Nhìn thấy người đàn ông to lớn này, người xem ở bên dưới lập tức vỗ tay reo hò!
“Anh Bát dũng mãnh, giết chết tên nhóc kiêu ngạo này, hãy nhớ... chặt đầu!”
“Ha ha ha... Tên nhóc này hết rồi, anh Bát là tay đấm hàng đầu xếp thứ mười trong Lang Quán, chắc chắn một chiêu có thể KO!”
Đó là, trước đây Anh Bát toàn thắng mười trận, cuối cùng bị thua bởi cấp dưới của nhà họ Lang! Nếu không, thứ hạng của anh ta chắc chắn có thể lọt vào top năm!
“...”
Tiếng la hét, nghị luận của mọi người nối tiếp nhau.
Cho dù là Bạch Tố Y ở trong rương sắt hay mấy đứa trẻ ăn mày và những người khác ở bên dưới thì trái tim của tất cả họ đều nhấc lên đến tận cổ.
Trong Lang Quán, một trăm tay đấm đen, anh Bát này đứng trong top mười!
Cho thấy sự khủng bố của nó!
Đặc biệt là thủ đoạn chặt đầu của đối thủ!
Vừa nghe đã khiến người ta rùng mình.
Bộp bộp bộp!
Lúc này, anh Bát nghe được những tiếng hoan hô của những người ở bên dưới, không khỏi giơ hai tay của mình để chào hỏi lại từng tay đấm đen và những vị khách ở bên dưới.
Dường như anh ta không để Lâm Thiệu Huy vào trong mắt, lắc lắc cái đầu và chân, làm động tác cường điệu, như thể đang trêu chọc con mồi nhỏ bình thường!
Mà hành động cường điệu của anh ta đã khiến cho đám đông đang xem náo nhiệt ở bên dưới lập tức reo hò trở lại.
Mọi người đang nóng lòng muốn nhìn thấy cảnh Lâm Thiệu Huy bị anh Bát KO.
Tuy nhiên!
Ngay lúc anh Bát đang phong quang nhất, khán giả nhiệt tình nhất.
Những lời nói không mặn không nhạt của Lâm Thiệu Huy lại lần nữa vang lên:
“Một người quá ít rồi! Nếu không, cùng lên đi!”
A!
Lời nói của Lâm Thiệu Huy dường như đã bật công tắc yên lặng, làm cho mọi tiếng reo hò ở trong cả Lang Quán bị đông cứng ngay lập tức.
Thương Lang Mặt Sắt, anh Bát và cả Ôn Nhã Như, những đứa bé ăn mày với những người khác, tất cả đều không dám tin vào tai của mình.
Từng ánh mắt đều cùng nhìn về phía Lâm Thiệu Huy.
Dường như đang xem một kẻ điên!
Lại giống như đang xem một thằng ngốc!
Một người quá ít ư?
Cùng lên hết sao?
Ầm!
Sau khi phản ứng lại, mọi người đã hoàn toàn bùng nổ, vẻ mặt của mọi người là vô cùng kinh ngạc và không thể tin được.
Nhưng lại không tin được rằng, cái thằng ốm nhắt này sắp chết rồi thế nhưng thái độ kiêu ngạo như thế.
Khóe môi của Ôn Nhã Như hiện lên độ cong sảng khoái.
“Ngu ngốc! Ha ha ha... Thật sự ngu ngốc! Cái thằng Lâm Thiệu Huy này hoàn toàn không biết sự chênh lệch giữa người thường và tay đấm đen lớn bao nhiêu!”
“Có thể nói, tay đấm đen có chiêu thức chí mệnh, chỉ cần một đòn đã có thể hạ gục tên ngu ngốc Lâm Thiệu Huy này rồi, thậm chí là giết chết!”
Vẻ khinh thường trên khóe môi Ôn Nhã Như vô cùng phong phú.
Mà ngay lúc này!
“Thằng khốn nạn, mày dám xem thường anh Bát tao! Mày... đáng chết!”
Một tiếng gàm thét vang lên từ võ đài.
Tất cả mọi người đều thấy rằng anh Bát đã nổi giận đùng đùng.
Anh ta như một con dã thú bị chọc giận, nắm tay vung xuống đánh vào đầu của Lâm Thiệu Huy một cách hung ác dữ dội!
Nhanh!
Chuẩn!
Hung ác!
Lúc này, anh Bát gần như phát huy hết yếu tố chuyên nghiệp của một tay đấm đen.
Ngay cả là tay đấm đen cùng đẳng cấp thì cũng có thể bị KO dưới đòn đánh bạo lực này.
Nhưng mà, một cảnh tượng khiến mọi người kinh ngạc đã xuất hiện.
Đối mặt với cú đấm mãnh liệt của anh Bát, dường như Lâm Thiệu Huy không có phản ứng gì, cả người đều đứng ngây ngốc tại chỗ, bất động!
Bốp!
Khán giả và những tay đấm đen bên dưới hò reo ngay lập tức, bọn họ cũng không ngờ đến Lâm Thiệu Huy ăn nói ngông cuồng nhưng thực lực lại gà yếu như vậy.
Thậm chí ngay cả phản ứng cũng không có đã bị một cú đấm đánh trúng.
Nhưng!
Tiếng reo hò vừa mới bắt đầu sôi nổi thì đột ngột dừng lại.
Bởi vì mọi người nhìn thấy!
Trong nháy mắt cú đấm của anh Bát đập vào mặt của Lâm Thiệu Huy, thì đầu của Lâm Thiệu Huy lại khẽ đỉnh về phía cú đấm ấy!
Răng rắc!
Tiếng xương cốt gãy vụn lập tức vang lên.
Làm cho nụ cười của tất cả mọi người trong Lang Quán hoàn toàn cứng lại.