Mập mạp bản lãnh khác thì không có, nhưng bản lãnh buôn chuyện còn lợi hại hơn cả đàn bà. Ngủ suốt một đêm, mọi người còn chưa ra khỏi giường, hắn đã tìm hiểu được rất nhiều tin tức. Theo như hắn nói là nghe được từ miệng của đám hầu gái, nhưng với cái thân hình béo ú của hắn, đoán chắc rằng không phải là hy sinh thân thể, mà là hắn bỏ ra không ít tinh tệ để lấy tin tức.
Mập mạp phun nước miếng hơn nửa ngày, mọi người từ từ hiểu được một ít chuyện bên trong.
Thì ra, đêm hôm trước, Thành chủ vừa từ đế đô Mông Đặc Sâm quay lại, mông đít còn chưa ngồi ấm chỗ đã có vài tên sát thủ đến tập kích. Được thị vệ liều chết bảo vệ, Thành chủ mặc dù may mắn sống sót, nhưng vẫn bị thương nặng, ngực bị đâm một kiếm, cho đến bây giờ vẫn còn nguy hiểm đến tính mạng.
“nghe nói, mấy tên sát thủ có ba đầu sáu tay đó sau khi thành công ngay lập tức mất đi bóng dáng, vô cùng lợi hại” Mập mạp vừa nói vừa nhìn đông nhìn tây, phảng phất như đang lo lắng sát thủ đột nhiên xuất hiện ở đây.
“Nói bậy, làm gì có sát thủ ba đầu sáu tay”
Ngay khi Mập mạp thở một hơi, chuẩn bị tiếp tục gieo rắc tin tức, Cáp Lạp Lôi rốt cuộc cũng đi đến. Vẻ mặt buồn bã, hai mắt đỏ lên, giống như cả đêm không ngủ.
Thấy mọi người không nói một tiếng nhìn chằm chằm vào mình, Cáp Lạp Lôi không cần suy nghĩ nhiều cũng hiểu được ý tứ của đám đồng bọn, trầm ngâm một lát rồi bải mấy tên người hầu lui ra, từ từ kể rõ chân tướng.
Hóa ra, sau khi Dương Lăng đánh lui đại quan của Ban Đồ đế quốc, thành lập Ma thú lĩnh ở bên cạnh Đặc Lạp Tư rừng rậm, tin tức này truyền đến Lợi Văn Tát công quốc tạo ra chấn động trước đó chưa từng có.
Có người hy vọng nhanh chóng tạo lập mối quan hệ tốt với Ma thú lĩnh, nhân cơ hội đó nắm giữ tài nguyên phong phú của Đặc Lạp Tư rừng rậm, có người hy vọng hỗ trợ Ma thú lĩnh vừa mới thành lập, hy vọng qua một thời gian nữa Ma thú lĩnh có khả năng kiềm chế tinh lực của Ban Đồ đế quốc. Qua đó giảm bớt áp lực của Ban Đồ đế quốc với Lợi Văn Tát công quốc.
Nhưng cũng có người cực lực phản đối, cho rằng phải buông tha lập trường trung lập, cùng với Ban Đồ đế quốc tiêu diệt Ma thú lĩnh mới ra đời, kết minh với Ban Đồ đế quốc cường đại.
Là một gã quý tộc cao tầng có tầm nhìn xa, Thành chủ Khắc Lỗ Ngõa kiên trì muốn trợ giúp Ma thú lĩnh, trong lúc đó vô ý đắc tội vài tên trọng thần muốn kết minh với Ban Đồ đế quốc. Mấy ngày hôm trước ở đế đô cãi nhau một trận với đối phương, bản năng cho hắn biết có một mối nguy hiểm, liền phân phó tăng cường lực lượng tuần tra, không nghĩ rằng vẫn chậm một bước.
Hiểu được chuyện gì xảy ra, Mập mạp nghi hoặc nói: “Nói như vậy, tất cả đều là do lão già đại thần ngoại giao giở trò?”
Mặc dù còn không có trưởng thành, nhưng từ nhỏ đã nghe nhiều thấy lắm ở gia tộc, hắn và đám người Lệ Nhã hiểu được rất nhiều chuyện. Chuyện Thành chủ Khắc Lỗ Ngõa bị ám sát, chủ mưu sau lưng rất có thể là đại thần ngoại giao do chính kiến không hợp, xung đột lợi ích.
“Hừ, chuyện sẽ được điều tra rõ ràng. Nghe nói, Lĩnh chủ Ma thú lĩnh đã đi đến Mông Đặc Sâm để tham gia thọ yến của Bệ hạ. bây giờ Công quốc liên minh tốt xấu lẫn lộn, có rất nhiều người không rõ thân phận đi vào. Vì đảm bảo an toàn, ngày mai chúng ta phải rời đi thành Tư Tháp Nạp, nhanh chóng trở về tòa thành của gia tộc mình.”
Vốn Cáp Lạp Lôi còn muốn ở trên lãnh địa của thúc phụ Khắc Lỗ Ngõa vài ngày. Nhưng hiểu được tình hình đang rất nghiêm trọng, đành phải nhanh chóng trở về đế đô Mông Đặc Sâm. Cho dù không nghĩ cho mình, cùng phải lo lắng cho sự an toàn của đám Lệ Nhã, Mập mạp. Chỉ có được sự bảo vệ của thế lực gia tộc, bọn họ mới có thể được an toàn.
Thấy chuyện có quan hệ với mình, Dương Lăng mặt ngoài vẫn cố giữ bình tĩnh, nhưng trong lòng đang âm thầm tính toàn biện pháp ứng phó. Trước khi đi Mông Đặc Sâm, hắn đã được nhắc nhở của Hải Nhi Bối Lý và gia tộc Duy Tư, nhưng tuyệt đối không nghĩ chuyện lại nguy cấp đến mức này.
Xe, ra có không ít thế lực chống đối Duy Sâm Trấn, ra sức thúc đẩy Ban Đồ đế quốc phái quân đi tấn công lãnh địa của mình. Khó trách với thực lực của Hải Nhi Bối Lý và Duy Tư gia tộc, lâu như vậy cũng không có biện pháp lo ổn thỏa.
Thành chủ Khắc Lỗ Ngõa thuộc gia tộc Ni Cổ Nạp Tư thế lực khổng lồ, có lập trường trợ giúp lãnh địa của mình, nếu Thành chủ Khắc Lỗ Ngõa vì thế mà bị thương nặng, nếu bây giờ ra tay cứu hắn, tin tưởng sẽ thuận lợi thành lập tình hữu nghị giữa hai bên, xây dựng nền tảng cho sự hợp tác tiếp theo.
Trầm tư một lát, Dương Lăng có một chủ ý. Lấy nửa bình Sinh mệnh nước suối còn lại trong Không gian giới chỉ ra, đừng nói Thành chủ Khắc Lỗ Ngõa bị thương nặng, cho dù nguy hiểm đến tính mạng, sợ rằng cũng có thể nhanh chóng để hắn hồi phục lại.
Đợi mọi người lui hết, hắn lặng lẽ tìm Cáp Lạp Lôi: “Cáp Lạp Lôi huynh đệ, năm ngoái ta đi ngang qua một bộ lạc bản xứ, trong lúc vô ý sử dụng một lô muối để đổi lấy một bình thần dược chữa bách bệnh. Có lẽ có khả năng giúp Thúc phụ ngươi khỏe lại”
Thần dược chữa bách bệnh?
Thấy Dương Lăng vừa nói vừa lấy một cái bình nhỏ ra, ngửi thấy mùi thơm ngát tản ra từ trong bình, Cáp Lạp Lôi vui mừng ra mặt. Chủy thủ của sát thủ đâm xuyên qua nội tạng của Thúc phụ, nếu không có Mục sư chữa trị kịp thời, sợ rằng đã chết ngay lúc đó. Nghe nói Dương Lăng có biện pháp chữa trị, hắn làm sao có thể bỏ qua cơ hội.
Cáp Lạp Lôi dẫn Dương Lăng và Vưu Na đi qua một gian biệt viện yên tĩnh, đi tới nơi ở của Thành chủ Khắc Lỗ Ngõa. Trên đường đi, có rất nhiều hộ vệ mặc áo giáp và ám tiếu. Nếu không có Cáp Lạp Lôi dẫn đường, Dương Lăng tin tưởng dù là một con chuột Tây Bá Lợi Á cũng không có cách lẻn vào.
Mặc dù bị thương nặng, nhưng được mục sư chữa trị, Thành chủ Khắc Lỗ Ngõa vẫn giữ được ý thức. Hiểu được ý của Cáp Lạp Lôi, liền gật gật đầu với Dương Lăng, nhịn đau cười cười, ra hiệu cho Dương Lăng cứ ra tay.
Ngay khi Dương Lăng mở cái bình, chuẩn bị nhỏ vài giọt Sinh mệnh nước suối vào miệng Thành chủ Khắc Lỗ Ngõa, thì lão mục sư râu bạc ở bên kích động nói: “Chờ một chút, rốt cuộc đây là cài gì, chẳng lẽ là…?”
“Theo như lời trưởng lão bộ lạc mà ta trao đổi năm đó, thì đây là một bình Sinh mệnh nước suối, uống vào vài giọt, chỉ cần còn một hơi thở là có thể nhanh chóng hồi phục”
Nhìn vẻ kích động của mục sư, lại nhìn đám thị vệ đã rút đao kiếm ở xung quanh, Dương Lăng bảo trì bình tĩnh, lại nói lại chuyện mình vô ý dùng muối đổi lấy một bình Sinh mệnh nước suối.
Sinh mệnh nước suối?
Đây là Sinh mệnh nước suối trân quý nhất trên Thái Luân đại lục?
Kích động, lão Mục sư cầm lấy chiếc bình trong tay Dương Lăng, xác nhận không có gì nhầm lẫn, rồi nhẹ nhàng đổ vài giọt vào trong miệng Thành chủ Khắc Lỗ Ngõa. Cuối cùng không muốn rời tay đưa trả bình Sinh mệnh nước suối cho Dương Lăng.
Là một gã Mục sư, hắn hiểu rõ công dụng của Sinh mệnh nước suối hơn bất cứ ai khác. Đừng nói là vài giọt, sợ rằng chỉ cần một giọt là có thể để cho một tên bị thương sống lại.
Quả nhiên, uống Sinh mệnh nước suối vào, Thành chủ Khắc Lỗ Ngõa sắc mặt đang tái nhợt, từ từ khôi phục bình thường. Được sự giúp đỡ của thị vệ, thậm chí không lâu sau đã có thể đứng lên, mặc dù thân thể vẫn còn suy yếu, nhưng nội thương cơ bản đã khôi phục hoàn toàn.
“Nói đi, người tuổi trẻ, rốt cuộc ngươi là ai?”
Sinh mệnh nước suối cực kỳ hiếm thấy trên Thái Luân đại lục, Cáp Lạp Lôi và Mục sư còn tin vào câu chuyện của Dương Lăng, nhưng là một gã Đại quý tộc kinh nghiệm phong phú, làm một gã Thành chủ quyền cao chức trọng, Khắc Lỗ Ngõa không thể nào tin chỉ dùng muối là có thể đổi được một bình Sinh mệnh nước suối. Cho dù bộ lạc lạc hậu đến đâu, hào phóng đến như thế nào cũng không có khả năng thực hiện một vụ mua bán như vậy.
Ngoài ra, theo truyền thuyết thì chỉ có Tinh linh mới có một ít Sinh mệnh nước suối, mỗi một cây Sinh mệnh chi thụ hàng năm chỉ có thể thu được vài giọt, trân quý đến múc ngay cả Tinh linh cũng không dễ dàng sử dụng. Khắc Lỗ Ngõa không tin bộ lạc bản xứ nào lại dễ dàng có được một bình Sinh mệnh nước suối, tuy nhiên hắn có thể khẳng định mặc dù Dương Lăng thân phận không rõ, nhưng hắn không có ác ý đối với mình.
Thấy không thể gạt được Thành chủ Khắc Lỗ Ngõa, Dương Lăng trầm ngâm một lát, rồi không hề dấu diếm: “Ta tên là Dương Lăng, đến từ lãnh địa của ta ở cạnh Đặc Lạp Tư rừng rậm xa xôi. Lần này đến Mông Đặc Sâm là để tham gia thọ yến của Đại công Gia Lợi Á, trên đường vừa vặn đi cùng bọn Cáp Lạp Lôi”
Chính mình có một lãnh địa?
Vừa nghe Dương Lăng nói vậy, Thành chủ Khắc Lỗ Ngõa trong lòng vừa động, thất thanh kêu lên: “Cái gì? Ngươi… ngươi chính là Dương Lăng lĩnh chủ của Ma thú lĩnh?”
Thành chủ Khắc Lỗ Ngõa chấn động, mục sư và Cáp Lạp Lôi cũng không ngoại lệ, khó có thể tin nhìn Dương Lăng. Không ai có thể tưởng tượng được, Ma thú lĩnh chủ gây ra chấn động khắp Lợi Văn Tát công quốc, lại đóng làm một gã thương nhân lặng lẽ đi tới Tư Tháp Nạp thành.
“Bảo vệ cửa thành, không có lệnh của ta, không ai được phép ra ngoài”
Mục sư và Cáp Lạp Lôi nửa ngày không nói lên lời, nhưng Thành chủ Khắc Lỗ Ngõa lịch duyệt phong phú rất nhanh tỉnh táo lại, bây giờ Lợi Văn Tát công quốc dòng nước ngầm đang dấy lên, phải phong tỏa tin tức Dương Lăng đã đến Tư Tháp Nạp thành. Nếu không, không ai dám khẳng định có phát sinh chuyện ngoài ý muốn hay không.
Ra lệnh cho thị vệ lui xuống, Thành chủ Khắc Lỗ Ngõa cùng Dương Lăng từ từ bàn bạc, trao đổi cái nhìn của hai bên về thế cục hiện nay. Từ tài nguyên phong phú của Đặc Lạp Tư rừng rậm đến sự phát triền của Ma thú lĩnh, từ lập trường của Lợi Văn Tát công quốc đến tình thế Ban Đồ đế quốc..
Vỗ tức hợp.
Sau một phen nói chuyện, mặc kệ là Khắc Lỗ Ngõa hay là Dương Lăng đều càng nói càng hưng phấn, hiểu được đã tìm được minh hữu kiên định.
Từ phương hướng lớn mà nói, Khắc Lỗ Ngõa hiểu được Gia Lợi Á Công quốc hay thậm chí cả Lợi Văn Tát công quốc đều cần Ma thú lĩnh hấp dẫn tinh lực của Ban Đồ đế quốc, để bình hành lực lượng khắp nơi.
Từ phương hướng nhỏ mà nói, gia tộc Ni Cổ Nạp Tư thanh danh hiển hách, bên ngoài vô cùng nổi tiếng, nhưng cũng gặp phải không ít mâu thuẫn và nguy cơ. Tạo mối quan hệ tốt với Ma thú lĩnh mới ra đời, chu toàn được mối liên minh giữa Công quốc liên minh và Ma thú lĩnh thì không nghi ngờ sẽ thu được rất nhiều chỗ tốt và thanh danh tăng lên rất nhiều.
Từ góc độ của bản thân mà nói, hắn làm một thành chủ, cũng là một người nắm giữ cổ phần lớn của đại thương hội, tự nhiên hắn cũng không thể bỏ qua được các tài nguyên phong phú của Đặc Lạp Tư rừng rậm như quặng sắt và ma thú tinh hạch.
Khắc Lỗ Ngõa tự mãn, Dương Lăng cũng thuận lợi đạt được mục đích của mình.
Tranh thủ được sự hỗ trợ mãnh liệt của Lợi Văn Tát công quốc, không thể nghi ngờ rằng sẽ có rất nhiều chỗ tốt đốt với sự phát triển của lãnh địa mình, có khả năng hấp dẫn các Đại thương hội tham gia vào phát triển lãnh địa, cũng có thể hấp dẫn thiệt nhiều thợ thủ công và lực lượng lao động đi tới, xây dựng nền tảng vững chắc cho sự phát triển của lãnh địa.
Mặc dù đã có Bố Lạp Đức thương hội do Hải Nhi Bối Lý khống chế ra sức chu toàn, nhưng một người năng lực dù sao cũng có hạn, gia tộc Ni Cổ Nạp Tư thế lực khổng lồ, tự nhiên không thể bỏ qua cư hội tạo dựng mối quan hệ tốt đẹp với bọn họ.
Thêm một bằng hữu sẽ thêm một lối đi.
Tứ phía chịu đích đúng là tên ngu xuẩn nhất, thành công tạo mối quan hệ với gia tộc Ni Cổ Nạp Tư sau lưng Thành chủ Khắc Lỗ Ngõa, Dương Lăng hiểu được đã thực hiện được một phần mục đích chuyến đi đến Mông Đặc Sâm lần này.