Ma Vũ Đại Lục Hành Ký

Chương 42: Chương 42: Hài Hòa




CHƯƠNG 44: HÀI HÒA

Vô luận như thế nào cũng trốn không thoát.

Bạch Hành trong lòng vô cùng rõ ràng, huống hồ, cho dù có thể trốn, bản thân anh cũng luyến tiếc. Anh là một người đàn ông, theo đuổi khoái cảm nhục thể là một loại bản năng tự nhiên mà đương nhiên.

Đôi mắt nhỏ dài lại mang theo nồng đậm ý vị phương đông hấp dẫn đôi mắt xanh sâu kia. Bắt đầu từ lúc lần đầu tiên gặp mặt, ôn nhu bình thản, thanh nhuận đạm bạc bên trong đó cứ luôn có thể làm sói bạc cao ngạo cảm thấy được bình ổn cùng thoải mái, tựa như được nước lặng mát mạnh vây quanh, theo động tác của mình, sẽ có chút khẽ gợn nước, nhưng luôn bao dung lại rộng rãi.

Hiện tại, trong đôi mắt màu đen tràn ngập lửa nóng kích tình. Hiếm khi trong mắt Bạch thấy cảm xúc kịch liệt như vậy, mà loại cảm xúc này là bởi vì chính mình mới xuất hiện.

Nhận thức được việc này, làm Tiểu Ngân cảm thấy vui sướng.

Trên người chỉ có áo choàng pháp sư lập tức đã bị chủ nhân ném trên đất, thân hình nam tính gợi cảm mà hoàn mỹ vừa tiến vào tầm mắt, hô hấp của Bạch Hành liền lập tức nặng nề hơn nhiều.

Trước kia từng có thân mật qua cùng khoái cảm khi đó bắt đầu ăn mòn cơ thể anh, anh quả thực khó có thể tin, cơ thể của mình chỉ mới đối diện với Tiểu Ngân liền đứng lên!

Được rồi – ánh mắt dừng ở trên phân thân đã đứng lên cao cao của Tiểu Ngân – Bạch Hành xem như tâm lý cân bằng, lực hấp dẫn của anh đối với Tiểu Ngân cũng không kém so với đối phương đối với mình. Cho dù là như thế, thời điểm ánh mắt dừng ở chỗ đó, Bạch Hành vẫn là kích cỡ của đối phương mà trong lòng lo lắng.

Chờ mong, sợ hãi, khẩn trương, hưng phấn, trong chốc lát các loại cảm xúc cùng nhau nảy lên trong lòng. Bạch Hành nghĩ thấy trái tim của mình đập rất nhanh, lại như là bị người gắt gao nắm lấy, suýt nữa thì chết không sáng tỏ.

Tiểu Ngân đáng chết, còn không nhanh lên qua – a ——

Tiểu Ngân bổ nhào vào trên người Bạch Hành.

Bàn tay to lôi kéo, áo choàng pháp sư màu xanh cùng bộ lúc trước giống nhau, trực tiếp ném trên đất.

Ánh mắt thâm sâu mà nóng rực băn khoăn trên cơ thể trắng nõn thon dài, ánh mắt đến chỗ nào, cơ thể của Bạch Hành bắt đầu biến thành màu hồng phấn xinh đẹp.

Nắm lấy mép quần lót, xoẹt một tiếng, trực tiếp biến thành vải rách.

Sói kỳ thật là một loài động vật rất có tính nhẫn nại rất có năng lực nhẫn nại.

Cho dù phân thân dưới thân đã chọt ở trên người Bạch Hành, nói lên tình huống của hắn cũng không dễ chịu, nhưng động tác của Tiểu Ngân vẫn thong dong không bức bách.

Lại đem người dưới thân từ đầu đến chân nhìn một lần, hắn mới chậm rãi cúi đầu, môi ấn lên Bạch Hành.

Vào lúc Bạch Hành nghĩ rằng hắn không ngờ sẽ đi con đường dịu dàng, nụ hôn của Tiểu Ngân trở nên cuồng dã mà hung ác. Mạnh mẽ liếm cuốn gặm cắn, vốn môi còn có chút căng dày trở nên sưng đỏ. Nhưng mà, cảm giác đau đớn trên môi, trực tiếp hóa thành kích thích và khoái cảm, truyền lại từng vị trị trên thân thể.

“A——”

Bạch Hành hừ nhẹ ra tiếng, âm thanh bình thường ôn hòa nhạt trơn lúc sau mang theo ý quyến rũ khiến người ta huyết mạch sôi sục.

Tiểu Ngân đem cái gối lót dưới eo Bạch Hành, để thân dưới của y có chút cao lên, sau đó mạnh mẽ tách ra hai chân thon dài của Bạch Hành, đem chính mình đặt vào trong đó. Lại trực tiếp tách ra hai cánh mông cong vểnh, phân thân trực tiếp chọt ở dũng đạo muốn đi vào cửa.

Bạch Hành rơi vào trong khoái cảm cảm giác được động tác của hắn, không khỏi cơ thể cứng đờ.

“Ta sẽ không làm ngươi bị thương.”

Âm thanh Tiểu Ngân khàn khàn mang theo gợi cảm, và nhẫn nại thô suyễn không nhịn được.

Động tác trên tay không ngừng, cầm phân thân đồng dạng sức nặng không nhỏ của Bạch Hành, hơi chút dùng chút lực cầm, sau đó cao thấp di động. Rất nhanh mà trực tiếp kích thích *** của Bạch Hành.

“A —— Ha —— Tiểu Ngân ——”

Bạch Hành rên rỉ ôm bả vai Tiểu Ngân, cơ thể không tự chủ được theo tay của hắn mà vặn vẹo, thành thật theo đuổi càng nhiều khoái cảm.

Phân thân của Tiểu Ngân chọt ở cửa động khẽ va chạm, cảm giác được chỗ đó mẫn cảm co rút lại, nếp nhăn xung quanh trong co rút khẽ ma sát đầu mút phân thân quá mẫn cảm – thoải mái cực kỳ đáng chết, đã làm cho hắn cơ khát ngày càng mãnh liệt!

Nhìn chăm chú khuôn mặt của Bạch Hành trở nên hồng nhuận, ánh mắt dừng ở trên môi đã sưng đỏ của y.

Tiểu Ngân nhanh chóng cúi đầu, lại lần nữa lấp kín cái miệng mở liên tục phun ra rên rỉ, đầu lưỡi trực tiếp luồn vào trong miệng Bạch Hành quấn lấy cái lưỡi của y, dây dưa lẫn nhau. Mạnh mẽ hút mút nước bọt trong miệng y, linh hoạt liếm qua mỗi một góc mẫn cảm trong miệng y.

Bên tai truyền đến tiếng hít thở dồn dập của Bạch Hành cùng tiếng rên mơ mơ hồ hồ ——

Thân dưới khẽ đụng đã không thể thỏa mãn Tiểu Ngân.

Trong mắt hắn toát ra ánh lửa, dục vọng càng ngày càng mãnh liệt cứ như thế trực tiếp tiến vào cơ thể Bạch Hành, mãnh liệt vào, hắn cảm thấy sắp không thể khống chế mức độ cảm xúc của mình.

Cứ như thế trong chớp mắt, hắn đã tách ra thật rộng cái đùi của Bạch Hành, hơn nữa dùng sức nắm lấy chúng nó, chỉ cần hắn eo hắn lại dùng lực một chút, phân thân có thể tiến quân thần tốc vào trong cơ thể Bạch Hành…

Bạch Hành đắm chìm trong khoái cảm thật sự không phát phát hiện trong chớp mắt này, bởi vì Tiểu Ngân cuối cùng buông tha cho hành động đó.

Cho dù như vậy, Tiểu Ngân vẫn là phát hiện, nếu tiếp tục đi xuống, hắn căn bản là không có đủ lý trí tiếp tục tiến hành tiền diễn cần thiết trong miệng Rooney!

Dùng toàn bộ lực kiềm chế còn lại đem phân thân của mình từ giữa hai chân Bạch Hành đi ra, ánh mắt Tiểu Ngân dừng ở trên môi sưng đỏ gợi cảm của Bạch Hành.

“Bạch ——”

Tay Tiểu Ngân xoa nhẹ chỗ nào đó.

Cảm giác thống khổ truyền vào đại não hơi chút trì độn của Bạch Hành.

“Giúp giúp ta.”

Cầm lấy tay Bạch Hành đặt ở trên phân thân đã không thể nhịn nổi của mình, Tiểu Ngân có chút nóng nảy nói.

“Giúp ta, ta sắp nhịn không nổi. Không muốn làm bị thương ngươi —”

Phân thân lửa nóng thật lớn đứng thẳng, Bạch Hành hai tay cầm nó, sau đó buộc chặt tay của mình, cao thấp xoa nhẹ di động.

Lúc này, Tiểu Ngân đang chống hai tay, từ phía trên quan sát Bạch Hành. Ánh mắt của hắn vẫn thẳng không từ trên môi của y rời đi.

“Ta nghĩ muốn ở đây ——”

Một tay lại phủ lên môi Bạch Hành. Trong âm thanh thô khàn mang theo một tia khát cầu cùng buồn bực muốn tìm bất mãn.

Nghĩ đến xúc cảm trong miệng Bạch Hành nhẵn nhụi ướt át, cơ thể trở nên càng thêm xúc động, không thể kiềm nén khát vọng trong lòng.

“Ta muốn ở đây.”

Bạch Hành mặt đỏ căng, ánh mắt ngắm quái vật to lớn trong tay, bên tai là tiếng thở dốc của Tiểu Ngân. Trong đầu không tự chủ được bắt đầu tưởng tượng nhóc thật lớn này ở trong miệng mình ra vào…Thân thể giật mình một hồi, dường như một tia điện chạy từ giữa xuyên qua.

Bạch Hành phát hiện mình cư nhiên đối với cách nói của Tiểu Ngân mà rục rịch muốn nếm thử – trời a, thật sự là điên rồi! Anh thế nhưng rất muốn đi giúp một thằng đàn ông khác khẩu giao, dùng miệng mình phun ra nuốt vào cực lớn của hắn, sau đó nếm được hương vị của hắn, cuối cùng đem thứ hắn bắn vào miệng ăn vào trong bụng…

Từ ý niệm trong đầu của anh, trong đầu không ngừng thoáng hiện qua hình ảnh này. Bạch Hành kinh ngạc phát hiện cơ thể mình bởi vì hình ảnh tưởng tượng ra này mà càng thêm lửa nóng.

Trời a, anh ở trong lòng kêu ra tiếng, chẳng lẽ anh là người biến thái sao?

“Ta muốn ở đây.”

“Được.” Trong hoảng hốt, Bạch Hành nghe được bản thân đáp lại Tiểu Ngân như vậy.

Sau đó, cơ thể bị Tiểu Ngân cấp bách đến cực điểm thô lỗ đùa nghịch. Lúc lại lấy lại tinh thần, Bạch Hành phát hiện, mình vẫn nằm ở trên giường, đầu đang đối diện phân thân dữ tợn của Tiểu Ngân, đầu mút nơi đó đã bắt đầu chảy ra chất lỏng. Theo bản năng vươn đầu lưỡi ra, đầu lưỡi linh hoạt liếm qua khe hở của đầu mút kia —— “Ah ——”

Anh nghe được tiếng kêu rên gợi cảm tận xương của Tiểu Ngân.

Tiểu Ngân lúc này đang ghé vào trên người Bạch Hành, đầu của hắn đối diện với phân thân của Bạch Hành.

Tư thế này – Bạch Hành giật mình, tư thế này anh đã thấy trong AV xuất hiện qua ——

Không cho y cơ hội suy nghĩ nhiều, Tiểu Ngân đã sớm nhẫn nại không được thô lỗ dùng phân thân của chính mình đâm làm môi của Bạch Hành.

“Đợi ——”

Trong nháy mắt Bạch Hành mở miệng, dùng sức cắm xuống phía dưới vào trong cái miệng của y. Phân thân lửa nóng lập tức cảm giác được khoang miệng nhẵn nhụi ướt át, trong chớp mắt cắm vào mãnh liệt tăng lên một vòng.

“A —— Ư ——”

Bạch Hành bị động tác thô lỗ của hắn biến thành thiếu chút nữa đau sốc hông. Nhưng lập tức, phân thân của chính anh bị một cái khoang miệng ấm áp chật hẹp bao vây, cái loại cảm giác khoái cảm này cuốn sạch toàn bộ tâm linh của anh, bắt đầu không tự chủ được thở hổn hển.

Phân thân thật lớn bắt đầu không an phận di chuyển trong miệng, Bạch Hành thử dùng môi lưỡi của mình lấy lòng nó. Nâng lên cánh tay mềm yếu, vươn tay cầm bộ phận không có cách nào ngậm vào miệng.

Khoang miệng co chặt của mình, làm cho quái thú trong miệng càng thêm thoải mái, đầu lưỡi ở trong phạm vi nhỏ hẹp tận khả năng có thể liếm lộng, lại thỉnh thoảng liếm qua lổ nhỏ đầu mút liên tục chảy ra chất lỏng – tay thon dài tuyệt đẹp vỗ về chơi đùa bộ phận lộ ra bên ngoài, còn muốn chiếu cố đến hai quả cầu nhỏ đã căng đầy.

A —— Bạch Hành đã không đi lo lắng vấn đề mình có phải là đã điên. Anh hiện tại toàn bộ tâm tư đều đặt ở trong khoái cảm mà Tiểu Ngân mang đến cùng tận khả năng lấy lòng đối phương bên trên.

Vào thời điểm sắp thở không nổi, trên tay anh hơi chút dùng sức, xoay đầu. Phân thân của Tiểu Ngân từ trong miệng anh rơi ra, hồng hộc thở dốc vài cái, trước khi Tiểu Ngân phát ra tiếng kháng nghị, Bạch Hành đã liến lên đầu mút, răng nanh khe khẽ gặm cái lỗ nhỏ mẫn cảm nhất – cơ thể Tiểu Ngân cứng đờ, cố nén giữ dục vọng bắn ra.

Lúc này, nhẫn nại của Bạch Hành cũng đã đến cực hạn.

“A, Tiểu Ngân, tôi sắp phải ——”

Nghe nói như thế, Tiểu Ngân tận khả năng đem phân thân của y ngậm vào trong miệng, mạnh mẽ hút mút, sau đó Bạch Hành nâng eo, ở trong miệng hắn rất nhanh đâm chọc vài cái, một cổ chất lỏng nồng đặc bắn vào trong miệng của hắn.

“A——”

Trong đầu Bạch Hành trống rỗng, hô hấp dồn dập mềm nhũn ở trên giường.

“Đừng bỏ quên ta.”

Tiểu Ngân động động eo của mình, nhắc nhở Bạch Hành tồn tại của mình.

Bạch Hành lúc này mới nâng cánh tay sau lên cao triều càng thêm mềm yếu, lại nắm cực lớn của Tiểu Ngân. Ngón tay mơn trớn mỗi một chỗ nơi đó, hơi chút ngẩng đầu, đem hai cái cầu nhỏ căng đầy ngậm vào miệng, dùng môi lưỡi cùng chơi đùa chúng nó, trên tay động tác vỗ về chơi đùa cũng thật nhiều một khắc cũng không ngừng.

Tiểu Ngân tại sau khi Bạch Hành hành động lại, vừa lòng liếm qua phân thân nửa dựng đứng. Lần này, cánh tay hắn dùng sức tách ra cái chân mềm nhũn của Bạch Hành, bắt chúng nó kéo mở ra góc độ lớn nhất, một đóa hoa nhỏ cho tới hiện tai đều cất giấu xuất hiện ở trước mặt hắn.

Lấy ra thuốc bôi trơn Rooney đưa, Tiểu Ngân chậm rãi dùng môi lưỡi kích thích phân thân đứng thẳng của Bạch Hành, một bên quết một miếng mỡ thuốc bôi trơn màu xanh nhạt, bôi vào cửa vào.

Xúc cảm lạnh lẽo tập kích lên chỗ đó, mẫn cảm co rút lại một chút. Ngón tay Tiểu Ngân thật không có vội vàng tiến vào, mà là kiên nhẫn mơn trớn nếp nhăn xung quanh, xung quanh động nhỏ đều bị thuốc bôi trơn làm cho dịu đi, mới thử hướng vào trong chen vào một ngón tay, dũng đạo trơn ướt gắt gao trói buộc ngón tay của hắn, một hồi lâu Bạch Hành mới cố gắng buông lỏng xuống.

Mềm mại đến bất khả tư nghị lại có thể bao vây chặt căng cái ngón tay —— “Ah——” Bạch Hành vừa mới đem phân thân Tiểu Ngân tận khả năng ngậm vào miệng kêu lên một tiếng đau đớn – vừa rồi nó lại biến lớn.

Một cái ngón tay ở trong dũng đạo trơn ướt rút ra cắm vào, thỉnh thoảng đụng vào vách tường xung quanh mềm mại bên trong.

Thân dưới truyền đến khoái cảm cùng phía sau truyền đến một chút không thoải mái làm Bạch Hành không nhịn được lui lui cái mông về phía sau, còn chưa nhúc nhích, đã bị Tiểu Ngân bắt lại được.

“Đừng động đậy.”

Miệng bị lấp kín, Bạch Hành hành động bị hạn chế cũng đành phải tùy ý động tác của anh.

Ngón tay thứ hai tiến vào làm Bạch Hành cảm giác được đau đớn, cơ thể anh cứng đờ, Tiểu Ngân lập tức tăng lớn động tác của môi lưỡi, làm cho khoái cảm đem cổ đau đớn che giấu xuống.

Sau đó là thứ ba, thứ tư…

Cảm giác được cơ thể dưới thân không còn cứng ngắc, Tiểu Ngân ở trong dũng đạo dùng ngón tay của mình mở rộng, vách tường bên trong mềm mại mà căng đầy co giãn xúc cảm tuyệt hảo làm hắn cơ hồ vì đó mà thở dài.

Phải tìm đến điểm kia mới có thể ——

Đụng chạm cẩn thận từng địa phương của vách tường bên trong, cuối cùng ——

“A—— Ư——”

Khoảnh khắc đụng tới cái chỗ kia, cả dũng đạo mạnh mẽ co rút lại, phân thân đang trong miệng vốn đã bắn ra thoáng cái lần thứ hai bắn ra, sau đó, Bạch Hành mơ hồ phát ra tiếng rên kịch liệt cùng thở dốc.

Miệng bị lấp kín muốn dùng sức thở cũng không thể, lúc Tiểu Ngân đụng tới cái chỗ kia, Bạch Hành cảm thấy cả thân thể mình đều một trận khoái cảm tê dại, theo bản năng dùng đầu lưỡi dùng sức đẩy đầu mút của phân thân trong miệng, nghĩ đem nó đẩy ra ngoài để cho mình tự do hít thở.

Nhưng không nghĩ tới, động tác này tiến thêm một bước kích thích đến quái thú kia.

Tiểu Ngân nhả phân thân biến mềm trong miệng ra, miệng thở hổn hển, cảm giác sắp kịch liệt bắn ra làm hắn quên cảm thụ bận tâm đến Bạch Hành, ở trong miệng y mạnh mẽ cắm rút, cùng lúc đó, ngón tay của hắn cũng càng thêm tùy ý ở trong dũng đạo nổi lên tàn sát.

Phân thân vào quá sâu làm Bạch Hành khó chịu muốn chết, nhưng mà thân dưới truyền đến khoái cảm phiêu phiêu dục tiên càng ngày càng mãnh liệt, ánh mắt hẹp dài nổi sương mù, cuối cùng tụ hợp chỗ con ngươi biến thành nước mắt chảy xuống.

Trước mắt cách một lớp hơi nước mà trở nên một mảnh mông lung, ở trong khoái cảm cùng thống khổ đan vào nhau, cả thế giới giống như đều trở nên không chân thật, chỉ còn lại cảm nhận mà Tiểu Ngân đưa cho…

Cuối cùng, Tiểu Ngân kêu lên một tiếng rên rỉ, cực lớn chọc yết hầu của Bạch Hành, Bạch Hành theo bản năng ma sát nuốt vào đầu mút mẫn cảm của nó…

Khi hắn từ trong miệng Bạch Hành rút ra chính mình, lúc xoay người, liền thấy Bạch Hành mở mịt trừng lớn đôi mắt, nước mắt ở khóe mắt còn chưa có chảy xuống. Môi sưng đỏ đang không ngừng tràn ra trắng đục vừa rồi hắn bắn ra, cau mày biểu tình nhìn như thống khổ, nhưng phân thân thân dưới đứng thẳng đã thật sự nói cho người khác biết, y hưởng thụ…

Bạch Hành như vậy, mê mang mà ** làm Tiểu Ngân không thể nhịn nổi.

Kéo qua cái gối vừa rồi ném qua bên cạnh đặt ở dưới eo Bạch Hành, kéo đùi y quàng qua eo mình, tách ra hai cánh mông lộ ra chỗ bí ẩn ở giữa. Cực lớn trướng đau để ở cửa vào đang co rút lại, mắt nháy cũng không nháy nhìn chăm chăm mặt của Bạch Hành. Bàn tay to gắt gao nắm eo nhỏ mềm dẻo, bắt đầu tiến vào dũng đạo mất hồn.

“—— Đau, Tiểu Ngân——”

Bị đau đớn kịch liệt dưới thân đổi về thần trí phiêu tán, từ trong cảm giác mãnh liệt quá mức trước đó tỉnh lại Bạch Hành gắt gao bắt lấy cánh tay Tiểu Ngân đang nắm eo mình.

Trên gương mặt tuấn tú mang theo yếu ớt khó có được, miệng phát ra âm thanh khàn khàn, khóe miệng còn chảy xuôi chất lỏng màu trắng thuộc về Tiểu Ngân.

Bạch Hành không biết anh như thế, chỉ biết làm đàn ông càng muốn ngược đãi, chứ đừng nói, hiện tại trên người anh vốn là một con dã thú chưa đổi dã tính.

Tiểu Ngân cứ như vậy nhìn chằm chằm Bạch Hành, không buông tha một biểu tình rất nhỏ gì của y, thân dưới vẫn không tạm dừng, từng chút từng chút, chậm rãi tiến vào dũng đạo ấm áp trơn ướt.

“A ——”

Quái thú từng được môi lưỡi của mình liếm qua từng tấc đang từng chút từng chút chen vào vách ruột mềm mại, tiến vào cơ thể của mình! Nhận thức điều này làm Bạch Hành trở nên càng thêm mẫn cảm, anh có thể cảm giác được rõ ràng, đường ruột của mình gắt gao bao vây nơi đó, có thể cảm giác được rõ ràng hình dạng của nó, cảm giác được nó cùng vách tường mềm mại bên trong của mình ma sát, rõ ràng làm anh phân không rõ thống khổ hay là khoái hoạt.

Lông mày dài mảnh nhưng không mềm mại gắt gao cau lại, đôi mắt hẹp dài cũng nhắm lại, nước mắt từ con ngươi chảy xuống, hô hấp dồn dập khiến cho cánh mũi khép mở thở không ngừng, môi sưng đỏ cũng mở ra ——

“A!”

Tiểu Ngân trên eo mạnh mẽ dùng lực, toàn bộ phân thân hoàn toàn tiến vào trong cơ thể của Bạch Hành. Dũng đạo trơn ướt bởi vì cái tập kích đột ngột này mà mãnh liệt co rút lại, đồng thời gây cho Tiểu Ngân khoái cảm mãnh liệt.

Bạch Hành đau đớn há miệng, lại phát không ra tiếng âm, chỉ có thể từng ngụm từng ngụm thở dốc.

Tiểu Ngân cúi thân xuống, hôn khóe môi của y.

“Thả lỏng, Bạch. Sẽ không đau, ta cam đoan——”

Bạch Hành bị ôn nhu an ủi mở mắt, bộ dáng nhiễm lệ quang nhìn qua rất có cảm giác điềm đạm đáng yêu.

Tùy ý bị môi lưỡi Tiểu Ngân lại chiếm lĩnh mình, anh bắt đầu thả lỏng cơ thể.

Cảm giác được dũng đạo bao vây phân thân của mình không còn chặt chẽ làm cho người ta phát đau, Tiểu Ngân khen ngợi hôn hôn cái trán Bạch Hành.

Môi lưỡi thuận thế mà hạ, một đường hôn qua mặt y, lại đến quai hàm, khẽ gặm cắn hầu kết tinh xảo.

“Ư, a——”

Tiểu Ngân đứng im bất động cùng cần cổ truyền đến cảm giác tê ngứa làm Bạch Hành rất thoải mái, miệng lại phát ra rên rỉ mê người.

Lúc này, cảm giác được cơ thể Bạch Hành hoàn toàn thả lỏng Tiểu Ngân lại bắt đầu nắm eo y, đem phân thân của mình lui ra sau đó rất nhanh chọc đi vào, trên tay dùng sức đem cơ thể Bạch Hành kéo về phía mình.

“Ah —— a a, Tiểu Ngân!”

Bạch Hành mạnh mẽ ôm lấy bả vai Tiểu Ngân, lại trừng lớn đôi mắt.

Môi Tiểu Ngân tiếp tục hạ xuống, ngậm giữ quả trước ngực Bạch Hành, thân dưới vẫn liên tục rút ra đâm vào, dùng sức, rất nhanh, rút đâm – mỗi một lần, đều trực tiếp chọc ở cái chỗ lúc trước tìm được, cái chỗ có thể làm Bach mất đi thần trí…

Bạch Hành miệng nức nở, phía dưới cái chỗ bị liên tục tiến vào kia truyền đến khoái cảm làm anh run rẩy, phân thân của anh bị kẹp giữa hai người, liên tục ma sát, chỉ chốc lát sâu liền bắt đầu chảy ra chất lỏng, dính ướt bụng dưới cùng bụi cỏ phía dưới.

“Tôi, tôi sắp ——”

Cảm giác được xung động của phân thân, Bạch Hành thở dốc nói.

Tiểu Ngân nghe xong, tay bắt lấy eo của y đem nửa người dưới của y nâng lên, treo ở giữa không trung, liên tục phối hợp với tần suất của mình đem phân thân của y đụng hướng vào mình.

Tốc độ càng lúc càng nhanh, mỗi một lần đều đem bên trong dũng đạo khai mở càng sâu một chút ——

“A!”

Sau một tiếng kêu khàn, Bạch Hành cong lên, phân thân phun ra chất lỏng rơi giữa hai người. Anh cả người đều bởi vì trước đó đến giờ chưa từng có cao triều mà khẽ run, dũng đạo phía sau mãnh liệt co rút lại làm Tiểu Ngân cơ hồ không thể xoay xở di động.

Lúc này, Tiểu Ngân đồng dạng sắp tới cực điểm ở trong dũng đạo co rút rất nhanh rút đâm, dùng toàn bộ khí lực, cuối cùng, một cổ nhiệt lưu phát tiết ở trong dũng đạo mềm mại của Bạch Hành, Tiểu Ngân thở dốc ngã ở trên người Bạch Hành.

“Hộc hộc ——” Bạch Hành mệt cực kỳ tê liệt ở trên giường, anh cảm thấy cơ thể mình đã mệt đến mỗi vị trí gì đó đều không nhúc nhích.

Eo cơ hồ mất đi cảm giác, cái chỗ khó có thể mở miệng kia lại truyền đến từng trận đau đớn, cho dù như thế, anh vẫn là một chút cũng không muốn động. Nhắm mắt lại, đem mình cùng chuyện còn lại hoàn toàn giao cho Tiểu Ngân, anh muốn ngủ.

Cơ thể trắng nõn đầy mồ hôi, nhưng nhìn qua rất ngon miệng.

Tiểu Ngân tinh thần sáng láng từ trên người Bạch Hành đứng lên, đem chính mình từ trong cơ thể của y rút ra. Lần nữa mở ra hai chân vô lực của y, xem kỹ vị trí vừa rồi bị mình hung hăng bắt nạt.

Chỗ vừa rồi bị kịch liệt sử dụng không thể lập tức đóng lại, một chút chất lỏng dính sệt từ bên trong chậm rãi chảy ra. Ngón tay thon dài của Tiểu Ngân xoa nhẹ nếp nhăn xung quanh, cửa vào lập tức mẫn cảm co rút lại.

Hình như có chút sưng, nhưng không có bị thương.

Xem ra thứ Rooney dạy coi như hữu dụng.

Hai ngón tay nương theo chất lỏng vừa rồi rất dễ dàng cắm vào, tạo ra cái miệng nhỏ, Tiểu Ngân nhìn thấy thứ của mình tiếp tục từ nơi đó chảy ra…

Bên tai truyền đên tiếng than thở bất mãn của Bạch Hành, Tiểu Ngân hiếm khi treo lên nụ cười – Rooney dạy rất nhiều thứ đó, làm sao có thể nhanh như vậy liền chấm dứt!

Hắn đem Bạch Hành lật lại nằm úp sấp, thuận tay nâng eo y, lại tiến vào ——

“A —— không muốn —— tôi mệt quá”

“Ah —— Tiểu Ngân, xin anh, ô ——”

“A, tôi sắp đến —— Ư ô ——”



Hôn hôn cái trán đầy mồ hôi của Bạch Hành, ôm lấy y, “Ngoan, Bạch, đến, tự mình ngồi lên.”

“Tiểu Ngân, đừng. Được không ——” Đã nửa đi mất đi ý thức Bạch Hành thì thào cầu xin, anh sắp mệt chết a…

“Được, ngươi đi lên sẽ không làm.”

Tiểu Ngân hết sức vô sỉ dụ dỗ Bạch Hành rõ ràng đã mất đi sức phán đoán.

“Nâng eo lên,” Hắn bảo trì tư thế ngồi, Bạch Hành bị hắn ôm trước ngực, hai chân thon dài bị đùa nghịch trên eo hắn, Bạch Hành vô lực mượn sức Tiểu Ngân nâng eo lên, tiếp theo, hai cánh mông của y bị tách ra, “Chậm rãi ngồi xuống.”

Vào lúc động nhỏ lại tiếp xúc đến đầu mút phân thân, Bạch Hành làm sao nữa cũng phản ứng qua, “Anh nói không làm.” Âm thanh khàn khàn lên án ——

Tư thế đã bày ra, Tiểu Ngân còn lại chính mình có thể hoàn thành hôn hôn môi y, “Ừ, ngươi cái gì cũng không cần làm, còn lại đều giao cho ta được rồi.”

Nói xong, buông cánh tay chống đỡ cơ thể Bạch Hành, đem y đặt ở trước ngực mình, ở dưới tác dụng của thể trọng, động nhỏ được khai mở rất tốt xem như là thoải mái nuốt vào cực lớn phân thân.

“Ah——”

Bạch Hành ngay cả khí lực mắng người cũng không có.



“Như vậy, tư thế tiếp theo là ——”



Sói là một loài động vật rất có khả năng nhẫn nại.

Điều kiện tiên quyết là, trước đó nó đã hấp thu đủ năng lượng chống đỡ nó tiêu hao trong thời kỳ nhẫn nại tiếp theo.

Vì thế mới nói, nếu điều kiện cho phép, vẫn là đúng giờ cho ăn, không cần khảo nghiệm sức nhẫn nại tương đối tốt của chúng nó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.