Cái gì! Nhưng sau khi nghe những lời của Bạc Tư Niên thì lúc này cả nhà họ Phương và những vị khách đều sững sờ.
Nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt họ hoàn toàn bị đóng băng!
Không phải chứ... anh ta không tới tìm Lâm Thiệu Huy sao?
Lâm Thiệu Huy trộm đồ của anh ta, sau đó anh lại ra quân ồ ạt như vậy mà đến, còn không có tìm tới Lâm Thiệu Huy sao?
Vậy thì... anh ta đang tới đây để tìm ai?
Ngay lúc này thì trong lòng bà cụ nhà họ Phương và những người khác có một điềm báo không lành, họ run giọng hỏi: “Huyết chủ, Lâm Thiệu Huy đã lấy trộm đồ của ngài, ngài không tìm nó thì ngài tìm ai?”
Trong nháy mắt thì mọi người không thể không nhìn Bạc Tư Niên bằng một ánh mắt sợ hãi tột độ.
Dưới ánh mắt bất an của mọi người thì Bạc Tư Niên lạnh lùng nhìn bà cụ nhà họ Chương và những người khác: “Tôi tới đây tìm các người!”
Ầm!
Khi những lời của Bạc Tư Niên vừa vang lên thì Tất cả mọi người có mặt tại nơi này đều hoàn toàn náo động.
Đến tìm nhà họ Phương?
Nhà họ Phương của bọn họ không có đắc tội đến Huyết chủ, tại sao anh ta lại tìm đến bọn họ?
Lúc này, rất nhiều câu hỏi đọng lại trong lòng mọi người.
Mà cảm giác bất an của nhà họ Phương vào lúc này càng trở nên mãnh liệt hơn.
Chân họ không ngừng run rẩy, họ vô cùng sợ hãi nói: “Ngài... ngài đến tìm chúng tôi làm gì?”
Mà ngay lúc này Bạc Tư Niên lại lấy một cây bút ra và từ từ mở nắp.
Nhìn thấy điều này thì tất cả mọi người đều chết lặng,họ không biết Bạc Tư Niên đang định làm gì.
Vào lúc này, một nụ cười tàn bạo xuất hiện trên khuôn mặt của Bạc Tư Niên: “Vì nhà họ Phương của các người đều đáng chết!”
Vút!
Cây bút sắc bén đó, vào lúc này mãnh liệt đâm về phía người gần nhất chính là Phương Thành Nghị!
Phụt!
Đầu bút sắc bén ngay lập tức xuyên qua nhãn cầu của Phương Thành Nghị!
Người sau thậm chí còn không kịp kêu lên thì đã ngã xuống và ngạt thở mà chết!
Ầm!
Cảnh tượng này hoàn toàn nhấn chìm Tất cả mọi người có mặt tại nơi này vào cơn điên loạn vô tận!
Điên rồi!
Huyết chủ điên!
Sát hại người con thứ ba của nhà họ Phương dưới bao con mắt như thế này?
Nhìn Phương Thành Nghị ngã trên mặt đất, máu chảy ra từ hốc mắt, Tất cả mọi người có mặt tại nơi này đều cảm thấy tóc tai đều dựng đứng cả lên!
Thật là độc ác!
Không một chút do dự anh ta đã giết người con thứ ba của nhà họ Chương chỉ bằng một chiêu!
Phun!
Nhìn thấy con trai mình bị giết ngay tại chỗ, bà cụ nhà họ Chương sợ hãi và nằm liệt xuống đất, vẻ mặt vô cùng hoảng loạn: “Huyết chủ, ngài... ngài tại sao?”
Giọng bà ta như muốn khóc rồi!
Có sự đau buồn và tuyệt vọng!
Nhà họ chưa bao giờ xúc phạm Bạc Tư Niên và thậm chí Phương Thành Nghị còn có duyên gặp Bạc Tư Niên một lần.
Tại sao anh ta lại muốn giết con trai bà ta?
Nhưng mà Bạc Tư Niên mang theo vẻ mặt hung ác, lấy ra một chiếc khăn tay với vẻ cực kỳ ghê tởm và lau vết máu trên tay: “Các ngươi dám từ chối thứ tôi đưa?”
“Thật đúng là cho thể diện mà còn không biết cầm!”
Ầm!
Một lần nữa, đại não của mọi người nổ tung lên!
Mọi người run như cầy sấy!
Huyết chủ đưa cho cái gì?
Bát đồng Văn Long là được Huyết chủ tặng sao?
Lúc này mọi người mới kinh hãi phát hiện nguyên nhân khiến vị Huyết chủ tức giận như vậy không phải vì Lâm Thiệu Huy mà là vì nhà họ Phương!
Tuyệt vọng!
Mọi người trong nhà họ Phương lúc này đã hoàn toàn tuyệt vọng!
Bát đồng Văn Long đó thực sự là do Huyết chủ tặng?
Nói cách khác, những gì Lâm Thiệu Huy nói là sự thật!
Phương Lạc Nam giật mình, hai chân run rẩy không tự chủ được, sợ đến nổi suýt tiểu ra quần.
Anh ta vốn tưởng rằng khi Huyết chủ đến lần này nhất định sẽ tìm Lâm Thiệu Huy tính sổ, nhưng không ngờ Huyết chủ lại đến nhà họ Phương để tính sổ!
Lúc này, bà cụ nhà họ Chương đã bật khóc nức nở.
Trong lòng bà ta vô cùng đau xót và tuyệt vọng!
Vốn dĩ chỉ cần bà ta thành thật nhận quà của Lâm Thiệu Huy thì cũng không có chuyện gì xảy ra, nhưng bà ta muốn làm nhục Lâm Thiệu Huy, cho rằng Lâm Thiệu Huy đã cướp đi những thứ đó!
Thậm chí, khi Lâm Thiệu Huy chuẩn bị rời đi thì bà ta còn chặn anh lại!
Muốn giết anh ngay tại chỗ!
Kết quả là bởi vì như vậy mà chọc phải Huyết chủ dẫn đến việc hại chết chính con trai mình!
Bà ta là người từng chút từng chút đẩy nhà họ Phương vào chỗ chết!
Ngu ngốc!
Thật là ngu ngốc!
Tuy nhiên, điều tuyệt vọng thực sự vẫn chưa đến!
Dưới con mắt kinh hoàng của mọi người thì Bạc Tư Niên đi thẳng về phía Lâm Thiệu Huy và nói với giọng bình thản:
“Anh Thiệu Huy, anh không sao chứ?”