Cái gì!
Vừa nghe xong lời này, toàn bộ nhà họ Nạp Lan, lập tức trở nên cực kì tức giận!
Đối phương có lai lịch gì chứ, mà dám khinh miệt nhà họ Nạp Lan bọn họ như thế?
Nhìn thấy Lâm Thiệu Huy không có việc gì, giọng điệu thở phào Huân Nhi trở nên nhẹ nhõm ngay lập tức, nhưng khi nghe được lời nói kiêu ngạo của đối phương, trong nháy mắt khiến cho sắc mặt cô ta chùng xuống:
“Các người dám uy hiếp nhà họ Nạp Lan chúng tôi sao?”
Nhưng mà!
Nhìn thấy tên giả mạo kia, xem thường cười, nói với vẻ khinh thường:
“Nhà họ Nạp Lan, chỉ là cái con sâu cái kiến mà thôi!”
Ầm!
Toàn bộ nhà họ Nạp Lan, ngay lập tức nổi giận hoàn toàn!
Chưa từng có người dám đưa nói khích nhà họ Nạp Lan bọn họ như vậy, đem họ so sánh với con kiến hôi.
Đối phương, đúng thật là đi tìm cái chết!
Một đôi mắt phẫn nộ đến cùng cực, đem đồ giả mạo kia nhìn chằm chằm một cách gắt gao, hận không thể đem băm xác ông ta thành ngàn khúc.
Mà vị đại trưởng lão kia, lại càng căm hận mà gầm thét:
“Dám coi thường nhà họ Nạp Lan, ngươi thật là đáng chết! Người đâu, đem tên cuồng đồ không biết trời cao đất dày này xuống, băm xác thành ngàn khúc!”
Rầm!
Một đám tông sư nhà họ Nạp Lan đồng thời tiến lên một bước, định nghiêm trị cái tên cuồng đồ không biết lợi hại này.
Nhưng mà!
Lời nói kế tiếp của Lâm Thiên Quang như là một chậu nước lạnh tạt vào trên đầu bọn họ.
Chỉ nhìn thấy, Lâm Thiên Quang tiến lên một bước, bày vẻ mặt kiêu ngạo mà nói:
“Các người có thể thử xem! Chỉ cần nhà họ Nạp Lan các người cảm thấy rằng mình có thể thắng được đường đường Vua Huyết Ngục!”
Ầm!
Ba chữ Vua Huyết Ngục, bỗng nhiên giống như sét đánh ngang tai!
Nó làm cho toàn bộ người nhà họ Nạp Lan cả người run lên mãnh liệt.
Ngay lập tức, bọn họ nguyên một đám sắc mặt hoảng sợ và trắng bệch, không thể tin được vào lỗ tai của chính mình.
Người trước mặt này, thế nhưng chính là tên Ma Vương thích giết người kia sao?
Từ rất lâu trước kia, nhà họ Nạp Lan bọn họ đã biết, vị Tướng Huy kia và Vua Huyết Ngục kỳ thật là cùng một người.
Hơn nữa, Vua Huyết Ngục còn từng dùng thủ đoạn sắt máu, dùng máu tanh để trấn áp nhà họ Nạp Lan bọn họ, giết chết vô số người bên trên quyền cao chức trọng của nhà họ Nạp Lan, thúc ép bọn họ lui xuống làm nhà quyền thế bậc hai, chật vật đến cùng cực.
Mà bây giờ, sự tồn tại khủng bố khiến bọn họ thiếu chút nữa diệt tộc, thế nhưng đang đứng ở trước mắt bọn họ?
Trên mặt mọi người đều là vẻ mặt tức giận, trong nháy mắt, toàn bộ đều hóa thành sự sợ hãi sâu sắc.
Thì ra tin tức này là sự thật!
Tên Ma Vương kia, thật sự tới Trung Quốc!
Trong nháy mắt, tất cả người nhà họ Nạp Lan giống như là bị yểm thuật cố định thân thể, từng người một đều bị đóng băng tại chỗ, thế nhưng không ai dám nhúc nhích.
Ngay cả đại trưởng lão, lúc này trên mặt cũng là vẻ mặt sợ hãi, vô cùng khẩn trương nhìn tên giả mạo kia chằm chằm.
Lão vẫn không thể nào quên được, năm đó nhà họ Nạp Lan bọn họ, nỗi sợ hãi khi bị kẻ ma quỷ kia điều khiển.
Nhìn đến nơi này!
Trong lòng Huân Nhi, cũng bỗng nhiên xuất hiện dự cảm không tốt, ngay sau đó lập tức mất khống chế hô to lên:
“Lên đi! Các người còn đứng ngây ra đó làm gì a! Mau giết anh ta đi!”
Nói xong lời cuối cùng, trong giọng nói vậy mà lại bộc lộ ra âm thanh khóc nghẹn ngào.
Bởi vì cô biết, hiện giờ chỉ có nhà họ Nạp Lan mới có khả năng cứu Lâm Thiệu Huy, nếu bọn họ cũng ra tay bảo vệ, như vậy Lâm Thiệu Huy...
Anh phải chết không thể nghi ngờ!
Nhưng mà, đại trưởng lão lại bày ra vẻ mặt đau khổ nói:
“Chủ nhân, người này chúng tôi không dám giết, cũng không giết được!”
Đây chính là Vua Huyết Ngục đó!
Người khiến cho một nhà họ Nạp Lan với bề dày hàng ngàn năm, thua Vua Huyết Ngục thương tích đầy mình!
Trước đó lần đầu ra tay với bọn họ, nhà họ Nạp Lan họ suýt nữa bị diệt tộc, hôm nay làm sao dám lại lần nữa tìm chết chứ?
Các bậc tông sư nhà họ Nạp Lan, lúc này một đám cụp mi rũ mắt, thế nhưng dũng khí để nhìn tên giả mạo kia một chút cũng không có, bị dọa đến vỡ mật!
“Ha ha ha!”
Vừa nghe lời này, ngay lập tức Lâm Thiên Quang cất tiếng cười to lên, trong mắt nhiễm sự đắc ý nồng đậm:
“Lâm Thiệu Huy, chỗ dựa của anh cũng không bảo vệ được anh rồi, kế tiếp để tôi xem anh chết như thế nào!”
Ở một bên!
Trên mặt của Yên Tử Sơn, cũng đã hiện vẻ âm trầm, nguy hiểm:
“Đại trưởng lão, tôi cũng cảm thấy chủ nhân quá nhỏ tuổi, khi ra quyết định thì tự nhiên còn thô lỗ và ngây thơ, người giám thị cô ta cẩn thận vào, tránh cho cô ta làm ra việc gì nguy hại tới chuyện của gia tộc.”
Nụ cười của anh ta trông cực kỳ hung ác, đã không thể chờ nổi muốn xem, một màn Lâm Thiệu Huy bị đánh phân thành tám khúc.
Đồng thời!
Người nhà họ Bạch, cũng là lần lượt mặt lộ ra vẻ cười nhạt, cực kỳ khinh thường nhìn chằm chằm Lâm Thiệu Huy.
Hiện giờ, ngay cả nhà họ Nạp Lan cũng không bảo vệ nổi hắn, tên nhóc này làm sao có thể còn có đường sống chứ, chết chắc rồi!
Mà nhìn đến nơi này, Tư Mã Yên Nhi, Bạch Tuấn Sơn, Thẩm Ngọc Trân, tất cả đều bày ra vẻ mặt xám như tro tàn, trong lòng hiện lên nồng đặc tuyệt vọng.
Xong rồi!
Hoàn toàn xong rồi!