Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 693: Chương 693: Trọng Thủy Lĩnh.




Nghỉ ngơi vài ngày, chờ cho Hắc giác đại ác ma Na Tháp Lị khôi phục thương thế, đám người Dương Lăng ngồi trên Kim Bằng bắt đầu hành động, trong màn đêm tĩnh lặng phủ trùm khắp nơi lặng lẽ rời khỏi Tinh Không tòa thành, bắt đầu hành động đồ sát, hành động làm cho Ma Thú thần hệ sau này uy danh hiển hách..

Không ngừng chém giết, mới là thủ đoạn luyện quân chân chính, trải qua kinh nghiệm sa trường, Ma Thú quân đoàn mới có thể càng thêm thành thục, chỉ có đoạt lấy lĩnh thổ và tư nguyên của vô số tiểu thần hệ, mới có thể nhanh chóng mở rộng và làm gia tăng tín ngưỡng lực Đại Vu, cũng chỉ có làm như thế, mới có thể một ngày huyết tẩy được Vân Trung thành.

Hô…

Kim Bằng dùng sức vỗ hai cánh, một lần bay xa ngàn dặm, chở mọi người rời xa khỏi Cực Tây Chi Địa, hướng phía Cự Long sơn mạch mà đi tới. Lúc này đây, hành động của Dương Lăng rất rõ ràng, chuẩn bị lấy các tiểu thần hệ ở xung quanh Cự Long sơn mạch mà khai đao. Cứ như thế, không những có thể đoạt lấy đại lượng lĩnh thổ, dân cư và các loại vật tư, lại có thể đem lĩnh thổ chiếm được liên hợp thành một mảnh với Cự Long sơn mạch, nhanh chóng mở rộng thế lực phạm vi của Ma Thú thần hệ.

Đám người Dương Lăng ngày đêm chạy đi, cùng lúc đó, tại Trọng Thủy lĩnh cách đó xa xa ngoài trăm ngàn vạn dặm, các người dân lại giương đèn kết lồng, tươi cười rạng rỡ, chuẩn bị đầy đủ lễ vật nghênh đón tiết Thuỷ Bát mỗi năm có một lần sắp đến. Phòng ốc đã sơn lại mới, đường chính thẳng tắp được lát lại một tầng đá bằng phảng, ngay cả các cây ở ven đường cũng được bao phủ bởi các chậu hoa rực rỡ, trẻ em mặc đồ mới hưng phấn nô đùa đầy đường …

Trọng Thủy Lĩnh, do có Trọng Thủy hà chảy qua đại bộ phận mà thành tên. Nước sông trong vắt, uốn lượn hàng trăm ngàn dặm, làm màu mỡ cho đất đai hai bên bờ sông. Lưu lượng nước thật lớn, các nhánh sông đếm không hết, nước sông vào miệng ngọt lành, nhưng có điều không giống với nước thường chính là trọng lực rất lớn, đừng nói là chèo thuyền trên mặt sông, cho dù là một đoạn cành khô rớt xuống nước cũng lập tức chìm nghỉm, cho nên mới được gọi là Trọng Thủy hà.

Theo truyền thuyết, Trọng Thủy Hà đến từ một con sông ở ngoài chín tầng trời, một vạn lít nước sau khi được nén, có thể biến thành một giọt trọng thủy chân chính. Nặng tới ngàn cân từ trên cao hạ xuống, thế không thể đỡ, đừng nói tới trọng giáp, cho dù cự thạch cỡ một hòn núi nhỏ cũng có thể bị xuyên thủng trong nháy mắt.

Trọng Thủy hà tuy có trọng lực bất bình thường, nhưng tài nguyên trong nước lại cực kỳ phong phú, chỉ cần quăng lưới cạnh bờ sông là có thể bắt được vô số cá Trọng Thủy thịt ngọt hương thơm. Đáng tiếc, tuy không lo về cơm áo, nhưng bởi vì không thể chèo thuyền, nước sông với trọng lực bất bình thường cũng mang đến bất tiện cho cư dân hai bên bờ. Cho đến một ngày, có một tuyệt thế cường giả tên là Phổ Tu Tư mang theo các truy tùy giả đi đến phiến thổ địa này.

Sửa cầu, đắp đường, truyền giáo…

Dựa vào thực lực cường đại, Phổ Tu Tư đã nhanh chóng chiếm cứ được địa vực hai bên bờ Trọng Thủy hà, dưới sự trợ giúp của các truy tùy giả tổ kiến thống nhất thành một Trọng Thủy thần hệ, xưng là Trọng Thủy Chủ Thần. Nếu so sánh quy mô với Vân Trung Thành, Hắc Ám quân vương hoặc các thế lực lớn, Trọng Thủy lĩnh căn bản là không thấm vào đâu. Nhưng số lượng của tín đồ cũng không ít, số lượng dân cư ít nhất lớn hơn Cự Long sơn mạch cả trăm lần.

“Ni Khắc huynh đệ, lễ Bát Thủy sắp bắt đầu rồi. Các tên khác cũng đã chạy sạch, chỉ còn hai chúng ta ngồi đây nuôi muỗi, thật đáng thương mà!” Trong rừng cây rậm rạp, một tên tiểu binh mặc áo đen sầu mi nhăn mặt, rên rĩ thở dài. Làm Trọng Thủy hắc y vệ thủ vệ thánh sơn, trách nhiệm trọng đại, bất chấp lễ Bát Thủy là lễ hội cực kỳ long trọng một năm một lần của Trọng Thủy hà lưu, bọn họ cũng không thể nghỉ ngơi vui chơi như các binh lính bình thường. Từ thống lĩnh thực lực cường đại, cho tới tiểu binh nho nhỏ, tất cả đều phải giữ nguyên vị trí.

“Hắc hắc, lễ Bát Thủy thì như thế nào, mỹ nữ cho dù có nhiều hơn cũng không tới lượt cái tên răng hô nhà ngươi. Ngươi lỡ có may mắn mà cua được thành công một tên mỹ nữ, chỉ sợ tới lúc hôn hít cũng đem người khác hù chạy. Nhớ cẩn thận lúc hôn con gái người ta, nếu không cắn luôn cả mũi miệng người ta đó!” Nhìn xem hàm răng hô còn kinh khủng hơn chó sói của huynh đệ, tên Ni Khắc cười toe toét.

“Đi chết đi, cho dù răng nanh của ta có lớn hô thì cũng ngon hơn cái tên quỷ say ngươi. Cả người đều cứng, nhưng cái bộ phận quan trọng lại còn mềm hơn cả thân ốc sên. Nhìn xem Mã Lệ Na với cặp mông vừa mềm vừa bự của ngươi, vừa thấy đã biết là thiếu sự chăm sóc. Ni Khắc à, thật sự nếu không làm được thì mở miệng, huynh đệ ta sẽ giúp ngươi liền.” Tên Bạo Nha phản kích, một đao đâm trúng chỗ đau của Ni Khắc, trên mặt cười dâm đãng.

“Bạo Nha chết tiệt, ngươi muốn chết…”

Hai tên thị vệ cảm thấy tịch mịch cười cười nói nói. Khi thời khắc của ngày hội long trọng này đang lấp ló ngoài cửa, sự cảnh giác của bọn lính đã hạ thấp tới mức chưa từng có, hồn nhiên không biết có một cái bóng đen khổng lồ nương theo bóng đêm dán sát ngọn cây mà không hình không ảnh đã lướt qua. Ai cũng không thể ngờ, ở cái thời khắc cử hành lễ hội thần thánh này, còn có người dám tới thánh sơn làm loạn.

Hô…

Sau khi tới sát mục tiêu, Dương Lăng triệu Mẫu Hoàng ra. Thần không biết quỷ không hay đi tới sát chỗ Trọng Thủy chủ thần. Nếu luận về năng lực đi đường xa, trong đám ma thú thì Kim Bằng là xuất sắc nhất nhưng nếu nói đến che dấu hơi thở, vô thanh vô tức mà tới gần địch nhân, Mẫu Hoàng lại dẫn đầu.

“Đại nhân, còn xa lắm không?”

Nhìn thấy đám người dưới chân Thánh sơn đang vui mừng khôn xiết, té nước cho nhau để chúc mừng, thấy trên núi từng đội từng đội hắc y vệ đang tuần tra, Huyết thiên sứ Áo Phỉ Lợi Á vừa nói vừa siết chặt cự nhận trong tay. Từng là một chiến đấu thiên sứ, nàng đã trải qua vô số trận chém giết, nhưng là, thần giai cường giả đã giết rất nhiều, ám sát một gã chủ thần cao cao tại thượng thì lại là lần đầu tiên.

Chủ thần chính là chủ thần, cho dù chỉ là chủ thần của một cái thần hệ nhỏ không thể nhỏ hơn được nữa, cũng không phải là người bình thường có thể đối phó được.

“Lập tức hành động đi, chuẩn bị kỹ càng để động thủ, nhớ kỹ, nhiệm vụ của các ngươi là phong tỏa đỉnh núi, chớ có để các thị vệ chung quanh chạy ra ngoài báo động!”

Dương Lăng cười lạnh lùng, bằng vào thần thức cường đại, hắn đã sớm cảm ứng được linh hồn ba động của Trọng Thủy chủ thần và vị trí hiện tại, chỉ huy đám người Mẫu Hoàng thần chẳng biết quỷ chẳng hay nhanh chóng áp sát.

Bằng vào thực lực trước mắt của Ma Thú quân đoàn, tiêu diệt phần đông hắc y vệ là chuyện bình thường. Nhưng muốn quét sạch các tiểu thần hệ xung quanh Cự Long sơn mạch với tốc độ nhanh nhất mà giương cờ gióng trống tiến hành thì hoạ chăng có kẻ ngốc mới làm. Biện pháp tốt nhất là dựa vào Mẫu Hoàng cùng Kim Bằng và các tinh nhuệ với tốc độ nhanh nhất chém giết Trọng Thủy chủ thần Phổ Tu Tư đang bế quan, lệnh các ma thú do Thi Vu Vương cầm đầu nhanh chóng phong tỏa đỉnh núi, thần không biết quỷ không hay nuốt gọn Trọng Thủy thần hệ.

Lặng lẽ tránh một đội hắc y vệ đang đi tuần tra, Dương Lăng chỉ huy Mẫu Hoàng dừng lại tại một mảnh rừng cây rậm rạp. Triệu ra Hắc Long Vương cùng Thiên Diện Huyễn Điêu và các tinh anh trong Ma Thú quân đoàn, ra lệnh Thi Vu Vương chỉ huy đại quân phong tỏa đỉnh núi rậm rạp cây cối, lập tức dẫn Mẫu Hoàng, Kim Bằng cùng Hắc giác đại ác ma ba vị tinh nhuệ trong tinh nhuệ, đi thẳng đến cung điện trên đỉnh núi chỗ Trọng Thủy chủ thần đang bế quan tu luyện. Tổ Vu Hậu Thổ với pháp thuật Thổ Độn xuất thần nhập hóa đi ở phía trước để mở đường…

Phốc…

Một kích trí mạng, trực tiếp lấy ra thần cách của một gã hắc y vệ, Mẫu Hoàng liền trực tiếp một ngụm hút cạn năng lượng tinh hoa của đối phương. Tiếp theo đó, thân hình lóe lên, trong nháy mắt đã thông qua thổ độn thuật mà xuất hiện ở phía sau một gã hắc y vệ khác. Y như lần trước, một kích trí mạng, nhanh chóng đi trước mở đường, đối mặt với kiểu tấn công bất ngờ vô thanh vô tức này, cho dù chính là một gã thần chức cường giả cao giai cũng không kịp trở tay, đừng nói là phản kích.

“Không ổn!”

Trong ngoài cung điện các hắc y vệ hồn nhiên không biết nguy hiểm đang tới gần, nhưng ở một chỗ sâu bên trong cung điện nguy nga, một tên trung niên nhân mặc màu đen trường bào lại đột nhiên tâm sinh phản ứng. Hai mắt thình lình mở ra, ánh mắt như điện, thần thức khổng lồ như thủy triều tản mát ra, rát nhanh liền phát hiện đám Dương Lăng đang ào ạt nhanh chóng đi tới.

“Đại Vu thiên địa!”

Thông qua linh hồn dao động của Trọng Thủy chủ thần, Dương Lăng hiểu được đối phương đã phát hiện ra hành tung của hắn, vẫn tiếp tục tiến tới, quát to một tiếng, tay kết Vu ấn thi triển Đại Vu thiên địa, đem cả đỉnh núi bao phủ vào trong. Theo sát đó, thông qua thổ độn thuật trực tiếp thuấn di qua bên người Trọng Thủy chủ thần, Mẫu Hoàng, Kim Bằng cùng Hắc giác đại ác ma nhanh chóng theo vào, Tổ Vu Hậu Thổ liền tăng tốc tìm giết các hắc y vệ trên đỉnh núi, Thi Vu Vương dẫn đầu Ma Thú quân đoàn âm thầm phong tỏa đỉnh núi, phòng ngừa có người lao ra báo động.

Ùynh…

Chiến Hồn đao sắc bén hóa thành một mảnh hào quang màu đen, nhanh như chớp hướng tới yết hầu của hắc bào nhân Phổ Tu Tư. Kèm theo sát khí nghiêng trời lệch đất, càng đáng sợ hơn chính là, trên chiến hồn đao còn kèm theo một đám tia chớp ngoằn nghèo nhìn thấy ghê người, ẩn tàng một tầng đao mang quỷ dị màu đỏ. Vì có thể âm thầm nắm lấy Trọng Thủy lĩnh, vì một kích tất sát, Dương Lăng không chút do dự phát ra công kích cực mạnh, căn bản là không cho Trọng Thủy chủ thần có cơ hội gọi về hắc y vệ

“Trọng thủy không gian!”

Nhìn chiến hồn đao như tia chớp xuất hiện trước mặt, hắc bào nhân Phổ Tu Tư đồng tử co rút lại, co người nhanh chóng lùi về. Cùng lúc đó, giữa không trung đột nhiên xuất hiện từng giọt từng giọt nước mưa màu đen, rào rào một tiếng liền ngưng tụ vào một chỗ, lập tức một chia thành hai, một phần hóa thành tên bay đầy trời, hướng Dương Lăng xé gió bắn tới. Phần còn lại thì hóa thành một tầng khôi giáp lưu động, bảo vệ điểm yếu hại trên cả người, ý đồ ngăn trở công kích sắc bén của Dương Lăng.

“Hừ, muốn chết!”

Dương Lăng hừ lạnh một tiếng, không thèm để ý các mũi tên ô ô rung động, rậm rạp như mưa bắn tới, cắn răng gia tốc. Sau khi tiến giai tới Vu Thần, thân thể đã cường hóa tới mức còn cứng hơn cả thần khí, thân thể mạnh mẽ tuyệt không phải cường giả bình thường có thể sánh bằng.

“Á á a …..”

Hai bên nhanh tựa thiểm điện, khoảng khắc đều cùng đón đỡ một chiêu, cùng lúc rên lên một tiếng. Dương Lăng vốn tưởng rằng với thân thể cường hãn như thế có thể dùng cứng đối cứng mà ngăn trở trận mưa tên của đối phương. Không ngờ, mỗi một giọt Trọng Thủy đều nặng tựa ngàn cân, phảng phất có một cây roi da đang từng roi từng roi quất lên trên người, trong khoảnh khắc cả người đau đớn. Hắc bào nhân càng thảm hơn, khôi giáp vốn được cho rằng có uy lực cường đại, bị chiến hồn đao của Dương Lăng trong nháy mắt kích vỡ. Bất chấp tất cả vội vàng lui về một bước, bảo vệ được yết hầu, nhưng trên ngực lại bị Dương Lăng thuận thế chém ra một đạo vết thương vừa sâu vừa dài, từ miệng vết thương máu tươi phún ra thành vòi.

“Cái này là Trọng Thủy trong truyền thuyết?”

Dương Lăng ngoài ý muốn mà nhìn các giọt nước mưa cổ quái đang trôi nổi trong không khí, mỗi giọt đều nặng tựa ngàn cân, quát lên một tiếng, lại nâng đao xông tới, không để cho hắc bào nhân có cơ hội phản kích cùng chạy trốn. Chỉ cần có thể kéo dài thêm một lát, Mẫu Hoàng, Kim Bằng cùng Hắc giác đại ác ma có thể liên thủ mà giết tới, chỉ cần lại chờ một chút, Tổ Vu Hậu Thổ có thể đem tất cả hắc y vệ trên đỉnh núi xử trí sạch sẽ.

“Ngươi…., ngươi rốt cuộc là ai?”

Kinh hiểm nghiêng người né qua một đao sắc bén của Dương Lăng, hắc bào nhân vừa sợ vừa giận giữ, cắn răng tay áp vào vết thương cố gắng rút lui, vẫn chưa nghĩ ra được tại sao gặp phải cái loại đối thủ đáng sợ như Dương Lăng này. Nhưng là, trả lời hắn chính là một đạo đao mang sắc bén, Dương Lăng không thèm nói một tiếng đã đánh tới.

Càng không thể tưởng tượng nữa là, ngay khi hắn vốn ở cảnh không đường rút lui, quyết tâm chuẩn bị liều chết đánh trả thì vách tường cứng rắn sau lưng đột nhiên nổ vang một tiếng nứt toát ra một cái động lớn. Trong nháy mắt ngực đã bị một cái cự trảo xuyên thủng, cổ bị một cây roi vô hình gắt gao quấn lấy, tiếng hô cứu còn chưa kịp ra khỏi miệng, xương cổ đã “rụp” một tiếng bị bẻ gãy.

Thời khắc mấu chốt, Mẫu Hoàng, Kim Bằng cùng Hắc giác đại ác ma rốt cục đã xuất hiện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.