Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 109: Chương 109: Trúc thành






Hàng năm vào mùa đông, biên bức bình thường cũng ngủ đông giống như loài rắn, chậm thì một tháng, lâu đến ba tháng, thậm chí nửa năm. Nhưng hấp huyết biên bức không như vậy, căn bản là không cần ngủ đông.

Bất quá, mặc dù không cần ngủ đông nhưng thói quen của chúng cũng không khác gì, bình thường, ban ngày chúng rất ít đi ra hoạt động, trừ phi ngửi thấy mùi của bán thú nhân hoặc bị việc gì kinh động.

Lúc đêm xuống, rất nhiều dã thú sẽ tới Hắc hồ uống nước, lúc đó mới là thời điểm thích hợp để hấp huyết biên bức hành động. Xuất hiện đều kết thành quần đội, cả đàn cùng nhào xuống trên thân dã thú hấp huyết.

Nhưng điều khiến Dương Lăng bất ngờ chính là, hấp huyết biên bức không bao giờ hút hết máu con mồi. Dưới tình huống bình thường, chúng chỉ hấp vài giọt máu rồi dời khỏi mục tiêu, dường như chúng cũng hiểu được đạo lý giữ củi cho rừng.

Đối với dã thú bình thường, hấp huyết biên bức cũng sẽ không xông hết lên, không hề điên cuồng hấp huyết. Nhưng đối với nhân loại hoặc bán thú nhân xuất hiện ở ven hồ chúng lại rất điên cuồng, hận không thể ngay lập tức biến con mồi thành một cái xác khô. Cũng bởi vì như thế, cho nên ở gần Hắc hồ vẫn có đại lượng dã thú xuất hiện, mà bán thú nhân thì căn bản là không dám tới gần nửa bước.

Sau khi biết rõ ngọn nguồn, Dương Lăng chỉ có thể đem chuyện này hết thảy quy về bản năng của hấp huyết biên bức. Bất quá, không có hắn ra lệnh, đám hấp huyết biên bức đã thuần hóa tuyệt đối sẽ không công kích nhân loại cùng bán thú nhân, không phải lo chúng ngộ thương Vưu Na cùng đám Áo Lan Đa.

Buổi sớm rét lạnh, biên bức bình thường đều ở trong huyệt động không hề cử động, cả hấp huyết biên bức cũng không ngoại lệ. Lúc này, là lúc chúng cảnh giác thấp nhất, phòng bị yếu nhất, cũng chính là thời cơ đại hảo để cự hình biên bức dẫn biên bức đại quân tới đánh lén.

Khác với đồng loại dã sanh, sau khi tiến giai biên bức đã có thể vượt qua một vài thói quen thiên sinh. Lúc cả đàn hấp huyết biên bức mơ màng buồn ngủ thì chúng vẫn có thể hoạt động như bình thường.

Lúc vừa mới bắt đầu Dương Lăng còn chỉ huy biên bức đại quân hành động lúc đêm tối, nhưng chỉ sau một hai ngày, hắn đã phát hiện bọn chúng càng thích hợp hành động lúc sáng sớm hơn.

Sáng sớm, vạn vật đều yên lặng, Hắc hồ một mảnh an tĩnh. Dù là lúc hấp huyết biên bức ít cảnh giác nhất, nhưng lúc đó nếu mọi người tới gần thì khí tức sẽ càng thêm rõ ràng đánh động bọn nó bừng tỉnh. Nhưng một đầu biên bức đã thuần hóa lại khác, không hề phòng bị thì chẳng đàn biên bức nào lại chú ý đến một con đồng loại đang tới gần cả.

Như sáng sớm ngày hôm nay, dưới mệnh lệnh của Dương Lăng biên bức đại quân lại hành động, chúng lén lút bay tới gần bộ lạc biên bức ở gần đó. Hai cánh chỉ khẽ lay động, khiến chúng cơ hồ vô thanh vô tức tới gần huyệt động đã định trước.

Bên trong một tòa sơn động thiên nhiên, hơn một ngàn con biên bức vẫn đang đậu ở nơi trần động không hề nhúc nhích, vài con còn đậu ở trên những nhánh cây ở gần động khẩu, hồn nhiên chưa phát giác ra một đám khách không mời mà đến.

Chi ……

Sau khi tới gần huyệt động của biên bức, Cự hình biên bức đầu lĩnh khẽ kêu một tiếng. Nhất thời, đàn hấp huyết biên bức đột nhiên gia tốc, nhanh như hỏa tiến bay tới đám dã sanh biên bức đồng thời vươn móng vuốt bén nhọn cứng rắn ra.

Cảm giác được có dị vật đột nhiên bay nhanh tới gần vài con biên bức canh phòng bên ngoài kinh hoảng mở mắt ra, đáng tiếc, biết thì đã muộn, một đôi móng vuốt sắc bén đã sáp đến, còn chưa kịp cảnh báo đã chết không kịp kêu tiếng nào.

Giải quyết đám biên bức canh phòng của đối phương rồi cự hình biên bức dẫn đại quân xông vào như thủy triều lên, nháy mắt đã đem đàn biên bức đậu ở bên trong sơn động nhất nhất đánh chết. Không hề phòng bị lại đang ngủ nên đám dã sanh biên bức căn bản không hề có sức phản kháng lại.

Nghĩ ngơi và hồi phục một lát sau cự hình biên bức dẫn đại quân lao thẳng tới mục tiêu kế tiếp. Cứ như vậy, vô thanh vô tức huyết tẩy một chi biên bức bộ lạc.

Xác nhận an toàn rồi Dương Lăng đang ngồi trên mặt đất khống chế đàn biên bức đại quân ngay lập tức đem biên bức tinh hạch thu hồi lại. Để tận dụng thời gian, Áo Lan Đa thường thường ngay cả thi thể của đối phương đều cũng thu hết vào không gian giới chỉ, đợi tới khi trở lại chỗ trú ẩn an toàn mới lại đem ra chậm rãi thu hoạch.

Cứ như vậy, theo lực công kích càng ngày càng sắc bén của biên bức đại quân, theo hiệu suất càng ngày càng cao của chúng, Dương Lăng không còn phải phái mọi người đi ra ngoài làm mồi nữa. Một ngày ngoài lúc chỉ huy biên bức đại quân còn đâu đại đa số thời gian đều một mình tu luyện luyện thể vu huyền tìm được nơi thần miếu.

Hắc hồ sơn thanh thủy tú, có số lượng lớn dã thú sinh sống, cũng có sung túc thiên địa linh khí, điều kiện đắc thiên độc hậu.

Mười ngày sau, dưới sự cố gắng của biên bức đại quân, cả đàn hấp huyết biên bức khổng lồ đã bị hoàn toàn tiêu diệt. Cùng lúc đó, trải qua mấy ngày khổ tu này, Dương Lăng đã cảm thấy thân nhẹ như chim yến, thể chất cũng từ từ cường hóa hơn, khi dụng dị năng thụ nhãn, cho dù nhắm mắt lại cũng có thể di chuyển như bình thường trong sâm lâm.

Lúc mới bắt đầu, Thiên hồ Vưu Na còn có một chút mâu thuẫn cùng mất mát. Mặc dù Dương Lăng đã cứu nàng cùng tộc nhân từ tay Tri Chu quái ra, nhưng nghĩ đến linh hồn từ nay về sau sẽ bị Dương Lăng nắm trong tay, nàng còn có chút không cam lòng.

Nhưng sau mười ngày ở cùng, từng bước tiếp xúc với hắn, nàng từ từ bình tĩnh lại đồng thời dần chấp nhận sự thật đó.

Bán thú nhân tại Thái Luân đại lục không hề có địa vị và tôn nghiêm, chỉ dám trốn nơi thâm sơn dã lĩnh hoặc ở các đế quốc của nhân loại làm nô lệ, chỉ có Dương Lăng hứa cấp cho bán thú nhân cơ hội công bình cùng địa vị. Chỉ với điểm này, nàng đã không cách nào phản kháng hắn nữa.

Hơn nữa, Dương Lăng thế lực khổng lồ, thực lực cường hãn. Có lẽ, một ngày nào đó còn phải nhờ hắn đỉnh lực tương trợ, kích hoạt truyền tống trận trong thần miếu nhằm tìm kiếm dấu vết của tiền bối đồng thời để tiến tới thánh địa của tộc nhân, vì vậy nàng cũng không thể mâu thuẫn, sau khi suy nghĩ cẩn thận nàng quyết định thực tâm quy phục Dương Lăng.

Vì sinh tồn của tộc nhân, vì sự phát triển của bộ lạc, hồ tộc trưởng lão, ngưu đầu nhân tù trưởng và mỹ đỗ toa tộc trưởng đã dẫn tộc nhân thần phục Dương Lăng. Giờ có thêm Thiên hồ Vưu Na cũng một lòng truy tùy Dương Lăng, bọn họ càng thêm tận lực làm việc.

Sau khi chọn được vị trí và tiêu trừ hết mọi uy hiếp rồi mọi người bắt đầu xây thành ở gần Hắc hồ. Đốn củi, đào đất, phá đá …, từ trên xuống dưới, bất luận là ngưu đầu nhân tù trưởng hay là bình thường bán thú nhân, tất cả đều hăng hái bừng bừng, không chối từ lao khổ.

Mặc dù mưa tuyết phiêu phiêu, gió lạnh thứ cốt, nhưng không có lấy một câu oán hận. Bất cứ ai cũng biết sau khi xây thành ở Hắc hồ thì bán thú nhân nhất tộc sẽ được lợi đầu tiên.

Biết Dương Lăng chuẩn bị xây thành ở Hắc hồ, hồ tộc trưởng lão vội vã quay lại, phía sau còn mang theo một đoàn bán thú nhân.

Hắc hồ mặc dù tư nguyên phong phú, nhưng bởi vì hấp huyết biên bức cùng với đông đảo ma thú hoành hành bá đạo, đừng nói xây thành mà ngay cả việc đánh cá đều cũng hung hiểm vô cùng. Vốn, lão còn đang chuẩn bị quay lại để khuyên Dương Lăng dừng lại, để tránh tổn thất thảm trọng. Không ngờ, đến khi lão chạy tới thì mọi người đã bắt đầu hành động rồi.

Thấy cả đám ngưu đầu nhân không chối từ lao khổ, lại thấy cả một đàn hấp huyết biên bức đang bay trên đầu của bán thú đầu bay tới bay lui, hồ tộc trưởng lão cùng tất cả đám bán thú nhân võ sĩ đằng sau đều trợn mắt há mồm, lâu sau vẫn không nói ra lời.

"Lĩnh chủ đại nhân, thế này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy?" Xác nhận mình không hề hoa mắt rồi hồ tộc trưởng lão nghi hoặc hỏi Dương Lăng.

"Hắc hắc, khí trời quá lạnh nên ta cùng biên bức vương thương lượng một chút. Nó dẫn đại quân giúp ta đánh cá còn ta sẽ cho chúng lại đây sưởi ấm, cả nhà tương an vô sự, đơn giản vậy thôi!" Uống một chén lãng mỗ tửu rồi Dương Lăng thản nhiên cười nói.

Để biên bức hỗ trợ đánh cá, song phương tương an vô sự?

Hồ tộc trưởng lão lắc đầu cười khổ, lão hiểu đó chỉ là chuyện đùa của Dương Lăng nên nhanh chóng ngồi xuống. Rất nhanh, thông qua Thiên hồ Vưu Na đã hiểu rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.

Triệu hồi hai ngàn con hấp huyết biên bức, dĩ độc công độc, chỉ mười ngày thời gian đã tiêu diệt hết hấp huyết biên bức đã chiếm cứ Hắc hồ hơn mười năm ?

Sau khi biết chuyện, lão không thể không ngưỡng mộ thực lực của Dương Lăng. Bình thường triệu hồi sư chỉ có thể triệu hồi vài con ma thú trợ chiến, Dương Lăng lại có thể triệu ra cả một đoàn.

Bây giờ là triệu một đoàn đê giai hấp huyết biên bức, nếu ngày nào đó hắn có thể triệu về một đoàn lôi điểu hoặc các loại trung cao cấp ma thú, còn chưa biết được?

Nhìn đàn hấp huyết biên bức bay tới bay lui, nhìn Dương Lăng như không có chuyện gì xảy ra, nhớ tới ma thú đại quân khổng lồ của hắn, hồ tộc trưởng lão không ngớt rung động. Mặc dù trước kia chỉ biết Dương Lăng có một chi ma thú đại quân, nhưng vẫn có chút hoài nghi đó không phải ma thú tự hắn triệu ra, nhưng bây giờ chính mắt chứng kiến hắn chỉ trong một thời gian ngắn đã triệu hồi hơn hai ngàn đầu hấp huyết biên bức, không khỏi thầm khẩu phục tâm phục.

Giờ khắc này, hồ tộc trưởng lão càng thầm thấy lựa chọn lúc đầu của mình quả không sai, truy tùy theo Dương Lăng tộc nhân sẽ có một tương lai tràn ngập hy vọng!

Kinh ngạc trôi qua, hồ tộc trưởng lão nhanh chóng tỉnh táo lại, giới thiệu cho Dương Lăng đám bán thú nhân phía sau "Lĩnh chủ đại nhân, đây là hà mãng tộc Khảm Đức Lạp tộc trưởng, quen thuộc tác chiến. Nghe nói ngươi chuẩn bị xây thành ở Hắc hồ, vì dự phòng vạn nhất, ta đã mời Khảm Đức Lạp tộc trưởng cùng một đám võ sĩ chạy tới hỗ trợ!"

Hà mãng tộc?

Vốn, nhìn thấy phía sau hồ tộc trưởng lão là một bán thú nhân đầu người có hai giác lại thêm một chiếc đuôi rắn thật dài Dương Lăng còn đang nghi hoặc không giải thích được, không biết bọn họ rốt cuộc là chủng tộc gì nhưng giờ hồ tộc trưởng lão giới thiệu hắn chợt hiểu ra.

Thì ra, mười ngày qua, hồ tộc trưởng lão đã tới gặp không ít bán thú nhân bộ lạc. Ngoài đám hồ nhân, cẩu nhân, ngưu đầu nhân cùng mỹ đỗ toa bộ lạc còn tới chỗ của Thiên nga nhân cùng hà mãng nhân, cố gắng chiêu mộ bọn họ.

Vốn, lão còn chuẩn bị tiếp tục đi tới thêm vài bộ lạc nữa nhưng biết được Dương Lăng chuẩn bị xây thành ở Hắc hồ nên vội chạy quay lại, vì dự phòng vạn nhất, còn mời Khảm Đức Lạp tộc trưởng dẫn một đám tinh duệ võ sĩ lại đây trợ chiến.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.