Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 530: Chương 530: Thần Ma mộ tràng




Ở giữa sân rộng có một tòa thượng cổ ma pháp trận rất lớn, những bức tường lửa với hỏa diễm cao tận trời một vòng rồi lại một vòng. Sóng nhiệt bức người, không khí như sôi lên. Trong khi hô hấp đều khiến cho cổ họng từng trận khó chịu, mặt đất phảng phất như là một khối thiết bảng bị nung đỏ, cả người tựa như bị bỏ vào lò quay. Mới đứng một lát mà cả người mồ hôi đầm đìa.

Trong ma pháp trận, có một đám cự nhân thân cao hơn mười thước không ngừng đi tới đi lui, cầm trong tay một cây cự hình lang nha bổng. Cả người toát ra ngọn lửa màu tím. Nếu nói là cả người được ngọn lửa bao phủ, không bằng nói là đám cự nhân này căn bản là do ngọn lửa tạo thành.

Hỏa nguyên tố thủ vệ.

Sờ sờ tấm yêu bài mà Lôi Mông tặng trong ngực, Dương Lăng nhanh chóng hiểu được chuyện gì xảy ra, đối với thực lực của hỏa thần Lôi Mông càng ngày càng bội phục. Đừng nói là hỏa diễm ma pháp trận với phạm vi bao phủ kinh người này, chỉ riêng hơn một trăm tên hỏa nguyên tố cự nhân đã quá kinh khủng rồi. Mỗi một tên đều thân cường lực tráng, trong cơ thể ẩn chứa năng lượng ba động mênh mông. Sơ bộ phỏng chừng ít nhất cũng có hạ vị thần thực lực.

Triệu xuất ra hơn một trăm tên hỏa nguyên tố thủ vệ có thực lực hạ vị thần, không cách nào tưởng tượng được thực lực của Lôi Mông kinh khủng cở nào!

Xuyên thấu qua ngọn lửa tận trời, có thể thấy ở giữa ma pháp trận có một cự hình truyền tống môn cao mấy tầng lầu, trên khung có khắc những hoa văn huyền ảo, tản mát ra ngân quang nhàn nhạt. Bề ngoài của truyền tống môn một mảnh đen nhánh. Không khí trong không trung không ngừng vặn vẹo rung động, phảng phất như là thông tới một cái không gian âm trầm khác.

Xuy….

Cả tòa truyền tống môn tản mát ra một cổ năng lượng ba động cuồng bạo. Những tiếng ‘xuy xuy’ vang lên không dứt bên tai, cho dù có đứng cách mấy trăm bước, Dương Lăng cũng cảm giác được rõ ràng một cổ áp lực trầm trọng. Những thần giai cường giả như Hắc Ám tam cự đầu cùng Tinh linh Đại Tế Tự còn tốt, những tên chỉ có lĩnh vực thực lực, thậm chí chỉ có thánh vực thực lực rất khổ sở. Dưới áp lực chưa từng có cất bước khó khăn, sắc mặt tái nhợt.

“ Chẳng lẽ, vị diện thông đạo là một cái khe không gian bị mạnh mẽ cố định lại ?”

Nhìn truyền tống môn âm trầm, cảm giác một chút năng lượng cuồng bạo, Dương Lăng sắc mặt ngưng trọng, nhanh chóng vận chuyển hộ thể vu lực, không dám có chút đại ý khinh thường. Nghé mới sinh không sợ hổ, khi vừa mới đi tới Thái Luân đại lục, đối với cái gì cũng tò mò, thường hay tìm mọi biện pháp để hiểu rõ. Nhưng theo thực lực tăng dần lên, nhãn giới mở rộng ra, ngược lại càng thêm cẩn thận.

Sau khi tới bên bờ ma pháp trận, Lôi Mông xoay người dừng lại. Nhìn mọi người đang kích động, nhàn nhạt nói: “ Thần Ma mộ tràng rất tráng lệ, có thể thu được một viên thần cách, có thể thu được một thần khí gì đó, nhưng Thần Ma mộ tràng cũng tràn ngập nguy hiểm. Bất cứ lúc nào cũng có thể chết, bây giờ rời khỏi còn kịp!”

“ Lôi Mông đại nhân, tiến vào Thần Ma mộ tràng là tâm nguyện lớn nhất của ta, cho dù nguy hiểm ta cũng nguyện ý xông vào một lần!” Một gã thánh vực dùng cung tiễn không chút do dự thốt lên.

“ Đúng, sau khi tu luyện cả ngàn năm cũng vô pháp đột phá, Thần Ma mộ tràng là hy vọng tiến giai duy nhất của ba huynh đệ chúng ta. Cho dù có phải chết ở bên trong, chúng ta cũng sẽ không hối hận!” Sau khi cùng hai người huynh đệ nhìn nhau một cái, một gã ải nhân tráng kiện tay cầm búa đứng ra.

Mặc dù hiểu được Thần Ma mộ tràng phi thường nguy hiểm, nhưng trong cả trăm người cũng không có kẻ nào lựa chọn rời khỏi. Thần Ma mộ tràng tựa như một cái bảo tàng thật lớn, hoặc là như một cái thiên đường thần bí cho mạo hiểm giả , tràn ngập lực hấp dẫn trí mạng.

“ Vị diện thông đạo tuy cố định, nhưng mỗi lần xuất hiện tại Thần Ma mộ tràng lại ở một nơi khác nhau. Ai cũng không biết lần này sẽ bị đưa đến địa phương nào của Thần Ma mộ tràng.” Lôi Mông sắc mặt ngưng trọng hiếm thấy, dừng một chút rồi nói tiếp : “ Truyền tống môn mở ra trong thời gian nửa năm. Nếu quá thời gian này, có lẽ sẽ vĩnh viễn không có cơ hội quay lại Thái Luân đại lục. Hy vọng các vị nhớ kỹ điểm này!”

Lôi Mông nói xong liền phất tay, hướng ở giữa truyền tống môn đi nhanh đến. Dọc đường, hỏa tường cao tận trời nhường ra một cái thông đạo. Hỏa nguyên tố cự nhân thực lực kinh người đều nhất nhất quỳ xuống trên đất, cung nghênh chủ nhân Lôi Mông đến.

Đi đến mặt trước của truyền tống môn, Lôi Mông nhỏ giọng ngâm nga vài câu, tay phải lập tức vung lên, nháy mắt, truyền tống môn ngân quang bùng phát. Nương theo đó ‘ông’ một tiếng ngâm khẽ, hoa văn nơi khung bắt đầu chuyển động như nước chảy

“ Đi thôi, nhanh chóng đuổi kịp!” Lôi Mông vừa nói vừa dẫn đầu bước vào truyền tống môn. ‘Hô’ một tiếng đã mất đi bóng dáng. Hoàng kim sư tử Ba Khắc dẫn tộc nhân gắt gao đuổi kịp, Dương Lăng cùng Hắc Ám tam cự đầu theo sát sau đó.

Hô…

“ Áp lực thật mạnh!” Vừa bước vào truyền tống môn, Dương Lăng ngay lập tức cảm giác được một cổ hàn phong thổi đến, nương theo đó là một cổ áp lực trầm trọng. Trong nháy mắt hít thở khó khăn. May sao tình huống cũng không kéo dài, rất nhanh trước mắt sáng ngời. Đi tới một tòa sơn cốc xanh tươi. Chung quanh là một khu rừng rậm rạp liếc mắt không thấy điểm cuối.

Trên bầu trời xanh thẳm, những đám mây trắng trôi nổi bồng bềnh. Có vài chú chim bồ cốc ung dung bay lượn xung quanh. Ngày xuân tươi đẹp, từ trong rừng thỉnh thoảng có mấy chú thỏ nhỏ chạy ra, đùa giỡn đuổi bắt; phương xa, có một cái hồ bạc diện tích thật lớn. Bên bờ hồ, dã thú nối đuôi nhau đến uống nước…..

Đây là Thần Ma mộ tràng khắp nơi nguy hiểm ?

Nhìn hoàn cảnh xung quanh, Dương Lăng ngoài ý muốn lắc đầu. Vốn, hắn còn tưởng rằng Thần Ma mộ tràng là một địa phương âm trầm quỷ quái, không nghĩ tới phong cảnh so với thế ngoại đào viên còn đẹp hơn. Nếu không phải phía sau còn có một tòa truyền tống trận, hắn còn hoài nghi có phải đã vô tình đi tới chỗ sâu trong Đặc Lạp Tư rừng rập hay không. Khác biệt duy nhất chính là ở nơi này thiên địa linh khí dày hơn mấy lần, thậm chí vài chục lần, chính là một địa phương để tu luyện rất tốt.

“ Tốt lắm, tình huống cũng không quá xấu. Không có bị đưa đến chỗ sâu trong mộ tràng.” Sau khi thông qua thần thức bàng bạc hiểu rõ được tình huống xung quanh, Lôi Mông phất tay bày ra một tòa ma pháp trận bảo vệ truyền tống môn. Nhỏ giọng ngâm nga trong chốc lát, rất nhanh, một màn ngoài ý muốn xuất hiện.

Ngân quang tản mát ra từ truyền tống môn càng ngày càng yếu, thậm chí, ngay cả chính truyền tống môn cũng càng ngày càng mờ dần đi. Đừng nói đứng ở xa xa, ngay cả đứng gần trong gang tấc, nếu không cẩn thận quan sát cũng vô pháp chú ý tới!

Ẩn hình ma pháp ?

Dương Lăng phi thường ngoài ý muốn. Không nghĩ tới Lôi Mông trong nháy mắt đã mang truyền tống môn che dấu đi được, càng ngày càng bội phục thủ đoạn của hắn. Tại một địa phương nguy cơ tứ phía, cho dù bày ra ma pháp trận có uy lực kinh người, triệu xuất ra một đám hỏa nguyên tố cự nhân cũng không dám chắc có thể bảo vệ an toàn cho truyền tống môn. Tại trong hoàn cảnh này, che dấu tung tích đi ngược lại càng thêm thích hợp.

“ Tốt lắm, truyền tống môn đã bị ta phong ấn, sau nửa năm sẽ tự động mở ra. Hy vọng đến lúc đó còn có thể nhìn thấy từng người đang ở đây, chúc các vị may mắn!” Sau khi liếc nhìn mọi người một cái, Lôi Mông hóa thành một đoàn hỏa diễm ‘hưu’ một tiếng bay đi, nháy mắt đã biến mất tại chân trời.

“ Dương Lăng huynh đệ, rất xin lỗi. Ba chúng ta còn có nhiệm vụ khác. Không thể cùng nhau hành động được.” Hắc Ám đại trưởng lão sắc mặt có điểm buồn bã, tựa hồ đối với nhiệm vụ này cực kỳ lo âu. Sau khi dừng một chút lại nói tiếp: “ Nhớ kỹ, ngàn vạn lần không nên đi vào chỗ sâu bên trong mộ tràng. Đó không phải là nơi một mình ngươi có khả năng đi vào!”

“ Đúng. Dương Lăng huynh đệ. Nếu gặp phải chuyện gì nguy hiểm, tốt nhất là rút lui ẩn nấp ở gần truyền tống trận, đợi nửa năm là có thể quay về Thái Luân đại lục!” Ba Bác Tát dùng sức vỗ vỗ bả vai Dương Lăng .

“ Yên tâm đi, cho dù gặp phải thượng vị thần đỉnh đại ác ma, ta cũng nắm chắc bảo toàn trở ra!” Dương Lăng cười cười, đối với thực lực chính mình tràn ngập tin tưởng.

“ Tại Thần Ma mộ tràng. Đại ác ma có thực lực thượng vị thần đỉnh nhiều không đếm hết!” Nhớ tới thần dụ của Hắc Ám quân vương, Hắc Ám đại trưởng lão khổ tâm cười cười. Sau khi dặn dò Dương Lăng vài câu liền cùng Hắc Ám đại thống lĩnh và Hắc Ám đại tế tự nhanh chóng rời đi. Rất nhanh, đã biến mất trong biển rừng mênh mông.

Sau khi đã quen thuộc một chút với hoàn cảnh, mọi người đều tản ra. Có tên một người một ngựa , cẩn thận dè dặt chui vào rừng rậm. Có người tạo thành một chi thám hiểm đội, đi thẳng đến thảo nguyên nơi phương xa……

“ Dương Lăng, chúng ta cùng nhau đi đi. Gặp phải nguy hiểm gì còn có thể chiếu cố cho nhau!” Cùng Kiếm Thần bạch y phiêu phiêu thương lượng một lát, Tinh linh Đại Tế Tự mời Dương Lăng gia nhập đội ngũ của họ.

Tại Thái Luân đại lục, trung vị thần là đã có thể đi lại ngang dọc, nhưng tại nơi nguy cơ bốn bề như Thần Ma mộ tràng thì thật sự không là gì cả. Để tăng mạnh an toàn của đội ngũ, Tinh linh Đại Tế Tự hy vọng có thể liên thủ với Dương Lăng cùng nhau hành động. Dù sao, Dương Lăng không chỉ tự thân có thực lực trung vị thần, mà tùy thời còn có thể triệu xuất ma thú đại quân ra tác chiến.

“ Được, đi. Chúng ta cùng nhau đi!” Dương Lăng cười cười, không chút do dự đáp ứng lời mời của đối phương. Kiếm Thần cùng Tinh linh Đại Tế Tự không chỉ có thực lực cường đại, hơn nữa đã nhiều lần đi tới Thần Ma mộ tràng, kinh nghiệm phong phú. Đi cùng bọn họ, có thể nhanh chóng quen thuộc với hoàn cảnh ở Thần Ma mộ tràng, tránh đi vào những con đường quanh co.

Sau khi nghỉ ngơi, Dương Lăng cùng đám người Tinh linh Đại Tế Tự nhanh chóng hành động, hướng thẳng đến hồ bạc nơi phương xa, chuẩn bị tìm giết vài đầu cao giai ma thú. Không ngờ, còn chưa đi được bao xa, nơi phương xa đã truyền đến một trận tiếng bước chân như tiếng sấm, nương theo đó là tiếng rít gào rung trời.

Oanh….

Thanh âm càng ngày càng gần, càng ngày càng rõ ràng. Mặt đất chấn động từng trận.

“ Chẳng lẽ, một đám ác ma đáng sợ kéo tới ?”

Nhớ tới lúc trước khi cùng pháp lão vương đại chiến ở địa hạ lăng mộ, thiếu chút nữa là có một ác ma thông qua được truyền tống môn tiến vào, Dương Lăng không dám chậm trễ. Một hơi mang hết đám người Thi vu vương cùng Hải đức Lạp triệu ra. Triển khai vu ấn, nghiêm trận chờ đợi.

Ngao…

Một trận rít gào rung trời qua đi, nơi chân trời xuất hiện một đường bóng đen, rung trời chuyển đất, như thủy triều cuốn đến, như một dòng nước lũ cương thiết thế không thế đở. Có cự hình tê ngưu cả người đen nhánh, to như hòn núi nhỏ, có khủng long thân dài mấy trăm thước, trên lưng đầy gai nhọn…… Tuyệt đại bộ phận trong cơ thể đều ẩn chứa năng lượng ba động kinh người. Trong đó, có rất nhiều siêu giai ma thú, thậm chí là mãnh thú có thực lực thần giai. Dọc theo đường đi, những con ma thú nào không kịp tránh đường đều bị giẫm nát thành nhục tương. Ba tên ải nhân thực lực lĩnh vực, còn chưa kịp giơ búa lên đã bị bầy thú mãnh liệt bao phủ.

Công viên kỷ Jura ?

Nhìn đám mãnh thú mãnh liệt chạy tới, nhìn từng đầu khủng long tiền sử, Dương Lăng kinh hãi, không nghĩ tới Thần Ma mộ tràng nhìn như bình tĩnh, nháy mắt đã toát ra một đoàn ma thú kinh khủng như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.