Ma Vương Siêu Cường Của Thế Giới Hắc Ám

Chương 996: Chương 996: Chương 1034




Cái gì?

Châu Thi Cầm che lấy một bên má, một đôi mắt trừng lớn như muốn lồi ra khỏi hốc mắt.

Hoảng sợ tới cực điểm.

Lúc này cô ta thực sự là không thể tin vào tai của mình.

Người đàn ông mà ngay đến nữ ca sĩ nổi tiếng muốn cầu mà còn không được?

Chính là cái tên đàn ông nghèo kiết xác này ư?

Chuyện này... Chuyện này sao lại có thể như vậy được?

Mà không chỉ riêng mình cô ta, sau khi mọi người tại đây nghe được câu nói chấn động kia của Phương Y Thần thì cũng đều cùng nhau hóa đá.

Biểu tình trên mặt của người nào người đấy đều hoàn toàn chẳng khác nào kẻ ngốc.

Từng cặp mắt ánh lên vẻ khiếp sợ, chỉ trong nháy mắt này đều đã đổ dồn hết về phía Lâm Thiệu Huy.

Ca sĩ nổi tiếng, vậy mà tại theo đuổi một người đàn ông trông bình thường đến không thể bình thường hơn được nữa, không phải là bọn họ đang nằm mơ đấy chứ?

Nữ thần của bọn họ xinh đẹp và cao quý như vậy, sao lại có thể coi trọng dạng người tầm thường thô tục như này cơ chứ?

Hoàn toàn không thể nào tin được.

Trong nháy mắt này, tất cả mọi người đều trừng to mắt, gần như là không thể tin vào tai của mình.

Mà Châu Thi Cầm cũng hoàn toàn trở nên bối rối, cô ta chỉ cảm thấy như trái tim trong lồng ngực của mình đập “bình bịch” cuồng loạn không thôi.

“Phương Y Thần, cô... Cô nói là cô đang theo đuổi tên đàn ông này ư?”

“Nhưng rõ ràng anh ta chính là một tên đàn ông nghèo kiết xác thôi mà, loại nhân viên tầm thường không nhà, không xe, không tài khoản ngân hàng này, đi xem mắt với tôi tôi cùng cảm thấy chướng mắt, nhất định là cô đang nói đùa thôi đúng không?”

Ánh mắt của tất cả mọi người ở đây, đều tràn ngập rung động, nhìn chằm chằm Phương Y Thần, dường như đang rất sốt ruột chờ đợi cô đưa ra một câu trả lời chắc chắn.

Mọi người đều biết, từ khi Phương Y Thần bắt đầu sự nghiệp đến nay, chưa từng truyền ra bất kỳ scandal nào. Rất nhiều gia đình giàu có, quyền quý muốn cưới cô về làm vợ, làm con dâu, nhưng Phương Y Thần đều coi như không thấy.

Mà bây giờ, ở ngay trước mặt mọi người, cô lại ngang nhiên công khai thổ lộ với một người đàn ông bình thường đến cực điểm?

Chuyện này… Mẹ nó... Quả thực là truyện cổ tích “Nghìn lẻ một đêm” mà.

“Xem mắt?”

Phương Y Thần nghe thấy mà lập tức sững sờ, sau đó nhìn xung quanh bốn phía một chút, kinh ngạc vô cùng, nói: “Anh Thiệu Huy, sao anh lại ngồi vào hội trường xem mắt thế này?”

Lâm Thiệu Huy cũng bối rối không thôi, bấy giờ mới nhìn đến chữ viết trên một cái biển hiệu cách đó không xa, buổi tối hôm nay tổ chức một buổi tiệc xem mắt nho nhỏ.

Anh cũng ngại ngùng gãi đầu một cái: “Ngại quá, tôi lại không chú ý đến cái này.”

“Tôi đã nói mà, sao mà mắt nhìn của anh lại có thể kém như vậy được.”

Phương Y Thần lạnh lùng “Hừ” một tiếng, biết người phụ nữ này không có quan hệ gì với Lâm Thiệu Huy, tâm tình của cô lập tức tốt hơn nhiều.

Thế nhưng, sau khi nghe xong lời này, sắc mặt Châu Thi Cầm đùng một cái trở nên âm u thâm trầm: “Cô... Cô nói vậy là có ý gì?”

Lời này của Phương Y Thần, rõ ràng là đang nói rằng cô ta chẳng ra sao cả.

“Không có ý gì, chỉ đơn giản là tôi cảm thấy, một người đàn ông mà tôi muốn còn không có được, nhưng cô lại thấy chướng mắt...”

Phương Y Thần tỏ vẻ khinh thường, nói: “Ha ha, quý cô này, mắt nhìn người của cô cũng cao thật đấy.”

Lời này vừa nói ra, lập tức nhận được sự đồng tình của các fan hâm mộ mê nhạc của cô.

Gần như ngay lập tức, từng người từng người một, đều ném cho Châu Thi Cầm những ánh mắt khinh bỉ, như thể đang nhìn một trò cười vậy.

“Hay cho một người phụ nữ tự mình đa tình, người đàn ông mà có thể khiến cho một nữ ca sĩ nổi tiếng cũng phải động lòng, thì sao lại có thể đi xem mắt cùng một em gái trà xanh được chứ?”

“Đúng đấy, người đàn ông mà đến cả phượng hoàng cao quý cũng phải ưu ái, thì sao lại coi trọng một con gà rừng được đây?”

“Mệt cho cô còn có mặt mũi để coi thường người ta, thật sự là không biết xấu hổ là gì. Tôi đoán chừng căn bản người ta còn chẳng thèm để cô ta vào mắt ấy chứ. Loại phụ nữ này lấy ra so sánh với Phương Y Thần của chúng ta thì quả thực phải nói là một trời một vực.”

Trong suy nghĩ của bọn họ, Lâm Thiệu Huy có thể được Phương Y Thần ưu ái, thì nhất định sẽ có thế lực phía sau cực kỳ đáng sợ.

Mà Châu Thi Cầm lại dám khinh bỉ anh, quả thực là có mắt không tròng.

“Cô.”

Nghe thấy Phương Y Thần châm chọc mình, còn cả những lời chỉ trích của đám người, sắc mặt Châu Thi Cầm lập tức trở nên cực kỳ khó coi.

Chỉ cảm thấy lúc này, tất cả tôn nghiêm và kiêu ngạo của mình đều bị đạp đến vỡ nát chỉ trong một cái chớp mắt.

Một người đàn ông cô ta không tiếc lời khinh miệt, kết quả mới vừa quay đầu thì lại được nữ ca sĩ nổi tiếng thổ lộ ngay trước mặt mọi người, hành động này quả thực là đang đánh vào mặt của cô ta.

Làm cho lúc này cô ta thấy xấu hổ đến mức hận không thể tìm ra một cái động để chui vào.

Nhưng mà, lời nói và hành động tiếp theo của Phương Y Thần lại làm cho Châu Thi Cầm càng xấu hổ hơn gấp bội.

Chỉ trông thấy Phương Y Thần mỉm cười: “Anh Thiệu Huy, nếu người ta đã thấy chướng mắt anh, vậy thì anh hãy cố mà đi theo tôi nhé. Dù sao thì ngay cả anh, người ta cũng thấy chướng mắt, vậy thì chồng tương lai của cô ta chắc hẳn phải là chủ của cả một đất nước rồi, anh không có cơ hội đâu nha.”

Nói xong thì lập tức không tiếp tục để ý đến Châu Thi Cầm đã phát điên đến cực hạn kia nữa, lôi kéo Lâm Thiệu Huy đi về phía phòng riêng mình đã đặt xong xuôi từ trước.

Đối mặt với ánh mắt đầy vẻ chế nhạo của đám người kia, sắc mặt Châu Thi Cầm lập tức hiện lên vẻ vô cùng xấu hổ: “Đôi nam nữ chó chết, tao tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho bọn mày.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.