Sau khi một đao chém giết A Khuê Long chủ thần, Dương Lăng không chút do dự, đào ra thần cách của hắn, luyện hóa linh hồn sắp tiêu tán của hắn với tốc độ nhanh nhất.
“Đây là thần cách của chủ thần ư?” Dương Lăng tra Chiến hồn đao vào vỏ, cẩn thận quan sát thần cách trong suốt trong tay. Lần trước tại Cửu U sơn mạch, đã nhìn thấy thần cách của vị diện lưu lãng giả, nhưng là, thần cách chủ thần thì đây là lần đầu tiên nhìn thấy.
Khác với thần cách của thần giai cường giả bình thường, thần cách của A Khuê Long chủ thần là một mảnh dài hẹp có nhiều đường vân hỗn loạn, tạo thành một đám ký hiệu thần bí huyền ảo. Mặc dù không lớn hơn bao nhiêu, nhưng ẩn chứa đích năng lượng rất lớn như khoảng cách giữa trời và đất vậy. Càng cổ quái hơn là vẫn còn đang không ngừng hấp thu từng đợt từng đợt năng lượng mịt mờ. Nhìn thoáng qua có chút giống với tín ngưỡng lực khi các tín đồ đại vu cầu khẩn phát ra.
“Chẳng lẽ, đây là tín ngưỡng lực từ các tín đồ của A Khuê Long thần hệ vọng lại?”
Dương Lăng nghi hoặc nhìn thần cách trong suốt trong tay một chút, thần thức khổng lồ như thủy triều thẩm thấu đi vào, sau khi cẩn thận cảm giác tình huống bên trong bắt đầu hấp thu năng lượng biến hóa. Quả nhiên, sau khi hấp thu năng lượng mịt mờ, thần cách trong suốt nhanh chóng chuyển hóa thành từng đợt từng đợt linh hồn năng lượng tinh thuần.
“Có được thần cách, nếu nuốt rồi dung hợp miếng thần cách này, không biết có thể nhận được tín ngưỡng lực của A Khuê Long thần hệ hay không?” Cảm giác một chút linh hồn năng lượng tinh thuần trong thần cách, Dương Lăng trong lòng vừa động, trong đầu nghĩ tới một cái ý to gan. Chần chừ một lát, hắn ngẩng đầu đem thần cách A Khuê Long chủ thần nuốt vào, lập tức nuốt chửng thêm mấy chục giọt mặc tinh tinh tuỷ có thể đẩy nhanh hơn tốc độ dung hợp thần cách.
Nuốt chửng thần cách của một thần giai cường giả, có khả năng nhanh chóng lĩnh ngộ một loại pháp tắc huyền ảo mới, nhưng cũng là có nguy hiểm cực lớn, nhẹ thì bản thân bị trọng thương, nặng thì nổ tan xác mà chết. Nuốt chửng thần cách của một thượng vị thần đích đã nguy hiểm như vậy, nuốt chửng thần cách của chủ thần lại càng không cần phải nói .
Nếu như là trước kia, Dương Lăng tuyệt đối không dám nuốt thần cách của một cường giả. Nhưng sau khi tu luyện Thông Thiên vu quyết, tiến giai đến Vu Thần sơ cấp, mọi chuyện đã khác đi nhiều. Từ hồn vu đến vu thần, đó là một sự lột xác trước nay chưa từng có, thân thể còn mạnh hơn đệ nhất thần khí, cho dù không vận chuyển hộ thể vu lực cũng có thể ngạnh kháng được lợi trảo của Kim Bằng. Linh hồn càng lại lột xác đến một cảnh giới hoàn toàn mới, chưa bao giờ thân thể và linh hồn lại đạt đến tình trạng này. Cho dù trong quá trình dung hợp thần cách xuất hiện cái gì ngoài ý muốn, Dương Lăng cũng tin tưởng kịp thời có được biện pháp ứng phó.
Thần cách vừa mới qua cửa miệng đã tản mát ra một cỗ năng lượng cực nóng, đấu đá lung tung. Nơi đi qua có cảm giác như đang bị hoả thiêu. Cực nóng, nóng bỏng, thậm chí có chút đau đớn. Chỉ một thoáng, cả người phảng phất rơi vào một biển lửa, mồ hôi đầm đìa.
“Hừ, có chết ta cũng không tin không có cách luyện hoá một khoả thần cách!”
Dương Lăng hừ lạnh một tiếng, tay kết vu ấn, mặc niệm Thông Thiên vu quyết. Chỉ một thoáng, hộ thể vu lực mênh mông trong cơ thể vận chuyển rất nhanh. Như thủy triều bao phủ năng lượng cực nóng, bắt đầu thôn phệ cùng dung hợp với tốc độ nhanh nhất. Mang năng lượng vận chuyển theo quỹ tích huyền ảo. Mỗi một vòng năng lượng nóng bỏng được chia nhỏ ra. Thần cách cũng dần tan biến vào trong cơ thể theo từng vòng từng vòng vận chuyển.
Vốn, Dương Lăng còn tưởng rằng ít nhất cũng phải trên ngàn trăm năm mới có thể dung hợp thần cách của A Khuê Long chủ thần. Không ngờ, không cần bao lâu, cơ hồ đã hoàn toàn dung hợp. Cũng không biết là do thần cách của chủ thần không giống người thường. Hay là tiến giai đến vu thần thì tốc độ dung hợp đặc biệt nhanh như vậy.
Đúng như dự đoán, sau khi dung hợp thần cách của A Khuê Long chủ thần. Dương Lăng rõ ràng cảm ứng được tín ngưỡng chi lực củaA Khuê Long thần hệ cũng dễ dàng tràn ngập cơ thể. Linh hồn năng lượng theo đó cũng tăng vọt. Phạm vi dò xét của thần thức trong nháy mắt đã mở rộng thêm một phần ba. Linh đài trong sáng, đối với phong hệ pháp tắc có một bước lĩnh ngộ và nhận thức thật sâu. Quả đúng là đồ tốt, so với dung hợp thần cách của thần giai cường giả bình thường thì tốt hơn ngàn vạn lần.
“Ồ, Chuyện gì đã xảy ra? Sao lại không thể cảm ứng được tín ngưỡng lực trong không trung ?”
“Kì quái. Tín ngưỡng lực sao lại đột nhiên không cảm ứng được thế này?”
Sau khi dung hợp thần cách của A Khuê Long chủ thần, Dương Lăng thu được vô số lợi ích. Song, tại đại bản doanh của A Khuê Long thần hệ xa xôi, đông đảo thần chức cường giả ở đó lại lâm vào tình cảnh tệ hại. Vô luận là thần chức cường giả đỉnh phong đang tiềm tu hay là thần chức cường giả cấp thấp mới nhập môn, tất cả đều trong nháy mắt mất đi cảm ứng đối với tín ngưỡng lực. Rõ ràng chứng kiến các tín đồ đang thành tâm cầu khẩn nhưng hết lần này tới lần khác vẫn không cảm ứng được một tia tín ngưỡng lực nào.
“ Chủ thần vẫn lạc, chẳng lẽ, tiểu tử Mặc Phỉ đó......” Ở chỗ sâu trong cung điện A Khuê Long thần hệ được đề phòng sâm nghiêm, ít ai lui tới. Một lão già áo trắng râu hoa râm, lông mày như sợi tóc dài nhỏ đột nhiên mở hai mắt, sắc mặt âm trầm. Trầm tư một lát rồi nhỏ giọng phân phó một gã thiếp thân thị vệ vài câu, lập tức phóng lên cao. Trên lưng đột nhiên mở ra một đôi cánh trong suốt. Nhẹ vỗ đã bay ra mười vạn tám nghìn dặm, nháy mắt không còn thấy bóng dáng. Cùng lúc đó ở nơi khác, Dương Lăng hai tay duỗi mở, vẫn đứng yên không nhúc nhích giữa không trung, hấp thu tín ngưỡng lực từ A Khuê Long thần hệ như cá kình hút nước biển. Thần thức vốn đã kinh người, nay càng tăng vọt.
“Đại nhân, nhân mã của hai đại thần hệ toàn bộ đã chết, các vật phẩm có giá trị đều đã thu thập, người xem......” Sau khi chỉ huy đại quân nhanh chóng quét dọn chiến trường, Thi Vu Vương phi thân lại, xin Dương Lăng cho chỉ thị hành động bước tiếp theo.
“Tốt, tốt lắm! Đi thôi, đi đến Đà Phong tòa thành!” Dương Lăng mở hai mắt, kết vu ấn đem ma thú quân đoàn thu vào vu tháp không gian, cưỡi Kim Bằng mang theo đám Thi Vu Vương nhanh chóng rời đi, thẳng đến Đà Phong tòa thành xa xôi.
Vốn, hắn vẫn chuẩn bị lặng lẽ lẻn vào Tinh Không tòa thành tìm hiểu tình hình về Vân Trung Thành. Nhưng giờ đây, trước mặt mọi người đồ sát tinh nhuệ của A Khuê Long thần hệ và Cổ Tư Đinh thần hệ, hiển nhiên khó có thể ẩn giấu hành tung để tìm hiểu tin tức. Sau khi luyện hóa linh hồn A Khuê Long chủ thần cũng thu được trí nhớ của hắn, có thể hiểu rõ được phần nào về tình hình của Vân Trung Thành . Nhưng để đánh một trận quyết định thắng bại, vì huyết tẩy Vân Trung Thành,thực lực cường đại, cần phải nắm rõ về mọi mặt của Vân Trung Thành. Đó chính là biết người biết ta, trăm trận trăm thắng. Đà Phong tòa thành người đến kẻ đi tấp nập, thu hút đông đảo cường giả tiềm tu đến bổ sung vật tư , hiển nhiên là một sự lựa chọn không tồi.
Sau khi tìm hiểu mọi mặt, rồi lặng lẽ nhắm hướng Vân Trung Thành ở Trật Tự vị diện, tìm cơ hội phát khởi thế công bất ngờ trí mạng cũng không muộn. Đương nhiên, nếu như có thể tìm được Thông Thiên Tháp ở Trật Tự vị diện trước, hồi sinh một gã Tổ Vu thì càng thêm phần đảm bảo. Có hai đại Tổ Vu ở bên hiệp trợ, cho dù Vân Trung Thành thành chủ có cường thịnh trở lại, Dương Lăng cũng chắc chắn một đao chém bay đầu hắn.
Hô......
Cưỡi lên Kim Bằng, mọi người nhanh chóng rời đi, đến khi biến mất cuối chân trời, đám lưu lãng giả mới phản ứng.
“Chủ thần vẫn lạc, trời ạ, hai chủ thần a, tất cả đều bị một chiêu đánh chết!”
“Ma thú thần hệ, so với lời đồn còn máu tanh và tàn nhẫn vô cùng. Ngay cả tù binh đầu hàng cũng không bỏ qua, toàn bộ giết sạch, thật là đáng sợ!”
Nhìn đám thi thể chết không toàn thây rơi vãi trên mặt đất, nhìn những vết máu loang lỗ khắp nơi, mọi người sởn hết gai ốc. Tận mắt chứng kiến ma thú thị huyết đem hơn một nghìn thần chức cường giả xé thành từng mảnh nhỏ, bọn họ chính thức hiểu rõ thế nào gọi là máu tanh, thế nào gọi là cuồng bạo. Nếu như có thể lựa chọn, bọn họ tình nguyện đối mặt với một đại ác ma giết người không nháy mắt, nhưng thề không bao giờ đối mặt với đám ma thú cuồng bạo của Ma Thú thần hệ.
Tàn sát máu tanh vô tình, số lượng đông đến đầy trời rậm đất, thế công mạnh mẽ không thể đỡ, công kích lạ thường vô cùng....., chỉ với một trận đánh ở Tinh Không tòa thành, Ma Thú thần hệ bỗng nhiên trổi dậy, tiếng tăm tanh máu và cuồng bạo kinh khủng nhanh chóng truyền khắp Hỗn Loạn vị diện, thậm chí các đại vị diện cũng nghe đến. Hình ảnh Ngũ trảo kim long kỳ giương nanh múa vuốt, khắc sau vào lòng mỗi một một lưu lãng giả để lại ấn tượng không thể xóa nhòa. Cho dù lưu lãng giả thực lực cường thịnh đến mấy, ngày sau nhìn thấy Ngũ trảo kim long kỳ theo gió tung bay cũng nhanh chóng tìm đường vòng xa xa mà chạy.
Một chiêu giết chết chủ thần cao cao tại thượng, loại cường giả như vậy không phải vị diện lưu lãng giả bình thường có khả năng đụng đến, huống chi tuyệt thế cường giả như vậy, Ma Thú thần hệ tựa hồ không chỉ có một người. Sau khi hiểu được thực lực cùng sự cuồng bạo của Ma Thú thần hệ, dĩ nhiên không có ai còn muốn xông lên đâm đầu vào chổ chết.
“Mấy vị đại nhân, sao không dừng lại Tinh Không tòa thành chúng ta một chút?”
Ngay khi Kim Bằng lên tiếng huýt sáo dài, chuẩn bị gia tốc chở mọi người rời hẳn khỏi địa phận của Tinh Không tòa thành, không trung đột nhiên rung động, một gã trung niên mặc trường bào màu đen xuất hiện trước mặt mọi người. Mặt trắng, hai mắt lấp lánh hữu thần, hai tay thon dài nhưng có lực, lưng đeo trường kiếm, vỏ kiếm trên có chạm khắc vô số ngôi sao. Trong cơ thể năng lượng ba động lúc có lúc không, thực lực thâm sâu không lường được, trong khoảng thời gian ngắn ngay cả Dương Lăng cũng khó nhìn ra nông sâu của đối phương thế nào.
“Tinh Không Thành chủ?” Nhìn vỏ kiếm của đối phương chạm trổ những ngôi sao, Dương Lăng trong lòng chợt động.
“Không sai, ta chính là thành chủ Tinh Không tòa thành, các vị sau này cứ gọi ta là Tạp Mai Long !” Trung niên nhân cười cười, dừng một chút rồi nhìn Dương Lăng chậm rãi nói:“Đã nhiều năm rồi, không nghĩ rằng còn có thể chứng kiến bộ tộc thượng cổ vu sư các ngươi trở lại, không biết đại nhân có nghe nói đến liên minh lưu lãng giả hay chưa?”
“Liên minh lưu lãng giả?” Dương Lăng hơi nhíu mày, nghi hoặc nhìn trung niên nhân đột nhiên xuất hiện trước mặt mình. Tuy không có biểu hiện gì, nhưng lại âm thầm kết vu ấn, chuẩn bị sẵn sàng với mọi tình huống.
“Lâu thật lâu trước kia, lưu lãng giả thành lập lưu lãng chiến đội tự do lui tới các vị diện, tự do thăm dò Vô Tận hải dương cũng như tận tình tìm hiểu thiên địa pháp tắc, lúc đó không hề có Liên minh lưu lãng giả, mỗi một lưu lãng giả đều là tự do thoải mái !” Trung niên nhân Tạp Mai Long tự xưng Tinh Không Thành chủ ngữ khí trầm thấp, sắc mặt ảm đạm, phảng phất nhớ tới chuyện cũ đau lòng, dừng một chút rồi nói tiếp:“Nhưng có một ngày, tất cả đều thay đổi, tất cả chiến đội lưu lãng giả đều bị cưỡng ép giải tán, thậm chí bị trực tiếp giết hại. Những người may mắn còn sót lại, vì báo thù, cũng vì khôi phục tự do, âm thầm tổ chức thành Liên minh lưu lãng giả đối kháng với Chúa tể chí cao vô thượng!”
Liên minh lưu lãng giả đối kháng với Chúa tể chí cao vô thượng?
Dương Lăng thần sắc cả kinh, mơ hồ hiểu được ý đồ của đối phương .