Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

Chương 229: Chương 229: Quần Chiến




~ A…

Thấy Thiên Long, làm trái tim bé bỏng của Hư Huyễn nhảy loạn lên, cười típ cả mắt lại, vui quá đi chứ đùa.

~ đâu đâu…

~ kìa kìa..

Hư Thước Thước ngóc đầu cố nhìn xem nam nhân tỉ tỉ là thằng cu nào, thấy Thiên Long cũng bình thường không đẹp trai mấy, liếc tỉ tỉ khinh thường tuệ nhãn của nàng.

~ ngươi thì biết cái gì, thạch dừa không có chất, nhưng lại rất ngon.

Hư Huyễn bẹo má nọng cô muội muội cười hì hì, làm hai tỉ muội đánh nhau chống đối.

~ hả?

Thiên Long bốc một thẻ ngọc, rơi vào thẻ số mười, thẻ cuối luôn, liếc một cái trong đám ba trăm người kể cả hắn, ừm không thấy người quen.

Đám Lang Khắc Hàn không lên chiến đấu, bởi vì trình độ hơi thấp, nội tình vẫn còn non. Lao lên chỉ thiệt thân!

~ bắt đầu.

Phải mất hai canh giờ mọi người mới vào hết võ đài, sân chơi rộng lớn ba ngàn võ giả cùng chiến, chia theo mười khu khác nhau.

~ keng keng…

Vừa chiến Thiên Long vừa để ý những khu vực khác, kinh ngạc là cái bà gì có thể nghe lén suy nghĩ người khác lại ở chiến trường số 1, tên sắp chết Ngạo Tà Vân chiến trường số 2, cùng với nhiều thiên tài cao thủ các chiến trường khác, Thiên Long không đánh giá thấp ai hết.

~ vù vù…

Xuýt bị kình lực đẩy xuống phía dưới, Thiên Long lấy lại tinh thần tập trung về trọng tâm, không nói đâu xa cái chiến trường này cũng toàn kẻ bí ẩn, toàn kẻ ẩn giấu nội tình.

Do Thiên Long là kẻ nổi tiếng, được đặt trong tóp một kẻ phải chết của nhiều môn nhiều phái.

~ Hắc Long, ngươi dám giết trưởng lão Hỏa Long Nhai chúng ta. Hôm nay sẽ là ngày dỗ năm sau của ngươi.

Mười tên cao thủ của môn phái tầm Trung nhỏ nhỏ, lần chơi lớn nhất của Thiên Long, đắc tội nhiều nhất là ở trong tuyệt địa, một hơi giết hơn ba trăm cao thủ, trong đó toàn bộ đều là kẻ có máu mặt, cùng lúc đắc tội mấy chục môn phái, mấy trăm gia tộc khác nhau. Bổn lượng rất lớn!

~ hừ…

Thiên Long thủ thế trảo, lao lên cắt cổ từng tên một, lộn một đường hoàn mỹ, trảo phải cứa nhẹ nơi yết họng kẻ lao lên đầu tiên, chân còn chưa đáp đất, đã quẹt một đường như cầu vồng đưa ba tên khác lên bảng điểm số, nhẹ nhàng linh hoạt, người xem chỉ thấy Thiên Long lộn nhẹ một vòng mà có bốn đứa chết, ai cũng kinh hãi không thôi.

Thiên Long không thèm dùng Ma khí, chỉ sử dụng sức mạnh thân thể, chỉ dùng trảo vừa đi vừa giết không vận một chút khí, thế nhưng trảo thủ sắc bén cắt rách Cửu Linh Khí hộ thân của đối thủ, cứa cổ từng tên một, nhẹ nhàng nhanh gọn. Thiên Long càng giết càng thích, càng giết càng nghiện, có kẻ thấy Thiên Long đi tới đã tự giác nhảy xuống khỏi võ đài.

Nếu chọn ra 10 người trong 300 người, vậy 10 người cuối cùng kẻ thực lực cao nhất tinh hoa trong tinh hoa.

~ a… hắn sao tàn độc vậy?

Hư Thước Thước nhắm mắt không xem nổi nữa, nếu xem tiếp chắc nôn mất, đời này chưa thấy ai khát máu như vậy, không phải dùng công lực đánh kẻ khác xuống võ đài là được thôi sao, sao giết luôn mà không suy nghĩ xem nhà người ta còn con thơ vợ hiền mẹ già hay không a…

~ đúng là có chút hơi ác!

Hư Huyễn gật đầu trịnh trọng.

~ hơi gì mà hơi? Mà là cực độ á tỉ tỉ!

Hư Thước Thước kịch liệt phản đối, tuy nhìn rất nhẹ nhàng, cứ nhảy cứ đi là thôi, thế nhưng để đối thủ phía sau chết một cách khổ sở.

~ lão đại… bưu hãn!

Đám Lang Khắc Hàn chả biết nói sao cho được, nếu là phe địch thì thôi, nhưng nay là phe mình, phải khen hết mực.

~ ọe…

Trên khán đài đã không ngừng phát ra âm thanh nôn mửa, hơn thế nữa Thiên Long lại đang bị mọi người chửi rủa một cách hết mình, quá tàn độc.

~ vù vù…

Thiên Long gặp phải kẻ địch mạnh thật rồi, chỉ mới thời gian một tách trà nhỏ Thiên Long đã xử lý hơn ba mươi đầu người, đã làm ba vị tuyệt sát cùng một chiến trường để ý, một nữ hai nam, hình thành một trận thế tam sát, ép Thiên Long vào bên trong, chỉ cần Thiên Long sơ sót một chút là liền đứt một chi bất kỳ.

~ hoa lạp lạp…

Phía bên kia, trong cơ thể Ngạo Tà Vân bạo phát ra một luồng Cửu Linh Lực, tạo thành một hư ảnh kiếm hình, kiếm hình bao quanh người hắn đột nhiên bùng nổ như vạn kiếm phá thiên, đâm chết hơn hai mươi cao thủ cùng chấn nhiếp hơn năm mươi người rơi xuống võ đài.

~ vụt vụt vụt…

Bên cạnh Thanh Ngọc Diệp cũng không kém cạnh, nàng đeo mặt nạ hình quỷ toàn thân tỏa ra khí tức Linh Vật tươi sáng, từng bông bỉ ngạn rực rỡ mọc xung quanh người nàng, chỉ cần một tên bước tới liền bông bỉ ngạn như hóa kiếm hình, lao với tốc độ một kích toàn lực của Hóa Thần ngũ trọng, trúng chiêu không chết cũng bị thương.

~ Ầm Ầm…

Đặc biệt, một thanh niên nổi bật nhất ngày hôm nay, ở chiến trường số 3, một thanh niên toàn thân bạc trắng đầu, vận hôi y, hắn không làm gì hết nhưng vẫn nổi tiếng, đó là vì hắn không làm gì hết, đúng vậy… hắn không làm gì hết, hắn chỉ đứng im bất động một chỗ, nhưng trên chiến trường không ai nhằm vào hắn mà đánh, mặc cho chiến trường ầm ầm bạo tạc vũ kỹ, hắn vẫn như tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến, lạnh nhạt hờ hững, tay không dính máu kiếm không xuất vỏ, nhàn nhã như đang ngắm hậu hoa viên sau nhà. Chả bù cho Thiên Long nhà ta chút nào, đây là hai thái cực a…

~ Vụt Vụt Vụt…

~ Hoa Lạp Lạp…

~ Ầm Ầm…

Chiến trường không khác gì một đám lưu manh giang hồ chiến đấu, vô cùng rối mắt, chả nhìn nhận ai ra ai.

~ ngươi nghĩ sao?

~ ta nghĩ chắc không phải!

Trong gian phòng thượng lưu của ban tổ chức, một toán lão già đang ngồi trầm đục xem trận chiến, đây là các lão hồ ly nhất nhì Địa Cầu này.

Họ nhìn Thiên Long xem Ma khí của hắn có phải đến từ Ma Vực tóm tắt của Tử Thần Tôn Sơn, theo họ chú ý Thiên Long có Ma khí tinh thuần hơn đám quái vật kia nhiều, nhưng vẫn phân chia ra hai trường phái được, bởi Ma khí Thiên Long họ lại quá quen thuộc, còn Ma khí của Quái vật Tử Thần nó lại khiến người ta chán ghét đến cực điểm.

~ nhân tài rất nhiều, ta thấy tên cầm đao chiến trường số 9 kia, hắn ưu tú nhất thì đúng.

~ không đúng, ngươi không cảm nhận thấy độ lạnh lẽo dứt khoát của Thánh Nữ Ma giới sao? Ta đinh ninh nàng ta sẽ giựt quán quân.

~ hừ hừ, chúng ta cá cược ai sẽ giựt quán quân!

~ không thành vấn đề…

Cãi nhau một hồi mọi người nóng quá liền đề xuất cá cược, ai cũng khăng khăng kẻ mà họ để ý sẽ dành quán quân.

~ mau đưa giấy lên.

Chờ giấy đưa tới, lão già cầm đầu bắt đầu tham khảo ý kiến mọi người, hai mươi ba lão già đề cử ra hai mươi cái tên, chỉ cần một kẻ bị loại trong giấy liền gạch, và cũng đương nhiên người bình chọn kẻ đó sẽ thua cuộc.

Trong giấy có nhiều cái tên lạ lẫm, nhưng để đám lão già này nhớ tên tuyệt không phải dạng tầm thường, buồn mỗi cái là trong giấy không có tên Thiên Long, xem ra Thiên Long không nằm trong danh sách để ý của bọn họ.

Nói đến Thiên Long, đang trong tình thế nguy cấp, mới vòng đầu Thiên Long không muốn bại lộ nhiều nội tình lắm, hắn ta chỉ có thể né và né, trông chờ vào ba tên đang dồn hắn vào chỗ chết, ba đứa đó chết đi một đứa thì tốt, trong lòng Thiên Long gào thét, cô ả kia tại sao lại xinh quá vậy, xinh vậy Thiên Long không lỡ xuống tay a…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.