Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 118: Chương 118: Tao loạn






Ma thú đồ phổ dù rất đáng quý, là thứ tối quan trọng với mình, nhưng mặt khác mình không thể từ bỏ Duy Sâm Trấn, đó chính là nơi mà mình đặt đại bản doanh, là chỗ dựa vững chắc, từ đó để có thể tim hiểu rõ hơn về cái thế giới xa lạ này.

Là tử đối đầu, Giáo đình dám chắc sẽ không dễ dàng để cho Hắc Ám giáo hội tự do hoạt động, phát triển tính đồ tại Duy Sâm Trấn. Trầm tư một lát, hắn chợt nảy ra một chủ ý có thể làm cớ để từ chối đề nghị của Hắc Ám giáo hội. Dương Lăng không chút khách khí trực tiếp đem ma thú đồ phổ thu vào bên trong Không gian giới chỉ, rồi lại nhìn Khắc Lỗ Y Phu nói:

" Trưởng lão, Duy Sâm Trấn hiện giờ đang trong thời gian phát triển, dĩ nhiên cần trợ giúp rất nhiều về nhân lực và tài lực. Nhưng ta nghĩ bây giờ chưa phải là thời cơ tốt để kiến lập Hắc Ám phân hội, hay là qua một đoạn thời gian nữa, chúng ta hãy thảo luận lại về vấn đề này. Đương nhiên, lúc đó ta tuyệt sẽ không hạn chế mọi hành động của Hắc Ám giáo hội trên lãnh địa của ta”

" Hừ, ngươi nếu không đồng ý thì trả lại ma thú đồ phổ lại đây. "

Thấy Dương Lăng đã thu lấy ma thú đồ phổ rồi lại không đồng ý, Mai Lệ Tư cắn răng tức giận.

Trả lại ma thú đồ phổ?

Dương Lăng cười cười, với bản tính của hắn, tuyệt sẽ không để một miếng thịt béo bỡ như vậy tuột khỏi tay.

Thấy Mai Lệ Tư tức giận, lại nhìn thấy Khắc Lỗ Y Phu ngồi im, sắc mặt không có chút thay đổi, Dương Lăng nói:

“ Mai Lệ Tư tiểu thư, kỳ thật để cho Hắc Ám giáo hội tự do hoạt động trên lãnh địa của ta, ta sẽ phải đối mặt với rất nhiều nguy hiểm! Trong khoảng thời gian này, trên Duy Sâm Trấn có không ít người của Quang Minh giáo đình, nếu biết trên lãnh địa của ta xuất hiện nhiều Hắc Ám Kỵ Sĩ và ma pháp sư, bọn họ dám chắc sẽ gây áp lực cho ta rất lớn.

Nghe Dương Lăng nói như vậy, Mai Lệ Tư tức giận đến nỗi căn răng nghiến lợi, ở bên cạnh Khắc Lỗ Y Phu từ nãy giờ không có ý kiến nhìn Dương Lăng nhàn nhạt nói:

" Dương Lăng, ý tứ của người là có thể bảo đảm cho người của chúng ta tại Duy Sâm Trấn sẽ được an toàn?

" Trưởng lão, thật đáng tiếc, thực lực của ta hiện giờ không có cách nào cùng với các ngươi tranh đấu với Quang Minh giáo đình.

Dương Lăng tỏ vẻ khó khăn, lại nói:

" Bất quá không phải là không có cách, trên phương diện tình báo, ta có thể cung cấp một ít thông tin mà ta có để trợ giúp các người, nếu các người có gì khó khăn, ta cũng sẽ tận lực, dùng mọi khả năng để trợ giúp.

Trầm ngâm một lát, Dương Lăng lại nói:

" Ta đang có kế hoạch chuẩn bị kiến lập một tòa ma pháp thí nghiệm thap tại Duy Sâm Trấn, sẽ chiêu mộ rất nhiều ma pháp sư, đến lúc đó trên danh nghĩa ta có thể cho các ngươi một thân phận hợp cách, chỉ cần cẩn thận một chút là có thể hoạt động tại Duy Sâm Trấn.

Nã nhân tiễn tài, thế nhân tiêu tai (dịch tạm " lấy mỡ nó rán nó, sử dụng tiền của người khác làm lợi cho mình) nếu đối phương hy vọng có thể tại Duy Sâm Trấn phát triển thực lực, Dương Lăng quyết định tương kế tựu kế, đưa bọn họ vào tròng để lợi dụng. Thiết nghĩ muốn kiến lập một tòa ma pháp thí nghiệm tháp, thì cần nhất là phải cần có nhiều ma pháp sư có kinh nghiệm, hắn tin tưởng đường đường là Hắc Ám giáo hội về mặt này sẽ có rất nhiều nhân tài.

Cứ như vậy, có thể vừa cho đối phương một thân phận hợp cách để hoạt động, cũng có thể giải quyết được vấn đề thiếu thốn nhân lực của mình. Đây là một mũi tên bắn trúng hai chim a!

Kiến lập một tòa ma pháp thí nghiệm tháp?

Thấy Dương Lăng lại muốn kiếm lợi cho mình, Mai Lệ Tư lại càng thêm tức giận, vẻ mặt đỏ bừng, hai mắt gần nhu phun ra lửa. Chẳng biết vì sao khi nhìn thấy nụ cười của Dương Lăng là nàng lại nóng giận đến như vậy!

Đáng tiếc một tay vỗ không kêu! Chỉ mình nàng tức giận cũng không thể làm được gì.

Tức giận đến nửa ngày, lại nhìn thấy Dương Lăng chẳng thèm ngó ngàng gì đến sự tức giận của mình, cứ xem mình như là không khí chẳng thèm quan tâm, không nhìn đến một cái. Mai Lệ Tư tức giận thiếu điều muốn nổi điên. Nhưng trước mặt sư phụ, bất đắc dĩ dù có giận đến mức nào cũng không thể phát tác, chỉ có thể cố gắng áp chế nội hỏa trong lòng.

Nhìn thấy Dương Lăng tinh minh giảo hoạt, Khắc Lỗ Y Phu không khỏi trầm ngâm. Những năm gần đây, lão đã trải qua biết bao phong vân, thấy đủ dạng người, không cần suy nghĩ cũng có thể biết Dương Lăng là một người cực kỳ thông minh. Nhưng lão căn bản không để vào mắt những món lợi nhỏ trước mắt, hoàn toàn không cần phải cùng với Dương Lăng so đo.

Từ lúc lấy quyển ma thú đồ phổ ra cho Dương Lăng xem, Khắc Lỗ Y Phu đã không có ý nghĩ là sẽ lấy lại. Thâm ý của lão là muốn xem phản ứng của Dương Lăng, có thể hay không biến Duy Sâm Trấn thành địa bàn của mình, đồng thời thông qua Dương Lăng kết minh với gia tộc đứng phía sau hắn.

Dương Lăng trong khoảng thời gian này tiến bộ thần tốc, nhưng trong mắt của lão thì cũng không đáng giá để nhắc tới. Trước mắt, thực lực của Dương Lăng căn bản là chưa tiến tới cảnh giới có thể thuần phục được những ma thú Hắc Ám cường hãn, tổ chức thành một quân đoàn ma thú cao cấp, chỉ có thể hy vọng việc này vào những trưởng bối của hắn.

ma thú đồ phổ dù có trân quý cũng không thể so sánh được với một cánh quân ma thú cường hãn. Chỉ cần có dù chỉ là một đội quân cửu giai ma thú thậm chí là siêu giai ma thú tạo thành một quân đoàn, Hắc Ám hiệp hội không những có thể chống chọi được với những lần công kích của Quang Minh giáo đình, thậm chí còn có khả năng phản công lại.

Suy nghĩ cẩn thận, Khắc Lỗ Y Phu dứt khoát một lời, đáp ứng yêu cầu của Dương Lăng, thậm chí còn ngay tại đây giảng dải những kinh nghiệm kiến lập ma pháp thí nghiệm tháp, những ưu khuyết điểm bên trong. Còn thỏa mãn lòng hiếu kỳ của Dương Lăng, thậm chí còn dạy cho Dương Lăng hiểu được cách cảm giác ma pháp nguyên tố cùng với phương pháp tu luyện, từ từ giảng dải rõ ràng.

“ Thánh giai đúng là thánh giai, trưởng lão cảm ơn người đã dạy bảo cho ta”

Hỏi đi hỏi lại cả nữa ngày trời, thấy Hắc Lỗ y Phu vẫn kiên trì trả lời, không có điều gì dấu diếm, Dương Lăng vừa nói vừa lấy từ trong Không gian giới chỉ một bình Lang mổ tửu, cung kính đưa cho lão.

" Thánh giai đâu chỉ có một người, ở phương diện này đáng lẽ các trưởng bối trong gia tộc của ngươi so với ta hẳn hiểu rõ hơn chứ.

Uống một ngụm Lang mỗ tửu rồi Khắc Lỗ Y Phu lại nói:

" Ngươi chỉ cần cố gắng tu luyện, lại có thêm sự trợ giúp từ gia tộc, đến một ngày nào đó, ngươi sẽ vượt qua ta thôi. "

Sau khi nói xong, Hắc Lỗ Y Phu nhìn sắc trời, rồi nhanh chóng rời đi. Mai Lệ Tư hung hăng trừng mắt liết Dương Lăng một cái, rồi cùng với Hắc Ám kỵ sĩ đoàn nhanh chóng đuổi theo. Đoàn người nhanh chóng biến mất vào sâu trong sâm lâm.

Tu luyện lên thánh giai, gần như chỉ vừa bước vào một lĩnh vực mới.

Nhìn thấy nhóm người của Hắc Lỗ Y Phu nhanh chóng rời đi, Dương Lăng ngồi bần thần cả nửa ngày. Một thánh giai cường giả có thể trong nháy mắt giải quyết hết quân đoàn ma thú khổng lồ của mình, hắn không cách nào tưởng tượng được sức mạnh tồn tại của Thánh giai cường giả lại kinh khủng như thế.

Sau khi tỉnh táo lại, Dương Lăng quyết định hủy bỏ kế hoạch vào sâu trong rừng để tiêu diệt Không gian ma thú. Nếu Hắc Ám giáo hội lại huy động lực lượng tìm kiếm Cự Long bảo tàng, một khi tin tức đồn ra sẽ dẫn động các thế lực khác đua nhau đến Duy Sâm Trấn, tình hình sẽ càng hỗn loạn, bây giờ chỉ có thể càng sớm càng tốt quay lại Duy Sâm Trấn ổn định tình hình.

Hôm nay, vô tình có được ma thú đồ phổ, ghi chép hầu hết tư liệu về ma thú trên Thái Luân đại lục, chỉ cần bỏ thời gian nghiên cứu thì sau này đối với hành động của mình sau này sẽ có rất nhiều chỗ tốt. Có lẽ khi thành thục thì có thể làm cho đội quân con nhện, giác phong thú cùng với tà nhãn quân đoàn, từ cấp thấp tiến hóa thành cao giai ma thú, tạo nên một đôi quân ma thú tinh nhuệ.

Có siêu tốc độ của thú một sừng, buổi tối cùng ngay hôm đó, Dương Lăng thuận lợi trở về Duy Sâm Trấn. Nhưng vừa mới tiến vào tòa thành của Duy Sâm Trấn, Dương Lăng chưa kịp ngồi yên, lão quản gia Mục Nhĩ Bá Kỳ đã vội vã chạy tới.

" Đại nhân, đại nhân, đại sự không tốt, tất cả dong bình đoàn đều điên hết rồi. Nếu không ra tay ngăn cản, sợ rằng Hương Cách lý lạp sẽ bị phá hủy mất.

Dong binh đoàn, tất cả đều phát điên?

Nhìn sắc mặt tái nhợt của Mục Nhĩ Bá Kỳ, Dương Lăng mặt ngoài vẫn bình tĩnh, nhưng trong lòng lại chấn động không thôi. Rốt cuộc là cái gì đã làm cho dong binh đoàn phát điên lên làm cho Mục Nhĩ Bá Kỳ phải bối rối như vậy.

Nuốt xuống một ngụm nước bọt, Mục Nhĩ Bá Kỳ bắt đầu kể lại sự tình.

Nguyên lai, có hai Dong binh đoàn đồng thời ở sâu trong sâm lâm phát hiện xác của ba mươi đầu Đại địa bạo hùng vừa mới chết không lâu, vì giá trị trân quý của ma thú tinh hạch cả hai bên đều không ai chịu nhượng bộ ai.

Vốn bọn họ định quay trở lại Duy Sâm Trấn tìm người phân xử, không ngờ đã kích động lòng tham của các dong binh đoàn khác, muốn thu được lợi ích cho mình, nhiều dong binh tuyên bố chính là bọn họ đã giết số Đại địa bạo hùng đó, việc càng ngày càng loạn. Cuối cùng, cơ hồ toàn bộ các dong binh ở Hương các lý lạp đều động thủ với nhau, tình thế vô cùng hỗn loạn.

" Hừ… một lũ ngu xuẫn. "

Hiểu được mọi chuyện rồi Dương Lăng nhanh chóng ra ngoài, mặc dù Cổ Đức đã dẫn theo một đội võ sỹ để ổn định tình hình ở sơn cốc, nhưng bên trong thành cũng còn khá nhiều võ sỹ, tập hợp lại thừa sức trấn áp những dong binh đang bạo động.

Dương Lăng nhanh chóng chạy đến Hương Cách lý lạp, từ xa đã thấy một vòng Dong binh và mạo hiểm giả vây quanh trước cửa, thỉnh thoảng truyền ra một trận âm thanh kêu la thảm thiết, tựa hồ đã có rất nhiều người đang đanh nhau.

…. Grào….

Tiếng rít gào của thú một sừng vang lên làm cho toàn bộ dong binh đều có thể cảm giác được một cổ sát khí ngất trời, tất cả đều xoay lại nhìn, chỉ thấy phía sau không biết lúc nào xuất hiện một đoàn ma thù đang giương nanh múa vuốt.

Lại nhìn thấy những thân ảnh đầy giai nhọn cao hơn mười thước của khô mộc chiến sỹ, tà nhãn đại quân đã lập thành trận doanh sẵn sàng công kích, còn trên không trung, tràn ngập Thạch quỷ cùng giác phong thú bay qua bay lại. Các Dong binh đoàn đều run rẩy, khó khăn nuốt một ngum nước miếng. Một số tên nhanh trí thấy tình huống không ổn đã nhanh chân lẩn tránh sang một bên.

" Hừ, ta đếm từ một đến ba, tất cả đều tản ra hết cho ta, nếu không …. .

Thấy tình thế hỗn loạn, Dương Lăng hừ lạnh một tiếng, dứt khoát dùng biện pháp trực tiếp nhất. Có đôi khi phải dùng bạo lực để giải quyết vần đề là cách tốt nhất, không cần phải tốn nhiều lời.

Đã thấy kết quả của Tật phong dong binh đoàn làm gương, không ai dám hoài nghi đại quân ma thú trước mặt chỉ là đồ dùng trang trí. Sau một lúc do dự, tuyệt đại bộ phận dong binh và mạo hiểm giả đều tản ra, mặc dù tinh hạch của Đại đia bạo hùng có giá trị liên thành, nhưng cũng phải còn có mạng để mà hưởng dụng nó.

Vì bên ngoài vang lên tiếng hống của ma thú nên nhiều người đã tản ra chỉ có mấy tên có lẽ vì đã chém giết đến đỏ mắt hoặc nghĩ rằng Dương Lăng không dám động thủ mà vẫn nghiến răng xông lên cuốn lấy nhau. Hận không thể chém một đao lấy đầu đối phương xuống ngay lập tức.

"Hừ, đừng trách ta không báo trước !"

Hừ lạnh một tiếng rồi Dương Lăng chỉ huy một đội giác phong thú hung hăng từ trên cao phóng ra một màn mưa độc châm dày đặc, đám dong binh đang quần ẩu với nhau chợt cả người đều vô lực té nằm xuống mặt đất, không tên nào thoát được.

Ah… đây là thực lực của quân đoàn ma thú sao?

Nhìn thấy sự công kích sắc bén của giác phong thú, thấy chúng có tốc độ nhanh như chớp, công kích sắc bén, lại có số lượng đông đảo, những dong binh cùng với mạo hiểm giả vây xung quanh đều không khỏi khó khăn hít một ngụm lương khí. Chỉ là một bộ phận giác phong thú mà đã lợi hại như thế, nếu tất cả ma thú đều hành động, không biết sẽ khủng khiếp đến mức nào?

" Áo Lan Đa, đem tất cả bọn họ đứng lên, áp giải về trong thành nghiêm trị thẩm tra. "

Lưu lại ba trăm võ sĩ trấn giữ, Dương Lăng thu hồi đại quân ma thu trở về, sau đó không thèm nhìn lai, quay mình nhanh chóng rời đi.

Phía sau, Áo Lan Đa chỉ huy đội võ sỹ đem những dong binh đang nằm trên mặt đất đứn lên, chuẩn bị áp giải về trong thành cẩn thận điều tra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.