Lông tóc mọi người dựng đứng cả lên!
Anh nói như vậy khiến cho tất cả mọi người đều cảm thấy hoảng sợ.
Trong nháy mắt đã giết chết ba tông sư?
Đám người Ôn Nhã Như chỉ cảm thấy trái tim của mình đang điên cuồng đập bình bịch trong lồng ngực. Dù thế nào đi nữa, bọn họ cũng không thể tưởng tượng nổi, Lâm Thiệu Huy thật sự có thể lấy một địch ba.
Hơn nữa còn thẳng tay giết chết. Như thế này quả thực là… Quá kinh khủng!
Bán kính năm mét chính là giới hạn!
Ai vi phạm, chết!
Vừa rồi bọn họ còn khịt mũi coi thường lời nói này!
Nhưng Lâm Thiệu Huy lại dùng hành vi tàn bạo như vậy để nói cho bọn họ biết, anh nói được là làm được!
Trong nháy mắt, không chỉ là những người đang có mặt ở đây, mà ngay cả Nghiêm Ngọc Đường là một đại tông sư cũng giật mình, hai đồng tử co lại. Hiển nhiên là ông ta cũng bị tình cảnh lúc này làm cho kinh sợ.
“Hừ!”
Cùng lúc đó, Lâm Thiệu Huy cũng đưa ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía Lâm Thiệu Huy, nói:
“Kế tiếp, là mày!”
Nghe thấy thế, da đầu Từ Bạch Đình bắt đầu tê rần, trong lòng lo sợ đến mức trái tim như sắp nhảy ra khỏi cổ họng.
Nhất là, khi anh ta nhìn thấy Lâm Thiệu Huy đang từ từ ép sát tới, sợ đến mức rú lên:
“Lâm Thiệu Huy! Mày… Mày muốn làm gì? Tao nói cho mày biết, nếu như mày dám đụng đến một cọng tóc của tao thôi, thì nhà họ Từ cũng sẽ băm mày ra thành trăm mảnh!”
Thấy Lâm Thiệu Huy tới gần, Ôn Nhã Như cũng rất lo lắng, bắt đầu mắng chửi Lâm Thiệu Huy:
“Lâm Thiệu Huy, nhà họ Từ có nhà họ Tiêu chống lưng đấy! Anh đánh gãy hai chân Từ Bạch Đình, mà vẫn không biết sống chết muốn lấy cả mạng của anh ấy nữa! Anh thật sự muốn toàn bộ tỉnh Bắc Lộc này phải chết theo mới vừa lòng sao?”
“Tôi khuyên anh đừng có phạm sai lầm!”
Lời nói của cô ta vô cùng vô liêm sỉ!
Rõ ràng là Từ Bạch Đình đã ra tay với Lâm Thiệu Huy trước, nhưng khi Lâm Thiệu Huy đánh trả thì lại thành không biết điều!
Chỉ là, Lâm Thiệu Huy lại chỉ coi lời bọn họ nói như gió thoảng qua tai, vẫn bình thản bước tới phía Từ Bạch Đình.
Trong lúc này, tất cả mọi người, ai nấy đều nóng lòng, không thể tin nổi mà nhìn Lâm Thiệu Huy.
Thằng nhãi này thật sự muốn đối địch với toàn bộ Bắc Lộc ư?
Điều này khác gì lên quấy rối Thiên đình đâu!
Nhưng ngay lúc này, một giọng nói uy nghiêm đột nhiên vang lên trong hội trường tổ chức lễ đính hôn:
“Mày dám động vào một cọng tóc của cậu ấy, nhà họ Tiêu bọn tao sẽ cho mày chết không toàn thây!”
Lời nói này khiến cho toàn bộ những người có mặt ở đây phải sững sờ!
Sau đó, mọi người cùng nhìn về phía giọng nói vừa phát ra. Trong nháy mắt nhìn thấy người vừa mới nói, tất cả đều hít một hơi khí lạnh.
Đó là một thiếu niên anh tuấn, âu phục phẳng phiu, khí chất hiên ngang, toàn thân từ trên xuống dưới đều lộ ra vẻ kiêu ngạo đặc thù của kẻ mạnh!
Anh ta chính là cậu chủ của nhà họ Tiêu, Tông chủ Bắc Lộc Tiêu Quang Tuấn!
Không chỉ có gia thế hiển hách, năng lực cá nhân cũng vô cùng xuất chúng. Mới hai mươi lăm tuổi, tổng giá trị tài sản của anh ta đã lên tới vài triệu đô, được liệt vào danh sách tỷ phú của Việt Nam!
Nhưng mà, đáng sợ hơn là, mấy năm gần đây, chủ nhân của nhà họ Tiêu đã nhường lại vị trí chủ nhân của dòng họ lại cho Tiêu Quang Tuấn!
Anh ta sẽ trở thành chủ nhân trẻ tuổi nhất của nhà họ Tiêu!
Quyền cao chức trọng danh xứng với thực!
“Cậu chủ Tuấn, là chủ nhân tương lai của nhà họ Tiêu! Sao anh ta cũng tới đây?”
“Thật sự là cậu Tuấn! Một nhân vật lớn như thế này mà cũng xuất hiện trong lễ đính hôn của Từ Bạch Đình, đúng là nể mặt quá!”
Tất cả mọi người đều trở nên cung kính, cúi đầu chào Tiêu Quang Tuấn, trên mặt ai nấy đều lộ vẻ kích động, không thể tin nổi mình có thể nhìn thấy một nhân vật huyền thoại như thế này.
Trong nháy mắt nhìn thấy Tiêu Quang Tuấn, trên mặt Từ Bạch Đình và Ôn Nhã Như lập tức lộ ra vẻ mừng như điên.
Cả hai người bọn họ đều đắc ý cười ha hả.
“Ha ha, Lâm Thiệu Huy ngu ngốc! Chủ nhân của nhà họ Từ đến rồi, mày có gan thì động vào tao thử xem!”
Trên mặt Từ Bạch Đình tràn ngập sự dữ tợn, sau đó anh ta hét lên với Từ Quang Tuấn:
“Cậu chủ, hai người này gan to bằng trời! Dám trộm sợi dây chuyền Trái tim biển cả của vương hậu. Sau khi bị chúng tôi phát hiện ra thì nổi điên đánh người khác bị thương, cậu không thể tha thứ cho bọn chúng được!”
Hả?
Nghe anh ta nói xong, gương mặt Tiêu Quang Tuấn lập tức tối sầm xuống.