Ma Vương Siêu Cường Của Thế Giới Hắc Ám

Chương 390: Chương 390




Thiện Hạo, cậu Út nhìn Lâm Thiệu Huy, chỉ muốn ăn tươi nuốt sống anh.

Tuy nhiên, trước khi hai người đang định buông lời nguyền rủa thì âm thanh ồn ã lại một lần nữa vang lên.

Ầm!

Dưới ánh mắt của Thiện Hạo và Lâm Thiệu Huy, từ cuối con đường, nhưng chiếc siêu xe nhanh chóng chạy đến.

Sau đó.

Một thành viên câu lạc bộ siêu xe bước xuống.

Tuy nhiên, khi họ nhìn thấy Lâm Thiệu Huy còn nguyên vẹn, và cậu Út đang ngã trên mặt đất với đôi chân bị gãy, tất cả các thành viên đều bàng hoàng.

“Cậu… cậu Út! Chân của cậu làm sao lại như thế này?”

“Chết tiệt! Cậu Út không bắn chết được tên kia người lại còn bị nó cán gãy chân. Làm sao có chuyện thế này xảy ra!”

“Có thể, súng của cậu Út rơi trên mặt đất, Santana đầy lỗ đạn. Tức là cậu Út đã bắn nhưng không trúng tên kia phát nào…”

Khi mọi người nhìn thấy lỗ đạn dày đặc trên chiếc Santana, và một khẩu súng rỗng đạn đang rơi trên đất, lập tức đoán được chuyện gì xảy ra.”

Cậu Út không bắn trúng phát nào.

Làm sao có thể?

Tất cả các thành viên trong câu lạc bộ siêu xe đều vây quanh Thiên Hạo và cậu Út, từng người một nhìn tình trạng máu me thảm thương của cậu mà cảm thấy lạnh sống lưng.

Mặt khác.

“Tiểu thư!”

Hai vệ sĩ Hổ Tử và Hắc Tử nhanh chóng chạy đến bên cạnh Phương Y Thần, chỉ khi nhìn thấy tiểu thư nhà họ bình an vô sự, mới yên tâm.

“Anh Thiệu Huy, anh không sao chứ?” Từ Bạch Đình và Trương Hải Sơn vây quanh Lâm Thiệu Huy, quan tâm hỏi.

Lâm Thiệu Huy gật đầu, sau đó đưa mắt nhìn Thiên Hạo, ánh mắt lạnh lùng và u ám:

“Mày là Thiên Hạo?”

Nghe vậy, ánh mắt mọi người tập trung vào Lâm Thiệu Huy.

Và Thiên Hạo nhăn nhó, gương mặt ác ý và xám xịt, cùng với đó là sự tức giận lóe lên trong mặt.

“Hừ! Mày không biết mày đã đánh ai đâu? Đó là cậu Út, thành viên nhỏ tuổi nhất của câu lạc bộ Thải tử Nam Lộc.”

“Mày đánh gãy chân cậu ấy, đồng nghĩa với việc gây thù với tao!”

Nói xong điều này.

Vẻ dữ tợn hiện lên trong mắt Thiên Hạo, lòng bàn tay nâng lên, vẫy đám thành viên phía sau.

“Lý Vị Ương! Hạ Sơn! Hai người ra đây, cho thằng này một bài học đi!”

Giọng nói Thiên Hạo đầy tự tin

Câu lạc bộ siêu xe có không tí thành viên tàng long ngọa hổ. Cậu Út là thiện xạ, thì Lý Vị Ương và Hạ Sơn đều là những chiến binh thiện chiến.

Lâm Thiệu Huy chắc chắn sẽ bị đánh cho nhừ tử.

Tuy nhiên cảnh tiếp theo khiến anh phải nhíu mày.

Bởi vì sau khi anh dứt lại, Lý Vị Ương và Hạ Sơn không ra mặt.

Bầu không khí của đám đông cũng trở nên kỳ quặc.

“Làm sao vậy? Lý Vị Ương? Hạ Sơn đâu?”

Thiên Hạo đưa mắt nhìn vào đám người.

Điều này chỉ khiến anh thêm bối rối, bởi hai người đó không có mặt trong số các thành viên câu lạc bộ siêu xe.

Trong đám những người không phải thành viên câu lạc bộ, cũng không thấy hai người ấy đâu.

Điều này khiến cho Thiên Hạo e ngại.

Vậy là sao?

Nhìn thấy ảnh mắt khó hiểu của Thiên Hạo, Lâm Thiên Quang lập tức ngứa da dầu:

“Anh Thiên Hạo, những người ấy đã bị Lâm Thiệu Huy đánh cho gãy chân rồi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.