Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

Chương 216: Chương 216: Rời




~ hi hi…

Nhìn thấy vẻ mặt Thiên Long, Tinh Linh Nữ Hoàng không kìm được cười nhỏ, trong lòng thì vui mừng khôn xiết, oa… ta cuối cùng cũng làm hắn ngại rồi a… thành tựu to lớn, chợt nàng nhận ra liền mắng Thiên Long:

~ A… ngươi có biết đây là khêu phòng ta không hả?

~ ừ!

Thiên Long đang vận hành công pháp khí công chữa thương, hơi đâu đi giải thích nữa.

~ hựm… sao lại dừng rồi… mau vuốt lưng ta tiếp đi!

Bữa nay Tinh Linh Nữ Hoàng nghiền rồi, như kiểu mèo con vậy, xoa đầu nó miết nó cũng quen, Thiên Long vuốt lưng Tinh Linh Nữ Hoàng nhiều cũng khiến nàng thích nghi dần a…

~ Thiên Long này… theo tin tình báo, Ma Vương Của Hắc Ám Tinh Linh trong 10 năm sẽ đột phá Độ Kiếp Tam trọng, đến lúc đó ta không đánh lại hắn, hơn nữa hắn tổng tấn công tộc ta, đến lúc đó ta sẽ bị ép gả cho hắn thôi…

Tinh Linh Nữ Hoàng buồn bã, ví dụ tên Ma Vương Hắc Ám Tinh Linh đẹp trai phong độ tý còn được, đằng này xấu dã man, nàng thà để thiên hạ biết nàng mang tiếng gặm cỏ non, chứ quyết không để thiên hạ biết nàng bị gặm non. Cứ cho là người tu hành không phân biệt tuổi tác, nhưng mà tuổi của mấy tên theo đuổi nàng nó ở cái tầm xa xa nàng chưa có mơ tới, đã thế thực lực bọn chúng nàng lại không thể địch lại, điều này càng làm Vị Nữ Hoàng hay dỗi này bực bội vô hạn.

~ 10 năm hả? 10 năm ta lên được Đại Thừa chưa?

~ aiz… ya… ta nói thật mà, 10 năm ngươi còn chưa lên được Động Hư đâu, đừng ảo tưởng!

Nghe mỹ nữ khinh thường một cách vô cùng thô bạo, Thiên Long cũng không thèm cãi lại, bất quá cũng khiến Thiên Long hơi chút thấy nặng nhọc, gánh vác trên vai một đống gánh nặng, nằm trên giường mỹ nữ Thiên Long chấm lưỡi thề quyết không đụng vào một cô nàng nào nữa, cứ đụng vào một người là lại gánh một cái cục nợ ngàn vạn cân trên vai, cô nàng này thì nhẹ nhưng đến cô nàng sau nặng muốn gãy vai.

Vuốt lưng mỹ nữ cảm khoái lâng lâng, Thiên Long tính không nhầm thì còn khoảng ba tháng nữa mới đến đại hội, trong khoảng thời gian này có thể làm biết bao việc.

~ chụt!

Hôn lên bụng Tinh Linh Nữ Hoàng một cái, không hiểu sao dạo gần đây Thiên Long cứ cảm giác cái thai trong bụng Tinh Linh Nữ Hoàng nó cứ muốn câu thông huyết mạch với mình, cảm giác vô cùng lạ luôn.

~ ta cứ cảm giác đứa bé trong bụng nàng có huyết mạch với ta thì phải?

Nghe Thiên Long khó hiểu vê râu, Tinh Linh Nữ Hoàng liếc nhẹ một cái khinh thường, khi ta có thai ngươi còn chưa hình thành tế bào đâu.

~ sẽ không có đâu, ngươi đừng tưởng bở!

~ sao cứ là lạ a…

~ A… ta nói không có phần ngươi rồi, của ta hết đó!

Tinh Linh Nữ Hoàng cáu lên, của ta của ta… của ta hết…

Hôn nhẹ một cái nữa Thiên Long nhảy xuống giường:

~ ta đi làm đồ ăn cho nàng, ngủ thêm chút đi!

~ wow được á!

Cô nàng hí hửng chùm chăn đi ngủ, Thiên Long xuống nơi nhà bếp, ừm… có vẻ hơi bị đông luôn, toàn mỹ nam nó đang lục đục nấu cơm, Thiên Long hoảng hốt nhớ ra, lính gác toàn bộ là nữ, nam nhân lại đi nấu cơm, a… Thiên Long hoảng sợ không thôi. Nếu mình lấy Tinh Linh Nữ Hoàng về, có khi nào bị nàng bẻ cong, nghĩ tới đây Thiên Long không có nổi động lực đi nữa.

~ vù..

Nhảy xuống gõ mỗi đứa một nháy làm mấy chục tên đầu bếp bất tỉnh cả lượt, nhảy vào bếp làm một chút đồ ăn, nghề tay trái nấu ăn Thiên Long vẫn chơi tốt, chỉ là đồ nướng là làm như cức thôi.

Nửa canh giờ làm được năm món, mùi thơm thoang thoảng cho lên khay đưa vào phòng Tinh Linh Nữ Hoàng, chưa đánh thức nàng vội Thiên Long khoác lên bộ hắc bào, nhảy một cái biến mất, ra tới cổng thành nhảy nhảy đi dạo một vòng, cảm nhận khí tức mát mẻ nơi đây, trong lòng Thiên Long động dung muốn mua vài mẫu.

Thấy cô nàng Mễ Á ku te muốn xỉu, nhìn hai má nọng căng tròn muốn bẹo một cái, tuy không xinh nhưng rất sô kiu, nhảy lại gần đối diện cô nàng Thiên Long trầm giọng nói:

~ cô nương khả ái, cho ta hỏi đường ra khỏi nơi đây chỗ nào nhỉ?

~ a…

Thấy Thiên Long chưa kịp định thần cô nàng Mễ Á hét nhẹ một tiếng, không phải giật mình mà là giật mình, Thiên Long xuất hiện đột ngột không quan trọng, quan trọng là khí tức của hắn rất kinh dị.

~ ta ta… không biết, ngài đi hỏi Nữ Hoàng đi a…

~ Nữ Hoàng có việc, bận đi ngủ rồi, ta muốn ra ngoài một chút.

Thiên Long thật thà khai báo luôn.

~ không được, biết đâu ngài lấy trộm món bảo vật gì của tộc ta thì sao? Không thể để ngài ra được!

Mễ Á nhất quyết không cho ra, muốn ra hay vào đều phải có lệnh của Nữ Hoàng, Tinh Linh Sâm Lâm không thể muốn ra là ra muốn vào là vào được.

Thiên Long lấy trong ngực ra một tấm thẻ hoàng kim, ném cho cô nàng khả ái, cầm thẻ trên tay Mễ Á muốn hôn mê, thẻ bài tùy thân của Hoàng Hậu thế nào lại trong tay tên hắc bào này?

~ à cho ngươi… cho ngươi tiếp này…

Thiên Long một lần xuất ra năm món, đều là bảo vật nơi khuê phòng Tinh Linh Nữ Hoàng.

~ dừng dừng..

Thấy có vẻ càng ngày càng lố, càng tế nhị, toàn đồ tế nhị của Nữ Hoàng, Mễ Á vội ra hiệu dừng lại, nếu để tên hắc bào này đưa tiếp không biết nội y của Nữ Hoàng hắn có xuất ra luôn không.

Thiên Long nhún vai trề mỏ ra, đồ của Tinh Linh Nữ Hoàng hắn đầy, cũng đúng thôi, Sinh Linh Chi Tuyền hắn còn cho một hồ, mớ bảo vật của nàng chả đáng là bao, muốn lấy bao nhiêu thì lấy, còn cái giường để lại cho ta là được.

~ được rồi đi thôi.

Mễ Á bắt đầu dẫn đường cho Thiên Long, dọc đường đi, Thiên Long đưa cho cô nàng ba bình ngọc dặn dò:

~ đưa ba lọ ngọc này cho Tinh Linh Nữ Hoàng, nàng sẽ tự hiểu, và phong thư này nữa, nhớ đưa tận tay cho nàng.

Ba lọ ngọc được phong ấn mạnh mẽ, thần thức đưa vào kiểm tra đều bị đá ra không thương tiếc, vì tạo ra ba lọ ngọc này đã làm cho Thiên Long từ Hóa Thần Tứ trọng cao giai rớt xuống Tam trọng cao giai thực lực, thêm chút tổn thương khí huyết không nhẹ.

~ ngài có sao không vậy? Ta cứ cảm thấy hình như ngài đang rất suy yếu a…

Mễ Á cũng cảm nhận được thực lực của Thiên Long đang bão hòa, ba động thực lực tỏa ra dao động Cửu Linh Khí xung quanh rất hỗn loạn.

~ không có gì, chỉ là chút thương thế tái phát, mà cho ta hỏi chút, cô nương là bạn của hai đứa con Nữ Hoàng à?

~ đúng vậy!

~ ừm ta nghe Nữ Hoàng kể vậy.

Thiên Long lại lấy ra một bình ngọc to chứa khoảng 2 lít Linh Dịch Sinh Linh Chi Tuyền, hắn ta biết vì Linh Dịch là thứ Thần vật trong tộc, hiển nhiên không ai được nhiều, tặng nàng một ít coi như có duyên.

~ cái này cho ngươi, khi về rồi kiểm tra sau!

~ được, cho thì ta không thảo mai mà chê đâu, ta rất nghèo, có cho gì nữa ta đều lấy hết.

Mễ Á xác thực nói thật, gia cảnh nghèo sập giàn mồng tơi từ khi làm đội trưởng đội cảnh vệ Tinh Linh, toàn đi canh gác huấn luyện tinh binh, mà lương lại bèo bọt đến đáng thương, thời gian bận tới mức không có thì giờ đi làm thêm kiếm thêm tý thu nhập, bây giờ liêm sỉ chỉ là bề ngoài thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.