Ma Vương Siêu Cường Của Thế Giới Hắc Ám

Chương 903: Chương 903: Chương 941




Cuồng thần Huyết Ngục không thể nào tiếp thu được chuyện người khác dám phản bội Đế Vương Hắc Ám, bởi vì ngài ấy chính là tín ngưỡng của ông ta, là thần minh ở trong lòng ông ta, là sự tồn tại để ông ta trung thành cả đời!

Ở Huyết Ngục, đám người thường xuyên trêu chọc Cuồng thần Huyết Ngục, nói rằng cho dù Đế Vương có ra lệnh cho ông ta giết chết cha mẹ của mình, ông ta cũng đều không có chút do dự!

Có thể nói là trung thành đến mức tẩu hỏa nhập ma!

Bởi vậy, sau khi biết được có người giả mạo Đế Vương Huyết Ngục, ông ta liền gióng trống khua chiêng chạy về tỉnh Nam Lộc, ông ta hận không thể giết hết tất cả những người dám cả gan làm nhục thanh danh của Đế Vương!

Lúc này, Cuồng thần Huyết Ngục không nhịn được nghĩ lại chuyện năm năm trước, tình huống khi mà ông ta gặp Đế Vương Hắc Ám lần đầu tiên.

Khi đó ông ta chỉ là một người nông dân nhỏ, vợ con và cha mẹ đều bị đám quân phiệt hại chết, mà lấy năng lực của ông ta thì mãi mãi cũng không có khả năng báo thù!

Cho nên liền cầm một cây súng lên, chuẩn bị tự sát bằng đạn mà chết đi!

Nhưng ngay tại lúc đó, có một người đàn ông gõ cửa phòng của ông ta, anh đi ra từ trong đêm tối, giống như một sứ giả của hắc ám, dùng giọng nói nghiêm túc lạnh lẽo giống như tiếng chuông báo tang của Địa Ngục, nói với ông ta:

“Ông có nguyện ý cùng ma quỷ làm một giao dịch không?”

Đáp án, đương nhiên là đồng ý!

Bởi vì giao dịch với người đàn ông như ma quỷ kia, cho nên ông ta chỉ dùng thời gian một năm, liền từ một người nông dân hóa thân thành một tên ma quỷ khát máu, đồng thời đã tàn sát toàn bộ đội quân độc ác kia đến mức gần như không còn ai sống sót!

Đã báo thù rửa hận cho cả nhà ông ta!

Mà cuối cùng, thậm chí còn ép ra được thủ phạm phía sau màn của đội quân độc ác kia, chính là một tập đoàn lớn ở phương Tây!

Đối phương phái ra tám chiến sĩ có thực lực có thể so sánh với cấp đại tông sư đến để trả thù, đánh cho Cuồng thần Huyết Ngục bị thương nặng!

Nhưng ở thời điểm đáng lẽ ông ta phải chết, ông ta lại nhìn thấy người đàn ông kia, lấy sức một mình nghênh chiến với tam chiến sĩ đỉnh cấp đó, lại chỉ dùng thời gian có mười phút...

Tháo xuống đầu lâu của tất cả bọn họ!

Một màn kia, đến nay vẫn còn khắc ghi rõ ràng ở trong đầu của ông ta, không thể xoá đi!

Từ một ngày đó trở đi, ông ta thề muốn vì người đàn ông trước mặt này, dẹp bỏ tất cả chướng ngại vật, giết tất cả kẻ thù cho người đàn ông đó!

Cho dù có phải chết... cũng không từ chối!

Cũng từ một ngày kia trở đi, ông ta bỏ tên cũ của mình, lại lấy một cái biệt danh có thể khiến cho người ta phải khiếp sợ!

Cuồng thần Huyết Ngục!

Nếu như không có Đế Vương Hắc Ám, thì hiện giờ ông ta vẫn chỉ là một con sâu con kén hẹn hạ, đối mặt với những người đã giết cả nhà mình, chỉ có thể dùng phương thức tự sát bằng súng để kết thúc cuộc đời!

Là người đàn ông kia, một lần nữa cho ông ta một cuộc đời mới!

Để ông ta có thể báo thù rửa hận cho vợ con, cha mẹ của mình!

Điều đó, còn quan trọng hơn cả tính mạng của Cuồng thần Huyết Ngục!

Cho nên, tất cả dám can đảm phản bội ngài ấy, vũ nhục ngài ấy, đều đáng chết!

“Chờ tôi giết xong cái tên giả mạo kai, thì tiếp theo chính là những tên phản bội các người đó!”

Lúc này Cuồng thần Huyết Ngục, đã triệt để mất đi lý trí, căn bản không tin tưởng lời mà chiến thần Long Hổ nói.

Nhận định bọn họ đã phản bội Đế Vương của Huyết Ngục!

“Cút đi!”

Cuồng thần Huyết Ngục quát to một tiếng, khí thế trong nháy mắt tăng vọt, đánh bay bọn người Chiến thần Long Hổ ra bên ngoài.

Đồng thời, thân thể khổng lồ kia của ông ta khiến cho mặt đất rung chuyển, trực tiếp lao về phía Lâm Thiệu Huy!

“Ông Cuồng thần, đừng mà!”

“Ngài Cuồng thần, dừng tay!”

Biểu cảm của đám người Chiến thần Long Hổ lập tức thay đổi, muốn ngăn cản cũng đã không còn kịp nữa rồi.

Vừa nhìn thấy!

Cuồng thần Huyết Ngục đã đến sau lưng của Lâm Thiệu Huy, đồng thời đòn hướng về phía người đang dựa vào ghế ông chủ, dường như là muốn phá nát cả người và ghế!

Mà ba vị chiến thần của An Nam, trên mặt cũng có vẻ mặt giễu cợt khinh bỉ.

Cái thằng nhóc phách lối kiêu ngạo kia, chắc chắn phải chết!

Nhưng trong chớp mắt tiếp theo…

Uỳnh!

Theo một tiếng vang thật lớn, trong ánh mắt vô cùng hoảng sợ của mọi người, một bóng dáng vô cùng chật vật, đột nhiên bay ngược mà ngoài, nặng nề đập xuống đất!

Phun máu tại chỗ!

Mà người bị đánh bay kia lại là Cuồng thần Huyết Ngục!

Hơn nữa… Một chiêu đã có thể đánh gục!

Nhìn đến đây, nụ cười ở trên mặt của ba vị chiến thần kia đều cứng lại, sau đó kêu gào thật to: “Mẹ nó chứ, điều này sao có thể xảy ra được!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.