Thấy cảnh tượng này, không chỉ họ ngẩn người mà ngay cả Thương Lang Mặt Sắt, Ôn Nhã Như cùng những người khác trong Lang Quán cũng sửng sốt. Hiển nhiên họ cũng không ngờ Năm Sẹo và Hổ Vằn lại dẫn nhiều cấp dưới tới đây như vậy!
"Tốt! Tốt... Tốt quá!"
Thương Lang Mặt Sắt sợ hãi sắp tè ra quần như thấy được cứu tinh, anh ta nhanh chóng chạy về phía Năm Sẹo và Hổ Vằn.
"Năm Sẹo! Hổ Vằn! Hai người tới đúng lúc quá! Hôm nay tôi đã trúng tảng đá rồi! Hai người cho người giúp tôi đánh chết tên này đi, tôi bảo năm sau này sẽ cung cấp một trăm tay đấm cho hai người!"
Mối quan hệ giữa Thương Lang Mặt Sắt và Năm Sẹo, Hổ Vằn đều khá tốt. Thậm chí cấp dưới của hai nhân vật lớn này đều xuất thân từ những tay đấm do chính tay anh ta đào tạo ra, chẳng hạn như Chó Điên, Gấu Đen. Mà bây giờ, Năm Sẹo và Hổ Vằn đã tới, Thương Lang Mặt Sắt cho rằng hai người này tới để giúp đỡ mình, sao mà anh ta không vui vẻ được chứ.
Không chỉ anh ta mà cả Ôn Nhã Như đã gần như tuyệt vọng cũng bắt đầu hy vọng trở lại. Cô ta cũng biết Thương Lang có quan hệ tốt với hai người này. Giờ thì!
"Lâm Thiệu Huy, báo ứng của mày đã tới rồi! Mày có thể đánh thắng mấy chục người, nhưng còn mấy trăm người thì sao? Haha..."
Ôn Nhã Như nở nụ cười vô cùng ác độc. Cô ta như đã nhìn thấy hi vọng báo thù lần nữa, thấy được cảnh tượng Lâm Thiệu Huy bị phế đi vậy.
Nghe Thương Lang Mặt Sắt nhờ giúp đỡ, Năm Sẹo và Hổ Vằn đều gật đầu rồi dẫn đám cấp dưới của mình đồng loạt tiến về phía võ đài.
Hình ảnh này khiến cô bé ăn mày và những người khác trắng cả mặt.
Thôi xong! Đây chính là Năm Sẹo và Hổ Vằn đấy! Cho dù họ có lòng tin với Lâm Thiệu Huy thế nào thì cũng không tin nổi Lâm Thiệu Huy có thể chống lại được hai nhân vật đứng trên đỉnh kim tự tháp của thế giới ngầm tại thành phố Nam Giang!
"Anh ơi, chạy đi anh! Chạy đi!"
Cô bé ăn mày hoảng quá đến khóc, lớn tiếng thúc giục Lâm Thiệu Huy.
Nhưng điều làm cô bé kinh ngạc là anh nghe rồi mà chẳng những không hề có ý định chạy trốn, mà còn khoanh hai tay lại, ung dung tự đắc!
Hả? Cảnh tượng này khiến những khán giả xung quanh đều sửng sốt.
Họ không ngờ hai người đứng đầu thành phố giúp đỡ cho Thương Lang Mặt Sắt đã đến mà Lâm Thiệu Huy còn tỏ ra dửng dưng như vậy, đầu óc người này có vấn đề sao?
"Hahaha... Năm Sẹo! Hổ Vằn! Hai người có nhìn thấy không? Thằng nhóc này ngông cuồng thế đấy! Anh ta không hề coi thế lực xã hội đen của chúng ta ra gì! Phế anh ta đi! Báo thù cho anh em của tôi, trút giận cho thế giới ngầm tại Nam Giang của chúng ta!"
Thương Lang Mặt Sắt cười gằn, đi theo hai người kia mà hùng hổ tới trước võ đài.
Nhưng anh ta vừa dứt lời thì ngạc nhiên nhìn thấy Năm Sẹo và Hổ Vằn dẫn hai ba trăm người đồng loạt cúi chào về phía Lâm Thiệu Huy đang đứng trên võ đài:
"Chào anh Lâm, xin lỗi, Năm Sẹo đến chậm!"
"Xin lỗi ông chủ, Hắc Tề Hổ đến muộn, xin ông chủ trách phạt!"
Theo giọng nói của hai người vang lên, vô số người có đồ trắng đồ đen đồng loạt cúi người kính chào.
Giờ phút này, Thương Lang Mặt Sắt há miệng thật to, cằm gần như sắp rớt xuống. Nụ cười của Ôn Nhã Như cũng trở nên cứng đờ. Cô ta không thể nào tin nổi những gì mình vừa nghe và nhìn thấy!