Cái gì?
Lý Dịch Quân cũng không khỏi sửng sốt. Khách quý mà lần này bọn họ mời tới đến cả ông chủ của bọn họ cũng phải kính cẩn lễ phép, vậy nếu như có sơ suất gì thì làm sao? Ai mà lại có gan lớn đến thế, vậy mà lại dám chặn khách quý của bọn họ lại?
Sau đó, Mewithe cũng không buồn nói thêm lời nào, đưa theo Lý Dịch Quân vội vội vàng vàng đi xuống dưới tầng.
Bốp!
Đến đại sảnh ở tầng một, anh ta đi lên cho đội trưởng bảo vệ một cái bạt tai, giận dữ hét lên: “Mắt mấy người mù hết rồi sao, khách quý của tôi mà cũng dám chặn lại?”
Người đội trưởng đội bảo vệ đó bị ăn một cái tát rồi thì cũng không dám lên tiếng, nói một cách ấm ức: “Việc này, rõ ràng là ý của ngài mà ạ?”
Nghe được câu nói này, cả người Mewithe như bùng nổ vì tức giận, anh ta gào lên như điên: “Con mịa nhà anh! Việc này làm sao lại là ý của tôi được? Tôi đã ra lệnh như thế lúc nào?”
Người đội trưởng đội bảo vệ đó liền nhìn về phía Lý Dịch Quân, lí nhí nói: “Lúc nãy rõ ràng là cô này bảo tôi đuổi bọn họ ra ngoài.”
Hả?
Mewithe lập tức giận dữ nhìn về phía Lý Dịch Quân. Lý Dịch Quân cũng lập tức cảm thấy rợn tóc gáy, la mắng anh ta: “Anh nói năng lung tung cái gì đấy, tôi bảo anh chặn khách quý của chúng tôi lại lúc nào? Đây rõ ràng là...”
Có điều, nói xong, cô ta suýt nữa thì cắt vào lưỡi của chính mình. Bởi vì chính vào lúc đó, cô ta bỗng nhớ ra lúc nãy hình như mình đã bảo mấy người nhân viên bảo vệ đuổi vợ chồng Bạch Tố Y ra ngoài. Chẳng lẽ nào khách hàng mà ông chủ mời đến lần này là… Nghĩ tới đây, hai chân Lý Dịch Quân mềm nhũn ra, trên mặt hiện lên đầy vẻ kinh ngạc.
Không... không thể nào trung hợp như vậy được!
“Hừ!” Mewithe cũng không buồn phí lời nữa, trực tiếp hừ lạnh rồi hằn học nói: “Bây giờ tôi sẽ đi gặp bọn họ, nếu như để tôi phát hiện là ai trong số mấy người giở trò với tôi, tôi sẽ khiến mấy người tự mà gánh cho đủ!”
Sau đó, một nhóm người hùng hùng hổ hổ đi ra phía ngoài cửa. Hai chân Lý Dịch Quân bây giờ đã không còn nghe cô ta sai bảo nữa rồi. Trong lòng cô ta đang điên cuồng cầu mong rằng mấy người Bạch Tố Y tuyệt đối đừng là người mà Mewithe muốn gặp, nếu không thì cô ta hoàn toàn xong đời rồi.
Có điều, đời không như mơ. Giây phút nhìn thấy hai vợ chồng Bạch Tố Ý ở cửa, Mewithe đột nhiên lại vội đi qua chào hỏi như một con chó xù. Lý Dịch Quân chưa bao giờ nhìn thấy bộ mặt nịnh bợ lấy lòng đó của anh ta.
Sau đó, Mewithe đứng trước mặt hai vợ chồng Lâm Thiệu Huy rồi cúi mình thật sâu và nói: “Anh Thiệu Huy, cô Bạch Tố Y, mấy tên ngốc này có mắt như mù nên mới chống đối hai người. Vẫn mong hai người sẽ không trách tội!” Trong giọng nói của anh ta thể hiện rõ sự kính nể và hối lỗi.
Ầm!
Khoảnh khắc đó, da đầu Lý Dịch Quân lập tức trở nên tê dại, cô ta đứng đơ ra một chỗ. Hoảng sợ rồi, cô ta hoàn toàn hoảng sợ rồi. Giờ phút này thần kinh Lý Dịch Quân sắp trở nên điên loạn rồi.
Việc này là không thể! Bạch Tố Y làm sao có thể là khách hàng hợp tác với bọn họ lần này chứ? Rõ ràng cô ta nghe nói là mấy năm nay Bạch Tố Y sống rất khổ sở vì lấy phải một tên phế vật. Người như vậy thì có tư cách gì để khiến ông chủ của cô ta kính nể như vậy? Có nhầm lẫn rồi, việc này nhất định là có nhầm lẫn rồi!
Lý Dịch Quân chỉ cảm thấy đầu óc mình trống rỗng, cả người không còn sức lực khiến cô ta ngã ngồi ra đất: “Ông chủ, có phải ngài có nhầm lẫn gì không? Vị khách hàng đặc biệt mà ngài luôn nói tới là con tiện nhân này sao?” Lý Dịch Quân hỏi với vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Tiện nhân?
Nghe thấy lời xúc phạm này, Mewithe suýt chút nữa thì cắt đứt lưỡi của mình, giận dữ trừng mắt nhìn Lý Dịch Quân: “Khốn kiếp! Vậy mà cô lại dám xúc phạm cô Bạch Tố Y sao? Cô ấy là tổng giám đốc tập đoàn Bạch Lạc, tập đoàn duy nhất trên toàn thế giới có thể nghiên cứu và phát triển loại thuốc mới chữa viêm phổi đấy!”
Ầm!
Lý Dịch Quân bỗng thấy hai mắt tối sầm đi, suýt nữa thì không thở được mà ngất đi.
Tập đoàn Bạch Lạc ư? Làm sao cô ta lại không biết tập đoàn này cơ chứ? Tập đoàn mà vừa mới phát hành sản phẩm đã gây chấn động toàn cầu? Như vậy, tất cả các công ty dược phẩm trên toàn thế giới đều muốn hợp tác với họ, thậm chí mức độ mong muốn có thể dùng từ “điên cuồng” để hình dung, bởi vì bây giờ chỉ cần có thể hợp tác với tập đoàn Bạch Lạc thì có nghĩa là bọn họ đã nắm giữ “mạch máu” của ngành dược phẩm trên toàn thế giới. Mà cái tập đoàn Bạch Lạc nhỏ bé chưa bao giờ được biết tới này cũng dựa vào loại thuộc chủng ngừa thần kỳ này mà trở thành tập đoàn dược phẩm số một thế giới.
Mà người nắm giữ cổ phần có tiềm lực như vậy hóa ra lại là Bạch Tố Y ư? Không thể nào! Việc này là không thể nào! Con tiện nhân này rõ ràng đã bị cô ta cướp đi tất cả, bị ép phải ở lại cái thành phố Nam Giang tồi tàn chết tiệt này, định sẵn là cả đời này phải làm một người phụ nữ vô công rỗi nghề. Cô làm sao có thể đứng đầu một công ty dược phẩm nổi tiếng toàn cầu chứ?
Nhưng mà, vậy vẫn còn chưa đủ. Ngay sau đó, Mewithe lại tiếp tục nói thêm: “Cô Bạch Tố Y đây ngoại trừ là chủ nhân của tập đoàn Bạch Lạc thì còn là người phụ nữ quyền lực nhất thành phố Nam Giang hiện nay!”