Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 502: Chương 502: Thiết đả Ác Ma đảo.






Thông qua Truyền Tống Trận trở lại một hòn đảo nhỏ ngoài khơi, Dương Lăng hít thật sâu vài hơi không khí tươi mát, một cơn gió biển thổi qua, quần áo bay phần phật.

“Đại nhân, có cần lưu một đội Ma thú bảo vệ Truyền Tống Trận trên đảo hay không?” Nhìn Truyền Tống Trận bí ẩn, Thi vu vương nhíu nhíu mày. Truyền Tống Trận này là cách để mọi người tiến vào Tòa thành dưới đáy biển. Trên đảo mặc dù không có người ở, nhưng chỉ cách Ác Ma đảo có hơn ngàn dặm, không cẩn thận là sẽ bị người phát hiện.

“Không cần bảo vệ, hủy đi là xong mà” Nhìn Đại dương mênh mông vô tận, Dương Lăng dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Chỉ có người chết mới không để lộ tin tức, cũng như thế. Không có Truyền Tống Trận, tòa thành dưới đáy biển mới có thể càng thêm an toàn”

Trước khi xuất phát, Dương Lăng đã lưu lại một đạo Linh hồn ấn ký ở tòa thành, lúc nào cũng có thể thông qua Truyền tống môn Thuấn di đến đó. Không cần phải lưu lại Truyền Tống Trận đi thông Tòa thành làm gì. Tòa thành rất lớn, cung điện nguy nga, mọi người mới chỉ đi được một bộ phận nhỏ mà thôi. Ở sâu trong cung điện, có lẽ còn có bảo vật cường đại, có lẽ lưu lại đầu mối của Thượng cổ Vu sư, bất kể thế nào cũng không thể để người khác tiến vào đó được.

“Để ta”Cự Viên vương bản tính thích bạo lực. Vừa nói vừa giơ thanh côn sắt nặng nề lên, nhảy lên thật cao, “Oanh” một tiếng đập mạnh xuống. Một côn, hai côn, rất nhanh biến Truyền Tống Trận thành đống đổ nát.

“Tốt lắm, ngươi còn đập nữa thì ngay cả hòn đảo cũng bị ngươi nhấn chìm” Yêu Cơ che hai tai lại, bất mãn trừng mắt nhìn Cự Viên vương.

“Đúng, Dương đại nhân, nhấn chìm cả hòn đảo không phải càng an toàn hơn sao?” Cự Viên vương hưng phấn xoa xoa tay, đôi mắt đỏ rực lên.

“Đồ ngu, ngươi trực tiếp nhấn chìm cả hòn đảo, vậy không khác gì bảo người khác ở đây có chuyện sao. Dẫn Hải Tộc quanh đây lại ư?” Thi vu vương lắc đầu, nói tiếp: “Kẻ ngu ta đã gặp nhiều, nhưng chưa thấy ai ngu đến thế này”

“Ách…” Cự Viên vương sờ sờ gáy, cười xấu hổ.

“Các ngươi vào Không gian Vu tháp mà tiếp tục cãi nhau đi” Dương Lăng cười cười, phất tay thu mọi người vào Không gian Vu tháp. Lập tức bay về phía Ác Ma đảo. “Hô” một tiếng, như cơn gió lao giữa không trung, nháy mắt đã không thấy bóng dáng đâu nữa.

Sau khi hấp thu được rất nhiều Năng lượng trên Chiến trường, thân thể hắn lại được cường hóa, không những phòng ngự đạt đến một trình độ kinh người, mà tốc độ cũng tăng lên rất nhiều. Toàn lực bay, đừng nói là Hắc Long vương và Phi Long vương mà ngay cả Cửu đầu Xà vương là Trung vị thần đỉnh cũng không thể đuổi kịp. Hơn 1000 dặm, đối với Hải Tộc bình thường mà nói có lẽ phải đi mất hơn 10 ngày, nhưng đối với Dương Lăng mà nói, chỉ một lát là đến.

Ác Ma đảo không quá lớn, diện tích gấp Duy Sâm Trấn khoảng 10 lần, trên đảo mọc đầy cây đại thụ, thẳng tắp. Núi nhiều đất ít, ngọn núi cao nhất cao hơn mặt nước biển khoảng 2000 mét. Xung quanh có rất nhiều các hòn đảo, là nơi ở của rất nhiều Bộ lạc Hải Tộc phụ thuộc vào Ác Ma đảo. Hầu hết đều là các Bộ lạc bị Lão Vu bà dẫn Đại quân chinh phục, phụ trách cung cấp các loại tài nguyên cho Ác Ma đảo. Đúng theo dự đoán, sau khi trở lại Ác Ma đảo, Lão Vu bà bị thương nặng lập tức tăng cường phòng ngự, mở ra Thượng Cổ Ma pháp trận bảo vệ Ác Ma đảo. Một vòng hồng quang bao phủ cả Ác Ma đảo, cho dù còn cách khá xa, Dương Lăng vẫn cảm giác được một cỗ Năng lượng ba động mênh mông.

“Tát Lạp, dẫn Đại quân Thổ Bạt Thử của ngươi đào mấy cái hang động lớn, càng nhanh càng tốt.” Dương Lăng hạ xuống một hòn đảo nhỏ, phất tay triệu ra đám người Thi vu vương và Hắc Long vương, trầm giọng ra lệh. Hồng quang kỳ quái ngăn cản thần thức dò xét, căn bản không thể nào Thuấn di vào bên trong. Bất đắc dĩ, không thể làm gì hơn là hy vọng Thổ Bạt Thử có thể giống như lúc đánh Thánh Bỉ Đắc tòa thành.

Dựa vào các mỏm đá ngầm hỗ trợ, Yêu Cơ dẫn Đại quân Thổ Bạt Thử lẻn đến bãi cát trên Ác Ma đảo, chia ra hành động. Chuẩn bị đào mấy cái động nối thẳng vào trong Ác Ma đảo. không ngờ rằng, đất cát bên ngoài rất mềm, nhưng càng đào vào trong, cát đá càng cứng rắn, bận rận cả nửa ngày cũng không đào được mấy bước. bình thường, Thổ Bạt Thử với hàm răng sắc bén có thể cắn đứt thanh đao, bây giờ lại không thể nào cắn vỡ một tảng đá được.

Ma lực, Ma lực ở mọi nơi. Hầu như mỗi một hạt cát, mỗi một tảng đá đều tản mát ra từng trận Ma lực ba động. Hiển nhiên, Ma pháp trận cổ quái không những bao phủ cả Ác Ma đảo, còn bảo vệ cả mặt đất, giống như mai rùa, phòng thủ không hề có sơ hở.

Làm thế nào bây giờ?

Nhìn Hồng quang kỳ quái, Dương Lăng nhíu nhíu mày, phất tay triệu đại biểu của các Hải Tộc ở trong Không gian Vu tháp ra. Trong đó có cả Hải Yêu Y Lỵ Toa và thống lĩnh Hải báo Phỉ Qua còn chưa muốn đầu hàng mình. Rất nhanh, thông qua vài tên Hải Tộc chủ động đầu hàng hiểu rõ tình huống.

Thì ra, đây là một Ma pháp trận đã bị tàn phá lưu lại từ Thời kỳ thượng cổ, hơn vạn năm trước đã không hề vận chuyển. Nhưng không biết Lão Vu bà tìm được biện pháp chữa trị bằng cách nào, khiến Ma pháp trận lại hoạt động, mặc dù không có uy lực trước kia, nhưng dùng để phòng ngự còn không có vấn đề gì lớn. Sau khi khởi động, cả Ác Ma đảo sẽ được bao phủ trong một vòng Hồng quang kỳ quái. Chỉ cần có đủ Năng lượng là có thể duy trì, trong lịch sử thì đúng là dựa vào Thượng Cổ Ma pháp trận cường đại này, mà Lão Vu bà mới dẫn Hải Yêu ngăn cản công kích của liên quân Hải Tộc, bảo vệ được Ác Ma đảo.

“Tính cả Bộ lạc Hà Nhân Pháp Nhĩ Đốn chúng ta trong đó thì Ác Ma đảo tổng cộng chinh phục mấy trăm Bộ lạc lớn. Các Bộ lạc nhỏ càng không cần phải nói. Một lão già đầu người thân hà mã lắc đầu cười khổ, dừng lại một chút rồi nói: “Có đông đảo triều cống của các Bộ lạc, lương thực mà Ác Ma đảo tích trữ đủ để ăn trong vòng 10 năm. Chỉ cần có đủ Năng lượng ủng hộ, phòng thủ 10 năm 8 năm cũng không phải vấn đề gì.

“Trong lịch sử. liên quân Hải Tộc từng vây khốn Ác Ma đảo suốt năm năm. Đáng tiếc, hao tổn rất nhiều nhân lực và vật lực cũng không thể công phá Ác Ma đảo, bắt buộc phải rút quân” Một gã Ngư đầu nhân vẻ mặt tăm tối. Sống mấy trăm năm trời, không ai hiểu rõ hơn hắn về sự cường đại của Thượng Cổ Ma pháp trận bảo vệ Ác Ma đảo.

Đám Hải Tộc đầu hàng vô cùng lo lắng, vắt óc cũng không thể nghĩ được biện pháp phá giải Thượng Cổ Ma pháp trận. Thống lĩnh Hải báo Phỉ Qua không rên một tiếng, lẳng lặng nhìn Ác Ma đảo cách đó không xa. Ngay cả liên quân Hải Tộc hơn 10 vạn quân cũng không thể nào phá giải Ma pháp trận bảo vệ Ác Ma đảo. không ai tin rằng Dương Lăng tìm được biện pháp trong thời gian ngắn.

“Dương Lăng Đại nhân, thả ta trở về, ta sẽ tìm Bà bà thương lượng ngừng chiến, giải hòa với Ma thú lĩnh các ngươi”

Nhìn thấy Đại Ma Vương Dương Lăng cũng không thể hóa giải Ma pháp trận hộ đảo, Hải Yêu Y Lỵ Toa thở dài một hơi. Thấy thời gian ngắn Dương Lăng đã tấn công đến được Ác Ma đảo, nàng vô cùng lo lắng, sợ rằng Tộc nhân không cẩn thận sẽ bị tập kích. Cũng may, Đại trận hộ đảo đã phát huy được uy lực cường đại.

Giải hòa?

Dương Lăng cười lạnh, chuyện đã đến nước này, không có cơ hội để giải hòa nữa rồi. Trước không nói đến âm mưu của Ác Ma đảo và Giáo Đình, cũng không lo lắng các Bộ lạc Hải Tộc đầu hàng mình; chỉ riêng việc khiến Lão Vu bà bị trọng thương đã không thể nào hòa giải được. sau khi biết mình không chết ở Tử Vong hải vực, Lão Vu bà điên cuồng tuyệt đối sẽ không buông tha cho mình; vì đoạt lại Phương tiêm bi đã thất lạc, tránh khỏi Thượng cổ Vu thuật bị truyền ra ngoài, mình cũng không thể nào buông tha Lão Vu bà bị thương nặng được.

“Đại nhân, để ta tới, sau khi vượt quá sự thừa nhận cực hạn, Ma pháp trận cường đại đến mấy cũng bị hỏng” Thời khắc mấu chốt, Cửu đầu Xà vương Hải Đức Lạp đi ra, rất tin tưởng vào thực lực của bản thân. Sau khi tu luyện một thời gian, thương thế đã hoàn toàn khôi phục. Nàng không tin với thực lực Trung vị thần đỉnh của mình, còn không thể nào phá tan Thượng Cổ Ma pháp trận bị tàn phá này.

“Được, vậy để cho bọn họ biết thực lực chính thức của Ma thú lĩnh đi” Mắt Dương Lăng sáng rực lên, ra hiệu cho Hải Đức Lạp xuất chiến.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.