Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 338: Chương 338: Oan gia ngàn năm






Được Y Mặc Đặc giải thích, hiểu được sự đáng sợ của Tang thi, Dương Lăng không dám chậm trễ, triệu Ma thú đại quân ra. Chỉ huy chúng nó bày mai phục bên trong Không gian Cấm chế.

Tang thi vô cùng mạnh mẽ, người mang Thi độc chết người, nhưng tốc độ di chuyện lại chậm, Bọ Cạp của Y Mặc Đặc mặc dù không thể cắn được. Nhưng Dương Lăng lại nhanh chóng tìm được biện pháp đối phó.

Điệp gia thêm Trọng lực Cấm chế, giảm tốc độ đám Tang thi lại, phái Giác phong thú ra dẫn dụ bọn nó vào trong Ảo trận, phân tán trận thế của chúng, rồi chỉ huy Tà nhãn và Biên bức công kích từ xa, không tiếp xúc với đối phương.

Ngao …..

Bị Giác phong thú dẫn dụ, đám Tang thi điên cuồng lao lên. Không để ý càng lúc càng đi sâu vào trong ảo trận, bước vào vòng mai phục của Ma thú đại quân, bị đám Địa thứ của đại quân con nhện công kích, nháy mắt đã có một đám ngã xuống.

Đợi đến khi bọn chúng sắp đến gần, lại bị một đám Tà nhãn đã đợi từ lâu bắn cho một trận, lại có một đám ngã xuống; cuối cùng, một đám Giác phong thú như máy bay chiến đấu lao đến, đối mặt với châm độc dày đặc, hầu như ngã xuống hết. Mấy con may mắn sống sót, cho dù phản ứng nhanh đến mấy cũng không tránh khỏi đòn tấn công của Tự bạo biên bức.

Cứ như vậy, dưới ảnh hưởng của giam cầm cấm chế, đám Tang thi trở nên hỗn loạn. Bị Ma thú đại quân tấn công, cho dù lực lượng mạnh hơn nữa, cho dù chất độc trong cơ thể mạnh hơn nữa cũng không có đất dụng võ.

Thấy Tang thi càng lúc càng ít, đã nắm giữa được thế cục, Dương Lăng thở dài một hơi: “Y Mặc Đặc, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?”

“Đại nhân, tình huống bình thường, Lăng Mộ dưới đất ít nhất nửa năm mới phái hộ vệ mới ra. Tại sao lần này lại khác, nguyên nhân cụ thể ta cũng không rõ ràng lắm” Nhìn đám Tang thi đột nhiên lao ra, Y Mặc Đặc lắc đầu, dừng lại một chút rồi nói: “Quân đoàn Tang thi của Lăng Mộ dưới đất có số lượng rất kinh khủng. Nếu ta không đoán sai, đây là nhóm bộ đội đầu tiên, đám phía sau càng khó đối phó hơn”

Ngao…

Cái miệng đen đủi của Y Mặc Đặc vừa dứt lời, Ma pháp trận nhanh chóng chuyển động, truyền ra tiếng rít gào rung trời. Thẩm thấu ra một cỗ tử khí ngập trời, một vầng sáng đổ léo lên, một đoàn Tang thi hai mắt đỏ bừng xuất hiện trước mặt mọi người.

Khác với Tang thi bình thường, nhưng tên hai mắt đỏ bừng này tốc độ rất nhanh, khứu giác nhạy bén, cái mũi như con chó săn ngửi ngửi vài cái trong không khí, là nhìn ra Ảo trận của Dương Lăng, lao thẳng vào Ma thú đang mai phục ở gần đó. Móng tay sắc bén như lá đao cắt đứt yết hầu của Thương nhân, giống như thanh đao đâm thủng trái tim Con nhện…

Trong nháy mắt, thì có hơn 10 con Tà nhãn và Con nhện không kịp lui lại bị giết.

Châm độc của Giác phong thú bắn vào người chúng “Đinh” một tiếng, giống như bắn vào một tấm sắt bắn ngược ra ngoài; Địa thứ của đại quân con nhện chui dưới đất nhưng không có ảnh hưởng đến đám Tang thi da dày này, ngược lại lại còn bại lộ hành tung của mình.

Ngoại trừ Quang đạn dày đặc của Tà nhãn và Tự bạo biên bức còn có điểm uy hiếp, Ma thú cấp thấp khác không phải là đối thủ của đám Tang thi này, chỉ cần bị đám này đến sát người, đừng nói là công kích, mà ngay cả chạy trốn cũng không kịp.

“Không, là Hồng đồng Tang thi, Đại nhân, đây là quái vật cường đại nhất bên cạnh Tang thi vương Cáp Đình Tư. Đặc biệt phải cẩn thận” Thấy một đám Cáp Đình Tư lao về phía mình, vẻ mặt Y Mặc Đặc trở nên ngưng trọng, chỉ huy một đám Bọ Cạp lao lên, dựa vào số lượng khổng lồ và đồng quy vu tận giết chêt đối phương.

Bọ Cạp có thể ấp trứng rất nhanh, đừng nói chết vài con, mà chết cả đoàn cũng không sao. Nhưng Thi độc trong cơ thể Cáp Đình Tư vô cùng lợi hại. Bọ Cạp sau khi bị trúng chiêu ngay cả Linh hồn cũng bị lây. Không những không có cách nào thu hoạch Linh hồn của đối phương, mà ngay cả Linh hồn của mình cũng không thể nào thu hồi lại.

Sau khi tu luyện Khôi lỗi Vu quyết, Đối với Y Mặc Đặc mà nói, mỗi một con Bọ Cạp đều là một Khôi lỗi. Một đám Bọ Cạp chết đi không ảnh hưởng đến thực lực của hắn, chỉ có Linh hồn bị tổn thương là điểm tối kỵ của hắn, cho nên không đến lúc vạn bất đắc dĩ, hắn quyết không muốn cứng đối cứng với đám Tang thi hai mắt đỏ bừng này.

“Dát dát dát, Tang thi? Ta thích” Cảm giác Năng lượng Linh hồn cường đại của Tang thi, Thi vu vương đứng phía sau Dương Lăng cười ta: “Đến đây đi, hiến máu và Linh hồn của các ngươi cho Thi vu vương La Đức Lý Cách Tư vĩ đại nào”

Sau tiếng cười to, Thi vu vương triển khai Tâm ma lĩnh vực, lao ra ngoài như cơn gió.

Khác với Long Vực của Hắc Long vương mạnh về lực lượng, Tâm ma lĩnh vực của hắn mạnh ở Linh hồn công kích. Có thể ảnh hưởng đến tinh thần của đối phương, sinh ra ảo giác trong lòng bọn họ; có thể dễ dàng thi triển các loại Ma pháp tà ác như nguyền rủa, suy yếu và trì hoãn, cũng có thể trực tiếp tấn công Linh hồn kẻ địch.

Lúc trước khi mới vừa thoát ra khỏi Tòa thành dưới đất, hắn chỉ có ba thành thực lực, đúng là dựa vào Tâm ma lĩnh vực mới có thể duy trì không phân cao thấp với cường giả của các Thế lực lớn, sự cường đại của Tâm ma lĩnh vực có thể tưởng tượng ra.

Tang thi có tốc độ rất nhanh, đao thương không vào, khứu giác linh mẫn, nhưng bị bao phủ trong Tâm ma lĩnh vực của Thi vu vương, lực chiến đẩu của bọn chúng bị giảm mạnh. Càng quan trọng là, Linh hồn bị đòn tấn công vô hình, có con đau đầu choáng vàng, không biết bị làm sao; có con ôm đầu lăn tròn trên mặt đất, lớn tiếng kêu thảm thiết; có con thậm chí mất đi lý trí, tàn sát lẫn nhau.

“Dát dát dát, bạ bạo bạo, Thi bạo” Thừa dịp hư mà vào, sau khi dùng Liên hoàn thi bạo đánh chết rất nhiều Tang thi, hấp thu rất nhiều Linh hồn, Thi vu vương hưng phấn cười to.

Đối với Vua Bọ Cạp Y Mặc Đặc mà nói, đám Tang thi người mang Thi độc chính là một con nhím, không thể nào nhét vào miệng được; nhưng đối với hắn mà nói, đây chính là một viên linh đan diệu dược hiếm có, hấp thu càng nhiều Linh hồn Năng lượng, càng lúc càng gần khôi phục trạng thái Lĩnh vực đỉnh.

Như vậy cũng được?

Nhìn Thi vu vương giết chết một loạt Tang thi như thái rau, Y Mặc Đặc không thể giải thích được lắc đầu, triệu hồi tất cả Bọ Cạp của mình. Mặc dù sớm biết Thi vu vương không đơn giản, nhưng hắn tuyệt đối không ngờ rằng lại cường hãn đến mức ấy.

Bị Liên hoàn độc bạo và Thi bạo của Thi vu vương, đám Tang thi đao thương không vào bị nổ mất chân mất tay, thậm chí vỡ nát, nếu là bình thường, cho dù đầu bị chẻ làm đôi bọn chúng cũng có thể tiếp tục đi về phía trước; nhưng Linh hồn bị Thi vu vương nhân cơ hội hút sạch, bọn họ rốt cuộc không có bản lãnh đó nữa.

Rất nhanh, đám Tang thi rậm rạp chỉ còn lại có vài con. Vốn Dương Lăng còn muốn thuần hóa vài con chuẩn bị nghiên cứu. Nhưng nhìn vết máu khắp người bọn nó, cả cái bộ dáng không đành lòng nhìn, lắc lắc đầu bỏ ý định này đi. Đám Vu lực ghê tởm này giao cho tên Thi vu vương biến thái này từ từ nghiên cứu vậy.

Ngao…

Ngay khi con Tang thi cuối cùng ngã xuống, từ Lăng Mộ dưới đất truyền ra một tiếng rít rung trời, theo sát, một vầng sáng đỏ từ Ma pháp trận léo lên, một đám Tang thi mặc trọng giáp màu đen, cầm thanh đao lớn không ngừng xông ra, trong đó, một tên cao hơn ba mét, khiêng một cây chùy trông rất xấu xí làm người khác chú ý.

“Y Mặc Đặc, không ngờ rằng ngươi còn có bản lãnh và can đảm phản bội Pháp Lão Vương. Dát dát dát, lúc này, ngươi chết chắc rồi” Nhìn Vua Bọ Cạp Y Mặc Đặc đứng sau lưng Dương Lăng, tên khiêng thanh chùy lớn cười to.

Ở trong Lăng Mộ dưới đất, hắn và Y Mặc Đặc đã đấu hàng ngàn hàng vạn năm, mặc dù thắng nhiều thua ít, nhưng không lần nào hoàn toàn giết chết được Y Mặc Đặc. Nếu không có quy định của Lăng Mộ dưới đất,hắn đã sớm dẫn đông đảo Tang thi giết chết tất cả các con Bọ Cạp trong Lăng Mộ dưới đất, hoàn toàn giết chết tên Y Mặc Đặc ghê tởm, bây giờ khó có thể gặp được một cơ hội tốt như thế này, sao hắn còn có thể bỏ qua được chứ?

“Hắc hắc, Cáp Đình Tư, nếu ngươi muốn chết, ta không ngại biến ngươi thành một Vong linh chính thức, hoặc là phong ấn Linh hồn của ngươi vào 1000 con Bọ Cạp. Cho ngươi biết thế nào là muốn sống không được muốn chết không xong” Nhìn Tang thi vương Cáp Đình Tư, Y Mặc Đặc cười lạnh.

Nếu chỉ có mình hắn, hắn tự biết bây giờ còn không phải là đối thủ của Tang thi vương Cáp Đình Tư, nhiều nhất chỉ có thể Lưỡng bại câu thương với đối phương. Nhưng là có Thi vu vương La Đức Lý Cách Tư trợ giúp, có Dương Lăng xem trận, hắn hiểu được tên Cáp Đình Tư lần này có đến mà không có về.

“Hừ, lên, giẫm chết tất cả đám Bọ Cạp này đi” Nhìn Y Mặc Đặc ở cách đó không xa, Thi vu vương Cáp Đình Tư hừ lạnh một tiếng, giơ thanh chùy lên, dẫn Đại quân Tang thi lao lên.

“Dát dát dát, tốt. dâng Linh hồn và máu của bọn ngươi cho Thi vu vương La Đức Lý Cách Tư đi” Nhìn thấy một đám Tang thi đang lao đến mình, Thi vu vương không sợ mà vui, hưng phấn cười to.

Đối với một gã Thi vu vương tinh thông Tâm ma lĩnh vực mà nói, cho đến bây giờ không sợ hỗn chiến. Ngược lại, có thể nhân cơ hội mê hoặc Linh hồn của kẻ địch, dẫn dụ sự độc ác trong Linh hồn bọn chúng, thừa dịp suy yếu mà vào.

Nhìn thấy đối phương phá được Ảo trận, đằng đằng sát khí xông đến, không cần Dương Lăng phân phó. Đám vu vệ Hắc Long vương, Tử thử băng băng nhanh chóng lao lên.

Hắc Long vương bay giữa không trung, phun ra một ngụm Long tức trí mạng, hoặc là phát ra bức tường lửa, bao vây Tang thi Đại quân; Phi Long vương Sắc Lôi Tư dựa vào Thổ độn pháp thuật chạy xung quanh, chuyên môn tấn công đám thống lĩnh Tang thi; Tử thử băng băng phun ra một ngụm Hàn khí có chứa Băng độc, đem biến đám Tang thi lao đến thành Băng côn.

Chỉ có Thiên diện huyễn điêu tiếp tục nằm trên vai trái Dương Lăng. Hóa ra rất nhiều huyễn thể của Hắc Long vương, Y Mặc Đặc và Sắc Lôi Tư, chỉ huy bọn nó tấn công.

“Dát dát dát, Y Mặc Đặc, chết đi”

Sau khi chỉ huy Đại quân tấn công, Tang thi vương Cáp Đình Tư lao về phía Y Mặc Đặc, muốn một chùy đập chết hắn, không hề phát giác ra Dương Lăng không biết lúc nào đã không còn bóng dáng, càng không chú ý đến bên trong Cấm chế tản mát ra mùi hương lạ lùng như có như không.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.