Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

Chương 296: Chương 296: Ấn ký




~ Không cần đuổi theo!

Biệt Liên Viện chủ thấy mọi người rút hết cũng không ra lệnh tuyệt sát đuổi cùng giết tận, giết kẻ dưới bản thân quá nhiều cấp độ sẽ bị thiên đạo trừng phạt khi độ kiếp, nên biết giới hạn.

~ Mau thu dọn tàn cuộc.

~ Rõ…

Phó viện chủ đứng trên không trung trên một đám vân vụ ra lệnh, từ rất nhiều hướng khác nhau trong rừng rất nhiều âm thanh vang vọng, để các đệ tử và lính đánh thuê dọn dẹp chiến trường, đây không phải là chuyện mà họ phải nhúng tay.

….

~ Ngươi đã thấy hiện nay ngươi đang đi lên than ngồi trên lửa chưa?

Mọi người ngồi trong đại sảnh bàn luận, hiện tại tình thế Thiên Long đã không thể kiểm soát, Thần giới ồ ạt nhào xuống, Linh Lung Tháp lại ở một bên bán thông tin, bán đứng Nhân giới, kẻ ghen ghét trong tối luôn ẩn nấp, Thiên Long đang ở thế ngàn cân treo sợi tóc.

~ Ngạo thị gia tộc sớm muộn ta cũng giết hết!

Thiên Long hừ lạnh không thèm để ý, mọi cội nguồn đều từ Ngạo thị gia tộc, đúng đến ta được thì cứ đụng đi, sau này ta vượt khó được thì đó là thời cơ được đầu thai của các ngươi.

~ Ta nhắc ngươi một chút, có thấy trên trán của mỗi tu sĩ có một ấn ký không?

Biệt Liên Viện chủ nhắc nhở Thiên Long.

~ Đúng là có thấy, có người thì ẩn sau lớp da có người thì hiện hẳn lên!

Thiên Long cũng kỳ quái, phân biệt cao thủ Thần giới và Nhân giới nó lại dễ như chưa bao giờ dễ hơn, cao thủ Thần giới trên mi tâm luôn có ấn ký, làm vậy để làm gì?

~ Trên Thần giới nó là tiêu chí của sức mạnh, thấy ấn ký của Ngạo Tà Vân không? Ấn ký đó gọi là Thứ Nguyên, khi hắn chết linh hồn của hắn sẽ được hút về Thần giới, đoạt xá cơ thể khác sống lại, trên Thần giới thứ được phổ cập rộng rãi nhất là Ấn Ký!

~ Đó là một nguồn sức mạnh vô biên được ban tặng từ Thần linh!

~ Nhân đây ta giải thích luôn, trên Đại Thừa sẽ là Thánh Nhân, trên Thánh Nhân là Tiểu Thần, trên Tiểu Thần là Bán Thần, Trên Bán Thần là Thần Linh!

~ Nhưng chưa ai có thể đạt tới cấp độ Bán Thần kể từ khi kỷ nguyên Ngũ Hành Lực đến nay, mỗi bán thần đã vượt qua phạm trù thiên đạo có thể quản lý, họ tự sinh ra ấn ký của riêng bản thân, chỉ cần họ sống thì người được ban ấn ký sẽ sở hữu một năng lực riêng.

~ Nhưng Bán Thần đã hi sinh hết, ấn ký của họ được các Tiểu Thần Bảo Dưỡng liên tục truyền Thần lực vào duy trì, sớm muộn cũng có ngày ấn ký biến mất.

~ Hiện tại trên Thần giới có Ba loại Ấn ký, ta không tiện giải thích, khi nào ngươi lên đó thì có thể tìm hiểu sâu xa hơn.

Nghe thế trái tim Thiên Long giật thót một cái mạnh, nói như vậy Trên Thần giới còn Ba Tiểu Thần nữa? Hoặc hơn? Nghe viện chủ nói xem ra lão cũng rất kiêng kỵ điều gì đó không thể nói rõ.

~ Chúng ta giết tu sĩ hôm nay, một phần sẽ được hồi sinh trên thần giới, một phần sẽ chết, một phần sẽ du lãng trong không gian vị diện nào đó, nói chung Nhân giới và Thần giới vì ngươi mà rạn nứt tình cảm!

Lão viện chủ chỉ biết thở dài, tính của lão là nhây cộng bênh vực, Thiên Long là người của Biệt Liên Viện, bị truy sát không thể mắt nhắm mắt mở như Linh Lung Tháp, phải bảo vệ người nhà là trên hết, Thiên Long đây lão muốn bảo kê đó, đây là đối đầu chính diện với Thần giới.

~ Ta sẽ không phụ sự kỳ vọng mọi người.

Thiên Long gật đầu trịnh trọng đa tạ, thực sự hiện tại nếu không có Biệt Liên Viện Thiên Long đã chết không biết bao nhiêu lần, thật sự là vậy! Bởi vì bữa giờ toàn kẻ thực lực vượt xa xa Thiên Long có thể chạy trốn như xưa, bắt được là giết luôn không thể trụ nổi một khắc nhỏ, không có mấy lão già Biệt Liên Viện Thiên Long đã hi sinh từ thủa nào rồi.

~ Vì thế ngươi đừng có suất ngày đe dọa đốt Viện sưởi ấm là ta vui rồi!

Tứ trưởng lão sỉa răng mắt nhìn trời nói vu vơ, đêm ngủ cũng phải canh canh, nếu cảm thấy ấm quá thì nên chạy ngay vì phòng mình đang cháy.

Do Thiên Long không biết nghịch Diễm My kiếm thôi, múa kiếm lung tung làm hỏa diễm trên kiếm bắn tứ phía, thử hỏi đại năng đi dập hỏa hỏa ai tin? Không tin nhưng nó là sự thật a…

Thiên Long vuốt mũi cười ngại ngùng, lần sau sẽ cố gắng hết sức, Diễm My kiếm khó sử dụng quá đó thôi.



~ Mọi người tập hợp.

Ở Hắc Long Bang, Tuyết Hàn Mặc tập hợp tất cả mọi người lại, gồm Lang Khắc Hàn, Tuấn, Tùng Khúc, Quy Khứ Hồi, Mộc Hồng Lai, Độc Sĩ, Cô Độc, Thiên Thần Tử, Lý Kiệt, cùng với hai tên Sở Tiêu và Vũ Mạc, hai tên này đầu quân cho Hắc Long bang khi vừa xong đại hội võ lâm, còn lại nữ nhân thì bỏ qua một bên, không phải không coi trọng nữ nhân, mà là nữ nhân thường tu luyện khá lười, không đi đâu vào đâu, đặc biệt khi yêu một cái là toang luôn, dựa dẫm hết vào nam nhân của mình, nên thôi, để nam nhân họ về nhà nói lại sau.

~ Hắc Long muốn tập hợp chúng ta, hắn có chỉ thị mới.

Tuyết Hàn Mặc đứng nơi chủ tọa yêu cầu mọi người chuẩn bị tinh thần, Thiên Long gửi thư triệu tập thành viên cấp cao có thể tin cậy, tất cả phải nhanh chân tập hợp.

~ Có chuyện gì sao?

Tuấn khoanh tay dựa ghế hỏi, Thiên Long cậu ta còn lạ gì nữa, một là có chuyện gì đó Thiên Long lười không làm sẽ gọi người hai là có phúc lợi muốn chia cho mọi người cùng sài, chứ chả thấy bao giờ Thiên Long gọi đi đánh nhau nguy hiểm.

~ Hắc Long bang chủ muốn tập hợp chúng ta, hắn sẽ huấn luyện các ngươi một khóa, lần này là Bang Chủ truyền đạo, các ngươi phải cố gắng tiếp thu.

~ Có nữa hả?

Nghe thế mọi người vui mừng ra mặt, để thần long thấy đầu không thấy đuôi của bang ra mặt dạy dỗ thì còn gì bằng, Thiên Long dạy một ngày bằng tu luyện ba trăm ngày, phải biết tận dụng thời cơ lần này.

~ Đúng vậy, vì thế các ngươi chuẩn bị tinh thần vật tư thiết bị phòng thân, lần này đi không đem theo nữ nhân không đem theo gánh nặng tinh thần, phải thật thoải mái. Tốt nhất là nhịn lại cảm giác xung sướng vài tháng!

Tuyết Hàn Mặc nhìn mọi người nhấn mạnh, bữa nay hắn thấy mọi người xa đọa lắm rồi, quyền lực trong Hắc Long bang đã quá cao không biết làm gì, xuất ngày ăn chơi gái gú, phải có một biện pháp đề ra, nếu không Hắc Long bang sẽ rất nhanh bị mục nát, cần phải có một sự kiện nào đó cho họ vận động.

~ Chuyện nhỏ!

Mọi người đồng ý ngay, Thiên Long giúp họ đả thông tu luyện bao lâu họ quyết ở với Thiên Long bấy lâu, gái gú chỉ là hư vô thôi, đó là hiện tại họ nghĩ vậy, còn không biết có chịu nổi hay không nữa thì tùy.

Tuyết Hàn Mặc giải tán về phòng, trên tay mở quyển sổ nhỏ có chứa những văn tự khó hiểu, những ma pháp cổ đại lằng nhằng không thể giải thích.

~ Quyển Thiên Thư này rốt cuộc là gì?

Tuyết Hàn Mặc quyết phải tìm cho ra chân lý bên trong, hắn cảm giác nếu có thể biết được một chút thông tin ở trong quyển sổ này sẽ giúp hắn đứng vững hơn trên võ đạo, tâm cung không đổi ý chí sắt đá, Tuyết Hàn Mặc không biết chán ngán là gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.