Ma Vương Siêu Cường Của Thế Giới Hắc Ám

Chương 1372: Chương 1372: Chương 1454




Đùng!

Trong nháy mắt bầu không khí của toàn phòng như bùng nổ!

Tất cả mọi người đều hiện lên biểu cảm kinh hãi!

Thậm chí còn có người té ngã khỏi ghế!

Tổng...Tổng thống?

Đây coi như là một câu chuyện hài hước đi!

Vị chủ tịch này được tổng thống đề xuất sao?

Làm sao có thể!

Tổng thống vô cùng bận rộn, mọi quan tâm đều dành hết cho chuyện lớn của đất nước, sao co thể để ý đến sự thay đổi nhân sự của một hội y học An Nam nho nhỏ này được.

Tất cả mọi người giống như đang nằm mơ, cảm giác như đang nghe phải chuyện kinh thiên động địa, mọi chuyện thật khó tin.

Ngay cả Trương Hà Quân cũng cảm thấy luống cuống, biểu cảm trên mặt không giấu được sự hoảng sợ, lắc đầu nói:

"Không có khả năng đó! Điều này không có khả năng! Ông nhất định đang gạt người, thân phận cao quý như tổng thống sao có thể để một người đi cửa sau chứ!"

"Ông Dược, ông đang bịa đặt mọi chuyện! Như thế là phạm pháp!"

Tổng thống tự mình đề bạt người đó!

Một người phải giỏi đến mức nào mới có vinh dự được tổng thống đề cử?

Trương Hà Quân không tin, thế giới này lại có người như vậy sao?

Trừ phi người đó là thần tiên chuyển thế!

Là phật tổ tái sinh!

Mà đối với thái độ kinh ngạc của Trương Hà Quân cùng những người khác, ông Dược cũng không để ý đến, chỉ thản nhiên nói:

"Những lời tôi nói đều là sự thật, nếu có nửa điểm bịa đặt, nguyện ý gánh vác mọi hậu quả!"

"Tổng thống chọn chủ tịch mới cũng chỉ vì nguyên nhân rất đơn giản, người này có khả năng đưa nền y học phát triển vượt trội, ngày càng tiến xa hơn!"

Đùng!

Nghe nói như vậy, trong nháy mắt tâm tình của mọi người liền run lên.

Đôi mắt mở lớn như muốn rơi ra khỏi ngoài.

Chuyện đặc biệt này, bọn họ có nghe nhầm không vậy?

Trình độ của đối phương còn cao hơn cả ông Dược?

Đây lại là một câu chuyện buồn cười nữa!

Ông Dược được coi như thần y của An Nam!

Phải công nhận, ở An Nam này,trình độ của ông Dược là giỏi nhất!

Là một bác sĩ toàn năng!

Trình độ của ông ấy còn nổi tiếng khắp thế giới, có không ít các bệnh viện ngoại quốc mời ông ấy đến làm, đưa ra những đãi ngộ vô cùng tốt, thậm chí còn tốt hơn sơ với trong nước.

Bởi vậy, ông Dược còn được mọi người phong tặng danh hiệu Hoa Đà tái thế, ông ấy đứng đầu trong đội ngũ bác sĩ tài giỏi.

Nhưng hiện tại lại nói, trình độ của chủ tịch mới còn cao siêu hơn cả ông Dược!

Điều này sao có thể xảy ra!

Mọi người ở trong phòng họp không tin đây là sự thật, bởi vì trong mắt bọn họ một thần y như ông Dược không còn tồn tại.

Mà hiện giờ lại còn tồn tại một người tài giỏi hơn thế?

Tuy nhiên!

Thật đáng kinh ngạc!

Đây không khác gì một quả bom, lúc này mới chỉ là bắt đầu!

Chỉ thấy khóe miệng ông Dược nhếch lên, dáng vẻ bên ngoài vô cùng vui vẻ, tươi cười nói:

"Mặt khác, vị chủ tịch mới này vô cùng trẻ, cậu ấy chưa đến ba mươi tuổi!"

Hả!

Trong nháy mắt, những người có mặt ở đây húp phải một ngụm khí lạnh.

Sự khiếp sợ được đẩy lên đến đỉnh điểm.

Trời ơi!

Vị thần y này còn chưa đến ba mươi tuổi?

Thật hay giả?

Thế giới này thật sự tồn tại một người tài giỏi như vậy sao?

Người như vậy còn tồn tại, tương lai rộng mở đến mức khó có thể nhìn trước!

Đám người trẻ tuổi như Võ Đông Anh đều trợn tròn mắt, như vậy thì chủ tịch mới bằng tuổi với bọn họ sao?

Bằng tuổi nhau, vậy mà đối phương đã ngồi trên chiếc ghế cao nhất của hội y học An Nam!

Người như vậy, rốt cuộc là phải tài giỏi đến mức nào!

Trong nháy mắt, đám người Võ Đông Anh cảm thấy vô cùng xấu hổ, thậm chí cảm thấy bản thân mình không xứng đáng xách giày cho chủ tịch mới!

Mà vào lúc này, Lương Hy cũng vô cùng hâm mộ, ánh mắt hiện lên sự sùng bái, chỉ nghe thôi cũng khiến tâm tình cô ta trở lên nhộn nhạo, vô cùng yêu thích vị chủ tịch mới kia!

Chủ tịch mới, có thể nói là một truyền kỳ!

Bọn họ thật sự muốn nhìn xem vị chủ tịch mới thần bí kia rốt cuộc là thần thánh phương nào!

Mà lúc này, sắc mặt Chu Bắc Thông không thể khó coi hơn được nữa, anh ta rốt cuộc cũng biết người mà ông Dược nói đến không phải anh ta.

Cho đến tận bây giờ, ông Dược cũng chưa bao giờ nghĩ đến việc cho anh ngồi vào chức vị chủ tịch!"

"Ông Dược, ông không cần thừa nước đục thả câu nữa, mau để vị chủ tịch mới ra gặp mọi người đi!"

Có người không còn đủ kiên nhẫn chờ đợi nữa, nổi nóng nói.

Người có thể để tổng thống đề cử, bọn họ thật sự muốn nhìn xem dáng vẻ anh như thế nào!

Nghe vậy!

Ông Dược cười ha ha, nói:

“Bước ra lộ diện đi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.