Bạch Vũ Mộng liếc thấy Bạch Cầm Ngâm đã trở lại, xem ra, đáp án không cần nói cũng biết, nữ nhân gặp mặt Mộ Dung Tịch Lạc, chính là Bạch Cầm Ngâm, quan hệ giữa bọn họ là thế nào?
Bạch Vũ Mộng không biết, nàng cũng không suy nghĩ gì cả. Một lát sau, một nha hoàn đi tới nói với nàng: “Chiến Vương phi, Đức phi nương nương cho mời!”
“Đức phi nương nương có chuyện gì quan trọng không? Đợi lát nữa yến hội kết thúc ta sẽ cùng Mộng Nhi đến thỉnh an Đức phi.” Lam Hạo Thần quyết đoán cự tuyệt.
Nha hoàn kia có chút khó xử, Bạch Vũ Mộng cười cười, nhẹ nhàng nhéo tay Lam Hạo Thần: “Không sao, Đức phi nương nương đã mời, tất nhiên ta sẽ đi !”
Lam Hạo Thần còn muốn nói gì nữa, nhưng lại bị Bạch Vũ Mộng ngăn lại, hắn biết Bạch Vũ Mộng có suy nghĩ của mình, nhưng hắn vẫn không muốn để Bạch Vũ Mộng đi mạo hiểm.
Hôm nay thân thể Đức phi bệnh nhẹ, nên không tới tham gia yến hội, Bạch Vũ Mộng biết, Đức phi cố ý chờ Bạch Vũ Mộng. Hơn nữa, Đức phi chính là thân thích của Lâm Thải Sương.
Bạch Vũ Mộng đi theo tiểu nha hoàn kia, thấy cảnh sắc chung quanh dần dần trở nên hoang vắng, biết bọn họ nhất định đã có chuẩn bị sẵn rồi, nhưng nàng vẫn làm bộ như không biết hỏi: “Ngươi muốn đưa ta đi đâu, chỗ này không phải hướng đến điện của Đức phi?”
Tiểu nha hoàn có chút lo lắng, nhưng làm bộ bình tĩnh nói: “Chiến Vương phi có điều không biết, nô tì dẫn người đi đường tắt, sẽ đến nhanh hơn.”
Bạch Vũ Mộng ừ một tiếng, không nói chuyện nữa. Bọn họ thật quá coi thường mình rồi, lại phái một nha hoàn nhát gan như vậy đi dẫn đường.
Bạch Vũ Mộng vừa đi vừa thưởng thức cảnh sắc chung quanh, làm bộ nhàn nhã, cái gì cũng không biết.
Nha hoàn đưa Bạch Vũ Mộng đến một cung điện, Bạch Vũ Mộng lại hỏi: “Nơi này không giống với cung điện của Đức phi, ngươi đưa ta tới đây làm gì?”
“Hồi Chiến Vương phi, Đức phi nương nương không vui, cho nên kêu nô tì đưa ngài đến đây, đợi nàng trở về gặp ngươi. Nếu không có gì chuyện nữa, vậy nô tì ra ngoài trước.”
Bạch Vũ Mộng gật đầu, không quan tâm đến nha hoàn này nữa. Đi vào trong, nàng liền phát hiện chỗ này có một mùi hương kỳ lạ, nếu nàng không lầm, nó là mị dược.
Lạnh lùng nở nụ cười, nhìn nha hoàn đang cấp tốc khóa trái cửa, Bạch Vũ Mộng vẫn nhịn không được trợn trừng mắt, là ai nghĩ ra kế hoạch này, ngốc như vậy sao?
Bạch Vũ Mộng lấy một viên thuốc trong tay áo ra, nuốt xuống, sau đó bắt đầu đi dạo trong này. Nơi này hình như là một tòa phật đường, ở đối diện cửa có một pho tượng phật rất to.
Cổ nhân không phải đều rất tin phật sao, sao lại dám làm chuyện xấu xa trong phật đường chứ.
Đột nhiên, Bạch Vũ Mộng nghe thấy âm thanh mở khóa. Nàng đưa lưng về phía cửa, nhưng cũng biết là có người đi vào.
Xoay người sang chỗ khác, liền thấy một nam nhân rất đáng khinh đi đến mờ ám nhìn Bạch Vũ Mộng. Bạch Vũ Mộng nhíu mày, xác định không có người nào khác, đá một cước về phía hắn.
Bạch Vũ Mộng nghênh ngang đi ra ngoài. Sau khi ra ngoài, phía sau xuất hiện một hắc y nhân, khiêng một bao vải đen ném vào phòng, rồi biết mất.
Ở yến hội, Lam Hạo Thần có chút lo lắng nhìn ra ngoài, đến khi Linh Trần trở về báo cáo với hắn gì đó, hắn mới buông lỏng lông mày luôn nhíu chặt.
“Hoàng thượng, nô tì có chuẩn bị một vài màn biểu diễn ở Ngự hoa viên, thỉnh Hoàng thượng di giá đến xem!” Thục phi nói.
Lam Hạo Thần nhìn chằm chằm Thục phi, đến khi da đầu nàng ta run lên, mới nhàn nhạt thu hồi ánh mắt. Thì ra chuyện lần này, Thục phi cũng có tham dự, dã tâm của đám phi tử này cũng không nhỏ.
Tâm tình Hoàng thượng có vẻ rất tốt, lập tức đồng ý lời đề nghị này.
Đi đến Ngự hoa viên, Thục phi sớm đã chuẩn bị tốt, mọi người vừa ngồi xuống, liền có một nha hoàn hoang mang rối loạn chạy tới, nói gì đó bên tai Thục phi.
Chỉ thấy sắc mặt Thục phi thay đổi, nhưng khôi phục lại vẻ bình thường rất nhanh, nàng cười nói với mọi người: “Thật ngịa quá, tiết mục ca múa có một chút vấn đề, sợ là không thể để cho mọi người thưởng thức rồi.”
Mọi người đều rất khôn khéo, đều biết đã xảy ra chuyện, nhưng cụ thể là gì cũng không biết, nhưng Lam Ngạo Thiên lại không cho phép người khác nắm sơ hở để đùa giỡn.
“Sao lại thế này, có chuyện gì, mau nói đi!”
“Hoàng thượng, chuyện này...” Thục phi có chút khó xử mở miệng, nhưng lại không thể cãi lại mệnh lệnh, giọng nói run run: “Vừa rồi có nha hoàn nhìn thấy Chiến Vương phi và một nam tử đi vào một cung điện, ở rất lâu trong đó vẫn chưa đi ra, sợ sẽ xảy ra chuyện, nên bẩm báo với ta, hi vọng nô tì có thể đi xem.”
Nàng vừa nói xong, mọi người đều khiếp sợ, mới vừa đại hôn, liền nhìn thấy Chiến Vương phi đi cùng một nam tử khác, dù là ai cũng sẽ không chịu nổi! Mọi người bắt đầu nhìn về phía Lam Hạo Thần.
Lại nhìn thấy Lam Hạo Thần tỏ vẻ vô sự, chẳng lẽ bọn họ thân mật đều là giả bộ, cho nên lúc Chiến Vương nghe thấy tin tức này mới không hề có phản ứng gì. Nếu không, một nam nhân nghe thấy thê tử của mình ở cùng một nam nhân khác, cũng sẽ có có chút cảm xúc.
“Không có khả năng, ngươi không được nói xấu Vũ tỷ tỷ!” Hạ Tử Lăng tức giận mắng.
“Có hay không đi qua xem chẳng phải sẽ biết sao!” Giọng nói của Bạch Phù Như hơi kỳ dị.
Nàng vừa nói xong, mọi người đều muốn đi đến đó để xem, Lam Ngạo Thiên cũng có chút không tin, vì thế quyết định đi xem kết quả.
Một đám người chậm rãi đi đến cung điện đó, mỗi một bước đi, trong lòng bọn họ còn suy nghĩ rất nhiều thứ, đại đa số đều là tò mò.
Đi đến cửa cung điện kia, thật sự loáng thoáng nghe được tiếng rên rỉ bên trong truyền ra, các tiểu thư không khỏi đỏ mặt lên, mà rất nhiều người nhìn về phía Lam Hạo Thần.
Lam Hạo Thần hơi nhíu mày, những người này lại dám dùng thủ đoạn này để hãm hại Mộng Nhi, thật sự không thể tha thứ được.
Mà ở trong mắt người khác, lại nghĩ Lam Hạo Thần đang tức giận, dù sao có nam nhân nào nhìn thấy thê tử của mình hồng hạnh xuất lại thấy dễ chịu, huống chi lại là thê tử mới cưới.
Chẳng lẽ Chiến Vương có bệnh sao? Mới vừa đại hôn, vương phi của hắn nhịn không được chạy đến đây vụng trộm với nam nhân khác.
Lam Ngạo Thiên có chút do dự, hắn không biết có nên mở cửa ra không, hắn biết Vũ nhi sẽ không làm ra loại chuyện như vậy, nhưng không ai biết bên trong có cái gì, không chừng lại nhục mạ tôn nghiêm hoàng thất.
Nhưng, lúc này Hạ Thi Lan lại tiến lên: “Hoàng thượng, vào thôi, ta tin tưởng Vũ nhi, nàng sẽ không làm ra chuyện như vậy .”
Lam Ngạo Thiên không do dự nữa, gật đầu, đẩy cửa đi vào, mọi người cũng đều tò mò theo vào, muốn nhìn thử xem bên trong có chuyện gì.