Vào lúc sáng sớm ngày hôm sau!
Bài báo đầu tiên trong thoáng chốc đã càn quét toàn bộ từng hàng hot search weibo An Nam, Tieba.
Buổi biểu diễn của Phương Y Thần!
"Kinh ngạc! Buổi biểu diễn của Phương Y Thần, Huy Tuấn bí ẩn hiện thân xinh đẹp đầy bất ngờ!"
"Phương Y Thần cùng Huy Tuấn hợp tấu, Tình yêu Caribe! Một khúc nhạc kinh điển!"
"Buổi biểu diễn của nữ thần quốc dân bị phát ra ngoài ngoài ý muốn, Phú thiếu tỉnh Nam Lộc thổ lộ nhưng bị từ chối!"
"Nữ thần quốc dân thổ lộ với Huy Tuấn chưa được đáp lại! Phương Y Thần, vẫn luôn chờ anh!"
...
Sau khi bài báo đầu tiên tuôn ra.
Ầm!
Toàn bộ nhóm cư dân mạng An Nam hoàn toàn chấn động.
Huy Tuấn, vị lão làng khủng bố bí ẩn nhất giới âm nhạc, không có ai biết thân phận thật của anh, không có ai biết âm nhạc của anh bùng nổ tới cảnh giới nào.
Hiểu biết duy nhất với anh là.
Mỗi bài hát của anh đều được muôn vàn fans truy đuổi ca ngợi, mỗi một khúc nhạc của anh đều được bậc thầy giới âm nhạc phong làm kinh điển.
Mà người bí ẩn này tối hôm qua đã hiện thân. Không chỉ hiện thân, còn được nữ thần quốc dân Phương Y Thần thổ lộ, nhưng lại im lặng rời khỏi sân khấu, không đáp lại.
Tin tức mới ra lò đã làm An Nam sôi trào.
Vô số lời bình luận nhảy liên tục trên các trang web lớn.
“Tối hôm qua tôi ở hiện trường. Mọi người căn bản không có cách nào tưởng tượng được buổi biểu diễn này chấn động cỡ nào đâu! Huy Tuấn quá đẹp trai, đặc biệt là lúc anh ấy dùng dây đàn châm thuốc, đúng là thiêu đốt toàn trường luôn ấy!”
“Ôi đậu má á á! Không hổ danh là thần tượng tôi chung thành, được nữ thần quốc dân thổ lộ trước mặt mọi người lại im lặng rời đi! Cái sự ngầu nổ tung trời này, bá cháy!”
“Đáng thương nữ thần của tôi. Đến thế rồi vẫn muốn chờ đợi Huy Tuấn, hu hu hu... Cảm động trái tim của nữ thần!”
“...”
Từng bình luận gần như làm liệt server các trang web lớn.
Hai chữ “Huy Tuấn”, trong vòng nửa ngày ngắn ngủi đã nhấc lên từng đợt sóng gió An Nam, chiếm số một hot search trên một đám trang web.
Hơn nữa nhiệt độ ấy càng ngày càng bùng nổ.
Gần như có xu thế càn quét tất cả các mạng xã hội trong và ngoài nước.
...
Mà cùng lúc đó!
Bên trong một biệt thự ngoại ô thành phố Nam Giang, một thanh niên không ngừng đổi mới mạng xã hội.
Mà mỗi khi anh ta đổi mới một lần, lại phát hiện tin tức về “Huy Tuấn” tăng thêm một người trên bảng xếp hạng.
Đặc biệt là!
"Phú thiếu tỉnh Nam Lộc thổ lộ nhưng bị từ chối!"
Tiêu đề này như hàng loạt những cái tát đánh mạnh lên mặt thanh niên, làm sắc mặt anh ta càng ngày càng âm trầm, càng thêm khó coi.
Cho đến cuối cùng, lửa giận bùng nổ!
Rầm!
Anh ta ném mạnh di động của anh ta lên mặt đất, ngay lập tức rơi vỡ tan tác.
“Thiếu... Thiếu gia, cậu không sao chứ?” Quản gia Lương bên cạnh nhanh chóng cẩn thận hỏi.
Quản gia Lương biết, thiếu gia nhà mình từ nhỏ đã kiêu ngạo cứng đầu, muốn gì có nấy.
Mà mấy ngàygần đây, không chỉ bị người ta hung hăng đánh một trận, thậm chí vào tối hôm qua, làm trò trước mặt vạn fans, mất hết mặt mũi.
Chuyện này chắc chắn là đả kích lớn nhất cả đời này của thiếu gia nhà ông ta.
Nghe được lời ấy!
Ánh mắt Đoạn Thuần càng thêm âm lạnh:
“Phương Y Thần đáng chết! Huy Tuấn đáng chết! Bạch Tố Y đáng chết, Lâm Thiệu Huy chết tiệt!!!”
Oán độc!
Phẫn nộ!
Bốn cái tên đó khiến anh ta trong mấy ngày gần đây gặp sự sỉ nhục lớn nhất cả đời.
Đặc biệt là vào hiện tại, tin tức anh ta bị Phương Y Thần từ chối đã truyền khắp toàn bộ Hoa Hạ. Sau này anh ta làm sao còn có mặt mũi gặp ai nữa.
Nghe thấy lời ấy!
Quản gia Lương cười khổ nói:
“Thiếu gia, thế lực sau lưng Phương Y Thần quá lớn, căn bản chúng ta không dây vào nổi! Huy Tuấn quá mức bí ẩn, chúng ta cũng không tìm ra được!”
“Nếu cậu muốn trả thù, chỉ có Bạch Tố Y và Lâm Thiệu Huy thôi!”
Bạch Tố Y! Lâm Thiệu Huy!
Nghe được hai cái tên đó, trong đầu Đoạn Thuần không khỏi hiện lên khuôn mặt Huy Tuấn và Lâm Thiệu Huy.
Ở trong đầu anh ta, hai khuôn mặt ấy dường như dần dung hợp vào nhau, khiến anh ta mang hết sự hận thù Huy Tuấn hoàn toàn tính lên người Lâm Thiệu Huy:
“Hừ! Phương Y Thần đã lên tiếng, Bạch Tố Y là người cô ta coi trọng nhất! Chúng ta cũng không động vào được!”
“Hiện tại, tôi chỉ muốn giết một người! Đó là... Lâm Thiệu Huy!”