Ma Vương Siêu Cường Của Thế Giới Hắc Ám

Chương 1192: Chương 1192: Chương 1274




Còn Lâm Thiệu Huy!

Anh ta vốn dĩ không quan tâm đến điều đó một chút nào!

Một tên vô dụng chỉ biết ăn bám phụ nữ này, có tư cách gì mà giành phụ nữ với anh ta chứ?

Cùng lúc đó, Chu Chí Đức cũng nở một nụ cười tươi mà nói:

“Không chỉ có như vậy đâu Tố Y à, lần này Huỳnh Trung thay mặt Long Nha ra trận đánh quân đoàn Kiêu Hùng, một khi giành chiến thắng cậu ấy sẽ lập tức được thăng chức làm tướng lĩnh ba sao, thậm chí cũng có thể trở thành Chiến Thần, tương lai sau này sẽ vô cùng rộng mở!”

“Hơn nữa, chú còn nghe nói, lần này Long Nha đã tìm đến một huấn luyện viên vô cùng giỏi để huấn luyện nhóm Huỳnh Trung bọn họ, có ông ấy chỉ dạy thì Huỳnh Trung bọn họ chắc chắn có thể thắng được quân đoàn Kiêu Hùng đấy.”

“Bởi vì huấn luyện viên đó, rất có thể chính là một trong bốn đại tướng!”

Ồ!

Cả nhà Bạch Tố Y đều bị sốc, từng người một đều nhìn chằm chằm vào Chu Chí Đức với ánh mắt không thể tưởng tượng được.

Một trong bốn đại tướng, sẽ đến huấn luyện cho Long Nha?

Vậy thì lần tham gia này của Long Nha, không phải Long Nha sẽ có khả năng rất cao giành được vị trí đầu tiên trong cuộc thi này sao?

Nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên của nhóm người Bạch Tố Y, Chu Chí Đức liền tranh thủ kịp thời mà nói thêm:

“Điều này cũng có nghĩa là, Huỳnh Trung chắc chắn có thể thăng chức lên thành tướng lĩnh ba sao rồi! Bạch Tố Y, cậu ấy chỉ mới hai mươi lăm tuổi thôi đấy, có thể được xem là một người cực kỳ tài giỏi, chú thấy vô cùng xứng đôi với cháu!”

Cả nhà bọn họ cố gắng hết sức để mai mối cho Bạch Tố Y và Tần Huỳnh Trung, bởi vì Tần Huỳnh Trung đã hứa hẹn với bọn họ, chỉ cần có thể giúp anh ta có được Bạch Tố Y, sau này anh ta sẽ che chở cho cả nhà họ Chu bọn họ.

Nếu đã có thể lấy được sự tha thứ của Bạch Tố Y, còn có thể tìm được một ngọn núi lớn để dựa dẫm, tại sao lại không làm chứ?

Tần Huỳnh Trung cũng nhìn chằm chằm vào Bạch Tố Y với ánh mắt đầy vẻ dịu dàng mà nói:

“Bạch Tố Y, chỉ cần cô đồng ý gả cho tôi, tôi đảm bảo sẽ khiến cô trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế giới!”

Lúc này, Thẩm Ngọc Trân và Bạch Tuấn Sơn liền nhìn Tần Huỳnh Trung như đang nhìn một thằng ngốc vậy.

Đầu óc của thằng nhóc này bị ngâm nước à?

Mới gặp mặt lần đầu đã cầu hôn rồi, cũng không sợ sẽ dọa con gái nhà người ta à?

Hơn nữa, chồng của người ta còn đang đứng ngay bên cạnh đấy, cậu đang cướp vợ ở trước mặt chồng người ta à, có kiêu ngạo quá không đây?

Đôi mày của Lâm Thiệu Huy cũng không khỏi cau lại.

Tên Tần Huỳnh Trung này cũng thật điên rồ!

Ở ngay trước mặt anh mà cầu hôn vợ của anh, còn trực tiếp không đếm xỉa đến anh?

Chỉ đáng tiếc rằng!

Bạch Tố Y lại không có biểu cảm gì, cô nói với giọng điệu hơi sốt ruột:

“Thưa anh Trung, tôi rất hân hạnh khi có được sự yêu mến của anh, nhưng mà tôi đã kết hôn rồi, vẫn mong anh đừng nên lãng phí thời gian ở tôi nữa.”

A?

Vẻ mặt của Tần Huỳnh Trung ngay lập tức cứng lại, trong mặt lại hiện lên một tia giận dữ.

Đây chính là lần đầu tiên anh ta bị phụ nữ từ chối!

Lúc này, anh ta nhìn Lâm Thiệu Huy ở bên cạnh với ánh mắt khó chịu:

“Anh ta? Xin cho tôi nói thẳng, thưa cô Bạch Tố Y, một tên vô dụng như thế này vốn dĩ không hề xứng với cô! Cô xứng đáng có được người tốt hơn!”

Bạch Tố Y lại vì một kẻ vô tích sự này mà từ chối anh ta, điều này khiến cho Tần Huỳnh Trung cảm thấy vô cùng tức giận.

Khi nghe thấy lời này, đôi mày thanh tú của Bạch Tố Y lập tức cau chặt lại, trên mặt hiện lên vẻ không vui.

Tên Tần Huỳnh Trung này, thật là đáng ghét!

Không chỉ tự cao, mà còn rất bất lịch sự!

“Bạch Tố Y à, đừng do dự nữa, đây mới là người chồng xứng đôi với cháu! Tên vô dụng đó vốn dĩ không hề xứng với cháu, cháu vẫn nên mau chóng ly dị với cậu ta đi!”

“Đúng vậy đấy chị họ à, chẳng lẽ chị thật sự định ở bên tên vô dụng này cả đời sao? Chị không sợ bị người khác chê cười sao?”

Hai cha con Chu Như cũng dồn dập mà khuyên bảo.

“Đủ rồi!”

Bạch Tố Y tức giận mà lớn tiếng kêu lên, nói:

“Nếu như các người đến đây làm khách, tôi rất hoan nghênh! Nhưng nếu như các người đến đây để nhúng tay vào việc nhà của tôi, vậy thì tôi chỉ có thể mời các người rời đi mà thôi!”

Vừa nghe thấy lời này, vẻ mặt của cả nhà Chu Như lập tức cứng lại, bọn họ biết rằng Bạch Tố Y đã nổi giận rồi, mà bây giờ bọn họ có chuyện muốn cầu xin Bạch Tố Y, hiển nhiên cũng không dám nói thêm lời nào.

Vào lúc này!

Tần Huỳnh Trung cũng đứng lên với vẻ mặt tức giận, bên khóe miệng cũng nở ra một nụ cười chế nhạo, vô cùng kiêu ngạo mà nhìn chằm chằm vào Bạch Tố Y:

“Bạch Tố Y, cô sẽ đổi ý thôi!”

“Không bao lâu nữa, cô sẽ biết được, chỉ có Tần Huỳnh Trung tôi mới xứng với cô!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.