Ma Vương Chinh Đồ

Chương 1: Chương 1: Hồng Lâu biến, độc chiến ngũ đại Thiên Tôn!




Từ thuở hỗn mang, Thiên Đạo thành hình, tạo ra hồng mông vạn thế. Thượng vị diện, Trung vị diện, Hạ vị diện các vũ trụ lần lượt ra đời. Trong đó lấy Thượng vị diện là các vũ trụ đứng đầu đại đạo, đại năng vô số, sáng tạo ra vô tận pháp tắc, chưởng khống hàng vạn thiên hà.

Trong các Thượng vị diện đứng đầu, có một nơi gọi là Hồng Lâu Giới, bên trong không có bất kỳ loại pháp tắc nào tồn tại, thiên đạo thể hiện ra vô cùng mỏng manh, đã tồn tại không biết bao nhiêu vạn kỷ nguyên.

Hồng Lâu Giới là một vị diện chết, nhưng đổi lại, thiên địa nơi đây cứng rắn vô cùng, đất đai màu hồng nhuận, độ cứng rắn so với Thiên Đạo Kim Cương ngang hàng, thậm chí vượt phần hơn. Thiên địa không gian của Hồng Lâu Giới bền bỉ vô biên, pháp thuật thần thông khó mà xé mở.

Nhìn khắp cỏi hồng hoang, Hồng Lâu Giới chính là vị diện tối cường cứng rắn nhất!

Với tất cả thuộc tính này, Hồng Lâu Giới được trưng dụng trở thành chiến trường của các bậc đại năng Hồng Mông Tiên Giới và Hỗn Mang Ma Giới.

Được xưng là Hồng Lâu Giới vị diện của đại năng, nhưng ở một vùng trời của Hồng Lâu Giới lúc này, không gian đang kịch liệt run rẫy, xé toạc từng mảnh lớn không gian đen ngòm, hồng thổ bên dưới từng khối lớn vỡ vụn, phương viên vạn dặm không có điểm nào được nguyên vẹn. Chín tầng cửu tiêu trên đầu mây đen cuồn cuộn. Tràng cảnh vĩ ngạn vô cùng.

Phải có bực nào thần thông mới có thể đem Hồng Lâu Giới đánh thành cái dạng này?!

- Xưa nay đều nói Đại Ma vương một bước đạp thiên, hai bước thí thần, ba bước chúng sinh quỳ, thần lực vô biên, hôm nay được giao thủ, quả đúng như chúng sinh ca tụng!

Lơ lửng dưới trời đen, một vị trung niên nam tử lạnh giọng nói, thanh âm vang vọng trong thiên địa, đôi tròng tử lam sắc lúc này âm trầm.

Người này thân mặc đạo bào tu sĩ, tiên phong đạo cốt, tản mát ra bạch sắc tiên khí mờ mịt, tay cầm thanh Tiên Kiếm giản dị, một thân tiên lực phát ra bàn bạc như thiên hà. Người này là Thái Ất Thiên Tôn, một trong thập bát Thiên Tôn những người đứng đầu Hồng Mông Tiên Giới!

Bất quá, Thái Ất Thiên Tôn thời điểm này có mười phần chật vật, đạo bào nhuộm lên rất nhiều tiên huyết.

- Thái Ất Thiên Tôn còn có thể chiến tiếp chứ?

Cách không xa Thái Ất Thiên Tôn, một vị lão giả mái đầu bạc phơ tay cầm phất trần đạm mạc nói tới, thanh âm như cũ vang dội trong thiên địa. Vị lão giả này hai mắt như hố đen, râu tóc trắng như tuyết, khoác trên mình là một đạo bào bạch sắc phất phới, đầu đội tử quan, khí tức phát ra so với Thái Ất Thiên Tôn chỉ mạnh hơn không ít. Vị này là bài danh thứ tư trong thập bát Thiên Tôn, đại danh đỉnh đỉnh khắp các cõi - Nguyên Thủy Thiên Tôn!

- Vẫn còn thừa sức!

Thái Ất Thiên Tôn hơi nhíu mày nói ra.

Đại Ma vương trong miệng của bọn hắn hiện đang thong dong đứng ở mặt đất phía dưới, cùng bọn hắn đối mặt. Đại Ma vương Hoa Thiên Thương cười to một cái, sau đó nói:

- Ta nói, Tiên Giới các ngươi hết nhân thủ rồi hay sao? Vì sao lần nào đến cũng chỉ có năm cái mặt mo các ngươi? Thứ cho bổn Vương nói thẳng, lần này trong năm người các ngươi, nhất định phải bỏ mạng lại một hai!

Đại Ma vương Hoa Thiên Thương! Ma Đế chi tử! Là một trong những mũi nhọn chiến lực tối cường nhất của Hỗn Mang Ma Giới, cả đời thân chinh bách chiến chưa từng bại qua trận nào, Tiên Ma nghe đến đều phải kinh sợ biến sắc. So với Ma Đế, hắn không thua kém nửa phần!

Đại Ma vương Hoa Thiên Thương mang một thân vương bào đen nhánh, ma khí hắc sắc phủ phục quanh người, ma lực mênh mông khiến cho không gian run rẩy không ngừng.

- Ma đồ ngạo mạn! Đại Ma vương! Có gan tiếp ta một phủ?!

Hoa Thiên Thương vừa dứt lời, một tiếng quát phá thiên truyền tới.

Hoa Thiên Thương đảo mắt nhìn đến, người vừa nói là một đại hán, cả thân chỉ mang độc nhất một cái quần cộc, tóc dài đến vai, thân hình lực lưỡng, da thịt sáng bóng, mãnh lực phát ra mênh mông. Trên tay đại hán này mang theo một đại phủ to lớn, bá khí vô ngần.

Bàn Cổ Thiên Tôn!

Nhìn lại bầu trời lúc này, ngoài Thái Ất Thiên Tôn cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn, vẫn còn ba vị Thiên Tôn khác bao quanh Hoa Thiên Thương phía dưới.

Hoa Thiên Thương cười thật lớn, tiếng cười bễ nghễ chúng sinh, hắn nói:

- Lời này cũng không biết động não nói ra được, ta và Bàn Cổ ngươi đã đánh bao nhiêu cái thế? Cái búa của ngươi, ta đánh đến muốn mòn rồi!

- Nói nhiều vô ích, đánh đi!

Không như Bàn Cổ Thiên Tôn nóng nảy, một vị trung niên Thiên Tôn phi hành bên cạnh vô cùng dứt khoát nói ra.

Vị đại năng này là Đại La Thiên Tôn! Bài danh thứ ba trong thập bát Thiên Tôn! Cả người vị này từ trên xuống dưới phủ phục trong kim giáp, phía sau còn có sáu khỏa kim châu xoay vòng, tối cường thần quang tản mát, khí tức phát ra so với vô tận thiên hà còn hùng hồn hơn!

- Thật là, có thể hay không nhanh lên một chút? Lưng lão phu mỏi cứng hết cả rồi, mau mau về nghỉ ngơi, bộ xương già này thật có chút chịu không nổi

Một vị Thiên Tôn còn lại bỗng nhiên than vãn, đối với trận chiến trước mắt chẳng mấy chút hứng thú. Đây là một lão già, thuộc dạng già cố đế, mặt mũi đều nhăn nheo, tóc râu bạc trắng như tuyết, trên tay cầm bảo trượng, nhìn không ra chút nào đặc biệt. Trông giống như một lão giả thông thường, chỉ khác có điểm tiên phong đạo cốt, bạch bào bay bay - Đạo Đức Thiên Tôn - Thái Thượng Lão Quân!

- Nghe theo Lão Quân vậy, bổn Vương cũng có cố sự cần làm!

Ma vương Hoa Thiên Thương môi rồng kéo lên nụ cười rạng rỡ, huyết sắc đồng tử khóa chặt Bàn Cổ Thiên Tôn, vương bào tung bay. Khí tức của hắn phát ra, so với năm vị Thiên Tôn hùng lại cũng không thua kém chút nào, ẩn ẩn còn có xu thế vượt trội hơn!

Một thân ma lực của Đại Ma vương Hoa Thiên Thương có thể so sánh ngang hàng với nguyên lực năm vị Thiên Tôn của Tiên Giới cộng lại, phần chiến lực này, chúng sinh nghe mà phát sợ!

- Tiếp chiêu!

Ma vương Hoa Thiên Thương ngạo nghễ hô to.

Lời vừa ra, hắn hạ người lấy đà, gối cong xuống, ép cho hồng thổ bên dưới từng mảnh nứt vỡ, ma khí bạo phát. Ngay lập tức

Òanh một tiếng lớn!

Hồng thổ dưới chân Đại Ma vương tan vỡ trăm mét, thế như hỏa tiễn phóng thẳng lên trời, tốc độ nhanh đến nổi không thấy hắn bay lên khi nào, chỉ thấy một thoáng chớp nhoáng liền biến mất tại chỗ. Cuồng phong thét gào.

- Cẩn thận!

Thái Ất Thiên Tôn hô to, tốc độ của Đại Ma vương hắn không thể nào bắt kịp. Nửa giây sau đó, Đại Ma vương giống như thiểm điện xuất hiện trước mặt Bàn Cổ Thiên Tôn, trên miệng treo nụ cười tà dị.

Không đợi Bàn Cổ Thiên Tôn làm ra phản ứng, Hoa Thiên Thương một chân đá tới, mang theo ma khí đỏ rực, thế như lôi đình, man lực phá không, nhanh đến không kịp nắm bắt!

Òanh!

Mặc dù kịp thời đưa tay ngăn trở, nhưng một cước của Đại Ma vương mạnh đến không hợp lẽ thường, ép cho Bàn Cổ Thiên Tôn cả người vặn vẹo như lưu tinh bay xuống đại địa phía dưới, kéo dài một đoạn ầm ầm ầm mới dừng lại, khói bụi bốc lên ngút trời.

Mọi thứ chỉ diễn ra đúng ba giây!

Vù!

Cùng lúc đó một thanh kiếm khí to như đại trụ xé rách không gian chém tới Hoa Thiên Thương, khoảnh khắc gần như chạm được hắn, Đại Ma vương bất ngờ nghiêng người, nhẹ nhàng tránh thoát, đồng thời còn khinh thường cười nhẹ. Nhưng không có dễ dàng như vậy kết thúc, Thượng Thanh Kiếm Khí của Thái Ất Thiên Tôn bao gồm ba đạo, chỉ thấy phía sau hai đạo kiếm khí tựa như lôi kinh chém tới Đại Ma vương.

Hoa Thiên Thương không kinh không hoảng, hư không đấm ra một quyền. Quyền ảnh vừa xuất liền hóa thành hai đầu thần long tựa như mực vẽ lên xuất hiện, hai đầu thần long một đen một đỏ quấn lấy nhau đánh về kiếm khí thanh hồng.

Bang! Không gian lay động, kiếm khí vỡ tan, hai đầu thần long vẫn như cũ uy vũ, cuộn mình đánh thẳng về Thái Ất Thiên Tôn!

Bên dưới, Bàn Cổ Thiên Tôn đã vững vàng đứng dậy, từ thuở sơ khai đến nay, Bàn Cổ chính là duy nhất vị Thiên Tôn dùng thể tu chứng đạo đứng đầu chúng sinh, mặc dù xương cốt vỡ nát nhưng chỉ vài hơi thở liền có thể khôi phục trạng thái đỉnh phong.

- Đại Ma vương!

Bàn Cổ tức giận hét to, đồng thời cũng giống Hoa Thiên Thương đạp đất bay lên trời. Nhưng sát na sau đó, Hoa Thiên Thương tựa như kinh hồng, bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Bàn Cổ còn đang bay lên, chưa kịp phản ứng, hữu thủ của Ma vương cuộn trào ma khí đấm một quyền như trời giáng lên thân Bàn Cổ, ẦM! Bàn Cổ tựa như lưu tinh rơi ngược trở về, chấn vỡ trăm dặm hồng thổ!

- Bàn Cổ tiểu tử, ngươi muốn so thể thuật với bổn Vương?!

Hoa Thiên Thương trào phúng hỏi. Thật nực cười khi đưa một Thiên Tôn thể thuật đến đối chọi với hắn. Cửu Thiên Thần Long Thể, thể chất đứng đầu chư thiên vạn giới! Bàn Cổ chỉ là một tiểu oa nhi!

Không chừa cơ hội, trên tay Đại Ma vương ngưng tụ một khỏa hắc cầu, bên trong có huyết sắc lưu chuyển. Cũng không cần tích sức quá lâu, hắc cầu chưa đến một giây liền bất khả tư nghị phóng to hơn cả căn nhà. Hoa Thiên Thương lập tức ném xuống, hắc cầu che phủ một góc trời rơi xuống Bàn Cổ bên trong hố sâu.

Bầu trời lúc này, hai đầu thần long của Đại Ma vương đang lúc đánh về Thái Ất Thiên Tôn thì một đạo ánh sáng bất ngờ giáng xuống, lưu quang lấn át cả ánh sáng của thiên địa. Đạo ánh sáng này giống như một mũi tên, trực tiếp xuyên phá ngang thân hai đầu thần long, sau đó lưu quang chợt tắt, hai đầu thần long tan rả giữa hư không.

- Đa tạ Nguyên Thủy Thiên Tôn!

Thái Ất Thiên Tôn hô khẽ.

Nguyên Thủy Thiên Tôn thu lại phất trần, trong lòng thầm ngưng trọng, đạo thần long vừa rồi nhìn như tuỳ ý phá giải nhưng thật ra lão phải dùng đến tám thành nguyên lực.

“Hắn đã mạnh lên!”

Nhìn lại lúc này, một vòng sáng xuất hiện che chắn trước mặt Bàn Cổ Thiên Tôn, vừa lúc khoả hắc cầu đánh tới.

Không thanh không thức, hắc cầu đột nhiên biến mất, nhưng ngay sau đó.

Đùngg!

Hắc cầu nổ tung, thiên địa sáng loá, không đến hai hơi thở, hồng thổ từng khối nứt vỡ, lấy hắc cầu làm trung tâm, hồng thổ trong vòng trăm trượng cấp tốc tan tác, tan biến vào hư không, áp lực tản ra đủ để phá nát vạn vật sinh linh!

Trong lúc đó, Đại La Thiên Tôn thân mang trọng giáp thu tay lại, khoé miệng tràn ra một dòng tiên huyết, nguyên khí bên trong nhất thời hỗn loạn.

Đại Ma vương Hoa Thiên Thương liếc mắt nhìn Đại La Thiên Tôn, hắn cười trêu tức, nói:

- Thuẫn Thiên Vô Địch đạt đến viên mãn, Đại La ngươi tiến bộ không ít, có thể cản được một chiêu Diệt Thế của bổn Vương

Đại La Thiên Tôn không có đáp lại, không có chút nào kêu ngạo hiện trên lãnh diện đó. Thực tế không có gì đáng tự hào.

Thuẫn Thiên Vô Địch, đúng như hai chữ Vô Địch, tiên pháp này của hắn xuất ra liền đạt trạng thái vô địch, bất khả xâm phạm, một pháp tắc vô địch đã ký thác lên đó. Không ngờ lại bị Đại Ma vương cường thế đánh vỡ, phản phệ đến trọng thương!

Một chiêu Diệt Thế vừa rồi, nếu không phải hắn xuất thủ tương trợ, chỉ sợ Bàn Cổ Thiên Tôn có cường ngạch hơn nữa nếu không mất mạng thì cũng sẽ trọng thương tàn phế.

Đại La Thiên Tôn chau lại mày kiếm, sáu khỏa kim châu phía sau cấp tốc xoay vòng, nương theo đó, một vòng tròn văn tự xuất hiện trước mặt Đại La Thiên Tôn, tản ra kim sắc thần quang đẹp mắt. Ngay sau đó, Đại La Thiên Tôn vung mạnh hữu chưởng đánh vào hoa văn.

ẦM!

Không gian lay động, một đạo thần quang chói mắt lấy tốc độ ánh sáng bay ra, hướng thẳng về Đại Ma vương!

Đại Ma vương cười nhạt, hữu thủ trào ra ma khí huyết sắc dữ dội, sau đó tại chỗ đâm tới, huyết sắc trong tay kịch liệt biến lớn, hóa thành một đạo huyết tiễn đánh về thần quang.

Chỉ nghe tiếng ong ong thật lớn, huyết tiễn không đến nửa khắc đã đối đầu với thần quang, đối diện với huyết tiễn, thần quang giống như ống tre gặp búa, trực tiếp bị xé mở làm hai, tách làm hai đường đánh lên thiên không và hồng thổ bên dưới, tạo ra một trận nổ kịch liệt kéo dài.

Huyết tiễn vẫn như cũ hung hăng xuyên phá thần quang, nhanh như chớp đánh về phía Đại La Thiên Tôn, Đại La Thiên Tôn nhíu mày, thu lại hữu thủ, rồi vội vàng thuấn di lên cao, vừa lúc đó huyết tiễn mang theo sát khí khủng bố bay xoẹt qua vị trí của hắn vừa rồi, sau đó bay hút đến cuối chân trời.

Đại La Thiên Tôn mặt mũi âm trầm. Đúng lúc này, một đạo lục sắc quang mang xuất hiện đem hắn bao phủ, một chút huyết khí hỗn loạn trong người trong phút chốc ổn định như cũ, trạng thái khôi phục gần với đỉnh phong.

Đại La Thiên Tôn nhướng mày, hướng về Thái Thượng Lão Quân gật đầu cảm tạ.

Đại Ma vương chép miệng, trong lòng cảm thấy vô cùng phiền phức. Hắn hướng về Thái Thượng Lão Quân nói:

- Thái Thượng Lão Quân! Cũng đã hơn trăm cái kỷ nguyên rồi, mỗi lần giao chiến bổn Vương vì kính lão đắc thọ nên đều không đánh ngươi, ngươi chẳng lẽ không biết tốt xấu mà ngồi bên ngoài quan chiến không được sao?

Thái Thượng Lão Quân nở một nụ cười hiền hòa, đáp:

- Điểm này lão phu biết, Đại Ma vương không thấy ta chỉ đứng ngoài hỗ trợ thôi sao?

Hoa Thiên Thương chân mày co giật, trong lòng kịch liệt khinh bỉ, bản lãnh của ngươi chẳng phải chỉ có hỗ trợ thôi sao?!

Thái Thượng Lão Quân tuy pháp lực không cao, không đáng nhắc tới trong hàng ngũ chiến lực Thập Bát Thiên Tôn, nhưng tài nghệ về đan dược, y thuật, y pháp thì cả cái vũ trụ này không ai sánh bằng!

À quên, ở Hỗn Mang Ma Giới có vị Huyết Y Ma Tôn có thể so sánh Thái Thượng Lão Quân. Bất quá, mặt dày thì thua xa một con mương.

Mỗi lần giao chiến, một vị Thiên Tôn nào nó bị hắn dồn sát thương đánh đến gần chết thì Thái Thượng Lão Quân đều ra tay ném ra chiêu nối chiêu khôi phục, kết quả kéo về đến tình trạng tiếp cận đỉnh phong.

Trong lòng Đại Ma vương vô cùng cay cú, giống như một con gián đập mãi đập đéo chết, đập tới đập lui hơn trăm cái kỷ nguyên!

- Ngươi còn dám lơ là!

Giọng tới, cùng với Kiếm khí vừa theo tới. Không đến nửa giây, Kiếm trên tay Thái Ất Thiên Tôn tựa như sao băng đâm đến Hoa Thiên Thương, bên trong mang đến vô tận hàn khí thấu xương, khiến cho không gian bên cạnh theo đó kết băng. Lần này Thái Ất Thiên Tôn mang kiếm chém tới, muốn cận chiến với Đại Ma vương!

Đại La Thiên Tôn cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn liếc thần nhãn nhìn nhau rồi vội vàng gật đầu, ngay lập tức cả hai thuấn di tại chỗ, một khắc sau liền xuất hiện bên cạnh Đại Ma vương, cùng với Thái Ất Thiên Tôn đem hắn bao vây.

Đối diện với một kiếm sét đánh của Thái Ất Thiên Tôn, Đại Ma vương cường ngạnh đón đỡ, hữu thủ như có hàng trăm tinh điểm xoay vòng, cùng kiếm băng đối bính.

Bang!

Băng kiếm trong tay Thái Ất Thiên Tôn nhanh chóng tan vỡ, tản ra hàn mang lạnh giá. Xuyên qua băng khí, Hoa Thiên Thương một cước đá tới, tốc độ như lôi kinh. Bất quá Thái Ất Thiên Tôn đã sớm có chuẩn bị, trước thân thể không biết từ lúc nào trôi nổi một trận đồ bát quái trắng đen.

Một cước của Đại Ma vương vừa đá lên đó thì Thái Ất Thiên Tôn hô lớn:

- Tạc!

Oanh!

Họa đồ nổ lớn, phát ra thanh âm vang trời, khói bay mù mịt. Hoa Thiên Thương từ trong đám khói văng ra ngoài, lộn vài vòng trên không nhằm ổn định thân hình, trong lúc đó, trước tay của hắn ngưng tụ một vòng tròn ma lực tím sắc đẹp mắt, ngay lập tức, một đầu Yêu Tước mang theo Cửu U hỏa diễm vươn cánh chui ra ngoài, nhắm vào Thái Ất Thiên Tôn bay òa đến như lôi minh, để lại phía sau hỏa diễm ngập trời.

Thoáng một hơi, Đại La Thiên Tôn hư bỗng không xuất hiện trước mặt Thái Ất Thiên Tôn, hai tay nhanh chóng mở rộng, nương theo đó một vòng tròn kim sắc xuất hiện, đem hắn và Thái Ất Thiên Tôn bao phủ.

Thuẫn Thiên Vô Địch!

Yêu Tước tê minh, đánh vào vòng tròn kim sắc, oanh một tiếng, chỉ thấy Yêu Tước hóa thành hỏa diễm cuồn cuộn, hỏa nhiệt hãi hùng khiến không gian rợn sóng, hồng thổ phía dưới chậm rãi tan chảy. Thuẫn Thiên Vô Địch cùng Yêu Tước đồng loạt triệt tiêu!

Kết quả này đã sớm được Hoa Thiên Thương dự đoán, vừa lúc ổn định được thân hình, hắn liền đạp không bay tới, giống như tên lửa đồng dạng, Thuẫn Thiên Vô Địch vừa tan biến, thân ảnh của hắn đã xuất hiện trên đầu Đại La Thiên Tôn. Hoa Thiên Thương khóe miệng cười nhạt, đồng thời một chưởng đưa lên, hô:

- Tru Thiên!

Khẩu quyết vừa ra, từ hư không bốn phương tám hướng ma khí bỗng cuồn cuộn bay đến, ma khí huyết sắc đem một chưởng của Đại Ma vương bao phủ, vô cùng trùng kích thị giác.

Ma khí tụ đến diễn ra rất nhanh, cơ hồ khi khẩu quyết trong miệng Hoa Thiên Thương vừa dứt, tay hắn liền cuồn cuộn ma khí huyết sắc rực rỡ.

- Tiếp thử chiêu này

Đại Ma vương ha ha cười, Tru Thiên giáng xuống! Nhìn bên ngoài chưởng pháp giáng xuống vô cùng chậm, tàn ảnh như khắc họa lại trên không.

Bất quá Đại La Thiên Tôn không cách nào tránh né được!

- Chung Cực pháp tắc!

Đại La Thiên Tôn khẽ biến sắc, cơ thể hắn bất di bất dịch, chỉ có thể tại chỗ đón đỡ, ép buộc phải tiếp một chưởng này của Đại Ma vương!

- Hồng Mông Phá Hư Kiếm!

Trong khoảnh khắc đó, Thái Ất Thiên Tôn quát lớn, từ phía sau bất ngờ vượt lên trước, Tiên kiếm trên tay tản ra hắc sắc quang mang thâm thúy.

Hồng Mông nguyên lực, phá diệt thái thư! Hắc sắc này chính là Hồng Mông nguyên lực, một trong năm chiêu kiếm pháp tối cường của Thái Ất Thiên Tôn.

- Đại La Phá Diệt!

Đại La Thiên Tôn quát ầm lên, vô cùng ăn ý vung đấm tung ra tuyệt chiêu, hữu thủ hóa thành kim sắc, tản ra kim khí mênh mông, cứng rắn vô ngần. Cùng Thái Ất Thiên Tôn đánh về phía Đại Ma vương, hai cỗ chiêu thức tại chỗ hợp lại đối cường với Tru Thiên chưởng!

Không một thanh âm nào phát ra, hoàn toàn yên lặng. Vì âm thanh này nó lớn đến độ Thiên Đạo không thể hình dung. Chỉ thấy thiên địa tắt màu, sáng lóa cả trời, Thái Ất Thiên Tôn cùng Đại La Thiên Tôn tiên kiếm gãy nát, kim thủ tan vỡ.

Hai vị Thiên Tôn ầm ầm phun ra tiên huyết, từ trên trời cao như lưu tinh rơi nhanh xuống đất, phá vỡ hàng trăm dặm hồng cứng rắn, nhắc lên bụi khói mịt mờ.

- Đại Ma vương!

Bàn Cổ Thiên Tôn gầm thét, đánh vỡ trạng thái câm lặng của thiên địa. Cơ thể hắn lúc hồng nhuận, lúc thì xanh ươm, được Thái Thượng Lão Quân chữa trị về sau, Bàn Cổ Thiên Tôn vận hết sức lực đỉnh phong đạp vào đất bay lên, phá tan hồng thổ dưới chân, biến mất tại chỗ! Tốc độ lần này, có thể so với Đại Ma vương Hoa Thiên Thương rồi, rõ ràng đã động đại chiêu.

Bất quá có một người ra tay còn nhanh hơn hắn, Nguyên Thủy Thiên Tôn vốn đã ở không xa Đại Ma vương, thấy hai vị Thiên Tôn vừa hạ tràng trọng thương nguy kịch, lão liền huy động phất trần, vẽ ra một đại bí tự lấp lánh, bí tự này nhanh chóng biến đổi, hóa thành một bàn tay nguyên lực khổng lồ chụp về phía Đại Ma vương.

Hồng Mông nguyên lực, cô đọng trăm thành, Chích Thủ Kình Thiên pháp!

Đại Ma vương phun ra một ngụm ma huyết, tương tự như phun một cục đàm, tiếp hai chiêu vừa rồi, cũng khiến hắn nhộn nhạo đôi chút.

Nhìn đại thủ khổng lồ mang theo uy áp mênh mông đánh tới, Đại Ma vương cười lạnh, một tay đưa lên, miệng nhẹ nhàng hô:

- Giải

Lời nói của hắn vừa ra, hữu thủ bỗng nhiên biến mất, một chút khí tức cũng không còn, giống như chưa từng xuất hiện chiêu thức vừa rồi!

Nguyên Thủy Thiên Tôn lão dung kinh ngạc, hai mắt rung động. Bất quá rất nhanh ổn định lạnh tâm tình, chiêu vừa rồi của Đại Ma vương tuy vô cùng quỷ dị nhưng nhất định không thể dùng nhiều lần trong một lúc.

Cùng lúc đó, Bàn Cổ Thiên Tôn mang theo một cước kinh động quỷ thần đá đến trước mặt Đại Ma vương, những lần trước do bị đánh bất ngờ nên không kịp ném ra chiêu thức gia thân, nhưng lần này lại khác.

Nhưng tốc của Đại Ma vương là bất khả tư nghị, đối diện với một cước của Bàn Cổ Thiên Tôn hắn liền tung chân đối bính, bàn về thể thuật, hắn không ngán tên nào!

Ầm!

Bàn Cổ Thiên Tôn bị Đại Ma vương chặn đứng liền hung hăng đánh trả lại một đấm, bất quá vẫn như cũ bị Đại Ma vương né được, chỉ một thoáng như vậy, Đại Ma vương liền bồi lại một cước kinh hồn, đá vào bụng của Bàn Cổ Thiên Tôn khiến hắn bay ra một đoạn, nhưng ngay sau đó Bàn Cổ Thiên Tôn liền như chớp bay lại tiếp tục tung quyền động cước. Từ đầu đến cuối nhanh đến choáng ngợp!

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Đại Ma vương cùng Bàn Cổ Thiên Tôn dùng quyền pháp đối chiến, thể thuật thể hiện ra tuyệt đối tối cường, nhanh đến khó quan sát. Từ trên không rồi lại kéo xuống đất, phần lớn là bị đánh văng ra ngoài rồi lại bay vào nhau tiếp tục tung quyền, vì thế chiến trường của hai người mới có thể di chuyển.

Hồng thổ bên dưới nứt vỡ không biết bao nhiêu lần!

Bất quá, thua thiệt cũng chỉ có Bàn Cổ Thiên Tôn, tiên huyết từ khóe miệng trào ra thành dòng, Đại Ma vương quần áo chỉ xộc xệch, nhìn qua đã phân được cao thấp.

- Như vậy mới gọi là đánh chứ!

Đại Ma vương cười to thống khoái, giọng nói của hắn quanh quẩn giữa thiên địa.

Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng vội vàng nhập trận, cùng Bàn Cổ Thiên Tôn huy động phất trần đánh ra tiên lực mênh mông, chỉ có điều bị tốc độ của Đại Ma vương bỏ xa một đoạn, lúc lão ném ra đại chiêu thì vẫn bị Đại Ma vương tung chiêu phá giải, thậm chí phản phệ đánh đến bại lui.

Đại Ma vương cùng lúc chiến với hai vị Thiên Tôn vẫn không hề hoảng, thậm chí càng ngày càng cười to, tốc độ cùng sức mạnh của hắn giống như đề thăng mãi không điểm dừng, dần dần ép cho Nguyên Thuỷ Thiên Tôn cùng Bàn Cổ Thiên Tôn liên tục bại lui.

Thái Thượng Lão Quân từ xa nhìn thấy lắc đầu, trong miệng cảm khái:

- Hỗn Mang Ma Giới lại có một vị Ma Đế a! Hai người các ngươi thế nào rồi? Ta tận lực cũng chỉ có thể tới đây thôi!

Thái Thượng Lão Quân thu lại hữu thủ, quang mang lục sắc chợt tắt, phía trước Đại La Thiên Tôn và Thái Ất Thiên Tôn chậm rãi đứng dậy, chỉ là trọng thương vẫn còn thấy rõ trên mặt. Kim giáp trên người Đại La Thiên Tôn phần trên gần như đã bể nát, lộ ra cơ thể lực lưỡng tràn đầy vết thương khó khép lại.

Thái Ất Thiên Tôn còn thảm hại hơn, đại bào rách nát, Tiên kiếm cũng gãy nốt.

- Đa tạ Lão Quân, hồi lại năm phần đã đủ rồi

Đại La Thiên Tôn mở miệng, nhìn chằm chằm vào Đại Ma vương đang tả xung hữu đột phía xa.

- Nuốt cái này đi, cố gắng sống sót trở về Tiên Giới, chỉ cần vài tức nữa viện binh liền đến rồi, Đại Ma vương hắn đã mạnh hơn xưa rất nhiều, chúng ta năm người không phải là đối thủ

Thái Thượng Lão Quân đưa ra hai viên tiên đan cam sắc cho Thái Ất Thiên Tôn và Đại La Thiên Tôn, có một lời lão không nói ra, đó là thật may khi Đại Ma vương không cố nhắm vào một người trong số họ mà đánh.

Lúc đó chỉ sợ cứu không được, mà cứu cũng cứu không kịp!

Nuốt lấy tiên đan của Thái Thượng Lão Quân, Đại La Thiên Tôn cùng Thái Ất Thiên Tôn trong hai hơi thở liền trở nên khởi sắc, cưỡng ép khôi phục đến đỉnh phong.

Hai người liếc mắt nhìn nhau rồi gật đầu, nhanh như chớp gia nhập chiến trường.

Oanh!

Bàn Cổ Thiên Tôn nắm theo Bàn Cổ Phủ bị đá văng ra xa kéo dài trên đất, thay thế vị trí của hắn, Nguyên Thủy Thiên Tôn huy động phất trần vẽ lên một đạo tiên pháp, miệng hô:

- Thoái Long Trì!

Tiên pháp vừa xuất, hai đạo hư ảnh dây xích khổng lồ xuyên qua cuồn cuộn mây đen từ trên cửu tiêu bay xuống, nhắm vào Đại Ma vương hàng lâm.

- Susanoo!

Đại Ma vương hô to, miệng không ngưng được cười. Cơ hồ khi hắn vừa dứt lời, Cửu U hỏa diễm từ dưới chân hắn ầm ầm bay lên, hóa thành một tôn cự nhân ma thần cao ngàn trượng đem hắn bao phủ.

Nương theo tay hắn huy động, tôn cự nhân đưa lên cự thủ chụp lấy dây xích, không ngờ cường thế bóp vỡ.

Sau đó, Đại Ma vương lập tức vung tay đấm xuống một quyền, Susanoo theo đó đấm xuống cự thủ hướng về phía Nguyên Thủy Thiên Tôn, một quyền này xé toạc hư không, khiến cho cuồng phong gào thét.

Nguyên Thủy Thiên Tôn nhíu lại mày lão, vội vàng vung vẩy phất trần, tạo ra ba đạo lưu quang bạch sắc nhắm vào cự thủ đánh tới.

Cùng lúc đó, Bàn Cổ Thiên Tôn nắm Bàn Cổ Phủ vượt mặt bay lên trước, miệng quát ầm lên:

- Khai Thiên!

Bàn Cổ Phủ lóe lên lam sắc rực rỡ, cương khí mênh mông, một phủ này có thể khai thiên, mở ra một vùng trời cho Trung vị diện vũ trụ!

Ba đạo bạch sắc lưu quang của Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng đuổi theo kịp, xoay quanh Bàn Cổ Thiên Tôn, cùng đối chọi với Susanoo gì đó của Đại Ma vương. Một thức này gọi là Tam Thanh Cực Đạo Khí!

Oanh!

Khai Thiên và Tam Thanh Cực Đạo Khí tiếp xúc với một đấm của cự nhân ma thần liền oanh nổ kinh thiên động địa, nguyên khí tản ra làm không gian rách toạc, hồng thổ bên dưới tan vỡ, vụt biến vào hư vô.

Bàn Cổ Thiên Tôn cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn trong cơn bạo tạc bị đánh lui về sau nghìn mét, huyết khí nhộn nhạo.

Cự nhân ma thần cũng theo đó nghiêng ngã biến mất, hỏa diễm lả tả trong hư không. Chỉ thấy vương bào của Đại Ma vương tung bay, thiết diện như cũ không hề đổi sắc, tiếu dung cười tà, nhìn không ra chút nào chật vật.

Ngay khi Nguyên Thuỷ và Bàn Cổ bại lui, hàng trăm vạn thanh tiên kiếm từ bốn phương tám hướng nhắm vào Đại Ma vương truy tung đến, hàng trăm vạn thanh tiên kiếm che lắp các khoảng không, mang theo khí thế hạo nhật, thôn thiên cái địa, uy áp rung động chúng sinh, tràng cảnh hùng vĩ bạc ngàn!

Chỉ nghe Thái Ất Thiên Tôn gầm lớn:

- Vô Tận Kiếm Tiên Vạn Lý Quy Tông!!

Như thế còn chưa hết, cửu tiêu trên đầu, mây đen tản rộng, bên trong giáng xuống một bàn tay khổng lồ, che phủ thiên địa, kim sắc chói lóa xuyên phá chín tầng mây đen, kim thủ khổng lồ chậm rãi áp xuống Đại Ma vương đến dưới, khí thế vô biên, nghiền nát hồng thổ trăm vạn mét!

- Đại La Phục Ma Thủ!

Đại La Thiên Tôn hai mắt sáng rực kim quang, hai tay chấp lại, miệng gầm to. Bài danh thứ ba trong Thập Bát Thiên Tôn, danh xứng với thực!

- Chơi lớn rồi?

Đại Ma vương cười ha ha ngạo nghễ, là trung tâm hứng chịu toàn bộ áp lực khủng bố nhưng hắn vẫn thong dong không hề kinh hãi, mặt đất bên dưới đã sớm không còn, hắn đang lơ lửng giữa hố sâu đại địa, vương bào tung bay kịch liệt.

Nguyên Thuỷ Thiên Tôn và Bàn Cổ Thiên Tôn thấy hai đại chiêu này xuất hiện liền không giữ lại nữa.

- Nguyên Thủy Quy Nhất Hồng Mông Chung Cực Pháp!

- Thiên Hà Bài Tinh Phủ!

Nguyên Thủy Thiên Tôn huy động phất trần, vận dụng toàn bộ nguyên lực trong người điểm ra một thức. Một đạo tiên khí hắc sắc cùng bạch sắc xoắn xuýt lấy nhau bay ra ngoài, dần dần biến lớn, khí thế hạo đại, nhắm thẳng Đại Ma vương mà tiến, trên đường đi, xé rách hư không, đại địa tan biến!

Bên cạnh đó, một hư ảnh đại phủ to không kém gì kim thủ trên trời đang giáng xuống xuất hiện, khí thế nặng nề như đặt cả vũ trụ bên trong, nhắm thẳng Đại Ma vương chém xuống!

Bốn đại chiêu của bốn vị Đại Năng đứng đầu Hồng Môn Tiên Giới cùng xuất!

Đại Ma vương ngẩn đầu cười to, đối diện với bốn đại tiên thức này, hắn đưa hai tay ra ngang vai, đồng tử huyết sắc ánh lên đỏ rực, miệng quát:

- Thần La Thiên Chinh!

OANH!

Trăm vạn tiên kiếm, kim thủ, đại phủ cùng đại đạo tiên khí sắp đánh đến thân Đại Ma vương thì bỗng nhiên nghe oanh một tiếng kinh động Hồng Lâu Giới. Lấy tốc độ sét đánh bị đẩy văng ra ngoài! Trăm vạn tiên kiếm tựa như lá rụng bay trước cuồng phong, đại thủ dội ngược, kim thủ bị đẩy bay lên trời, móp méo tan vỡ! Hắc bạch tiên khí thì vội vàng tan rã.

Tất cả bốn đại chiêu triệt để bị đánh tan!

Thần La Thiên Chinh, một thức bên trong Vô Thượng Dẫn của Đại Ma vương, có thể đẩy bay tất cả sinh linh vạn vật!

Thiên địa dần dần yên tĩnh trở lại, uy áp từ bốn đại tiên pháp biến mất hoàn toàn. Đại Ma vương nhàn nhạt cười, hỏi:

- Hết rồi sao?

Đối với câu hỏi của hắn, bốn vị Thiên Tôn ánh mắt âm trầm không nói, mặt lạnh như tờ. Ở phía xa, Thái Thượng Lão Quân thở dài não nề.

Đến tận lúc này, thắng thua chẳng phải đã phân biệt rõ?!

Nhìn Đại Ma vương Hoa Thiên Thương lúc này thong dong từ tốn, nhưng hắn lại mang đến nổi tuyệt vọng không cách nào phai trừ.

Hắn hoàn toàn có thể xem là vị Ma Đế thứ hai của Hỗn Mang Ma Giới...

- Đại Ma vương ma lực thông thiên, Đại La ta bội phục! Bất quá, muốn giết chúng ta không dễ như vậy đâu!

- Uầy, Đại La ngươi đề cao mình quá rồi, nếu ta muốn giết, các ngươi nghĩ mình có thể đứng yên nói nhảm như vậy sao? Bổn Vương chỉ là muốn đánh một trận thư gân dãn cốt, tuyệt không có ý giết chóc.

Đáp lại hắn là bốn cái bản mặt lạnh như tiền.

Đại Ma vương ho khan một tiếng, nói tiếp:

- Được rồi, thật ra là ta muốn tra hỏi các ngươi về một chuyện, Tiên Giới các ngươi biết gì về thứ đó? Các ngươi hiểu ta muốn hỏi gì mà, nếu không nói, ta đành phải mời một trong năm người các ngươi về Ma Giới ta ăn bánh uống trà một chuyến!

- Xin lỗi, phần bánh này ăn không nổi, Ma Giới các ngươi hẳn cũng biết một chút về nó rồi, vì sao muốn hỏi chúng ta?

Bàn Cổ Thiên Tôn hừ lạnh.

- Hỏi thừa, đương nhiên là muốn biết thêm chi tiết!

Đại Ma vương nhướng mày, tên to xác này có phải hay không đầu óc ngu si tứ chi phát triển?

Thái Thượng Lão Quân từ đằng xa bay đến, tay vuốt râu bạc, nở nụ cười hiền hòa, nói:

- Ma Giới tuy rằng rất đẹp, nhưng chúng ta cũng không thể đến, năm lão đầu chúng ta còn phải về chầu kiến Tiên Đế, trận chiến lần này có thể kết thúc tại đây được chứ Đại Ma vương? Viện quân của bọn ta liền đến rồi, ngài cũng không muốn chém tận giết tuyệt mà phải không?

Kiếm dung cười nhẹ, Đại Ma vương nhàn nhạt nói:

- Lão Quân, lần này bổn Vương không thể nể mặt ngươi rồi, liên quan đến thứ đó đại sự hệ trọng, ông già nhà ta muốn ta lưu lại một người, hoặc là một cái bộ phận cơ thể để Vu sư chúng ta nhiếp hồn!

Sắc mặt bốn vị Thiên Tôn lần nữa khó coi, Đại Ma vương nói tiếp:

- Thôi nào, cũng chỉ là một cánh tay mà thôi, các ngươi chặt bỏ đưa ta, hà tất phải liều mạng?

Bốn vị Thiên Tôn trong lòng khinh thường, mất một tay hồi phục lại là chuyện dễ dàng, nhưng ai lại tình nguyện chặt bỏ để dâng cho địch thủ cầu mạng sống? Quá mất mặt. Quan trọng hơn là việc bị nhiếp hồn tiết lộ ra bí mật của thứ đó!

- Thiên Hà Hồng Thuỷ!

Đang lúc hai bên lâm vào giằng co, một giọng nói vang vọng thiên địa bỗng cất lên. Năm vị Thiên Tôn thở nhẹ, viện quân đến rồi.

Ầm ầm ầm ầm!

Không biết từ ngóc ngách nào, sóng thần nương theo tiếng ầm ầm kéo đến, sóng cao đến vạn trượng, tiếp cận chín tầng cửu thiên đen kịt! Sóng thần đổ đến, che kín tầm nhìn, muốn nhấn chìm Đại Ma vương bên trong.

Thuỷ này có thể ăn mòn vạn vật, cuốn trôi chúng sinh!

Đứng bên trong sóng cuốn, Đại Ma vương huyết nhãn lạnh nhạt, bất di bất dịch. Thần thức cường đại đủ để cho hắn thấy được phía sau năm vị Thiên Tôn không gian xé mở, tạo ra một lối đi trở về Tiên Giới.

Viện quân của năm vị Thiên Tôn chính là Thủy Mặc Thiên Tôn, mục đích của hắn chỉ là muốn cứu đi năm người bọn họ, hoàn toàn không muốn giao chiến tiếp.

- Ngoan cố!

Đại Ma vương lạnh nhạt nói. Hắn đưa tay lên, vận chuyển ma lực.

Theo đó, năm khỏa hắc châu bỗng nhiên xuất hiện trong không gian, năm khỏa hắc châu này vừa ra, Hồng Thuỷ mênh mông liền cuồn cuộn bị nó hấp thu, ào ào ào không dứt, chỉ trong vài hơi thở Hồng Thuỷ bị hút đến cạn nồi!

Năm vị Thiên Tôn nhíu mày, trong đó có cả Thủy Mặc Thiên Tôn, hắn nói gấp:

- Đi nhanh!

Bất quá, lời vừa dứt, chỉ thấy Đại Ma vương hữu thủ vươn ra, một quả cầu đỏ rực trên tay hắn xoay tròn.

Chỉ sau một giây, huyết cầu biến mất, nhưng khí tức nguy hiểm tột độ lại lan tràn trong không gian.

- Chạy!

Thủy Mặc Thiên Tôn gầm lớn, năm vị Thiên Tôn không dám chần chờ, thay nhau bức tốc phi vào trong cổng không gian.

Vùuu!

Nhưng ngay lúc đó, một đường huyết quang trên tay Đại Ma vương chớp mắt bắn ra, Thiên Đạo tắt tiếng, thiên địa tắt màu, chỉ còn thấy huyết quang vẽ dài một đường đến sáu vị Thiên Tôn, một đường bay đến, hồng thổ tan biến, không gian vặn vẹo!

OANH!

Trong khoảnh khắc huyết quang chạm đến trên thân năm vị Thiên Tôn, cổng không gian vừa lúc khép. Huyết quang nổ tung, lấy cổng không gian biến mất làm trung tâm, nhanh như chớp oanh tạc ra ngoài trăm trượng, thổi bay hồng thổ, sáng lóa trời đất!

Đại Ma vương thiết diện lạnh lùng, huyết sắc đồng tử để lại quang mang trong khói bụi, vương bào tung bay trong gió.

Sau mười hơi thở thời gian, oanh nổ chậm rãi biến mất, trả lại cho Hồng Lâu Giới yên bình. Mặt đất lúc này sâu hơn nghìn trượng, thăm thẳm không thấy điểm sáng.

Dưới những mảnh bụi rơi lả tả, một cánh tay hòa trong khung cảnh cô liêu rơi xuống.

Thoáng một chốc, Đại Ma vương xuất hiện bắt lấy nó, cảm nhận một chút, hắn cười nhạt.

Cánh tay của Thủy Mặc Thiên Tôn... Cái tên này, thật là số quá đen đủi.

- Đại thiếu, thế nào rồi? Hồng Lâu Giới run rẩy như vậy?!

Bỗng nhiên, một giọng nói già nua truyền vào trong đầu Đại Ma vương. Hoa Thiên Thượng một tay nắm lấy cánh tay còn đang trào tiên huyết, một tay xé mở hư không, trong đầu nói lại một lời:

- Hoàn thành nhiệm vụ, đang về!

- Ồ nhanh như vậy? Được rồi ngài về nhanh lên một chút, Phong Hoàng đại điển sắp tiến hành rồi!

Lão giả bên kia hơi chút bất ngờ, bất quá liền nói nhanh.

Đại Ma vương nghe vậy kiếm dung kéo lên nụ cười nhàn nhã.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.