Đấu gì chứ đấu kinh tế thì căng rồi, một là làm mọi người ghen tị hai là dễ tán gia bại sản lắm, khổ thật sự.
~ Hai mươi bảy Vạn Lam Tinh Thạch.
~ Hai Tám vạn….
….
Ngưng Sanh cô nương nghe ba nhà hét giá mà đổ cả mồ hôi, tiền càng cao thì thích thật đấy, nhưng mà đừng có phóng uy áp ra hù nhau nữa, Ngũ Tầng Tháp sắp sập rồi đấy, không kiên cố như mọi người nghĩ đâu.
~ Ba mươi năm vạn!
Dương gia chủ nghiến răng hét giá, hắn không ngờ, bị Hồng Bàng tông nâng giá tận năm vạn Lam Tinh Thạch, đây là một con số khổng lồ đó a.
~ hehe…. Của ngươi tất!.
Hồng tông chủ cười đểu nhường một bước, nếu đấu tiếp rất nguy hiểm, Dương gia chủ mà máu chó nổi lên không thèm đấu tiếp, mình hắn ôm cái trảo cao hơn mức thị trường Hai mươi Năm Vạn Lam Tinh Thạch, ai mà ngu vậy chứ, Tụ Nghĩa Đường đã bỏ rồi, bọn họ bỏ từ lúc lên Ba mươi vạn, thực sự một món Trảo khí cấp bốn chỉ đáng giá tầm mười vạn thôi, lên ba năm vạn là quá giá thị trường rồi.
~ Hừ….
Dương Gia chủ hừ lạnh nhốt cục tức này, nhất định lão sẽ đợi tên khốn Hồng Hà Quang chọn được món ưng ý, lão sẽ độn giá chết cụ tên đó, đây là ăn miếng trả miếng.
Rất nhanh Lang Nha Trảo thuộc về Dương gia, đấu giá những vật phẩm tiếp theo hầu như là tầng ba hét giá, lâu lâu có tầng bốn chêm vào một câu, tầng hai lâu lâu cũng được một món hạng nhẹ, còn tầng một thì im re chịu thua, họ còn biết bản thân đây là lần đầu nghe trên đời có số tiền lớn như thế chứ đừng nói họ có thể có bằng đó tiền, giờ tầng một đã là khán giả xem tầng 2, 3, 4 hét giá, toàn con số khủng khiếp.
~ Các vị…. Các vị, không để mọi người đợi lâu, phía chúng ta xin bắt đầu Đấu giá năm loại bảo vật chốt sổ ngày hôm nay.
Sau một ngày ròng rã đấu giá, hiện tại là nửa đêm canh hai, nhưng không khí trong Ngũ Tầng Tháp vẫn rất sôi nổi, khéo còn hăng hơn cả sáng, mọi người đều chờ giây phút này lâu, rất lâu rồi.
Ngưng Sanh cười nhẹ quét mắt bốn phương, nàng dậm chân nhẹ một cái, dưới chân nàng bung ra một cái khuôn, khuôn vuông trồi lên mặt đất một hình trụ, trên hình trụ là một khỏa Kim Chi tròn tròn to bằng hạt nhãn, Linh Chi được để trong hộp thủy tinh trong suốt bên ngoài cũng có thể nhìn thấy.
~ Như mọi người đã biết, Kim Chi Tuyết Tịnh trùng là bảo vật Linh Dược cấp bậc cực cao, công dụng chắc như mọi người cũng đã tham khảo kỹ.
Kim Chi Tuyết Tịnh Trùng là một loại Trùng Hạ Thảo, Thứ trùng này sống nơi lạnh giá nhất Thần Giới, Độ Kiếp cao thủ khó lòng đi vào, Trùng Hạ Thảo nghe tên là biết, thứ trùng này xâm nhập vào vật chủ và chiếm lấy xác, sau hàng vạn năm tiến hóa đã thành Kim Chi Tuyết Tịnh Trùng, đây chính là bảo vật, có được nó trong tay không khác gì thay đổi xương cốt, hoán tủy nhẹ nhàng, căn cơ không vững đúng không? Vậy hãy dùng Kim Chi Tuyết Tịnh Trùng, Kim Chi Tuyết Tịnh Trùng chỉ với một Viên, có thể thay đổi cốt tủy ngươi, giới hạn của ngươi chỉ tới Độ Kiếp thôi ư? Đừng lo, thứ Kim Chi này có thể giúp ngươi thoải mái xông pha Đại Thừa cường giả, một ngâm quát tháo quần hùng thiên hạ. Bát phương sợ hãi Thiên địa rung chuyển, là kẻ đứng đầu trên vạn người.
~ Mức giá đấu giá thứ này sẽ là một trăm vạn Lam Tinh Thạch Hạ Phẩm!
Ngưng Sanh hét giá trên trời, nhưng rất đáng với thứ Kim Chi này.
~ Hai trăm vạn!
Một âm thanh nhàn nhạt ngân lên, tầng 4 phòng 1, phòng này là phòng ẩn danh, không ai có thể biết danh tính những kẻ nơi tầng 4, có thể là Đại Đế nào đó chẳng hạn, hoặc là Thánh Yêu của Sâm Lâm, tầng 4 là tuyệt mật!
~ Hai trăm năm mươi vạn!
Vẫn là tầng bốn, phòng số hai, vẫn là không biết danh tính thân thế, khổ thật.
~ Ba trăm vạn!
Tầng ba là thế lực Mã Lan Tư của Thổ Đô Kinh Thành, thế lực này là cường đại nhất của Thổ Đô, được Thổ Đế ủng hộ, chắc là có quan hệ bà con với nhau, hơn hết Mã Lan Tư thế lực này không chịu sự cai quản quá khắt khe của các Đại Đế khác, nên rất tung hoành, lần này ra tay hoàn toàn không phải kẻ cầm đầu thế lực đó, mà là con trai kẻ cầm đầu đi đấu giá, chờ mãi mới đến Kim Chi Tuyết Tịnh Trùng thứ bọn họ cần nhất, vì ít kinh nghiệm giang hồ nên con trai kẻ cầm đầu Mã Lan Tư thế lực là Mã Hà Lục, hắn trực tiếp công khai đối đầu với các đại lão bản trên tầng 4. Bạn đang đọc truyện tại ++ T R U M t r u y e n .co m ++
~ Chúng ta thu được bao nhiêu từ hai loại linh dịch rồi?
Thiên Long quay qua hỏi Phá Bá, Sinh Linh Chi Tuyền và Kim Ngân Thối Hồn Tuyền được đấu giá rất căng thẳng, họ thu về cũng không ít đâu, Thiên Long tu luyện nên không để ý,khi nào món hắn cần mới chuyên tâm.
~ Hai món tổng năm trăm vạn Lam Tinh Thạch hạ phẩm!
Phá Bá vô cùng thất vọng với con số này, đáng lẽ con số sẽ còn kinh khủng hơn nhiều, nhưng hắn không ngờ mới mất ngày trước có kẻ bung ra một số lượng lớn Kim Ngân Thối Hồn Tuyền, làm Linh dịch này mất giá vô cùng thê thảm, đây là niềm đau không ai hiểu được.
~ Thôi vậy được rồi.
Huyết Long Thụ Thiên Long hoàn toàn không hề muốn bán chút nào, nếu rút được huyết long trong lõi sẽ khiến bản thân hắn lột xác huyết mạch lần nữa, nhưng là một là hết tiền hai là thứ đồ chơi này không có cách sài được, mà không xài được chỉ có đem bán, đổi lấy bản đồ sẽ tốt hơn nhiều.
~ Phụ thân yêu Tịnh Vân không?
Tịnh Vân nằm trong lòng Thiên Long ngáp một hơi thải dài, tay ngọc che miệng hết sức ưu nhã, xem ra nàng đánh được một giấc vô cùng ngon rồi.
~ Có. Hỏi làm gì?
~ Hì hì…. Cạ má cái coi…
Tịnh Vân cười tươi híp hết mắt đưa má hồng như phấn hoa cạ má Thiên Long, cảm giác thỏa mãn vô cùng xong lại ôm ngực Thiên Long ngủ tiếp, đây là gì? Là làm nũng chứ gì nữa, hiếm lắm Thiên Long mới chịu ôm lâu như thế, phải tận dụng hết sức có thể.
~ Tịnh Vân này…. Ta chỉ thấy nữ nhi thì làm nũng với Mẫu Thân chứ đâu ai làm nũng với Phụ thân bao giờ đâu nhỉ?
Phá Bá nhíu mày thắc mắc, thân thể Độ kiếp nhị cấp đó cũng quá yếu đuối rồi, tuy bị phong ấn nhưng thân thể nàng vẫn là thân thể Độ Kiếp, dưới Động Hư đừng hòng làm tổn thương được một cọng lông tơ của nàng, vậy mà nhìn con bé ngoan như cún yếu đuối ngủ trong lòng lão đại hơi lạ.
~ Mẫu Thân không chiều Tịnh Vân như phụ thân, với lại ai bảo Tịnh Vân không là nũng với mẫu hậu, rất cuồng nhiệt là đàng khác kìa, chỉ là trong lòng phụ thân cảm giác khác hẳn, Phá Bá thúc không hiểu được đâu.
Tịnh Vân nhún vai không biết nói sao, cảm giác đương nhiên phải khác, phụ thân cách biệt vạn năm mới gặp lại, nhớ lắm đó.
~ Nọng này….
~ A….
Thiên Long cười nhẹ bóp nọng dưới cằm Tịnh Vân, không ngờ làm con bé hét nhẹ lên.
~ Phụ Thân…. Vô duyên….
Tịnh Vân đánh Thiên Long một cái nhẹ xong đỏ bừng mặt mũi trốn vào ngực Thiên Long, mà Thiên Long lại chả hiểu cái gì, nọng ở cổ làm cái cằm có ngấn, vô cùng đẹp luôn nha, nhưng mà con ngáo đá này sao lại thẹn thùng thế nhỉ, phụ nữ thật khó hiểu.
~ Năm trăm vạn…
~ Năm trăm sáu mươi vạn…..
Trong lúc Thiên Long và mọi người đang chọc nhau, bên ngoài đấu giá vô cùng hừng hực khí thế, ai cũng hô những con số vô cùng thiên văn, phải nói những kẻ lắm tiền nhiều của hoàn toàn không tiếc tiền bỏ ra để mua bảo vật, ai cũng hét giá mạnh miệng tới mức muốn cầm cố luôn cái sổ đỏ nhà họ, vô cùng vô cùng giàu