Ma Vương Siêu Cường Của Thế Giới Hắc Ám

Chương 1546: Chương 1546: Chương 1628




Lời giải thích được đưa ra!

Bạch Tố Y và Thẩm Ngọc Trân cùng thở phào nhẹ nhõm, bởi vì đây chính xác là những điều họ muốn nghe.

Chỉ là!

“Tình bạn đơn thuần sao, cậu lừa quỷ à?”

Vương Diễm Lệ đột nhiên nhảy ra chế giễu:

“Lâm Thiệu Huy, chúng tôi là người chứng kiến tất cả mọi chuyện, ở trước mặt chúng tôi mà cậu dám trợn mắt nói bậy bạ sao?”

“Gan của cậu cũng không nhỏ nhỉ!”

Nghe những lời đó!

Thẩm Ngọc Trân và Bạch Tố Y sắc mặt đột nhiên trầm xuống, họ có phần tức giận nói với gia đình Vương Diễm Lệ.

Và lúc này!

Vương Hữu Tài cũng lạnh lùng ậm ừ:

“Tên nhóc này đang lừa mọi người, các người tuyệt đối không được tin cậu ta, chúng tôi đều nhìn thấy hai người bọn họ ôm nhau!”

Ôm nhau sao?

Nghe những lời nói đo!

Sắc mặt Bạch Tố Y lập tức tái nhợt như tờ giấy, chân gần như không đứng vững.

Lâm Thiệu Huy, thật sự lầm đường với Lý Huân Nhiên sao?

Chuyện cô lo lắng nhất, cuối cùng cũng xảy ra rồi sao?

Bạch Tố Y mờ mịt nhìn Lâm Thiệu Huy, hy vọng rằng Lâm Thiệu Huy có thể cho cô một lời giải thích!

Lúc này Thẩm Ngọc Trân cũng vô cùng băn khoăn hỏi:

“Lâm Thiệu Huy, lời bọn họ nói là thật sao?”

Nhìn thấy bộ dạng như vỡ nát trái tim của Bạch Tố Y, Lâm Thiệu Huy cũng cảm thấy trong lòng nhói đau.

“Lâm Thiệu Huy tiếp tục tranh cãi đi chứ! Chúng tôi đều có bằng chứng, ha ha ha!”

Vương Diễm Lệ đắc ý nói, bộ dạng như thế có thể thắng chắc.

Chỉ là!

Khi bằng chứng được đưa ra, vẻ mặt của Vương Chí Quân trở nên ngập ngừng vì một lý do nào đó.

Thẩm Ngọc Trân hít một hơi thật sâu, biết rằng ngay lúc này bản thân mình đang làm một việc xấu, lúc này cô đã đẩy Lục Thiệu Huy đến bờ vực nhận tội rồi.

Hơn nữa Lâm Thiệu Huy không thể làm gì nữa!

Bỗng có tiếng hét ngoài cửa:

“Tôi thật sự rất thích Lâm Thiệu Huy!”

Người đến là Lý Huân Nhiên!

Nhìn thấy Lý Huân Nhiên xuất hiện, Lâm Thiệu Huy toát mồ hôi lạnh, trong lòng hoảng hốt.

Người phụ nữ này, đã bảo cô ta không được đến, tại sao cô ta không chịu nghe lời?

Lâm Thiệu Phong vội vàng hướng về phía Lý Huân Nhiên, có chút mất kiên nhẫn nói:

“Chị gái à, cô không muốn thấy tôi thành công à?”

Hơn nữa lúc này, Vương Hữu Tài và Vương Diễm Lệ nhìn thấy bộ dạng của Lý Huân Nhiên vẻ mặt bỗng nhiên thay đổi, vô cùng rối loạn và hoảng sợ.

Sau khi nhìn thấy Lý Huân Nhiên hai người bọn họ biết thân biết phận không dám lớn tiếng.

Nhưng Vương Diễm Lệ vẫn chưa từ bỏ ý định, thì thầm bên tai Thẩm Ngọc Trân, nói:

“Thẩm Ngọc Trân, lần này bà nhìn rõ chưa? Nhân tình của con rể tốt của bà đã tìm tới tận cửa rồi.”

Đùng!

Bằng cách thêm dầu vào lửa, Thẩm Ngọc Trân tức giận và gầm lên:

“Lâm Thiệu Huy, cậu có ý gì? Còn mang nhân tình tới tận cửa, cố ý châm dầu vào lửa à?”

“Con gái của tôi rẻ mạt như thế à, cậu muốn làm nhục con bé rồi ép nó ly hôn hay sao?”

Mang nhân tình tới tận cửa, đây là cố ý làm nhục Bạch Tố Y không phải sao?

Việc Lâm Thiệu Huy làm thật sự quá đáng!

Nhưng nghe những lời Thẩm Ngọc Trân nói xong, Bạch Tố Y rơi nước mắt, trong lòng cảm thấy chua xót và oan trái.

Ngay lúc Lâm Thiệu Huy mở miệng, nhưng chưa để anh lên cất lời, Lý Huân Nhiên đã sải bước đi ra ngoài:

“Các người không cần trách Lâm Thiệu Huy, anh ấy không hứa hẹn gì tình yêu đối với tôi, hôm nay tôi đến đây để nói với cô, Bạch Tố Y, chúng ta cạnh tranh công bằng.”

Nghe những lời này, biểu cảm của Bạch Tố Y và Thẩm Ngọc Trân trông khá hơn, hoá ra đó là tình cảm đơn phương từ phía Lý Huân Nhiên và Lâm Thiệu Huy không đáp ứng cô ta.

Hơn nữa Lâm Thiệu Huy có thể đối mặt với sự tán tỉnh của một người phụ nữ xinh đẹp như vậy mà vẫn thờ ơ lạnh nhạt, như vậy là có thể hình dung tình cảm của anh dành cho Bạch Tố Y như thế nào rồi.

Lúc này, Thẩm Ngọc Trân đang tức giận chờ Lý Huân Nhiên.

“Cô gái này sao lại lẳng lơ như vậy? Không biết rằng anh ta đã có vợ rồi sao?”

“Cô đi phá hoại gia đình của người khác, cô làm người thứ ba, còn không biết xấu hổ sao?”

Chỉ là!

Lý Huân Nhiên cười chế giễu:

“Tôi biết anh ấy đã có gia đình, nhưng mà suốt mấy năm qua các người đã đối xử như thế nào với anh ấy?”

“Nhà họ Bạch các người đã làm được gì cho anh ấy, đối với các người mà nói, anh ấy vẫn là đứa con rể vô dụng, mặt trắng hở chút là sống phụ thuộc vào vợ.”

“Anh ấy tốt như vậy nhưng bị coi như là người hầu! Bạch Tố Y, cô căn bản không xứng với anh ấy.”

Nghe những lời nói đó!

Bạch Tố Y cúi đầu hối hận, lúc này cô không thể phản bác được gì, bởi vì cô biết Lý Huân Nhiên nói đúng.

Trong những năm qua, Lâm Thiệu Huy đã hết lòng vì gia đình bọn họ, nhưng gia đình cô lại đối xử với Lâm Thiệu Huy như một con chó.

Thậm chí vào thời điểm đó, cô cũng không coi trọng Lâm Thiệu Huy!

Lâm Thiệu Huy một người tài giỏi như vậy, nhưng lại vào nhà họ Bạch ở rể, thực sự là oan ức cho Lâm Thiệu Huy rồi.

“Đây là chuyện gia đình chúng tôi, không cần người ngoài chỉ huy, chúng tôi đã thay đổi từ lâu, bây giờ coi nó như con ruột.”

Thẩm Ngọc Trân cãi lại.

Nghe những lời nói đó!

Lý Huân Nhiên càng cười to hơn:

“Đã thay đổi? Bà chỉ là đang khoe mẽ cho người ngoài nghe, lại tính hỏi tội Lâm Thiệu Huy sao?”

“Có thể thấy rõ nhà họ Bạch các nguwoif không tin tưởng anh ấy, phải không?”

“Tôi…”

Thẩm Ngọc Trân đột nhiên không thể phản bác lời cô ta, Bạch Tuấn Sơn không thể không mắng bà ta:

“Tôi đã nói Thiệu Huy không phải loại người như vậy, chẳng qua là bà không chịu nghe. Bà cứ trách mắng nó mà không biết chuyện gì đang xảy ra. Bây giờ bà đã hài lòng chưa?”

Thẩm Ngọc Trân tức giận nhìn chằm chằm vào Vương Diễm Lệ và những người khác rồi gầm lên:

“Đều do các người, đều do các người hãm hại! Các người cố ý làm cho gia đình tôi bất hoà!”

“Đừng tưởng tôi không biết các người đang toán tính cái gì. Các người mau cút khỏi đây, về sau không được đến nhà của tôi, nếu không tôi sẽ giết các người!”

Thẩm Ngọc Trân sắp phát điên, bà hoàn toàn bị đám người Vương Diễm Lệ lừa gạt. muốn phá hoại gia đình họ, lần này nhất định là cố tình làm vậy.

Bây giờ bà đã biết mình trách nhầm Lâm Thiệu Huy, cộng với sự xúi giục của người phụ nữ xinh đẹp như Lý Huân Nhiên, rất có thể Lâm Thiệu Huy sẽ thật sự ly hôn với Bạch Tố Y.

Cả Vương Diễm Lệ và Vương Hữu Tài hoàn toàn chết lặng, bọn họ không ngờ mọi chuyện lại tiến triển như thế này.

Vương diễm Lệ hét lớn:

“Các người, đừng để bọn họ lừa. Chúng tôi tận mắt chứng kiến Lâm Thiệu Huy và Lý Huân Nhiên ôm nhau, sao hai người bọn họ có thể vô tội?”

“Vương Chí Quân cũng có bằng chứng gian dâm của bọn họ, Vương Chí Quân! Cháu mau cho bọn họ xem chứng cứ để bọn họ nhìn rõ bộ mặt thật của con rể bọn họ!”

Thật sao?

Tất cả mọi người cùng nhìn về phí Vương Chí Quân, chờ Vương Chí Quân trả lời.

Nhưng Vương Chí Quân tựa như không biết gì, giả ngốc nói:

“Bằng chứng gì? Cô, cô đang nói gì thế? Cháu không hiểu?”

Hắn còn dựa vào chỗ bằng chứng này để phát tài, sau có thể dễ dàng giao ra như vậy?

Trong trường hợp này anh ta làm sao có thể đe dọa được Lâm Thiệu Huy?

“Cháu đang nói hồ đồ cái gì thế? Không phải là cháu đã chụp ảnh rồi sao?”

Vương Diễm Lệ kinh hãi hỏi, Vương Chí Quân xảy ra chuyện gì vậy?

Vương Chí Quân vẫn lắc đầu nói:

“Cô à, không phải cháu nói với cô rồi sao, cô đừng phá hoại gia đình người khác. Vợ chồng người ta đang hòa thuận như vậy sao lại xúi giục người ta ly hôn?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.