Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

Chương 273: Chương 273: Nhiều Loại Tu Sĩ




~ À được… Dù sao sau này cũng phải đến đó rước dâu, các vị cũng nên đi may đồ mới trước đi, sau này còn phải đi mừng hôn lễ của ta nữa!

~ Ngươi lại đơn giản hóa vấn đề quá rồi!

~ Không khó lắm, cùng lắm để Thánh Nữ Thanh Niên Cung vác bụng bầu tổ chức hôn lễ thì có đơn giản không?

Nghe Thiên Long vô sỉ làm mọi người chán nản, nói như ngươi thì chúng ta chịu thua rồi.



Ăn uống xong về phòng, ôm thân thể lõa lồ của Hư Huyễn vào lòng, như một cái xác không hồn vứt đâu cũng được, rất mong manh luôn, Thiên Long nhắm mắt định thần rơi vào trạng thái vong ngã, tìm hiểu Thanh Long Quyết.

Thanh Long Quyết, lấy thiên địa cửu linh lực, rèn luyện thân thể, có thể so với Thánh Long, một tay Toái Tinh không, chưởng duyên sinh diệt trong một chớp mắt, bá đạo Vô Song.

Thanh Long Quyết chia làm ba phần.

Phần đầu là Diệt Thế Thanh Long! Một chưởng đánh ra. Mang theo hỏa lực, linh khí cô đọng, ma khí hóa hình, trong ngoài lưỡng cực, quyền phong đánh ra, toái bạo không trung, hỏa long gầm thét, giết người không vết.

Phần hai là Sát Quyền Thanh Long, quyền phong thần lực, uy nghiêm thần long, ngũ trảo lôi vân, vận dụng ma pháp, thối vân tấn đích, Sát Quyền phá giáp, hộ giáp vô ích.

Phần ba là Không Lực Thanh Long, tìm hiểu không gian chi lực, sát chiêu xuất ra, giết địch vô hình.

Theo Thiên Long cảm nhận, một quyền một chưởng này, đều là áo nghĩa cao giai cần phải lĩnh ngộ trong chiến đấu sinh tử, chứ ngồi ngộ đạo vầy khó mà học nổi, còn cái Sát Quyền Thanh Long kia, không nhầm thì phải vận dụng tới lôi điện, cái này thì ổn đấy, Thiên Long có thể mượn lôi thần chi ý của Kim Lân sài, thế nhưng Thiên Long thắc mắc là nếu hai tên Thần Long của hai giới kia, có trong tay bản Thanh Long Quyết này thì lấy đâu ra lôi lực mà sử dụng?

Còn cái Không Lực Thanh Long nữa, cái này Thiên Long còn chả biết nghịch một chút gì về không gian chi lực luôn, vậy phải đi đâu tìm ai mà học đây? Đích muốn Thiên Long học cái Thanh Long Quyết này vô cùng bất đắc dĩ a…

Thiên Long chỉ ước có bằng hữu hay người quen là truyền nhân của Chu Tước Kỵ Sĩ hay Phượng Hoàng Kỵ Sĩ, hai loại thần thú đó có thể xé rách không gian di chuyển như tản bộ vườn nhà, nhất định truyền nhân của họ cũng biết đôi chút về không gian chi lực, nếu có thể quen được một truyền nhân đó thì hạnh phúc còn gì hơn.

Có chút ngán ngẩm, Thanh Long Quyết không thể học, phần đầu cần một đống áo nghĩa không thể tìm hiểu, phần sau cần lôi điện nhưng có vẻ điện hơi yếu cần phải nghịch dại đôi chút, phần thứ ba cần không gian chi lực nhưng lại chả biết không gian lực nó hình dạng thế nào, Thiên Long muốn đập đầu chết cho xong.

Theo lão viện chủ bảo chỉ có Đấu Chiến Thần Long Kỵ Sĩ mới có thể lĩnh ngộ Thanh Long Quyết, thế nhưng Thiên Long chỉ biết chấm com, chịu cứng đấy, cứ học thuộc khẩu quyết cái đã, sau này vận dụng cũng được.

~ Thiên Long… Chàng kêu dẫn ta đi ăn, mà ngươi ăn ta từ qua đến nay, ta đói…

Hư Huyễn nũng nịu than trời than đất, mệt quá rồi, sức chống chọi với Thiên Long có hạn, ngón tay cũng hết lực mà nhấc rồi.

~ Haha… Qua giờ ăn chuối chưa no hả? Vậy ăn tiếp nào…

Nhóp….

~ A…

Thiên Long đang sẵn, Hư Huyễn thì lúc nào cũng ẩm ướt sẵn, không cần phải dạo qua dạo lại, trực tiếp bế cô nàng lên thả xuống một cái đã ngập luôn tiểu Thiên Long, sướng không tả nổi, Hư Huyễn hết cả lực chống trả, chỉ biết ôm cổ Thiên Long rên ư ử…

Đám hộ vệ cô bé đã bị cưỡng chế đuổi về hết, Thiên Long mạnh mẽ đuổi khách thẳng thừng, không gian riêng tư của người ta mà các ngươi muốn nhìn tý hả, quên đi… Ta thì không sao, nhưng Hư Huyễn mà biết, chắc con bé khóc ròng rã mấy ngày sau này muốn đụng vào khó như lên trời.

Cả Tinh Linh Nữ Hoàng nữa, Thiên Long mấy nay vắt óc suy nghĩ, xem xem có kế hoạch nào để lần tới thịt nàng, phải lý do chính đáng, chứ mà vô sỉ là xác định nàng đạp chết, tưởng ăn cô nàng một lần mà thuận buồm xuôi gió luôn hả? Không có đâu, Thiên Long tự biết, cái vưu vật đó như kiểu gái tơ giữ mình còn hơn giữ của, phải có kế hoạch đàng hoàng.

Hãm hiếp bé Hư Huyễn đến tối mịt, cho cô nàng ăn uống no nê, nghỉ một chút nhỏ Thiên Long lại vào việc chính đáng, phải thật hăng mới được, lâu lâu mới được ăn, mà đã ăn là phải ăn dồn ăn dập, bởi rất lâu sau nữa mới được ăn lại.

~ Dừng…

~ Dừng đi mà… ngươi không thương ta nữa rồi….

Hư Huyễn phản đối vô vọng, cô nàng nhìn xuống cô bé bên dưới của mình, hai môi lớn đã đỏ ửng lên nhìn mà đau lòng, tu dưỡng bao lâu mới có thể bù đắp lại cái sự tàn phá của Thiên Long đây?

~ Huyễn Nhi, sáng sớm hai ngày nữa chúng ta sẽ cùng nhau về Thanh Niên Cung!

Thiên Long ôm cô bé đang còn giật nhẹ trọng lòng thủ thỉ, tay trái vê vê hai trái bưởi, tay phải luồn xuống dưới bẹo cái gồ đất cao ngút không một cọng cỏ bên dưới, trên dưới đều mềm, nghiện luôn.

~ Thiếp biết nha… hì hì… chàng đi giảng đạo đúng không? Ưm…

~ Sao biết hay vậy?

~ Hì Hì… Tên Lăng Bạch hắn truyền đạo ở Thanh Niên Cung đã ba năm trời rồi, với các đệ tử của các trưởng lão Biệt Liên Viện cũng truyền đạo bên đó, Thanh Niên Cung uy thế bậc nhất Nhân giới, chàng đứng trong khuôn viên Thanh Niên Cung cũng chỉ như con kiến đứng trong hồ lớn thôi. Ưm…

Hèn gì mãi không thấy Lăng Bạch đến bái kiến mình, Thiên Long gật gù tính cho qua, mà nghe Hư Huyễn nói đành tha cho tên này vậy, hèn gì Lăng Bạch lại có thể quen với Hư Thước Thước, thì ra truyền đạo bên đó, đi làm thêm kiếm sinh ý hả!

~ Bé Thước Thước nhớ nó quá!

~ Gì hả? Để ý muội muội ta hả?

Thiên Long lắc đầu như quay.

~ không phải, mãi mới có một cô muội muội, cưng lắm muội không biết đâu, ta thương Thước Thước hơn cả muội luôn cơ!

~ Muội muội ta thì dễ thương, ưm… nhưng mà không bằng ta!

Hư Huyễn cạ cạ má hồng vào má Thiên Long, ôm nam nhân của mình cả hai không một mảnh vải, da chạm da thích cực kỳ, cho nàng ôm vầy đến hết đời luôn cũng được.

~ Thế nào chàng cũng gặp rắc rối, bỏ qua mấy tên theo đuổi thiếp sẽ gây phiền phức cho chàng, cái này là vốn dĩ nhiên, Thanh Niên Cung quy tụ nhân tài khắp thế gian, loại người gì cũng có, tu luyện không lực, âm dương lực, ngũ hành lực, nội lực, vân vân… Chàng có biết cái gì về mấy loại đó không mà đòi giảng đạo cho họ, không chừng còn bị họ ghen ăn tức ở lật ngược tình thế, đá ngươi khỏi bục giảng!

Bốp..

~ Gọi phu quân đàng hoàng, nghe thấy kêu Ngươi nữa ta đánh chết!

~ Dạ… thì quên…. Nhưng mà đau á…

Vỗ kiều đồn đầu gợn sóng Hư Huyễn, Thiên Long nhíu mày suy nghĩ, nhân giới trải qua cửu đại kỷ nguyên, bây giờ là kỷ nguyên cuối cùng, thể loại tu sĩ gì cũng có, mà Thiên Long lại chỉ chuyên về Cửu Linh Lực, cuối cùng đành kệ, tới đâu hay tới đó, Thiên Long hắn tự nhận bản thân bốc phét rất chuyên nghiệp, cùng lắm rở nghề tay trái nổ pháo thành bom.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.