“Tôi cho anh mười giây, nếu như trong vòng mười giây mà anh không quỳ thì tôi sẽ đánh anh phải quỳ xuống!”
Nhất định cô ấy sẽ không để Lâm Thiệu Huy phá hủy việc đầu tiên cô ấy phụ trách, và cũng không thể để thần tượng của cô ấy thất vọng về cô ấy được!
Chuyện là do Lâm Thiệu Huy gây ra, vậy thì nhất định phải để anh giải quyết!
Bất luận là dùng phương pháp gì!
Lâm Thiệu Huy cau mày, híp đôi mắt lại, khí lạnh tỏa ra khắp xung quanh!
Từ Hữu Dung đang thách thức giới hạn của anh sao?
Thấy thế!
Âu Dương Thanh Phi mỉm cười tự đắc, cô ta hét lên với Lâm Thiệu Huy:
“Thứ chó chết, đây chính là kết cục khi dám đắc tội tôi, nhất định anh phải chết!”
Mà lúc đó, Từ Hữu Dung cũng bắt đầu đếm ngược:
“Mười, chín, tám, bảy…”
Mỗi một con số được đọc ra, vẻ mặt cô ấy lại lạnh hơn mấy phần, có thể thấy, cô ấy đã quyết tâm muốn dùng biện pháp mạnh với Lâm Thiệu Huy!
Nhưng mà Lâm Thiệu Huy vẫn bình chân như vại, cứ như không nghe thấy gì hết.
Phản ứng này của anh khiến mọi người đều phải ngạc nhiên và sợ hãi.
Cái người này đúng thật là bị điên không nhẹ!
Chắc anh nghĩ Từ Hữu Dung sẽ không dám ra tay với anh hả?
Nếu đúng là như vậy thì tên này ngây thơ quá rồi?
Còn Âu Dương Thanh Phi kích động không thôi, cô ta vô cùng nôn nóng muốn thấy Lâm Thiệu Huy chịu thiệt.
“Một!”
Trong nháy mắt đã đếm tới một, Từ Hữu Dung đã dùng hết sự kiên nhẫn của mình, định gọi bảo vệ đến.
Nhưng mà!
Đúng lúc đó, cửa phòng được đẩy ra, một giọng nói vang dội truyền đến từ phía ngoài:
“Náo nhiệt vậy, tôi đã bỏ lỡ chuyện gì rồi sao?”
Mọi người nhìn kỹ lại thì thấy người đứng ngoài cửa là Trương Hà Quân!
“Bộ trưởng Quân!”
Tất cả mọi người đều tỏ vẻ kính trọng, lễ phép chào Trương Hà Quân một tiếng.
Ngay cả Vạn Mỹ Lệ nhìn thấy Trương Hà Quân cũng y như chuột thấy mèo, trên khuôn mặt bà ta là vẻ ngạc nhiên và sợ hãi cực độ, cúi người chào Trương Hà Quân:
“Bộ trưởng Quân!”
Bà ta biết rõ người đứng trước mặt có quyền lực rất lớn, không thể dây vào!
“Sao thế này, ai ai cũng nghiêm túc vậy hả?”
Trương Hà Quân cười hỏi, thực ra thì trên đường đến đây, anh ta đã biết xảy ra chuyện gì rồi.
Nhưng vì không thể để lộ thân phận của Lâm Thiệu Huy nên anh ta chỉ có thể vờ như không biết.
“Bộ trưởng Quân, chuyện là thế này…”
Âu Dương Thanh Phi vội vàng nhảy ra, nói lại mọi chuyện một lần nữa, đương nhiên cô ta không quên thêm mắm dặm muối miêu ta Lâm Thiệu Huy bắt nạt cô ta thế nào.
Mắt Trương Hà Quân lóe lên, khóe miệng nhếch lên một nụ cười lạnh lùng:
“Ồ, thế cô định thế nào mới chịu bỏ qua?”
Thấy Trương Hà Quân hỏi ý kiến của mình thì Âu Dương Thanh Phi càng có cảm giác mình đã có chỗ dựa, hả hê nói:
“Rất đơn giản, chỉ cần đánh gãy chân anh ta là được!”
Lời này vừa nói ra, ngay cả Từ Hữu Dung cũng phải nhíu mày lại!
Mới vừa nãy, Âu Dương Thanh Phi còn bảo chỉ cần Lâm Thiệu Huy quỳ xuống là xong chuyện, nhưng bây giờ thấy Trương Hà Quân lại muốn đánh gãy chân Lâm Thiệu Huy?
Thế này thì được nước lấn tới quá mức rồi?
“Bộ trưởng Trương, tôi nghĩ anh là người biết phân nặng nhẹ đúng sai, không nên vì một nhân viên quèn mà hủy quan hệ giữa hai bên, anh thấy đúng không?”
Vạn Mỹ Lệ vội vàng kéo Âu Dương Thanh Phi lại, trừng mắt nói với cô ta:
“Âu Dương Thanh Phi, đừng nói lung tung!”
Bà ta muốn điên luôn rồi, Âu Dương Thanh Phi dám to gan như vậy, sao dám cò kè mặc cả với Trương Hà Quân?
Não cô ta có vấn đề rồi sao?
Nhưng Âu Dương Thanh Phi không quan tâm được nhiều đến thế, cô ta thấy Trương Hà Quân đến thì bắt đầu làm bộ làm tịch, nói chuyện cũng ỏn à ỏn ẻn.
Cô ta thầm nghĩ, nếu cô ta không quyến rũ thần y Lâm được thì đổi thành Trương Hà Quân cũng không tệ!
Mặc dù anh ta hơi già nhưng có quyền có thế, có thể trợ giúp lớn với sự nghiệp của cô ta.
Vì vậy cô ta bèn làm nũng:
“Bộ trưởng Quân, anh giúp tôi xử lý tên khốn kia đi, cùng lắm người ta mời anh ăn cơm, nếu không người ta sẽ hủy hợp đồng với các anh đó nha!”
Nghe vậy!
Trương Hà Quân cười lạnh nhạt, nếu đổi lại là người khác thì có khi anh ta sẽ đáp ứng yêu cầu này của Âu Dương Thanh Phi ngay.
Nhưng vấn đề chính là người mà Âu Dương Thanh Phi đắc tội là thần y Lâm!
Đó là lãnh đạo trực tiếp của anh ta, anh ta nào dám đồng ý?
Bốp!
Trương Hà Quân giáng cho Âu Dương Thanh Phi một phát tát, khiến cô ta ngã ngồi xuống đất.
Thương thay cho Âu Dương Thanh Phi, đầu tiên bị Lâm Thiệu Huy tát một cái, bây giờ lại bị Trương Hà Quân đánh cái nữa, hai bên mặt sưng lên cân đối rồi.
Đúng chuẩn là cô ta bị đánh thành đầu heo!
Tất cả mọi người đồng thanh ồ lên!
Còn Vạn Mỹ Lệ ngây ngốc, bà ta dùng vẻ mặt không thể tin được nhìn Trương Hà Quân:
“Bộ trưởng Quân, sao anh lại làm vậy?”