Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 476: Chương 476: Vô hạn trọng sanh.






Nhìn Cửu Đầu Xà Vương khổng lồ, vô luận là Thi Vu Vương hay Yêu Cơ, tất cả đều chấn động, ngay cả Cự viên Vương luôn không sợ trời không sợ đất cũng không ngoại lệ.

Rung động, thật sự quá rung động.

Thân hình hơn ngàn thước như ngọn núi lớn nằm chắn ngang trước mặt mọi người, đôi cánh thật lớn vỗ phần phật tạo tên từng trận cuồng phong, cát bay đá chạy. Chín cái đầu lớn nhỏ không ngừng lắc lư, trên đầu lưỡi tinh hồng phun ra từng trận xú khí khó ngửi, răng nanh sắc bén có thể thấy được. Một đôi cự trảo lập lòe ánh sáng đen, so với móng vuốt của Hắc Long Vương lớn hơn cả mười lần.

Khát máu, cuồng bạo ,dữ tợn!

Cự mãng sáu đầu đã có thực lực siêu giai ma thú, không cách nào tưởng tượng, Cửu Đầu Xà Vương còn có chiến đấu lực kinh khủng đến mức nào.

“ Cửu Đầu Xà Vương, quả nhiên là Cửu Đầu Xà Vương trong truyền thuyết.” Nhìn một cái đầu rắn phát ra ánh kim quang lập lòe ở giữa chín cái đầu, Bố Luân Đặc trưởng lão sắc mặt tái nhợt, “Theo truyền thuyết, cửu đầu xà tiến giai lên trung vị thần thì giữa chủ não có một phiến kim sắc. Chỉ cần chủ não không chết, tám cái đầu còn lại cho dù bị đánh nát cũng có thể nhanh chóng sống lại, vô hạn trọng sanh.”

Vô hạn trọng sanh!

Đám người Thi Vu Vương toát mồ hôi lạnh, Cửu Đầu Xà Vương vốn đã rất kinh khủng, đã thế lại còn có thể hồi sinh vô hạn thì còn thế nào ? sợ rằng mọi người cùng tiến lên cũng không đủ cho nó nhét kẽ răng.

Làm sao bây giờ?

Nhìn Cửu Đầu Xà Vương dữ tợn, lại nhìn Dương Lăng đang ngồi khoanh chân trên đại vu thai nhanh chóng bố trí cấm chế, bọn họ ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, trong nhất trời không biết làm thế nào cho tốt.

Không thể nghi ngờ gì nếu đơn độc đánh nhau thì ngay tại đây không có ai là đối thủ của Cửu Đầu Xà Vương, Bố Luân Đặc trưởng lão cũng không ngoại lệ. Sợ rằng tất cả mọi người cùng tiến lên cũng không đánh nổi tên đáng sợ này, hơn nữa còn có cả thủy triều cự mãng. Phòng tuyến của ma thú đại quân tuyệt đối không giữ được bao lâu. Nhưng Dương Lăng bố trí cấm chế đã đến thời khắc mấu chốt, phù văn hiện lên nơi đại vu thai càng ngày càng nhiều, tốc độ càng lúc càng nhanh. Bây giờ mà rút quân, không chỉ bờ biển hoàng kim này mất vào tay đám mãng xà mà Dương Lăng đang ở Đại vu thai bố trí cấm chế cũng có thể nguy hiểm đến tính mạng.

Đánh không lại nhưng không thể rút lui, mọi người chỉ đành tận lực trì hoãn thời gian, hy vọng Dương Lăng nhanh chóng bố trí xong cấm chế, hy vọng Hắc Ám tam cự đầu kịp thời chạy tới.

Đáng tiếc, hy vọng càng nhiều thất vọng càng lớn.

Tê………….

Theo một tiếng tê khiếu, mọi người còn chưa thấy kỳ tích nào thì đám rắn đã xông tới mãnh công. Lúc này đây, cầm đầu không phải là cự mãng sáu đầu mà là Cửu Đầu Xà Vương bay trên không. Đôi cánh lớn vỗ một cái , nháy mắt đã bay đến trước mặt mọi người, cự trảo sắc bén còn chưa đánh tới đã phát ra phô thiên cái địa hỏa cầu cùng băng trùy ma pháp công kích, tốc độ nhanh vô cùng.

“ Cùng tiến lên. Nhớ kỹ, nhiệm vụ của chúng ta là trì hoãn thời gian, ngàn vạn lần không nên cùng đối phương ngạnh đấu.” Không còn đường lui, Thi Vu Vương vừa nói vừa quyết đoán phóng ra, phía sau, đám người Yêu Cơ cùng Hắc Long Vương cũng nhanh chóng đuổi kịp.

“ Đến đây đi. Mang linh hồn cùng máu huyết các ngươi hiến lên cho Hải Đức Lạp vĩ đại.” Nhìn đám người Thi Vu Vương đang nhanh chóng xông đến, Cửu Đầu Xà Vương miệng phun nhân ngôn, lạnh lùng cười cười. Một trảo đánh bay Phi long vương vừa tiến giai lên siêu giai ma thú

Vì mạnh mẽ xông qua không gian liệt phùng, cả người nó từ trên xuống dưới như một cái lược sắt gắn trên cái bàn chải, cả người đầy vết thương. Bây giờ, đã tới lúc thu hoạch. Trông qua thần thức cường đại, nó phát hiện Thái Luân đại lục có số lượng dân cư khổng lồ. Nó mừng rỡ và hưng phấn không thôi. Chỉ cần dẫn xà quần đại khai sát giới, nuốt chửng hết máu huyết và linh hồn là nó có thể tiến giai lên thượng vị thần như mơ tưởng. Đến lúc đó sẽ có đủ thực lực để quay về lại địa bàn nơi ma thú vị diện.

Đối với người bình thường mà nói, Yêu Cơ và Hắc Long Vương là siêu giai ma thú rất cường đại. Nhưng đối với thần giai ma thú đã đạt trung vị thần như nó mà nói, quả thực không khác gì một con kiến, hoặc là nói, chỉ đủ để làm một đĩa khai vị mà thôi.

Đám người Thi Vu Vương và Hắc Long Vương tâm tư cẩn thận, nhưng thực lực chênh lệch thật sự quá lớn.

Hắc Long Vương triển khai lực lượng lĩnh vực, từ trên cao phóng xuống, hung hăng đánh một trảo vào cổ Cửu Đầu Xà Vương, hận không thể một nhát đánh bay đầu nó. Không ngờ, một tiếng đinh vang lên, chỉ lưu lại nơi lân phiến Cửu Đầu Xà Vương một vết nhàn nhạt, trong khi long trảo lại một trận đau đớn, thiếu chút nữa trảo cốt cũng bị chấn vỡ.

“ Hắc long?” nhìn Hắc Long Vương nhanh chóng lui lại, Cửu Đầu Xà Vương khinh thường lắc lắc kim đầu, nhất phi trùng thiên, hung hăng nói: “ Nếu là mấy con xú long ghê tởm nơi ma thú vị diện thì ta còn xem lại, chỉ bằng một con hắc long ngươi thì thực sự quá nhỏ.”

Hắc Long Vương tốc độ bay đã nhanh, không ngờ Cửu Đầu Xà Vương tốc độ còn nhanh hơn, hô một tiếng đã đuổi theo, một đầu rắn bên trái dùng sức cắn một cái , ca sát một tiếng đã cắn đứt cánh của Hắc Long Vương. Nháy mắt, Hắc Long Vương mất đi thăng bằng, kêu thảm một tiếng rồi rơi xuống.

“Nhanh, ngăn nó lại, nhanh.” Mắt thấy kim đầu của Cửu Đầu Xà Vương đang há to miệng muốn nuốt chửng Hắc Long Vương vào, Thi Vu Vương kinh hãi, vội ngưng kết một cây trường mâu, hung hăng phóng ra, nhắm vào nơi bảy tấc của nó. Cự Viên Vương cắn răng đi nhanh tới vài bước, nhảy lên cao, hướng kim đầu giáng xuống một côn.

Oanh………

Sau một tiếng nổ, đầu của Cửu Đầu Xà Vương không tổn hao gì, Cự Viên Vương đang ở giữa không trung lại bị nó dùng đuôi quật một cái, tựa như trái bóng bàn bị đánh bay ra ngoài, lưu lại một cái hố sâu trên mặt đất. Về phần cây thương của Thi Vu Vương thì càng không có tác dụng, bị lân giáp của Cửu Đầu Xà Vương phản xạ văng ra.

Đây là thực lực của thần thú đạt trung vị thần đỉnh ?

Nhìn một màn đáng sợ đó, đám người Thi Vu Vương cùng Yêu Cơ trợn mắt há hốc mồm, trong lòng càng thêm lạnh lẽo. Về phần Hắc Long Vương thân bị thương nặng, nhìn cái miệng đầy máu của Cửu Đầu Xà Vương càng ngày càng gần, dưới sự tuyệt vọng đầu óc trống rỗng

“Phong ba nhận.” Trong nháy mắt khi Hắc Long Vương tuyệt vọng nhắm hai mắt lại, Bô Luân Đặc trưởng lão rốt cuộc ra tay, cầm ma pháp trượng trong tay phát ra ngàn vạn đạo phong nhận, đánh thẳng đến phần bụng mềm mại của Cửu Đầu Xà Vương.

“Di, hạ vị thần lĩnh ngộ phong hệ pháp tắc?” nhìn ngàn vạn đạo phong nhận đang đánh tới, Cửu Đầu Xà Vương không sợ mà còn mừng, buông tha cho Hắc Long Vương. Sau khi giương cánh bay lên cao tránh thoát phong nhận của Bô Luân Đặc trưởng lão, đột nhiên gia tốc, như tia chớp hướng hắn phong tới.

Nuốt chửng thần cách cùng linh hồn năng lượng của một gã thần giai cường giả, thu được chỗ tốt hơn xa nuốt chửng mười đầu, thậm chí mấy trăm đầu siêu giai ma thú.

Không tốt.

Nhìn Cửu Đầu Xà Vương trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt mình, Bố Luân Đặc trưởng lão kinh hãi thất sắc, phất tay liên tục bày ra chín tầng phong bích, lại phát ra một mảnh phong nhận dày đặc. Ma thú tiến giai so với nhân loại khó khăn hơn, nhưng nếu thuận lợi tiến giai thì thực lực sẽ mạnh hơn nhân loại có cùng cấp bậc, thậm chí còn có thể giết nhân loại cường giả cấp bậc cao hơn. Cho dù đều là hạ vị thần, Bố Luân Đặc trưởng lão cũng không nắm chắc có thể giết một đầu thần thú hạ vị thần, huống chi là Cửu Đầu Xà Vương đã tu luyện đến mức trung vị thần đáng sợ.

“ Ha ha ha, ta đã ngửi thấy mùi vị của phong thuộc tính thần cách rồi, mau hướng Hải Đức Lạp vĩ đại dâng lên linh hồn, máu huyết cùng thần cách của ngươi nào.” Liếm liếm đôi môi khô héo, đối mặt với phong nhận sắc bén của Bố Luân Đặc trưởng lão , Cửu Đầu Xà Vương không chỉ không lui lại mà còn tiến tới nhanh hơn.

Xuy…………..

Dưới sự khống chế của Bố Luân Đặc trưởng lão , phong nhận dày đặc nhanh chóng đổi hướng, xuy một tiếng mang hai cái đầu bên phải của Cửu Đầu Xà Vương cắt lấy. Nhưng dát chi một tiếng, chín tầng phong bích mà hắn bày ra đã bị Cửu Đầu Xà Vương điên cuồng phá tan, ngực bị cự trảo của đối phương hung hăng đánh thủng, ca sát một tiếng, xương cốt gãy đoạn.

“Tốt, nhanh, thừa dịp hắn bị thương cùng tiến lên.” Mắt thấy hai cái đầu của Cửu Đầu Xà Vương bị cắt đứt, Thi Vu Vương vui mừng, rốt cuộc đã thấy được một tia hy vọng. Song, ngay khi hắn chuẩn bị dẫn Yêu Cơ cùng Tử Thử Băng Băng và đám ma thú xông lên thì một màn ngoài ý muốn xuất hiện.

Chỉ thấy cái đầu rắn màu vàng ở giữa nhẹ nhàng nhoáng lên, kim quang chợt lóe, lập tức hai cái đầu bị đứt nhanh chóng mọc lại. Một vàng một đen, giống y như lúc đầu.

Hồi sinh, chủ não màu vàng bất diệt thì có thể làm thần giai ma thú hồi sinh vô hạn?

Nhìn một màn khiếp sợ, trong lòng mọi người hoàn toàn lạnh như băng. Thực lực song phương cách nhau quá lớn, ngay cả thần giai cường giả Bố Luân Đặc trưởng lão cũng không phải là đối thủ, ma thú bình thường xông lên tuyệt đối là muốn chết. Cường đại thực lực cùng khả năng hồi sinh vô hạn, ai có thể giết một thần thú kinh khủng như vậy đây ?

Trong lòng Thi Vu Vương và mọi người vô cùng tuyệt vọng, ngay cả Bố Luân Đặc trưởng lão trọng thương ngã xuống đất cũng không ngoại lệ. Vừa cố gắng gượng dậy, cái miệng to đầy máu của Cửu Đầu Xà Vương đã nhanh chóng cắn tới, tốc độ quá nhanh, căn bản là không để cho hắn kịp phản ứng.

“Hừ, ba mươi hai lần trọng lực.”

Ngay khi mọi người nghĩ rằng Bố Luân Đặc trưởng lão khó thoát một kiếp thì Dương Lăng đang ngồi khoanh chân trên đại vu thai chợt quát, trong nháy mắt khởi động cấm chế đồng thời triển khai thiên trọng lãng lực lượng lĩnh vực. Lập tức biến mất ngay tại chỗ, thông qua độn thuật trong nháy mắt cứu lấy Bố Luân Đặc trưởng lão đang bị trọng thương.

“Di, thượng cổ ma pháp trận?”

Nhìn trước mắt đột nhiên xuất hiện một mảng nguyên thủy sâm lâm to lớn, cảm giác một chút ba động năng lượt mịt mờ trong không trung cùng áp lực trầm trọng trên người, Cửu Đầu Xà Vương sợ hãi kêu lên một tiếng, sắc mặt càng thêm ngưng trọng. Có thể trong nháy mắt bày ra tầng tầng ảo trận cùng điệp gia trọng lực kinh khủng như vậy, có thể nói rằng trận pháp này không đơn giản. Hiểu được sau khi vượt qua không gian liệt phùng, rốt cuộc đã gặp cường giả của vị diện này.

Đối với những vị diện đã tồn tại mấy trăm vạn, thậm chí ức năm mà nói, bởi vì tồn tại trong thời gian rất dài, cho dù không có vị diện thủ hộ giả cùng chủ thần, cũng có thể xuất hiện những cường giả lợi hại. Vốn Cửu Đầu Xà Vương tưởng rằng sau khi giết đi cái đám trước mắt thì sẽ có thể đại khai sát giới, phải qua một đoạn thời gian thì mới khiến vị diện cường giả chú ý đến. Không nghĩ tới, còn chưa kịp làm gì đã gặp ngay một tên nhanh chóng bày ra thượng cổ ma pháp trận, hắn hận nghiến chặt răng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.