Ma Vương Siêu Cường Của Thế Giới Hắc Ám

Chương 696: Chương 696: Chương 733




Ở nhà họ Bạch, đèn được bật lên khiến cả sân sáng rực rỡ, ánh sáng như ban ngày.

Chỉ có điều lúc này, bầu không khí của bữa tiệc vẫn đang diễn ra vô cùng lúng túng, các món ăn đã được dọn lên bàn.

Nhưng những người có máu mặt ở thành phố Nam Giang ở mọi bàn đều không thể ăn ngon được.

Ánh mắt của họ không tự chủ được mà vào vị trí góc nhất.

Ở nơi đó gia đình bốn người của Lâm Thiệu Huy đang vui vẻ ăn cơm, trong khi thần y Trương bên cạnh liên tục nâng ly kính rượu gia đình.

Ngay cả đồ đệ Diệp Ngôn cũng liên tục rót rượu cho mọi người, giống như một người phục vụ.

Dương như dưới con mắt của thầy trò Trương Thiên Nhất thì nhiệm vụ quan trọng nhất của họ là phải phục vụ tốt cho gia đình Lâm Thiệu Huy.

Cảnh tượng này khiến những người nổi tiếng ở thành phố Nam Giang còn lại trong sân tiệc vừa ghen tị vừa ước ao.

Dù sao thì hầu như bọn họ thậm chí còn không có tư cách nói chuyện với thần y Trương, nhưng ở trong mắt họ, thần y cao cao tại thượng như vậy trước mặt nhà họ Lâm lại có địa vị thấp như vậy, trong lòng làm sao không phức tạp.

Ngay cả Bạch Trần và những người khác ở vị trí chủ vị cũng có sắc mặt vô cùng khó coi.

“Cậu chủ Bạch Trần, có tin tức gì ở đằng kia không?” Lúc này ông cụ nhà họ Bạch không khỏi hỏi.

Người nhà họ Bạch bây giờ chỉ mong rằng Thiên Sứ Áo Trắng có thể thành công.

Chỉ có như thế thì họ mới có thể đảo ngược tình thế chung, hoàn toàn trấn áp sự kiêu ngạo của Lâm Thiệu Huy, buộc tên khốn này phải nghe lời.

Chỉ là khi nghe nói như thế thì Bạch Trần liếc nhìn màn hình điện thoại vẫn là một màu đen, sắc mặt khó coi lắc đầu: “Chưa!”

Mặc dù đang nói lời này, nhưng không hiểu sao trong lòng Bạch Trần lại xuất hiện một linh cảm xấu.

Như thể… đã xảy ra vấn đề rồi!

“Không! Tuyệt đối không được! Người của Bạch Tam mà là một trong những thế lực tinh nhuệ nhất trong nhà họ Bạch ở Nam Lộc của chúng ta!:

“Hơn nữa, mười hai vị cao thủ đã ra tay thì chỉ cần không đắc tội đại tông sư Lâm thì trong thành phố Nam Giang này không ai có thể là đối thủ của bọn họ!”

Bạch Trần lắc đầu, hoàn toàn ném dấu vết của cảm giác đáng ngại trong đầu ra khỏi tâm trí.

Mà tại thời điểm này… . Đọc‎

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.