Ma Vương Siêu Cường Của Thế Giới Hắc Ám

Chương 1264: Chương 1264: Chương 1346




Bầu không khí trong một khắc này hoàn toàn im lặng!

Bạch Tố Y nhất thời nổi cơn thịnh nộ, tức giận nói:

"Kim Thừa Ân, anh giữ miệng sạch sẽ cho tôi! Nếu không, tôi xin phép anh rời đi!"

Cho dù Lâm Thiệu Huy đã là một đầu bếp của gia đình không có tiền đồ đi chăng nữa, thì đó cũng là chồng của Bạch Tố Y cô.

Lâm Thiệu Huy đã vì cô trả giá trong những năm qua, cô vẫn luôn nhìn thấy ở trong mắt, so với kẻ chỉ biết hoa ngôn xảo ngữ lại phản bội cô như Kim Thừa Ân còn tốt hơn không biết bao nhiêu lần.

Chưa kể, Lâm Thiệu Huy lại đường đường chính chính là Tông sư Lâm!

Cô có thể kết hôn với một người đàn ông như Lâm Thiệu Huy, cũng là trèo cao rồi!

Kim Thừa Ân có tư cách gì để xúc phạm anh chứ?

Mà Kim Thừa Ân lại cười khổ nói:

“Bạch Tố Y, anh chỉ nghĩ em có thể sống một cuộc sống tốt hơn!”

Tên khốn nạn này vẫn như năm đó, luôn khoác lên mình vẻ thâm tình chân thành, vô cùng dịu dàng, dáng vẻ giống như trong mắt anh chỉ có Bạch Tố Y.

Nhưng Bạch Tố Y đã nhìn rõ bộ mặt thật của hắn, làm sao có thể dễ dàng bị mắc mưu được?

“Tôi hiện tại đang sống rất tốt, không cần anh bận tâm!”

Bạch Tố Y lạnh lùng nói, sau đó kéo tay Lâm Thiệu Huy bước vào Tập đoàn Bạch Lạc.

Nhìn đến đây!

Vẻ mặt của Kim Thừa Ân trong phút chốc trở nên âm trầm, sau đó khóe miệng hiện lên một tia giễu cợt thầm nghĩ:

"Bạch Tố Y, anh sẽ không bỏ cuộc! Em là của anh! Tập đoàn Bạch Lạc của em cũng là của anh!"

Mà lúc này, trong phòng làm việc của Bạch Tố Y, cô cuối cùng cũng mệt mỏi ngã trên sô pha, cả người đều run rẩy.

Nói không có chút cảm giác nào là giả, dù sao đó cũng là mối tình đầu của cô.

Là người cô đã từng yêu!

Mặc dù giữa bọn họ chưa có phát sinh chuyện gì cả, nhưng lúc đó Bạch Tố Y cũng đã coi anh ta như người bạn tâm giao của mình.

Mà lúc này, Lâm Thiệu Huy cũng im lặng không lên tiếng.

Thân là chồng của Bạch Tố Y, giờ anh nguyện tin Bạch Tố Y vô điều kiện, anh cũng sẽ không cảm thấy sợ hãi hay khó chịu vì sự xuất hiện của một người bạn trai cũ.

Đó là một loại biểu hiện của sự thiếu tự tin!

Bởi vì Lâm Thiệu Huy từ đầu đến cuối luôn nghĩ rằng người yêu có thể bị cướp đi thì không phải là người yêu!

Một lúc lâu sau, Bạch Tố Y rốt cục cũng phục hồi lại tinh thần, sau đó có chút căng thẳng nói với Lâm Thiệu Huy:

"Xin lỗi anh..."

Nhưng mà!

Lâm Thiệu Huy chỉ cười cười nói:

“Sao lại nói xin lỗi rồi?”

Vừa nghe xong câu nói này, Bạch Tố Y hoàn toàn ngây ngẩn cả người, trong lòng hiện lên sự cảm động sâu sắc, cam đoan hứa:

“Anh cứ yên tâm nha, em nhất định sẽ xử lý đoạn nghiệt duyên này một cách thích đáng, sẽ không để anh phải thất vọng đâu.”

"Được!"

Lâm Thiệu Huy mỉm cười, sau đó gật đầu:

"Vậy thì em cứ bận việc trước đi, anh ra ngoài đi dạo!"

Sau đó, Lâm Thiệu Huy bước ra khỏi văn phòng, nhưng khi vừa bước ra ngoài cửa văn phòng, đã gọi một cuộc gọi trong nháy mắt:

"Giúp tôi kiểm tra một người!"

Ngay bây giờ!

Ngay khi danh tiếng Tập đoàn Bạch Lạc chính thịnh, Kim Thừa Ân lại trở về, không khỏi rất đúng lúc đi?

Lúc trước anh ta nói không biết ông chủ của Tập đoàn Bạch Lạc là Bạch Tố Y, Lâm Thiệu Huy mới không tin chuyện vớ vẩn như vậy!

Sau giờ tan làm, Bạch Tố Y thu dọn đồ đạc và chuẩn bị về nhà.

Nhưng khi vừa đi đến bãi đậu xe, cô lại thấy Kim Thừa Ân xông ra, khuôn mặt anh tuấn vẫn mang theo ý cười thong dong:

“Bạch Tố Y, anh muốn trò chuyện với em!”

“Nhưng tôi với anh cũng chẳng có chuyện gì hay để nói cả!”

Bạch Tố Y thậm chí không nhìn anh ta lấy một cái, đi lướt qua anh ta rồi rời đi.

Kim Thừa Ân gạt đi sự hận thù không quá rõ ràng hiện lên trong mắt, rồi hét vào bóng lưng Bạch Tố Y:

"Bạch Tố Y, hãy cho anh một cơ hội. Đây là vấn đề lớn liên quan đến tính mạng. Đất nước anh hiện đang bị bức hại bởi loại virus mới và cần gấp vắc xin của em tới cứu mạng!”

"Bây giờ trì hoãn một ngày, là sẽ chết nhiều thêm một ngày! Bạch Tố Y, em mau cứu họ đi!"

Cạch!

Bước chân của Bạch Tố Y cuối cùng cũng dừng lại, quay đầu nhìn về phía Kim Thừa Ân:

“Những gì anh nói là sự thật?”

Biết ngay mà!

Trong mắt Kim Thừa Ân hiện lên một tia âm hiểm. Lương thiện vẫn luôn là bản chất của Bạch Tố Y, anh ta biết rằng chỉ cần nói như vậy Bạch Tố Y sẽ không ngồi yên không nhìn đến.

"Đương nhiên là thật rồi! Lý do tôi quay về nước lần này là để đạt thành hợp tác với Tập đoàn Bạch Lạc, để người dân nước ta có thể sử dụng được loại vắc xin mới này càng sớm càng tốt."

Kim Thừa Ân cười khổ:

"Bạch Tố Y, anh biết em không muốn để tâm đến anh nữa, nhưng xin em không nể mặt nhà sư thì cũng hãy nhìn đến mặt Phật, cứu bọn đi!”

Bạch Tố Y thở dài nói:

"Chúng ta tìm một chỗ nói chuyện đi!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.