Xôn xao...
Trên mặt tất cả mọi người đều hiện lên vẻ kinh ngạc như thấy ma.
Bọn họ chưa bao giờ gặp phải trường hợp như thế này, đối mặt với một đối thủ nặng ký, lại muốn dựa vào sự hướng dẫn trực tiếp mà chuyển bại thành thắng, đây chẳng khác nào nằm mơ giữa ban ngày.
Mọi người không tin, nhưng mà cậu thanh niên tên Khỉ Đột kia lại tin tưởng không chút nghi ngờ.
Cậu ta xem những lời nói của Lâm Thiệu Huy giống như những lời chỉ dạy của thần tiên, làm hai mắt cậu sáng bừng lên.
Gần như không hề do dự, cơ thể đột ngột ngồi xổm xuống, rồi sau đó vươn quyền phải ra, đánh thật mạnh về phía cùi chỏ bên trái của Kim Cương.
“Đáng chết!”
Lúc này, cơ thể của Kim Cương còn đang theo đà tiến lên.
Khi Khỉ Đột đột nhiên ngồi xổm xuống, một quyền của hắn đã không đánh trúng đích, rơi vào khoảng không.
Mà lực cũ của hắn đã hết, hoàn toàn không thể né được.
Đùng!
Một quyền của Khỉ Đột đánh mạnh lên trên cùi chỏ của Kim Cương!
Bịch bịch bịch!
Trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, sau khi Kim Cương và Khỉ Đột đánh xong một chiêu, không ngờ lại rối rít lùi ra sau ba bước dài.
Yên lặng...
Giờ phút này, toàn bộ tiếng động trong viện hí kịch giống như đã biết mất hoàn toàn.
Tất cả mọi người ở bên dưới, ai nấy đều không thể tin vào những gì họ mới nhìn thấy.
Thành... Thành công sao?
Mọi người có thể tin rằng Khỉ Đột bị lui ra xa ba bước là vì bị lực phản chấn đẩy lùi lại.
Mà Kim Cương lui xa ba bước lại là vì bị đánh trung một quyền thật mạnh lúc nãy mà ra.
Nghĩ đến đây.
Tất cả mọi người trong viện hí kịch đều rối rít suýt xoa, ai nấy đều sợ hãi vì những lời chỉ dạy của người xem thần bí kia.
Chỉ một câu chỉ dạy đơn giản đã có thể làm một thằng nhóc ranh chỉ được mỗi cái tài nhanh nhẹn đánh một quyền trúng được người số một về hắc quyền ở Giang Nam như Kim Cương.
Không thể tưởng tượng nổi!
Không thể nào tin được!
Không chỉ riêng bọn họ!
Tí tách!
Tí tách!
Từng giọt mồ hôi to như hạt đậu chảy dọc theo trán Kim Cương rồi rơi xuống dưới.
Nếu như nói lúc trước hắn xem đây là sỉ nhục.
Như vậy thì sau khi đánh xong một chiêu, hắn phát hiện, đây không phải là nhục nhã mà là sự thật.
Vì người xem thần bí kia có lẽ chỉ cần dựa vào việc hướng dẫn cho một thằng ranh con là đã có thể đánh bại hắn rồi.
Đau...
Kim Cương cử động cánh tay một ít, hắn có thể cảm nhận được cơn đau đớn của cơ bắp bị đánh trúng bên dưới cùi chỏ.
Chuyện này làm cho vẻ mặt của hắn càng trở nên nghiêm túc hơn.
“Thủ đoạn giỏi thật, chỉ tiếc, nhóc con này quá yếu, cho dù người kia có chỉ dạy giỏi đến cỡ nào, tôi cũng không tin cậu có thể chịu được mười chiêu của tôi!”
Mười chiêu!
Nếu bình thường, cho dù có phải đối đầu với đám Hổ Vằn thì Kim Cương cũng chỉ nói năm chiêu mà thôi.
Nhưng bây giờ, mười chiêu!
Rất rõ ràng, hắn đã xem Khỉ Đột đứng trở mặt thành một đối thủ nặng ký.
Nhưng mà nghe thấy lời này!
Khỉ Đột lại xoa nắm đấm, cười tủm tỉm nói:
“Cái này thì chưa chắc! Ông không thể tưởng tượng được sự mạnh mẽ của ông chủ bọn tôi đâu!”
Ông chủ?
Hai chữ này làm Kim Cương hơi sững sờ, nhưng mà ngay lúc hắn còn chưa kịp phản ứng, giọng nói của Lâm Thiệu Huy lại truyền đến.
“Bước về trái ba bước, dùng quyền phải đánh lên hàm dưới.”
Bốp!
Phản ứng của Khỉ Đột có thể nói là cực kỳ nhanh, gần như ngay lúc giọng nói của Lâm Thiệu Huy vừa mới vang lên, cơ thể của cậu đã giống như một con cá chạch, nhảy sang trái ba bước, lập tức chạy đến bên cạnh Kim Cương.
Sau đó lại vung quyền lên, định đánh về phía hàm dưới của Kim Cương.
Nhìn thấy cảnh này!
Kim Cương nhếch khóe miệng lên, hiện ra một chút vẻ khinh thường:
“Cậu quá yếu để chủ động tấn công!”
Kim Cương gần như theo bản năng nghiêng người xoay một vòng, giơ chân lên đá, định đá lên sườn của Khỉ Đột.
Cú đá sườn này có sức mạnh cuồng bạo bá đạo, vang lên tiếng xé không ầm ầm.
Nếu như đánh trúng, Khỉ Đột chắc chắn sẽ bị K.O ngay lập tức.
Nhưng mà!
“Hạ thấp người xuống, đùi phải dán sát đất quét ngang!”
Cái gì!
Lời nói của Lâm Thiệu Huy vang lên rất đột ngột, lập tức làm cho Kim Cương vừa mới đánh được một nửa lập tức thay đổi sắc mặt. . Truyện Mỹ Thực
Đến tận bây giờ hắn mới biết, lời Lâm Thiệu Huy hướng dẫn cho Khỉ Đột lúc này cũng chỉ là một động tác giả.
Mà bây giờ mới là một chiêu bùng nổ thật sự.