bại danh liệt. Trãi qua thống khổ đếm nay, nếu hắn đủ thông minh, tự nhiên nên nhanh chóng rời đi. Nếu còn không biết chết sống, tiếp tục khiêu chiến mình hoặc bào thù, vậy là do hắn tự muốn chết, chính mình cũng không có biện pháp.

Để cho Thi vu vương tự mình hành động. Dương Lăng còn có thâm ý trong đó.

Ma Thú Lĩnh dù sao cũng là lãnh địa của mình. Đem tất cả kỹ nử đi tập trung lại một chổ, vì dự phòng Ai Duy Tư có thể điên cuồng mà xâm hại đến người dân của Duy Sâm Trấn, cường bạo dân nữ, nên cần phải phái một người có đủ thực lực theo dõi. So sánh với những người khác, có thực lực cường đại, lại có thể tham gia vào toàn bộ mưu kế của mình, thì chỉ có Thi vu vương là người thích hợp nhất.

Dương Lăng bày bố tầng tầng cạm bẫy. Mà Ai Duy Tư đang bị dục hỏa công tâm không hề hay biết. Nếu là lúc bình thường, hắn có thể dễ dàng phát hiện ra một chút, không thể hoàn toàn ẩn dấu. Nhưng hít phải một lượng lớn xuân dược, cả người khó chịu, gần nhu điên cuống. Bầy giờ trong đầu của hắn chỉ toàn nghĩ đến đàn bà, phát tiết một trận, căn bản không chú ý đến tình huống xung quanh.

Hô!

Mang theo một trận cuồng phong tiến vào Tinh Không tửu quán của Cáp Thản Gia, Ai Duy Tư cứ một mực nhìn bốn phía. Không ngờ, đứng nói đến kỹ nữ có chút xuân sắc, ngay cả nữ thị giả cũng không có một bóng.

“ Đại nhân, khí trời rét lạnh, chi bằng .. trước hết nên lấy dĩa thịt thỏ Tây Bá Lợi Á cùng hai bình noãn tửu?” Nhìn thấy Ai Duy Tư trên người khoác trường bào thuấn màu trắng, tên phụ trách A Lý Khắc hai mắt sáng ngời, vừa nói vừa tiến lên, nở nụ cười cầu tài.

“ Cho hai nữ nhân đến bồi tiếp ta, nhanh!” Tinh tệ cũng không them để ý liên tục nhét vào tay A Lý Khắc.

Bây giờ hắn cần chính là nữ nhân, phong tao nữ nhân con trẻ càng tốt, càng nhanh càng tốt!

Nữ nhân bồi tiếp, càng nhanh càng tốt?

Nhìn tử tinh tệ mê người trong tay, lại nhìn Ai Duy Tư đứng trước cửa không hứng thú với mỹ thực hay ruợu ngon, Ai Lý Khắc trong lòng vừa động, nhớ đến đạo mật lệnh cổ quái nhận được trước đó.

“ Đại nhân, thật đáng tiết, Duy Sâm Trấn, hôm nay đến một gã thương nhân, tất cả tiểu thu đều cùng hắn lên thuyền đi ra ngoài biển!” Ai Lý Khắc chiếu theo mật lênh mà giải thích theo đúng sự sắp đặc, nhưng nhìn tinh tệ trong tay, lại cũng chưa từ bỏ ý định, kiểm tra lại một lần nữa Ai Duy Tư: “ Chúng ta nơi này có mỹ thực và rượu ngon nổi tiếng thiên hạ, chi bằng người nên vào phòng trong nhà thưởng thức một chút?”

“Hừ, lăn đi cho ta!”

Đang thất vọng, lại thấy Ai Lý Khắc đang liên miên giới thiệu, Ai Duy Tư giận dữ đá hắn một cước, rồi nhanh chóng phi ra ngoài đến một gian tửu quán.

Tất cả nữ nhân đều cùng một đại thương nhân lên thuyền ra biển?

Nhìn bầu trời đầy bông tuyết, hắn trong lòng thầm kêu khổ, nếu tin tức Ai Lý Khắc là chính xác thì xem ra có chuyện phiền toái rồi.

Dục hỏa thiêu đốt, hắn không thèm để ý sự kinh ngạc của mọi người, như một trân cuồng phong lao đến một gian tửu quán. Nhưng làm hắn thất vọng chính là, lạinhận được lời giải thích giống như khi nãy, đứng nói đến kỹ nữ, ngay cả nữ phục vụ cũng không có.

“ Nữ nhân, ta cần nữ nhân!”

“Đem nữ nhân tbên trong giao hết ra đây!”

Thống khổ không thôi, Ai Duy Tư càng ngày càng điên cuồng. Xông vào tửu quán hay lữ quán, đem ra một đống tinh tệ, mở miệng ra là đòi nữ nhân. Giống như một kẻ mê hoa lê lết không biết bao nhiêu gian tửu quán như một con ruồi bau loạn khắp nơi.

Theo thời gian, xuân dược phát tác ngày càng nặng, hắn cảm giác toàn thân nóng rực, khó chịu vô cùng, ngay cả hô hấp, hít thở đều khó khăn. Hai mắt càng ngày càng hồng, hạ thể càng ngày cang cứng, ngay cả mạch máu dưới da cũng căng lên, ý thức càng ngày càng mơ hồ.

Đàn bà, đàn bà!

Chẳng biết qua bao lâu, Ai Duy Tư trong lúc gần như sắp hôn mê xông vào một gian tửu quán hẻo lánh, đá bay cái bàn của một đám tửu quỷ rồi theo hướng cửa sau phóng đi. Song chính trong lúc hắn chuẩn bị rời đi, hắn phát hiện một gương mặt phấn son lòe loẹt đích lão thái bà.

“ Đàn bà, cho ta, cho ta!” Đem tất cả tử tinh tệ trong không gian giới chỉ ra, dục hỏa thiêu đốt, Ai Duy Tư nhanh chóng giữ chặc lão thái bà đang hoảng sợ nhanh chóng bỏ chạy.

“ Đại nhân, ta…!”

Lão thái bà vốn là một lão nha (mụ tú bà), một đoạn thời gian trước đem hai mươi mấy cô nương đến Duy Sâm Trấn. Sau khi nhận được mất lệnh của Dương Lăng, tất cả cô nương dùng để tiếp khách đếu đã rời đi, vốn tự nhủ mình đã lớn tuổi, nhan sắc tàn phai nên yên tâm ở lại.

Tời ngần này tuổi, sợ răng không ai them để ý đến, tự nhiên không lo lắng mà lưu lại. Không ngờ…

Bị Ai Duy Tư ôm chặ, lão nha vốn định lớn tiếng kêu cứu, nhưng lại nhìn thấy thân thể cường trán của Ai Duy Tư, lại nhìn xuống dưới chân đang đạp lên một đống tử tunh tệ, trong lòng vừa động, “ Đại nhân, đừng nóng , đừng nóng vội. Ức.. đừng nóng vội, ở bên này”

Nhanh chóng kêu một tên sai vặt thu hết tử tinh tệ trên mặt đất, lão nha hận không được chính mình đưa Ai Duy Tư tiến vào một căn phòng nhỏ tối ôm. Một trận thanh âm của quần ào “ Soạt soạt” sau đó là một tiếng hét chói tai của lão thái bà, sau đó là âm thanh hổn hễn thở dốc.

“ Sách sách, lão thái bà khai hoa!”

Tên sai vặt vốn đang hưng phấn nhìn lén sau một khe cửa, dù sao có thể nhìn lén được chuyện xuân tình của lão nha, sau này khi cùng các huynh đệ uống rượu có chuyện để mà bốc phét. Nhìn lén chuyện xuân tình của mấy tiểu thư ôn nhu tính là cái gì, có thể nhìn bản lãnh trên giường của một lão bà gần trăm tuổi, bản lãnh như thế mới gọi là kinh người.

“ A, nhẹ nhàng một chút, chờ một chút cho nó vào được dễ dàng”

“ Úc, trời ạ!”

Nghe thấy âm thanh trong phòng truyền ra, dường như là thanh âm của sự hưng phấn cũng có chút mệt mỏi thơ dốc, gã sai vặt đang phân vân khó xử. Công phu trên giường của lão nha trăm năm khó gặp, dĩ nhiên không thể bỏ qua, nhưng tử tình tệ còn nằm trên mặt đất, làm sao bầy giờ?

Nếu trong khi nhìn lén, tinh tệ bị tên nào cướp đi, sau này lão nha nhất định đem hạ thể của mình cắt bỏ, không được, không được!

“Hắc hắc, sảng khoái, phi thường sảng khoái !”

Ngay khi gã sai vặt còn đang phân vân khó xử, Thi vu vương quỷ mị xông vào, điểm ra một chỉ, làm tên sai vặt bật người lên ngẩn ra, “ Ba” một tiếng bất tĩnh ngã xuống sàn. Đáng tiếc, đôi nam nữ bên trong đang điên cuồng giao chiến, không hề ngeh thấy âm thanh bên ngoài.

Hắc, hắc, đây không biết có tình là cưỡng đoạt dân nữ không a!

Nghe thanh âm xác thịt va hcạm kịch iệt bên trong, Thi vu vương cười nham hiểm, dùng vong linh ma pháp, vô thanh vô tức tạo thành ba cái lỗ nhỏ trên tường. Hai cái dùng để nhìn lén, cái còn lại dùng để thu vào thủy tinh cầu, đồng thời không chút chậm trễ dùng truyền tin ma pháp, thông tri cho Dương Lăng đang ngồi bên trong Duy Sâm tòa thành, nói cho hắn tình huống đột nhiên xảy ra ngoài dự đoán.

Bên trong Duy Sâm tòa thanh, Dương Lăng đang tĩnh tọa thâm dò sự huyền bí của Băng Phong Khôi Giap. Sau khi biết được tin tức, thất thần cả nữa ngày chưa tỉnh.

Kiếm Hoàng Ai Duy Tư được xưng tụng là mỹ nam tử, sát thủ của mỹ nữ, được xưng là Kiếm trung chi hoàng thánh giai đỉnh phong cường giả, cùng với một lão nha lão thái bà trong một tiểu hắc phòng lén lút quan hệ.

Khiếp sợ qua đi, Dương Lăng trầm ngâm trong chốc lát, nhanh chóng nghĩ đến một chủ ý hoàn hảo. Dương Lăng nhanh chóng gọi thị vệ Áo Lan Đa đến, nhỏ giọng bên tai phân phó vài câu. Áo Lan Đa thần sắc cả kinh, ngoài ý muốn qua đi, nhanh chóng rời đi.

Xuân tiêu một khắc ngàn vàng, chuyện thú vị như vậy như thế nào có thể bỏ qua!

Đem Băng Phong Khôi Giáp thu hồi lại, Dương Lăng cười cười thông qua thổ độn pháp thuật thuấn di ra ngoài, nháy mắt xuất hiện bên cạnh Thi vu vương.

“ Úc.. đại nhân, điểm nhẹ thôi, hình như quá sâu rồi!”

“ A. chậm mốt chút, để ta nhất chân lên..úc”

Dương Lăng vừa mới đến, đã ngeh được một đoạn thanh âm không chịu nổi lọt vào tay, xem ra tình huống trong tiểu hắc phòng đang chiến đấu rất kịch liệt! Điều này khiến cho Dương Lăng không khỏi lo lắng, Ai Duy Tư hít phải xuân dược trở nên điên cuồng nhu vậy, nếu tình trạng kéo dài, có khi nào lại xảy ra án mạng.

Dù sao đang chiến đấu cùng Ai Duy Tư không phải là một nữ lang tràn đầy sức sống, mà là một lão nha tham tiền đích lão thái bà!

Một lão thái bà có thể hay không chịu nổi một gã thánh giai cường giả điên cuống tấn công, đây quả là nghi vấn rất lớn a!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.