Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

Chương 399: Chương 399: Tịnh vân




Vù….

Thiên Long lổm cổm bò dậy liều mạng lao về thân thể lục y thiếu nữ, lần này lục y thiếu nữ xinh đẹp đã bị trúng độc nặng, cơ thể đã là vô lực cưỡng chế, hoàn toàn là một cục thịt có nhận thức, nhưng vô lực phản kháng, bị Thiên Long đè xuống mặt đất hôn hít mọi chỗ, thân thể nàng lại hưởng ứng nhiệt liệt, khóe mắt Lục Y thiếu nữ chảy ra hai dòng lệ khổ sở.

Bị chính phụ thân ruột thịt hiếp, đây là gì? Là loạn luân, là trái thiên đạo, sống hay chết đều là một cực hình.

Thiên Long không để ý nhiều, thấy vưu vật nằm bất động, hắn hôn lên bờ môi căng mọng của nàng một cách ngấu nghiến, dùng một chút lực hút đã ngậm được lưỡi nhỏ của lục y thiếu nữ mà tham lam dùng lưỡi bản thân quấn lấy.

Rất lâu sau đó, Thiên Long hôn dần xuống dưới, từ cổ trắng ngần đến bờ ngực xương thơm tho.

Xoẹt…

Một âm vang thanh thúy, bờ ngực cao vút đập vào mắt Thiên Long như cự nhũ, Thiên Long ra sức vê nắn ngậm vào miệng tham lam dùng lưỡi gẩy nhũ hoa hồng hào ẩm ướt.

Cơ thể thiếu nữ co giật liên hồi, nàng muốn dùng chân khí cắt đứt tâm cung tự sát tại chỗ, nhưng vì cơ thể quá nhạy cảm, mới có bao lâu đâu đã lên đỉnh vu sơn cả chục lần, tâm muốn chết nhưng cơ thể lại không cho.

Xoạt xoạt….

Thiên Long dùng trảo thủ như mãng xà, hắn nhẹ nhàng lướt xuống bên dưới, nơi cấm địa của một đời nữ nhi, với kinh nghiệm tình trường thượng thừa, Thiên Long đã làm nơi đó chảy ra vô số những dòng nước đục ngàu nhiều lần, nơi gồ đất cao vút lại là không có một cọng cỏ, hoàn toàn là lông tơ mịn màng, vô cùng quyến rũ.

Thiên Long chịu không nổi nữa, lôi trụ khoan hùng dũng của bản thân muốn đâm ngập cán cái nơi đang nhiệt tình hưởng ứng kia.

Thiếu nữ đã lên đỉnh vu sơn tới mười mấy lần, cơ thể co giật sung sướng liên hồi, khi cảm nhận một thứ trơn nhẫy to lớn tù tù đang cạ lên cạ xuống nơi cô bé, nàng mới hoảng hốt sợ hãi ra mặt, không được không được.

~ Phụ Thân…. không thể! Đừng làm vậy!

Trong hoảng loạn nàng lấy toàn bộ sức lực giãy giụa, vô thức nàng tủi thân gọi thẳng hai Chữ Phụ Thân, còn những từ ngữ khác nàng đã gào khóc rất nhiều rồi, nhưng Thiên Long hoàn toàn để ngoài.

Thiên Long khựng lại như đứng hình, một cảm giác thân thiết ấm áp ập vào tinh thần hắn, bên trong Thất Tinh Long Mạch, Hắc Long đã cố gắng dùng chân khí hắn chấn tĩnh lại tinh thần Thiên Long, độc dược Độ Kiếp nhất cấp trên người Động Hư Lục cấp, không chết đó là may, dùng chân khí bài trừ độc ra cũng khiến Hắc Long tái cả mặt.

~ Tiểu tử, thiếu nữ đó có dao động Huyết Mạch thuần túy với ngươi, nó nhất định là tiểu nữu nhi nhà ngươi tiền kiếp!

~ Thật?

Nghe được Thiên Long nói một câu làm Hắc Long hạ nhiệt cả ngàn độ, cuối cùng Thiên Long cũng lấy lại được tỉnh táo, nãy giờ hắn cất công đánh thức Thiên Long khổ sở, gào thét muốn đứt dây họng, may quá lúc nguy cấp Thiên Long lấy lại được tỉnh táo, không có lấy đi đời con gái hắn, vậy Thiên Long cũng tự sát theo là 10 thành!

Xoạt xoạt….

Chính hai từ Phụ Thân đã đánh vào linh hồn Thiên Long một kích chí mạng, con gái đến cứu hắn, hắn lại đi hãm hiếp nàng, nãy giờ đã lấy đi trong trắng đời nàng, một nụ hôn đã làm tình cảm nữ nhi đau đớn, Thiên Long tuy chưa lấy đi trong trắng của nàng, nhưng phá hủy đời nàng, không biết sau khi bị làm nhục như thế tiểu nữu nhi này có còn nhận được tình cảm của nàng nữa không?

Thiên Long lấy ra một khúc vải trắng, nặng nề nhấc thân thể mềm mại của thiếu nữ lên quấn vải lên cơ thể nàng, thiếu nữ thì ra sức hôn hít lên cơ thể Thiên Long vì xuân độc đang còn trong cơ thể, Thiên Long cuốn vải qua bờ ngực đang dương cao của thiếu nữ, tấm vải dài đến gót chân nàng, Thiên Long nặng nề ngồi dậy ngồi bằng nhập định, chỉ có nhập định ép độc mới tỉnh được.

Chụt…. Chụt….

Thiếu nữ vờn lên quàng tay ôm cổ Thiên Long phía sau, cơ thể cạ sát bờ ngực lên lưng trần Thiên Long, gợi dục hết sức, Thiên Long hít một hơi sâu, phất tay ôm trọn cơ thể thiếu nữ vào, cảm giác mềm mại yếu đuối không tưởng, cơ thể không xương này khi nãy một chiêu hạ sát Cấu giao đó a, nữ nhi đúng là phận nữ, dù mạnh mẽ thế nào thì thế, nhưng khi yếu đuối vẫn là thứ cần sẽ bảo vệ.

Thiếu nữ vùng vẫy trong lòng Thiên Long. Nàng trở lên điên cuồng hơn hết, nhưng qua khoảng 1 canh giờ, nàng thiếp đi vì mệt mỏi, nhìn kỹ vưu vật xinh đẹp lộng lẫy sánh ngang Thánh Mẫu thở mệt mỏi đang ngủ, nó có một sức hút kỳ lạ, một cảm giác nâng niu vô kể, Thiên Long nâng niu còn hơn cả ccs lão bà của hắn, thử nghĩ chút cũng hiểu, tự dưng lòi ra một đứa con ở nơi đất lạ, không yêu thương cưng chiều sao được?

Thiên Long đã chuẩn bị tinh thần bị cô bé giết, dù nói gì đi nữa, hắn cũng đã lấy đi trong trắng đời nàng, lấy là lấy không có bàn cãi gì, con gái người ta bị cưỡng hôn một cái thôi là đã đòi sống đòi chết, đây đã chiếm cả thân thể người ta, cho dù cái nốt ruồi nhỏ cũng biết, thử hỏi con gái ai chịu nổi đả kích này.

Hức….

Nghe từng tiếng nấc cục đau thương ủy khuất của thiếu nữ làm Thiên Long đau nhói theo từng nhịp, hắn xác thật lần này súc sinh cầm thú không bằng.

Thiên Long để thiếu nữ nằm lên một đống vải tằm thượng hạng hắn lấy ra, để nàng ngủ một chút, Thiên Long dùng hỏa lực khử đi độc dược, hút cạn máu huyết Cấu Giao vào nhiều lọ thủy tinh, thân thể cũng bị Thiên Long vứt vào Thất Tinh Long Mạch, sau này nướng hay nấu lên ăn cũng là vật đại bổ a, thịt Độ Kiếp yêu thú, cho dù Thánh Mẫu cũng ít khi được ăn.

….

Qua khoảng một thời gian dài, rất dài, thiếu nữ xinh đẹp tỉnh lại, cảm giác không gian đã sạch sẽ không hạt bụi, quét mắt một vòng. Không gian đó, cơ thể này, không phải là mơ, đó là hiện thực tàn khốc.

Thấy Thiên Long đang ngồi bằng phía xa, nàng tỏa ra ánh mắt hận thù, kiếm khí dâng trào tay cầm kiếm như lưu tinh đâm thẳng nơi tim Thiên Long.

Sụt…..

Một kích thành công, một kiếm ngập cán, hoàn toàn không nhận bất kỳ một kháng cự, một chút ba động chân khó cũng không có, không hề giật mình một cái, Thiên Long hoàn toàn là tự nguyện chết trên lưỡi kiếm của nàng.

Xoạt xoạt….

Buông kiếm thiếu nữ sợ hãi lùi về sau, hai mắt sưng phồng lại tiếp tục đổ nước mắt, nàng không còn nghĩ được nhiều, nàng chỉ biết bản thân muốn xé xác tên trước mặt ra vạn phần, nhưng lại càng muốn hắn ôm một lần như gia đình bao người khác, thật sự ấm áp.

~ Con tên gì? Mẫu thân con là ai?

Thiên Long mở mắt cười nhẹ, cười vô cùng ấm áp, hoàn toàn không để một kiếm lấy mạng bản thân hắn, hắn chỉ muốn biết, kiếp trước của hắn có lỗi với ai, đã làm gì thôi.

~ Ta? Ta tên Tịnh Vân! Mẫu Thân ư? Mẫu Thân không thể nói tên, trên cái vị diện này không ai dám gọi tên Mẫu Thân ta! Dù biết.

Thiếu nữ xưng tên nhẹ nhàng, khi nhắc đến mẫu thân, nàng kiêu ngạo luôn, trên đời này hoàn toàn không ai dám gọi tên mẫu thân nàng dù biết, đó là một cấm kỵ, cho dù đang nơi đâu trên vị diện, trong vũ trụ hay ngoài hệ ngân hà, chỉ cần xưng tên Mẫu Thân nàng nhất định sẽ bị lôi đình oanh kích đến từ thiên đạo.

Đó không phải truyền thuyết hay tâng bốc, đó là sự thật.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.