Hử?
Bị Bạch Tố Y khiển trách như vậy, nhất thời Mewithe cũng nổi trận lôi đình. Anh ta hừ lạnh và nói: "Tổng giám đốc Tố Y, xem ra cô còn không rõ tình hình nhỉ? Nếu không phải vì có người cố ý dặn dò, cô cảm thấy tôi sẽ nhìn trúng một Bạch Kỳ nho nhỏ mới toanh của mấy người à?"
Tiếp đó, anh ta lại cười đểu giả, nói: "Nếu muốn hợp tác, vậy không phải cô nên lấy ra chút thành ý sao?"
Đây vẫn là lần đầu tiên anh ta gặp được một người phụ nữ An Nam xinh đẹp như vậy, khiến anh ta vừa gặp đã yêu, hận không thể lập tức hung hăng chơi đùa cô.
"Chiếm tiện nghi của người ta như vậy cũng là do người khác dặn sao?" Lâm Thiệu Huy cười gằn, hỏi anh ta bằng giọng không tốt đẹp gì mấy.
Hửm?
Mewithe liếc Lâm Thiệu Huy một cái, rồi lại dùng vẻ mặt ngạo mạn nói:
"Anh là ai? Ở đây có chỗ cho anh xen miệng vào sao?"
Bạch Tố Y lập tức trợn mắt nhìn Mewithe, nổi giận nói: "Anh ấy là chồng tôi!"
Vốn tưởng nói thân phận của Lâm Thiệu Huy ra thì anh ta sẽ thu liễm lại, nào ngờ đầu tiên Mewithe chợt sững sờ, rồi kế đó anh ta cười ha hả như điên: "Hóa ra đây chính là thằng con rể phế vật nhà các người sao? Tổng giám đốc Tố Y, tôi cũng đã nghe việc nhà họ Bạch tìm một người con rể đến nhà, không nói những chuyện khác, anh ta còn phải dựa vào cô kiếm sống. Loại phế vật này có gì tốt, không bằng đi theo tôi đi, ha ha ha!"
Rào!
Vừa dứt lời, mặt anh ta đã bị Bạch Tố Y tạt đầy nước.
"Ngài Mewithe, ngài thật là quá đáng!" Bạch Tố Y giận đến run cả người, anh ta đang xem cô là thứ gì chứ? Một ả tiện nhân mà ai cũng có thể lấy làm chồng sao?
Nói xong, cô trực tiếp xách túi xách của mình lên: "Lâm Thiệu Huy, chúng ta đi thôi!"
Ngay lúc này, Mewithe lau đi chỗ nước trên mặt, tiếp đó trên mặt anh ta chợt treo một nụ cười dữ tợn: "Bạch Tố Y, nếu cô bước ra khỏi cánh cửa này, tôi dám cam đoan rằng sẽ không có bất kỳ công ty dược phẩm trên thế giới dám làm ăn với các người. Hẳn là cô biết tôi có khả năng làm vậy."
Thân là ông lớn dẫn đầu trong ngành dược phẩm, đúng là Mewithe có năng lực này, đủ để áp chế lượng doanh thu vắc-xin phòng bệnh của Bạch Tố Y xuống một mức đáng kể.
"Anh!" Bạch Tố Y lập tức quay đầu lại, căm phẫn bất bình nhìn chằm chằm vào đối phương. Đối phương quá vô sỉ rồi, đây rõ ràng là đang muốn ép cô vào khuôn khổ.
Mewithe cười ha hả, tiếp tục phách lối nói: "Bạch Tố Y, cô không cần vội cho tôi câu trả lời đâu, cứ cẩn thận suy ngẫm một chút. Tôi nghĩ hẳn là cô có số điện thoại của tôi chứ?"
"Không cần, ngay bây giờ tôi có thể cho anh câu trả lời luôn. Anh đừng có mà mơ!" Vừa nói, Bạch Tố Y vừa thở hổn hển lôi tay Lâm Thiệu Huy, chuẩn bị rời đi.
Mà trong mắt Mewithe cũng thoáng hiện lên nét tàn nhẫn, tựa như cũng bị sự không biết điều của Bạch Tố Y hoàn toàn chọc giận. Chỉ là tổng giám đốc của một công ty nho nhỏ thế mà lại không dám coi anh ta ra gì. Vậy thì, vắc-xin phòng bệnh của Bạch Tố Y đừng hòng lưu thông trên thị trường quốc tế.
Vậy nhưng, đúng lúc này, Lâm Thiệu Huy lại cười gằn một tiếng, cong ngón tay búng một cái, một chiếc nhẫn liền bay theo đường parabol rơi ra sau. Rồi tiếp đó "cạch" một tiếng, rơi xuống cạnh chỗ Mewithe.
Hửm?
Mewithe chợt sững sờ, đang định mở miệng mắng to, thế nhưng bóng dáng của Lâm Thiệu Huy và Bạch Tố Y cũng đã biến mất ở cửa.
"Cái thứ rách nát gì đây?" Mewithe mặt đầy khinh bỉ cầm chiếc nhẫn kỳ lạ kia lên, nhưng rồi sau khi nhìn một cái…
Ầm!
Trong nháy mắt, nét mặt của anh ta điên cuồng thay đổi, đầu óc cũng như nổ tung trong tích tắc, trên mặt anh ta dâng đầy nét hoảng sợ.
"Ma… Nhẫn ma?" Anh ta không dám tin vào hai mắt mình nữa.
Nhẫn ma, nhẫn ma của Đế Vương Hắc Ám sao lại có thể xuất hiện ở chỗ này?
Đây chính là vật tượng trưng cho quyền thống trị tối cao của Đế Vương Hắc Ám, thấy nhẫn ma như thấy chính Đế Vương Hắc Ám vậy.
Phịch!
Chớp mắt tiếp theo, anh ta trực tiếp bị dọa đến té phịch xuống mặt đất. Cả tấm lưng phía sau áo anh ta đã thấm đẫm mồ hôi lạnh, trong mắt lại hiện lên nỗi khủng hoảng vô biên.
Hiểu rồi, trong nháy mắt này, anh ta đã hiểu rõ hết rồi. Chẳng trách tại sao cấp trên lại phái anh ta đến đây bàn chuyện hợp tác với Bạch Tố Y, bởi vì người đàn ông trước mắt ấy chính là Đế Vương Hắc Ám đó.