Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

Chương 394: Chương 394: Kết bái




Về với nơi thánh địa ở nơi bí ẩn, trong thánh địa, Thánh Mẫu và Yêu Hậu, hai vưu đã mở hội ăn lớn, hai nàng không quản hình tượng ca múa hót líu lo, nhưng hội này có mỗi hai bọn họ, một là hị không muốn có kẻ khác làm mất vui bầu không khí này, hai là cả cái Thần giới to lớn này không ai đủ đẳng cấp cùng mâm với bọn họ, đứng trên đỉnh cao của thực lực khá là buồn, nhưng may mắn là Yêu Hậu và Thánh Mẫu tỉ muội thân thiết, vui buồn có nhau, nếu không chắc họ trọn đời đại diện cho hàn băng vạn năm.

Nói sao đi nữa sau lần này kẻ khóc nhiều hơn kẻ cười, khổ nhất vẫn là Thánh Mẫu, nàng luôn tỏ ra lạnh nhạt với các Đại Đế muốn truy giết Thiên Long, nhưng không ai biết, trong lòng nàng nhộn nhào khó chịu ra sao, đệ đệ bị truy giết toàn thiên hạ nhưng chỉ biết trong âm thầm cầu nguyện. Nếu không phải bị cưỡng chế bởi pháp tắc thiên đạo nàng đã một người một đao đi hỏi thăm từng nhà mấy tên đại Đế tạo phản, Các Đế tạo ra là để trợ giúp Diệt Thế Kiếm Chủ, đây lại lòi ra cái thể loại này hoàn toàn đỡ không nổi.



~ Thể loại sát thương bực đó mà có thể tạo ra được, đấng mẹ rồi, lúc trước Động Hư trung cấp sơ giai điên phong, qua một hôm cái đã là Động Hư Trung Cấp Cao Giai trung phẩm! ( lục cấp trung phẩm)

Phá Bá nhìn Thiên Long mà rợn người, ngoài tê tê hít khí lạnh ra hắn chả biết làm gì khác, hắn đi lại nơi Thiên Long đang trị thương trên một thạch bàn, bọn họ trú trong một sơn động cách nơi chiến đấu năm ngày đường.

Bốp.

Lại gần Thiên Long Phá Bá vung tay tát nhẹ má phải Thiên Long một cái, không thấy động tĩnh gì, hắn lại lật tay tát má trái, sau đó trong sự ngỡ ngàng của pHá Chấp kế bên, Phá Bá một tay chống eo một tay chỉ lên trời, khuôn mặt ngạo nghễ hiên ngang ngạo mạn nạt lớn:

~ Haha… Ta là kẻ duy nhất trên đời, tiện tay có thể tát Diệt Thế Kiếm Chủ, lật tay có thể lấy mạng Đấu Chiến Thần Long, haha… Thế gian này chỉ đơn giản thế là cùng!

~ Phành!

Một cước từ sơn động bay ra, đánh vào mông Phá Bá một cước bay ầm ầm toái nát ba quả núi khi không có chân khí hộ thể, đau đớn bực này Phá Chấp cũng phải rét run;

~ Này thì láo, dám tát lão tử, đù mé!

Thiên Long nghiến răng nghênh ngang đi về thạch bàn liếc Phá Chấp một cái làm thằng bé sợ rụt hàng, lại ngồi vào chỗ tiếp tục điều khí, mịa thật…. Đang tĩnh tâm còn bị ăn bốp, tức như này ai chịu nổi?

~ Hiện tại đã là Lục Cấp Động Hư, tầm này đã không phải sợ gì nữa, phàm là Động Hư cao thủ ta đều có thể thoát thân.

Tính đi tính lại trong thần thức, Thiên Long suy tính một chút, tuy Động Hư cửu cấp hay điên phong hắn không thể đánh lại, nhưng cũng đủ bài để thoát thân trong tay họ.

Bất quá Thần giới Độ Kiếp cao thủ như cát phù sa, Động Hư vẫn rất nguy hiểm, phải tốc hành thích nghi với cấp độ giai hiện tại, để còn đột phá nhanh lên Độ Kiếp mới an toàn giữ mạng.

Một hồi độ kiếp thành công, khi Thiên Long bỏ đi trên trời bay xuống một đạo huỳnh quang thất sắc, nó nhẹ nhàng im lặng ngấm vào cơ thể Thiên Long, do Thiên Long không còn tỉnh táo để điều khiển thứ phúc lợi của độ kiếp thành công này vào đan điền. Thứ huỳnh quang thất sắc này nhanh chóng ngấm toàn bộ vào huyết mạch, huyết dịch Thiên Long lại đang bão hòa, trực tiếp được thăng cấp huyết dịch, huyết khí tuần hoàn mạnh mẽ gấp năm lần khi ở cấp độ Nhân Uân huyết mạch!

Điều khí khoảng một ngày, Thiên Long dứt khoát không điều khí nữa, mở mắt ra quét mắt một vòng, sau đó hắn lấy Ma kiếm cắt ngón tay một đường nhỏ, từ vết thương nhỏ ra một giọt huyết khí tử sắc.

Gầm…..

Huyết khí rơi xuống đất lập tức hóa Yêu Thần thú gầm lên muốn sập cả sơn động. Yêu Thần thú này có đầu Rồng, Thân Hổ, lưng có mai rùa!

~ Không ngờ ta trong vô hình đã đột phá thành công Long Hổ Huyết Mạch.

Tán đi Long Hổ Huyết Mạch, Thiên Long cảm thán cuộc đời, xuýt lấy đi thành công mạng hắn, nhưng lại ban cho hắn vô vàn phúc lợi khi vượt qua kiếp nạn, đúng là đời không ai lấy hết được của ngươi cái gì.

~ Chuyện gì thế?

~ Chắc là do Lân gầm!.

Bên ngoài Phá Bá và Phá Chấp nhìn nhau chớp mắt, họ đoán âm thanh gầm ban nãy là của mãnh thú Lân tộc, nói đi cũng phải nói lại, họ kết hai con Lân này thôi rồi, mấy ngày nay ban ngày họ chơi với Lưỡng Lân, đêm về họ bàn cách chiếm đoạt, nhưng có vẻ mọi âm mưu quỷ kế đều đã thất bại toàn tập.

Lạch tạch….. Lạch tạch…..

Thiên Long đi ra bên ngoài với bộ bạch y nhẹ nhàng, thấy Phá Bá và Phá Chấp đang nướng một con heo to lớn, không khí trở lên có chút ngại ngùng, thân phận bại lộ, tình hình hiện tại lại là truy giết Diệt Thế Kiếm Chủ sẽ có hậu hĩnh vô cùng vô kể, đứng về phe đối diện nhất định có lợi vô hại.

~ Các ngươi đã lựa chọn kỹ chưa, chắc các ngươi cũng biết lựa chọn ra sao?

Thiên Long ngồi xuống thạch nhũ phiến đối diện hai tên họ Phá, hắn muốn biết ý kiến bọn họ ra sao, theo hắn hay trở về phe đối lập.

~ Chúng ta đương nhiên sẽ theo ngươi, đó là tâm nguyện cả đời hai ta!

Cả hai không hẹn đồng thời thốt lên, hai bọn họ nghiêm nghị đứng lên thối lui ba bước chắp tay quỳ xuống một chân hướng Thiên Long!

~ Chúng ta bình sinh không làm được gì vẻ vang, danh tiếng cũng chỉ là ếch ngồi đáy giếng, nhưng chí hướng tuyệt đối không kém một kẻ làm lên nghiệp lớn, danh tiếng không có, sự nghiệp nhỏ nhoi, tu vi nông cạn, chỉ mong được làm thuộc hạ của ngươi tạo lên lịch sử mới! Xin Ngươi chấp nhận!

Phá Bá hô lớn, kiếp này tiêu chí được kề vai sát cánh cùng kẻ mạnh, Diệt Thế Kiếm Chủ đó là tiêu chí đứng đầu, nay đã gặp được mà kêu bọn họ buông? Quên đi, không có chuyện đó đâu!

~ Các ngươi đứng lên đi, ta không cần thuộc hạ!

Thiên Long lạnh nhạt từ chối, hết sức nhàn nhã không có chút ý tứ giao động với hai tên họ Phá!

~ Chúng ta có thể lấy Bản Mạng Tinh Hoa Tâm Cung để làm chứng!

Phá Bá dường như đã biết Thiên Long từ chối, hắn lập tức dùng con bài át chủ, Bản Mạng Tinh Hoa Tâm Cung là một đạo linh hồn rút trong cơ thể họ ra, nhưng phải là nguyện ý mới rút được, khí rút một đạo Bản Mạng hoàn toàn không hề ảnh hưởng đến họ, con đường tu luyện vẫn sẽ tiếp tục, nhưng kẻ cầm Bản Mạng của họ có thể quyết định sống chết của họ, chỉ cần một ý niệm, lập tức sẽ lý mạng kẻ giao bản mạng!

Có thể nói phải trung thành cảnh cảnh thế nào mới có thể giao Bản Mạng, thứ thiêng liêng của bản thân, giao ra ư? Khó đấy!

~ Sai rồi, ta không muốn nhận các ngươi làm thuộc hạ, cũng không muốn lấy Bản Mạng các ngươi làm cái gì, nếu các ngươi chịu đi theo ta, vậy tôn ta làm lão đại đi, chúng ta là huynh đệ!

Đúng thế, huynh đệ mới là thứ trường tồn, sau này lỡ may có đứng trên đỉnh cao thực lực, có huynh có đệ, có bạn có bè, đó mới gọi là đỉnh cao của thăng hoa, thuộc hạ rồi bọn họ sẽ dần hình thành tâm ma, họ sẽ sinh ra một ý nghĩ, họ không cùng đẳng cấp để nói chuyện với các huynh đệ Diệt Thế Kiếm Chủ, nhưng huynh đệ thì lại khác, họ có thể thoải mái vui đùa, làm những điều mình thích, không còn ràng buộc bởi tinh thần cùng ý chí.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.